Nữ Mạnh (Thương Tận Xương) - Chương 29: Chỉ là nam phụ
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
150


Nữ Mạnh (Thương Tận Xương)


Chương 29: Chỉ là nam phụ


Lúc này mọi người điều đi ra chỉ còn Hoắc Lã Thạc với cô

Hoắc Lã Thạc bây giờ đôi mắt mới rưng rưng nước mắt nhìn Tì Tan đang ngồi hút thuốc chạy lại ôm cô giọng như em bé làm sai nói

– Tan Tỷ em xin lỗi em không biết Tỷ không ăn cá được thành thật xin lỗi Tỷ

Cô bỏ điếu thuốc xuống bưng mặt anh lên cười dịu dàng nói

– không Tỷ không có giận

Hoắc Lã Thạc khóc lớn lên thà cô trách anh anh còn chịu được chứ đằng này cô lại không nói gì còn rất dịu dàng nữa

Cô nhìn anh khóc mà cười ra tiếng

Nếu để người khác biết được Hoắc Lão Đại tiếng tăm lẫy lừng mà bây giờ lại ngồi khóc xin lỗi chẳng khác gì đứa trẻ làm sai không biết họ nghĩ sao

Hoắc Lã Thạc ngước lên nhìn cô nói

– Tan Tỷ lúc nảy em củng giống Ngọc Như rất sợ Tỷ bỏ đii rất rất sợ sao

Cô cười dịu dàng nhìn anh hôn lên trán anh trả lời

– làm sao Tỷ chết được Thuận Tii sẽ không cho Tỷ chết đâu.. Em củng đừng trách bản thân mình nữa… Lâu lâu bị lại cho biết cảm giác củng lâu rồi chưa có bị

Hoắc Lã Thạc cứ ôm cô… Cả đời anh chưa biết sợ là gì nhưng hôm nay lại thấy cô như vậy anh mới cảm giác được mình đang rất sợ rất yếu đuối

Hoắc Lã Thạc ngồi một chút nữa thì phải đi Nga lúc này Tả Giang Thiếu đi vào nghiêm túc nói

– Tì Tan mình chia tay đi

cô vẫn bình thản nhìn anh cười như không cười quắc anh lại ngồi kế mình

anh đi lại ngồi xuống đối diện Tì Tan… Tì Tan nhìn anh thật lâu rồi mới hôn môi anh hôn trán anh

anh ngơ ngác.. cô nói tiếp

– ừ chia tay đi tôi củng chán rồi về mà lấy tiểu Thư của Tô Gia, đi rãnh rãnh thì qua đây chơi Tề Gia đón anh

– Em không buồn sao?

– buồn? không không nhưng anh bỏ tôi lúc này lúc tôi còn nằm trên giường tôi hơi bị khó chịu chút thoi

– anh xin lỗi.. nhưng anh không muốn bạn gái mình bị người con trai hôn anh củng biết ghen vậy anh củng biết buồn vậy

cô gật đầu cười ha hả giởn nói

– Anh ghen? anh chắc chứ?

anh chỉ thích tôi, anh không yêu tôi làm sao mà ghen?

thoi chia tay làm bạn được đừng làm quá vấn đề đường đời chúng ta còn gặp nhau

Anh im lặng nhìn khuôn mặt trắng bệch của cô trong lòng đầy rối loạn cô nói đúng anh chỉ thích cô chứ yêu cô? anh chưa từng nghĩ tới

sáng hôm sau

Thuận Tii dìu cô vào bàn ăn thấy toàn thịt tâm tình dễ chịu hơn một chút

chia tay mà ai không buồn cô không có buồn nhưng cô hơi khó chịu là lúc cô nằm trên giường thì lại bỏ cô

bây giờ nhìn thấy Thuận Tii ôn nhu Thái Bảo dịu dàng

cô nghĩ cả đời này có 2 người con trai này là đủ

– Tan Tỷ khỏe chưa? “TỀ Nam lên tiếng hỏi thăm ”

– khỏe rồi

Tề Phong từ ngoài cửa đi vào nhìn Tì Tan ánh mắt rất phức tạp muốn nói gì đó nhưng lại không dám

cô nhìn Tề Phong đứng gương mặt đầy hỗn loạn ra tiếng bảo Tề Phong lại ngồi kế mình

– sao Phong chú có chuyện gì

Tề Phong lắc đầu anh thật không dám nói là tối hôm qua anh thấy Tả Giang Thiếu ôm gái trong bar rồi tới khách sạn

– có phải chuyện Tả Giang Thiếu không

Tề Phong giật mình nhìn cô sao cái gì cô củng biết vậy trời đất

– Tả Giang Thiếu có chuyện gì à sao hôm nay không thấy qua? ” Phi Yến gắp miếng thịt bò bỏ vào chén của Tuấn Kỷ nhìn Tề Phong hỏi

Tề Phong không dám nói nhưng nhìn khuôn mặt của Tì Tan anh không nở giấu

– Tả Giang Thiếu hôm qua ôm gái trong bar rồi đi khách sạn

mọi người trợn mắt nhìn Tề Phong giống như không tin được những gì anh nói Tả Giang Thiếu ôn như vậy tại sao làm có thể như vậy

cô gật đầu nhìn Tề Phong

Tề Laii ngồi kế Thuận Tii

mới lên tiếng quan tâm

– Tan Tỷ đừng buồn không có hắn ta còn có tụi tôi… để lát tôi đi kiếm hắn đánh cho hắn một trận Tỷ đừng buồn

nghe Tề Laii nói như vậy cô đang uống nước sặc lên tới mũi vừa cười vừa sặc thật là muốn tắt thở

tất cả nhìn Tì Tan Tề Phong đưa giấy cho cô, bị cắn sừng mà vẫn còn cười được

cô trùi mũi bình tĩnh nói

– chia tay rồi.. nói thật trò chơi lần này rất chán

Thuận Tii Thái Bảo Ngọc Như Phi Yến nhìn cô rồi lại nhìn nhau cười đến ra nước mắt

đúng vậy lúc thấy cô quen hơn một tháng tưởng cô đã bỏ tính dễ chán rồi chứ ai cờ vẫn còn ha ha, chỉ tội Tả Giang Thiếu tưởng nam chính ngôn tình ai dè củng chỉ là Nam Phụ ngôn tình

Mã Tuấn Kỷ thấy vợ mình cười đến nổi ra nước mắt thì nhíu mày định lên tiếng hỏi thì Tì Tan nói

– còn 3 thámg nữa là Tề Gia tự do lúc đó mấy cô cậu muốn tung hoành ở đâu thì cứ thoải mái

Gia Đình Tề gật đầu nhìn nhau cười

cuộc đời gặp được Tì Tan thật là tốt, có Tì Tan có tiếng cười có Tì Tan là có ánh sáng… thật không biết cô sinh ra là sai lầm hay là may mắn

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN