Luyện Khí Mười Vạn Năm - Chương 100: Tan Đàn Xẻ Nghé
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
1


Luyện Khí Mười Vạn Năm


Chương 100: Tan Đàn Xẻ Nghé


Vì để càng lấy được nhiều hảo cảm của Từ Dương, đồng thời bù đắp khoản nợ trước đó với Thiên Lam Tông, Bát hoàng tử đã nghĩ ra một cách.

Hắn đi tới chiến trường, cao giọng nói: “Chư vị, trận chiến hôm nay Thiên Vũ Tông đã hoàn toàn xuống dốc, cũng mang ý nghĩa đệ nhất môn phái quận Thiên Vũ đã trở thành lịch sử. Nhưng chúng ta cũng cần một lãnh tụ mới để tiếp tục dẫn dắt mọi người, ta muốn nghe ý kiến của các vị, các vị cho rằng bây giờ môn phái nào thì thích hợp đảm nhận vị trí lãnh tụ quận Thiên Vũ chúng ta?”

Bát hoàng tử vừa dứt lời, trong lòng mọi người có mặt lập tức có đáp án, chỉ thấy môn chủ Tứ Phương Môn, Đông Phương Thiên Vũ là người đầu tiên đứng ra lên tiếng:

“Hồi bẩm bát hoàng tử, ta cho rằng đệ nhất môn phái quận Thiên Vũ bây giờ không phải Thiên Lam Tông thì không ai có khả năng đảm nhiệm!”

“Tại sao ngươi lại có ý như vậy?!”

Đông Phương Thiên Vũ mỉm cười nói: “Nguyên nhân rất đơn giản, Thiên Lam Tông là tông môn truyền thừa dài lâu nhất quận chúng ta, mặc dù thời gian trước đây hơi có ít giao tiếp bên ngoài, nhưng bây giờ Từ Dương đột nhiên xuất hiện, thực lực của hắn lại rõ như ban ngày, huống chi, đoạn thời gian gần đây, Thiên Lam Tông dưới sự dẫn đầu của tông chủ đương nhiệm, Lăng Thanh Thù, đã dần dần khôi phục trạng thái đỉnh phong, ta tin có Thiên Lam Tông dẫn dắt, chúng ta chắc chắn có thể làm cho cả Quận Thiên Vũ nâng cao thực lực thêm một bước!”

Đông Phương Thiên Vũ hoa ngôn một phen lập tức được tất cả mọi người xung quanh gật đầu tán dương.

Đương nhiên hắn cũng đã nói ra những lời Bát hoàng tử muốn nghe nhất.

Không thể không nói, người này thật sự rất có công phu nịnh nọt.

Thiên Lam Tông, Thiên Lam Tông!

Tiếng hô hoán như núi kêu biển gầm bộc phát, Lăng Thanh Thù nhìn xung quanh, trong lòng cảm thấy thấp thỏm, nàng không biết bầu không khí như này đối với Thiên Lam Tông là tốt hay xấu, nhưng nàng hiểu rõ một điều, bây giờ có Từ Dương, đã không ai có thể dễ dàng trêu chọc Thiên Lam Tông.

Từ Dương nhẹ nhàng phất tay, tất cả mọi người liền yên tĩnh trở lại.

“Chư vị khách khí rồi, Thiên Lam Tông chúng ta không có ý muốn xưng vương xưng bá, ta chỉ muốn thông qua chuyện hôm nay để mọi người hiểu rõ ràng ranh giới cuối cùng của chúng ta, nếu ai còn dám chạm tới ranh giới cuối cùng của chúng ta, muốn làm mưa làm gió trên đầu Thiên Lam Tông chúng ta, vậy thì cứ chuẩn bị tốt tâm lý bị tiêu diệt đi.”

Từ Dương nói với giọng điệu không kiêu ngạo không tự ti, nhưng lại tràn đầy lực uy hiếp, lưu lại ấn tượng sâu về Thiên Lam Tông trong lòng tất cả mọi người.

“Ba vị hoàng Tử, ta nghĩ chúng ta nên chuyển sang nơi khác nói chuyện.”

“Mời!” Tam hoàng tử đưa tay mời, giữa không trung lập tức buông xuống một đạo kim long, chính là kim long liễn mà các quý tộc đặc biệt của Hoàng triều Đại Hạ, công năng của nó cũng giống như linh thuyền mà các tu sĩ bình thường sử dụng, chỉ là nội thất thì tất nhiên sẽ sang trọng hơn linh thuyền thông thường rất nhiều.

Trước khi đi, Từ Dương hạ cho Lăng Thanh Thù một mệnh lệnh, kêu nàng mang thủ hạ hộ tống người của những môn phái khác cùng tới tổng bộ Thiên Vũ Tông.

Dụng ý của Từ Dương rất đơn giản, chính là muốn để tất cả những môn phái khác đều biết, từ nay về sau ai là lão đại quận Thiên Vũ.

“Lão tổ yên tâm, ta biết nên làm như thế nào!”

Lăng Thanh Thù nhận được mệnh lệnh, lập tức biến mất.

Sau đó Từ Dương và Hoàng Thiên cùng hộ tống ba vị Hoàng Tử bước lên kim long liễn.

“Trời ơi, không hổ là tọa giá chuyên chúc của các vị hoàng tử, kim long liễn này thật sự không tầm thường mà!”

Tam hoàng tử nhìn Hoàng Thiên, mỉm cười nói: “Nếu như các hạ thích, ta có thể cho người làm thêm một chiếc cho ngươi.”

Hoàng Thiên cười ha ha lắc đầu: “Không dám, ta cũng không cần sử dụng loại vật này. Nếu có làm, ta thấy làm một chiếc cho Từ Dương là tốt nhất.”

Hoàng Thiên lão đầu bình thường mặc dù tùy tiện, nhưng mà hắn ta không có hứng thú hay tham luyến với những vật ngoài thân.

“Từ Dương huynh, thực lực của ngươi kinh người, chúng ta đã được tận mắt trông thấy, Hoàng triều Đại Hạ ta thiếu nhất chính là nhân tài đỉnh cấp như ngươi, nói đi, ngươi có điều kiện gì để chúng ta có thể cùng hợp tác lâu dài?” Tam hoàng tử trực tiếp đi thẳng vào vấn đề, hắn ta luôn là người sấm rền gió cuốn, không thích vòng vo, đồng thời nói trực tiếp ra như vậy cũng làm cho Tam hoàng tử có thể trổ hết tài năng trước hai vị hoàng tử kia, dễ dàng thu được ánh mắt chú ý của Từ Dương.

Từ Dương cười khẽ, tất nhiên cũng sẽ không thừa nước đục thả câu.

“Vậy thì cũng thứ cho ta nói thẳng, nếu như các ngươi chỉ cần một thần tử cúi đầu nghe lệnh các ngươi, vậy thì ta không làm được, nhưng mà nếu như chỉ muốn hợp tác với ta thì có nhiều thứ để bàn bạc hơn, ta sẽ biểu đạt ra thành ý của ta, nhưng mà phía hoàng triều cũng phải mang đến đủ chỗ tốt cho Thiên Lam Tông.”

Ba vị Hoàng Tử liếc mắt nhìn nhau, bọn họ cũng đều hiểu ý Từ Dương.

“Nói đi, nếu như chúng ta có thể làm chủ, chúng ta nhất định sẽ không chối từ!”

Từ Dương bình tĩnh gật đầu nói: “Vậy thì ta có ba điều kiện, nếu như các ngươi có thể thỏa mãn, ta sẽ đại biểu Thiên Lam Tông đáp ứng hợp tác với các ngươi.”

“Thứ nhất, ta cần một động phủ, phải có Vạn Niên Huyền Băng và Cửu Thiên Liên Tuyền!”

Tam hoàng tử mỉm cười: “Ta có thể được biết lý do không?”

Điểm này, Từ Dương cũng không cần phải giấu diếm, bèn nó thẳng: “Không dối gạt Tam hoàng tử, ta muốn phục sinh một người, người này là đồ đệ của ta, rất quan trọng đối với ta, ta nhất định phải phục sinh cho nàng, hơn nữa chuyện này cũng quan hệ đến vận mệnh tương lai của toàn bộ Thiên Lam Tông, các ngươi phải hiểu, chỉ khi Thiên Lam Tông càng mạnh, Hoàng triều Đại Hạ mới nước lên thì thuyền lên.”

Tam hoàng tử nhẹ nhàng gật đầu nói: “Không có vấn đề, ta đáp ứng ngươi, nhưng mà cũng cần thời gian một tuần để chuẩn bị, trong vòng một tuần ta nhất định làm xong.”

Từ Dương gật đầu đáp: “Vậy thì đa tạ Tam hoàng tử”.

“Điều kiện thứ hai là Thiên Lam Tông thống nhất đưa về phạm vi được hoàng triều quản hạt, nhưng mà tất cả tông môn tu luyện thuộc quyền quản chế hoàng triều đều phải mặc cho Thiên Lam Tông ta quản chế, tất cả thế lực nhất thiết phải lấy Thiên Lam Tông chúng ta làm chủ, một khi chúng ta có phân phó, tất cả môn phái phải nghiêm lệnh thi hành, ta cũng cần một tín vật, để lệnh của ta có sức chấn nhiếp.”

“Không có vấn đề, chúng ta cũng có thể thỏa mãn điều này, nhưng có một tiền đề, nếu như ngươi để bọn họ làm chuyện tổn hại đến Hoàng triều Đại Hạ, vậy ngươi cũng phải gánh chịu trách nhiệm.”

“Đương nhiên.”

Từ Dương đưa ra yêu cầu như vậy chính là vì tiến thêm một bước củng cố địa vị của Thiên Lam Tông trong Hoàng triều Đại Hạ, có hoàng triều che chắn, sau này dù mình rời khỏi đại Tề Châu cũng sẽ không có nỗi lo về sau.

Từ Dương làm như vậy là đang trải đường cho Lăng Thanh Thù.

Còn yêu cầu thứ ba, Từ Dương lại chưa đưa ra ngay, chỉ tuyên bố Hoàng triều Đại Hạ thiếu nợ Thiên Lam Tông một nhân tình, nếu sau này có cần, hoàng triều chỉ cần thực hiện là được.

Ba vị hoàng tử đều đáp ứng, thái độ như vậy làm cho Từ Dương hết sức hài lòng, nhưng Từ Dương cũng hiểu rõ một điều, ba người này có chung thái độ như thế, khả năng cao là đã thống nhất lại để có mưu đồ khác với mình.

“Được rồi, ta đã đưa ra yêu cầu, xét trên cơ sở giao dịch bình đẳng, ta cũng sẽ đáp ứng làm ba chuyện cho các ngươi, ba vị Hoàng Tử mỗi người có thể đưa ra một yêu cầu, chỉ cần ta cần có thể làm được, nhất định sẽ thỏa mãn các ngươi.”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN