Thay Đổi: Destiny To Love
Chương 88: Đề nghị hủy hôn
Đôi co một hồi, cuối cùng cả ba người đã thống nhất tổ chức một bữa tiệc ngay tại hồ bơi của nhà Yui. Tuy là hồ bơi tại nhà nhưng khá rộng, nằm trên tầng ba và là hồ bơi ngoài trời. Đèn điện được bật lên sáng trưng, cây cối xanh tươi, đôi lúc gió thoang thoảng nên khá lạnh. Nhưng đêm nay, trời quang nên ngắm sao rất rõ, bầu không khí quang đãng và dễ chịu.
Hồ bơi nhà Yui có thiết bị điều hòa nhiệt độ, nên ba cô nàng không có lo bị cảm lạnh khi bơi giữa đêm, ngay mùa đông. Dù sao thì dạo giờ trời cũng đã bắt đầu ấm lên nên mới được nước đây mà.
Yui mang cho hai cô bạn mình hai bộ đồ bơi. Dù sao về quần áo nhà cô dư thừa. Nhưng về phần tụi Haru, cũng muốn kêu hội Akito đến chơi chung, nhưng vì chuyện Yui với Shukasa mà thôi, không kêu nữa.
– Wahh! Không thể nào! Haru lại về nhất nữa hả? – Yui nhăn mặt khi thấy Haru đang đứng cạnh thành bể, ranh mãnh cười, còn giơ ngón tay chữ V nữa chứ.
Hai cô nàng trèo lên bể bơi, chạy lại chỗ Mika đang bật nhạc xập xình, lấy hai chiếc khăn bông to bự quấn quanh người. Yui nhanh nhẹn vơ lấy một gói snack khoai tây, nhai rồn rột.
Sau cú sốc của lần đầu tập làm người lớn, Yui lả người đi, ơn trời nhờ có mớ đồ ăn của Haru nên sau vài phút là lại khỏe re, khiến Mika ngán ngẩm không còn cái gì để nói.
– Không thể nào! Hồi sơ trung tớ luôn nhất trường trong đại hội thể thao môn bơi lội, nhưng tại sao lại thua Haru cơ chứ?? – Yui không cam tâm, nhõng nhẽo y như một đứa trẻ, nhăn mặt. Dù sao thì bên cạnh võ thuật, trình độ thể thao của Yui cũng không phải hạng xoàng. Mấy môn khác thì Yui chơi rất bình thường, nhưng bóng đá với bơi lội là cô nàng tự tin có thể thắng trong tất cả các cuộc chơi.
– Mới nhất trường thì chưa đủ. – Haru ngạo mạn nhún vai, nâng lon nước ngọt lên uống một ngụm. – Tớ đã vô địch môn bơi lội ở đại hội thể thao toàn thành phố. Mùa hè này có thể sẽ tham gia ở đại hội của Kanto nữa cơ.
Riêng Haru thì mừng khỏi nói. Ba đứa chơi với nhau, cái gì nàng cũng thua hai người họ, võ thuật, năng lực học hành,… Vậy mà giờ đây môn bơi lội họ lại thắng không nổi cô, thật khiến cô đắc ý mà.
– Biết lí do không? – Mika ngồi dậy, đi đến giữa hai người, cười cợt. – Thấy vòng một có sự khác biệt chưa? Yui à, ngực cậu bự đến vậy rồi, khi bơi dĩ nhiên có lực cản. Phải như bức tường này mới có thể lướt nhanh vun vút được.
Nói rồi Mika đắc ý vỗ bồm bộp vào lưng, à nhầm, ngực của Haru khiến cô nàng đỏ mặt. Và kể đó, là một cuộc rượt bắt quanh hồ bơi.
– Haru, ông ngoại cậu khó tính vậy, gia đình cậu lại có nề nếp, làm sao cho cậu ra khỏi nhà vào giữa đêm vậy? – Yui chợt thắc mắc, hỏi, kế đó cô nàng nhàn nhã ngồi xuống ghế tựa.
– Phải lén chớ, công khai đi có lẽ tớ bị oánh chết luôn. – Haru nhún vai, ngưng đuổi Mika, rồi lon ton chạy lại ngồi bên cạnh Yui. – Dù sao thì tớ luôn đi học trước khi mọi người trong nhà dậy, nên sáng mai nếu họ không thấy tớ chắc cũng đơn thuần nghĩ tớ đi học rồi mà thôi.
– Hả? Vậy là cậu không ăn sáng ở nhà à?
– Hồi sơ trung thôi. – Haru lắc đầu nguầy nguậy. – Lên cao trung thì tớ đến canteen trường ăn sáng. Lúc đầu ông ngoại có cằn nhằn, nhưng sau rồi cũng thôi.
– Chà, gia đình có nề nếp cũng khó chịu ghê.
Ba đứa lại ngồi tám nhảm một hồi nữa, lát sau lại rẽ sang chuyện của Mika.
– Mika này, Akito yêu cậu nhiều lắm đấy. Cậu cũng vậy mà, sao lại không đồng ý quay lại đi? – Haru xuống giọng hỏi.
– Mối tình đầu của tớ đã khiến tớ buồn lắm rồi. Tớ không muốn lại phải vô vọng thêm nữa. – Mika cười nhạt, lắc đầu. – Akito vẫn còn vương vấn Eto Yuri, tớ sợ có ngày tớ lại bị bỏ rơi.
– Sao cậu không nghĩ tích cực thêm chút đi? – Yui không cam tâm nói. – Con trai mà, thường trân quý mối tình đầu, nhưng cũng rất ghét sự phản bội. Eto Yuri chỉ là quá khứ, còn giờ người anh ấy yêu là cậu kìa.
– Bởi vậy tớ mới muốn cho nhau một thời gian. Lúc nào anh ấy quên được hẳn, thì tớ cũng đồng ý thôi.
Yui bất giác nguýt môi thở dài, quắc mắt lên lườm Mika. Hazz, Mika sao già dặn quá vậy? So với Mika, cô và Haru suy nghĩ vô tư và trẻ con hơn rất nhiều.
Một lát sau, đầu óc Yui đã tràn ngập hoàn toàn hình ảnh của Shukasa. Cô và Shukasa suy nghĩ rất đơn giản, thời gian hai người hẹn hò cũng chẳng ai suy nghĩ nhiều, cứ bên nhau và đi chơi, chẳng hoài nghi, chẳng đòi hỏi. Bởi vậy, cô cũng không bao giờ để tâm tới nụ hôn đầu.
– Mika này… Nụ hôn đầu… quan trọng lắm hả?
Nghe đến câu hỏi này, hai người bạn đột nhiên chết sững lại, đơ ra trong thoáng chốc vì câu hỏi đột ngột của Yui. Haru chẳng nói chẳng rằng, chạy lại đầu chỗ điện thoại cô đang sạc, rút dây ra rồi thao tác trên màn hình.
– Đây này, Yui. Do cậu chưa bao giờ xem tivi nên chắc cũng không biết. – Haru nhẹ giọng, không còn cái thái độ trêu chọc cô nàng như bình thường. Cô đưa cho Yui xem một đoạn video ngắn.
Xuyên suốt gần một phút của video, quãng thời gian xung quang Yui như dừng lại. Đó là một cảnh hôn trong bộ phim tình cảm. Chẳng hiểu sao, hai má Yui cứ đỏ lên, tim đập mạnh, lồng ngực như có một áp lực đè nén không thể nào ngưng được.
Khác với những thước phim đen ban nãy tụi Mika bắt cô xem, cảnh này lại khiến cô rung động đến lạ. Hôn đẹp đến thế sao? Có cảm giác như hôn là một điều gì đó thực ấm áp và tình cảm.
Đoạn video kết thúc, ba cô nàng ngồi ngay ngắn về chỗ, và lại tiếp tục im lặng không rõ lí do.
– Yui, ban nãy cậu hỏi tớ nụ hôn đầu có quan trong không… – Im lặng hồi lâu, mãi sau Mika mới lên tiếng. – Đối với tớ, nụ hôn đầu rất quan trọng, và tớ đã luôn muốn nó được trao cho mối tình đầu.
– Vậy thì cậu đã trao cho Tsukasa vào hai năm trước rồi đó thôi. – Yui ngây thơ nói.
– Nhưng phải đúng cách, Yui à. Nụ hôn đó không phải là nụ hôn tớ mong muốn. Cho nên nếu cậu trao nụ hôn đầu sai cách, cậu sẽ hối hận lắm đấy. – Nụ cười của Mika có một chút gì đó đượm buồn và tràn ngập sự nuối tiếc.
Nhưng câu nói và nụ cười đó sớm không còn đọng lại trong đầu Yui. Cô quên bẵng đi lời cảnh báo đó, mà chỉ có một suy nghĩ: Trao nụ hôn đầu cho người đầu tiên dạy cô cách yêu…
___o0o0o___
– Cô làm rất tốt. Có vẻ như cô đã biết cách làm hài lòng đối tác rồi. – Keth mỉm cười với Yui, cùng cô sóng bước ra khỏi nhà hàng, buông lời khen ngợi.
Hôm nay Yui lại cùng Keth đi kí hợp đồng. Suốt buổi hẹn, cô lấy được lòng vị đối tác kia khiến cho buổi kí hợp đồng diễn ra vô cùng thuận lợi mà không có bất cứ trục trặc gì. Keth rất hài lòng với thái độ của Yui mà nãy giờ khen cô không ngớt.
– Thật ngại quá, tôi có làm gì đâu. – Yui ngượng nghịu gãi đầu.
– Cô có muốn đi ăn tối với tôi không? – Nhìn trời sa sẩm tối, Keth ngỏ ý mời.
– Xin lỗi, nhưng tôi có hẹn với thiếu gia Oga.
– À, quên mất. Hai ngày nữa là tới lễ đính hôn của cô rồi. Thiếu gia Oga với cô quả thật xứng đôi vừa lứa. Chúc hai người hạnh phúc. – Keth mỉm cười thiện chí, bắt tay Yui.
– Vâng, cảm ơn cô, giám đốc Torada. Hy vọng cô sẽ đến dự. – Yui không mấy vui vẻ khi nghe đến lễ đính hôn, nhưng vẫn gượng gạo cười đáp lại. Chợt, ánh mắt cô liếc về một chiếc xế hộp bóng lộn đỗ bên đường, bèn cúi đầu. – Cũng không còn muộn nữa. Hẹn hôm sau gặp lại.
Keth gật đầu, rồi hai người chào nhau thêm đôi câu nữa, Yui tiến về chiếc xe, mở cửa ghế sau, ngồi vào.
Oga Sewashi ăn mặc chỉn chu, một chiếc áo sơ mi trắng cùng quần bò màu tối. Thấy cô, anh mỉm cười nhìn, rồi xích vào một tí để cô ngồi xuống kế bên.
– Đưa tôi đến nhà hàng Kim Cương. – Sewashi nói với tài xế.
Hai mươi phút sau, họ tới nơi. Sewashi và yui sánh vai bước vào nhà hàng, ngồi vào một bàn trống kê bên cửa sổ. Họ đi tới đâu, ai nấy đều phải xuýt xoa khen ngợi. Họ đẹp như tượng tạc, phong thái cao sang quý phái khiến người ta bất giác cúi đầu.
– Anh chị dùng gì ạ? – Một nhân viên nhà hàng bước vào hỏi.
– Cho cô chọn món. – Sewashi đẩy thực đơn cho cô, xuống giọng.
– Anh ăn giống tôi?
– Ừ.
– Vậy cho hai phần gà quay mật ong. – Yui trả thực đơn cho nhân viên. Nhưng mãi chưa thấy cô ta rời khỏi, Yui bèn ngạc nhiên hỏi. – Có chuyện gì nữa sao?
– À không… – Cô nhân viên kia lúng túng gãi đầu. – Trông anh chị còn trẻ quá. Chắc mới kết hôn?
Yui bất giác nhìn xuống bản thân. Hôm nay tóc cô búi cao, mang kính, mặc đồ công sở nên khá già dặn. Sewashi ăn mặc cũng chững chạc chẳng kém. Bới vậy có lẽ cô nhân viên kia mới nhầm hai người là đôi vợ chồng son.
– Ngày kia chúng tôi đính hôn. Cô ấy là vợ chưa cưới của tôi. – Sewashi trả lời, ẩn chứa trong từng câu chữ không giấu nổi sự tự hào.
Cô nhân viên kia ngượng ngập cúi đầu rồi rời đi.
– Được rồi, vậy cho tôi biết lí do. Tại sao cô lại chủ động hẹn tôi đi ăn? – Sewashi khoan thai chống tay lên bàn, ánh mắt hiếu kì hướng về phía cô, hỏi.
Yui điềm thiên nhìn anh, ánh mắt vô hồn. Bữa ăn hôm nay là cô hẹn, là lần đầu tiên cô hẹn anh. Sau đêm tụ tập với Haru và Mika, cô như phần nào hiểu ra được lòng mình.
– Chúng ta… hủy hôn đi. – Yui chậm rãi nói từng từ, rõ ràng không chút ấp úng.
Câu nói đó như tiếng sét đánh ngang tai Sewashi. Không thể nào, anh đang nghe lầm đúng không?
– Cô nói gì?
– Tôi nói, chúng ta hãy hủy hôn. – Yui vẫn đáp lại không chút né tránh.
– Chúng ta làm sao?
– Hủy hôn.
– Nói lại.
– Hủy hôn đi.
Anh hỏi đi hỏi lại rất nhiều lần vì đơn thuần không dám tin. Mãi đến khi anh có thể chắc chắn anh không nghe lầm, nụ cười trên môi anh cứng lại, co giật cùng những tiếng thở liên hồi.
– Tôi không nghe nhầm đó chứ? Vì lí do gì mà cô muốn hủy hôn?
Yui cúi gằm mặt, hai bàn tay nhỏ bé nhắm chặt lại, run run trên đầu gối. Cô mím môi, phải mãi một lát sau mới nhìn thẳng vào mắt Sewashi, nói rõ ràng.
– Vì cuộc hôn nhân này quá vô nghĩa với cả hai ta.
Câu trả lời của cô khiến Sewashi trong phút chốc giận sôi máu. Sắc mặt anh trầm xuống, lạnh lẽo khiến nhiệt độ căn phòng như giảm đi mấy độ. Đôi mắt mờ đục, giọng nói khàn khàn như đang cố gắng kìm chế sự giận dữ.
– Vô nghĩa? – Sewashi cười khẩy. – Đến cuối cùng cô cũng chỉ vì thằng nhóc Hanagato đó mà dám cả gan hủy hôn, còn dám nói vì tôi? Cô biết mà, cuộc hôn nhân này có ý nghĩa với tôi đến nhường nào. Chỉ khi khiến cô trở thành người phụ nữ của tôi, tôi mới có thể đường hoàng ngồi lên chiếc ghế chủ tịch.
– Cả gia tộc Oga chỉ có một mình anh, tại sao cứ phải kết hôn với tôi anh mới có thể nắm quyền thừa kế chứ?
– Cô chậm hiểu à? Tôi đã nói rồi mà, đứa con rơi của cha tôi đang tranh nó với tôi. – Sewashi giận dữ cười lạnh.
– Không có bất cứ một người con rơi nào cả. Anh là con trai duy nhất của bác Kouji. Shina Kazuto chỉ là cái bẫy cha anh dựng lên để buộc anh phải kết hôn với tôi mà thôi.
Câu nói đó rơi vào tai Sewashi khiến anh phút chốc đứng hình.
– Cô đang nói cái gì vậy? Hơn nữa, làm sao cô biết Shina Kazuto?
– Cậu ta học cùng lớp với tôi. Nghe này, từ đầu đến cuối anh bị cha anh điều khiển rồi. Để tôi cho anh biết, anh đã bị chủ tịch Oga lừa như thế nào.
Tâm trạng hai người dần lắng xuống, Yui bắt đầu câu chuyện, chính câu chuyện mà Kazuto đã nói với cô về tính toán của chủ tịch Oga Kouji…
___o0o0o___
END Chapter 88.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!