Luyện Khí Mười Vạn Năm - Chương 116: Kiếm Trận Kinh Thần
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
1


Luyện Khí Mười Vạn Năm


Chương 116: Kiếm Trận Kinh Thần


Đều là Nguyên Thần cảnh, theo một ý nghĩa nào đó thì sơ kỳ cùng trung kỳ đã khác nhau như trời với đất!

Điểm này có thể cảm nhận sâu sắc trong sự dao động năng lượng của kiếm khí ở giữa cái búng tay của đại trưởng lão.

So với các trưởng lão Nguyên Thần cảnh sơ kỳ, đó hoàn toàn là hai loại hiệu quả bất đồng!

Từ Dương hừ một tiếng cũng không khách sáo, giơ tay nhìn đám mây kiếm ý hiển hiện trên cao, kiếm mang vô hình ngưng tụ theo linh khí thiên địa tạo ra một đạo cự kiếm đánh về phía đại trưởng lão.

“Cái gì!”

Cả phương thánh địa hoàn toàn há hốc mồm. Dù sao thì cũng đều là người trong nghề, liếc mắt một cái đã nhìn ra tên Từ Dương gọi là người ngoài nghề kiếm đạo này, thủ đoạn đánh ra kiếm lực còn cường đại hơn so với đại trưởng lão!

“Ha ha, xem ra trước đó là do ta có chút xem thường ngươi, gia hỏa ngươi thật sự có tài!” Đại trưởng lão nghiêm túc hẳn lên, tiếp tục tăng thêm lực lượng vào cự kiếm của mình, đáng tiếc hiệu quả cũng không quá rõ ràng.

Ầm ầm ầm!

Cùng với một tiếng gầm lan khắp xung quanh, gây ra chấn động kinh thiên trên bầu trời bình nguyên rộng lớn, tim và mật của tất cả tu sĩ dưới Động Thiên cảnh đều bị chấn nứt, chỉ riêng dư ba đã có thể làm cho bọn họ thống khổ không chịu nổi.

Hai đạo kiếm mang va chạm vào nhau trên không trung, đúng thật là để các tu sĩ kiếm đạo ở tại đây có thể trải qua một lần thịnh yến chân chính!

“Đến đây đi, để ta nhìn xem, ngươi còn có thủ đoạn gì khiến người kinh hỉ.” Đại trưởng lão cười lạnh, sau lưng sinh ra một đạo kiếm mang ngưng tụ thành hai cánh, kiếm phong trong tay rít gào, quanh thân còn ngưng tụ ra một đạo bảo quang hộ thể, chân chính hoàn thành hình thái tác chiến, dường như nói cho mỗi một người thừa kế thánh địa phía dưới rằng một trận ác chiến chân chính đã đến.

“Chư vị, có thể bắt đầu hành động.”

Từ Dương nhẹ nhàng bâng quơ nói ra một câu. Bát hoàng tử phía sau sớm đã gấp không chờ nổi muốn hành động bèn ra lệnh một tiếng. Ba ngàn hoàng kim giáp đồng thời ra tay, bắt đầu vọt vào đỉnh núi thánh địa, điên cuồng tàn sát các tu sĩ của Thiên Kiếm Thánh Địa.

Cùng lúc này, Linh Dao cùng Bạch Liên Tuyết liếc nhau, hai đại nữ thần cũng đồng thời ra tay, khóa chặt cường giả dưới cấp trưởng lão để chiến đấu.

Bạch Liên Tuyết tuy rằng còn chưa khôi phục đến trạng thái đỉnh phong nhưng nội tình trước đây vẫn còn bảo lưu hoàn hảo. Càng quan trọng là, hiện giờ nàng chỉ cần không trải qua lực áp chế vượt cấp thì thân thể căn bản chính là ở trạng thái bất hủ, cường độ thánh liên bản mệnh cũng không phải là thân thể phàm thai có thể so sánh.

Ầm ầm ầm!

Kiếm mang kinh khủng phát ra tiếng nổ mạnh hết đợt này đến đợt khác, chiến sự đồng thời khai hỏa khắp chiến trường bình nguyên. 

Bát hoàng tử cũng hưng phấn khác thường, lợi dụng một phần Quan Vân kiếm ý do Từ Dương truyền thụ chiến đấu hết sức dũng mãnh. Đối đầu với các trưởng lão cũng không rơi vào thế hạ phong.

Còn Từ Dương, hắn chỉ coi vị đại trưởng lão này là món đồ chơi mà thôi.

Thực lực Nguyên Thần trung kỳ nhìn khắp toàn bộ giới tu luyện ở Đại Tề cũng là cao thủ nhất lưu, trừ bỏ Thập Lão là tồn tại cấp chí tôn, địa vị của đại trưởng lão ở thánh địa là vô cùng tôn kính.

Đáng tiếc ở trước mặt Từ Dương đã sống mười vạn năm thì chút nội tình này của hắn ta chỉ là trò cười.

“Biết không? Lạc thú lớn nhất mà ngươi mang cho ta, đó là tia sáng khát vọng thắng lợi trong ánh mắt ngươi không hề mất đi chút nào!” Khóe miệng Từ Dương nhếch lên, cười lạnh tràn đầy trào phúng nhìn về phía đối thủ.

“Cường giả chân chính sẽ không bao giờ đặt tinh lực ở trên lời nói, tôn trọng mỗi một đối thủ và toàn lực ứng phó, mới là tư thái một cường giả chân chính nên có được!”

Đối mặt với đại trưởng lão trào phúng, Từ Dương có vẻ vân đạm phong khinh.

“Kia chỉ là định nghĩa của ngươi đối với cường giả. Theo ý ta thì cái gọi là cường giả, đó là người có thể thay đổi quy tắc. Chỉ cần ta có được thực lực có thể nghiền ép ngươi, ta muốn thế nào thì là thế đó!”

Từ Dương nói xong, một chưởng cự lực ngang trời rót xuống, khí tức dao động vô cùng mạnh mẽ nháy mắt đánh bay lực lượng mà đại trưởng lão đánh tới, dư uy khuếch tán ra khiến cho tâm thần đại trưởng lão run rẩy, khí huyết quay cuồng khó có thể bình phục.

“Đáng chết!” Đại trưởng lão cắn chặt răng, hít sâu một hơi mạnh mẽ áp chế khí huyết quay cuồng trong cơ thể tiếp tục ra tay.

Chỉ là hắn ta căn bản không ngờ rằng, Từ Dương đứng ở trước mặt mình, rốt cuộc cường đại tới trình độ như thế nào.

Ầm ầm ầm!

Một tiếng nổ cuồng bạo mạnh mẽ phóng lên cao, Từ Dương một tay đánh ra một đạo kiếm khí cực kỳ kinh khủng về phía thân thể của đại trưởng lão.

“Trời ơi… Gia hỏa này thật sự chỉ là một tu sĩ Luyện Khí kỳ sao, thật khó tin?”

“Khó có thể tưởng tượng được! Tạo nghệ kiếm thuật như vậy, chỉ sợ đã có thể sánh vai với Thập Lão, tồn tại cấp trưởng lão căn bản không ngăn được hắn!”

Đại trưởng lão ăn một vố đau, vẻ mặt xấu hổ liên tục lui ra phía sau, mặc cho hắn ta nghiến răng nghiến lợi như thế nào thì ở phương diện thực lực, bản thân thật sự không có biện pháp cùng Từ Dương mạnh mẽ đối kháng.

“Kết Thập phương kiếm trận Kinh thần!” Rốt cuộc, đại trưởng lão ra lệnh một tiếng, triệu hồi toàn bộ cường giả cấp trưởng lão xung quanh đến bên cạnh mình.

Tất cả trưởng lão giống như sao băng, hội tụ ở bên cạnh hắn ta!

Một người đánh không lại thì mười người!

Đại trận hình thành thì dù địch nhân mạnh mẽ, chỉ sợ cũng không đánh lại!

Theo mấy đại trưởng lão lục tục hồi súc, Bạch Liên Tuyết cùng Linh Dao lần lượt đình chỉ tiến công, cùng nhau rút về bên cạnh Từ Dương.

Mà giờ phút này, đối phương rõ ràng là tính toán tập kết toàn bộ cường giả Nguyên Thần cảnh vây công một mình Từ Dương.

“Sư tôn!”

Vẻ mặt Bạch Liên Tuyết lộ vẻ lo lắng, lại thấy Từ Dương cũng không thèm để ý vẫy tay đối với người sau.

“Nha đầu không cần lo lắng, để cho ngươi chứng kiến một chút, vạn năm nay vi sư đã tiến bộ đến đâu.”

Ầm ầm ầm!

Trong phút chốc, Từ Dương chắp tay trước ngực, sau lưng đột nhiên buông xuống một đạo kim quang bát quái đồ đằng vô cùng lộng lẫy, bên trong bát quái, diễn biến ra hàng ngàn hàng vạn dị tướng kinh khủng, mỗi một dị tướng đều có được dao động khí tức độc lập riêng.

“Thì ra là thế! Dị tướng này, hẳn là hỗ trợ cho bảo bối kia nhỉ?”

Linh Dao bừng tỉnh đại ngộ, móc ra sa bàn luân trên người mình, chính là pháp khí cận thân trước đây Từ Dương tặng cho nàng, có thể diễn biến ra các loại khí tức hoàn toàn bất đồng.

Vốn tưởng rằng thứ này chỉ dùng để ẩn nấp khí tức, dùng làm thủ thuật che mắt, không thể tưởng tượng được Từ Dương lại có thể diễn biến ra một trận pháp kinh khủng sinh sôi không ngừng! Không thể không nói, vạn năm Từ Dương bế quan đã tích lũy nội tình thật sự kinh người. Đây cũng chỉ là một trong hàng trăm hàng ngàn công pháp hắn tự nghĩ ra, vậy mà đã có uy lực như thế.

Ầm ầm ầm!

Sau khi bát quái đồ đằng vô cùng lớn không ngừng bành trướng, toàn bộ khí tức quanh thân Từ Dương lưu chuyển hoàn toàn thay đổi. Cả người giống như một cơn lốc xoáy biết đi. Cách hắn vài thước là vòng xoáy linh lực kinh khủng có thể nghiền nát vạn vật. Mặc cho tu sĩ Nguyên Thần cảnh cường đại như thế nào, cũng không dám dễ dàng tới gần.

“Hừ, ngược lại ta muốn xem kiếm pháp Kinh thần của Thiên Kiếm Thánh Địa ta, có thể phá vỡ lực lượng hoa lệ này của ngươi không!”

“Tế kiếm!”

Đại trưởng lão ở trên cao gào lên, vèo vèo vèo mười mấy danh kiếm cái thế đồng thời từ trong tay các trưởng lão phóng lên cao, một đợt tiến công càng mạnh sắp đến.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN