Một Lần Bỏ Lỡ Là Bỏ Qua Nhau Cả Đời - Chương 127: Nếu thích… thì… đã nói ra rồi
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
31


Một Lần Bỏ Lỡ Là Bỏ Qua Nhau Cả Đời


Chương 127: Nếu thích… thì… đã nói ra rồi


Băng Tâm cắn cắn môi mình rồi lên tiếng:” Cô nghĩ…Tuấn Phong không có thích cô đâu…nếu thích… thì… đã nói ra rồi”.

Thiện Ngôn cười khổ:“ Nó không muốn nhân lúc tinh thần người khác đau khổ mà vào cuộc để trở thành người thay thế của ai hết…nó muốn dùng cách của riêng nó để người khác có thể hiểu tình cảm của nó…nó càng không muốn ép ai hết…con nghĩ là nó sẽ vui vẻ khi người nó thích vui vẻ…Tuấn Phong là một người tốt,nó tốt hơn Đông Quân gấp trăm lần cũng là người biết trân trọng tình cảm chứ không phải là đứa thích chinh phục như thằng điên kia đâu”.

Đương nhiên Băng Tâm biết những điều mà Thiện Ngôn nhắc tới…cũng vì thế nên cô mới thích con hàng đó lâu như vậy.

Băng Tâm câm lặng luôn không biết nên nói gì nữa, đến giờ phút này cô vẫn không thể xác định được tình cảm của Hàn Tuấn Phong đối với mình nhưng chắn chắn có một điều là thật khi thấy Tuấn Phong buồn Băng Tâm cũng buồn theo dù gì thì đây là người mà cô vẫn luôn dõi mắt theo từ lần đầu tiên hai đứa tiếp xúc với nhau.

Cả một đêm, giấc ngủ của Băng Tâm cứ chập chờn, trong mơ cô thấy Tuấn Phong nói rằng: Tôi rất ghét bạn…cả đời này cũng không muốn gặp lại bạn. 

Cô giật mình, nước mắt khẽ rơi, cô hối hận rồi nếu lúc trước cô nói ra tình cảm của mình thì cô vẫn có 50% cơ hội tỏ tình thành công nhưng cô lại sợ bản thân sẽ rơi vào 50% còn lại trở thành người mà Tuấn Phong ghét để rồi…cảm xúc cứ lưng chừng không là người thương mà cũng thể làm người dưng được.

Băng Tâm vốn muốn dừng kế hoạch tẩn Đông Quân, mặc kệ ba vấn đề vớ vẩn kia cô không muốn nhìn Tuấn Phong buồn dù chỉ là một chút thôi.

Tuấn Phong vẫn đi học, vẫn vui vẻ như bình thường cứ như là chưa có chuyện gì xảy ra, nhìn cái vẻ bình tĩnh thản nhiên của Tuấn Phong mà cô thấy đau xót vấn đề thứ nhất trong kế hoạch quay lại với Mạc Đông Quân đã có câu trả lời rồi. 

Hóa ra đối với con người đó cô chẳng là cái gì cả!!!

“Em biết rằng anh không yêu em

Em biết rằng anh không yêu em

Em không muốn cứ vậy để anh mắc sai lầm

Em biết rằng anh không yêu em 

Hà cớ gì lại vờ buồn bã

Có chăng kết quả này là một cách giải thoát”.*

* Trích bài hát: Em biết anh không yêu em.

Có thể vì một chuyện gì đó ảnh hưởng đến tâm trạng của Tuấn Phong chứ không phải vì chuyện cô quen Đông Quân mà người đó mới suy sụp tinh thần.

Sau đó, mấy hôm Tuấn Phong lại bảo là thích Linh Đan.

Ai đó một lần lại thêm một lần cầm dao đâm vào tim người khác mà không hay không biết…Băng Tâm nhìn không có tiêu cự vào màn mưa ngoài cửa sổ…có lẽ cả đời này cũng chẳng bao giờ nghe thấy câu “ Diệp Băng Tâm tôi thích bạn” từ Hàn Tuấn Phong đâu.

Mà Băng Tâm cũng không có tư cách gì để nghe câu đó nữa…dù chuyện quay lại với Đông Quân chỉ là kế hoạch để làm rõ một số vấn đề khuất mắc trong lòng của Băng Tâm rồi sẽ đến ngày cô chia tay Đông Quân nhưng chắc chắn lúc đó người bên cạnh Tuấn Phong mãi mãi không bao giờ là cô được nữa.

Tuấn Phong có quyền thích Linh Đan…cũng như Băng Tâm chỉ có thể thầm cầu nguyện là người đó sẽ được Linh Đan đáp trả lại tình cảm này.

Linh Đan là một người tốt không xấu xa đến nỗi lừa gạt tình cảm của người khác như cô đâu…nếu là Linh Đan thì Băng Tâm nhất định sẽ buông tay người đó để hai người bạn của mình có cái kết viên mãn.

Yêu không phải là chiếm hữu mà phải là mong cho người mình yêu luôn vui vẻ luôn hạnh phúc mỗi ngày.

Băng Tâm cũng khuyên Linh Đan nên chấp nhận tình cảm của Tuấn Phong nhưng Linh Đan vẫn không có phản ứng gì hết.

Tan học lý, cả đám đang bàn kế hoạch để Tuấn Phong có thể cưa đổ Linh Đan thì đột nhiên Uyển Uyển hỏi Băng Tâm:” Ê Tâm mày có thật sự muốn Linh Đan quen với Tuấn Phong không??”.

Băng Tâm gật gật đầu:” Tất nhiên rồi…Tuấn Phong thích Linh Đan thật mà”.

Uyển Uyển cân nhắc một lúc rồi lên tiếng:” Nếu Băng Tâm thật sự muốn tốt cho cả hai đứa nó thì…hãy tránh xa Tuấn Phong ra đi”.

Băng Tâm nghe câu đó mà cứ ngỡ thế giới của mình sụp đổ đến nơi, cô cố gắng kìm nén trái tim run rẩy của mình hỏi:” Tại sao vậy??”.

“ Bởi vì Linh Đang cho rằng Tuấn Phong xem nó là người thay thế của Băng Tâm đó…mày hoàn toàn bước chân ra khỏi thế giới của Tuấn Phong không nói chuyện, không nhắn tin cắt đứt mọi liên lạc thì hai đứa nó mới cơ hội hiểu không???”.

Băng Tâm gật đầu:” Ờ”.

Suốt quãng đường đạp xe về nhà Băng Tâm cứ nghĩ về mấy lời mà Uyển Uyển nói từng câu từng chữ chẳng khác nào là dùng dao đâm thẳng vào trái tim người khác…

Tuấn Phong mà xem Linh Đan là người thay thế của Băng Tâm hả??? thật là tức cười bởi vì từ đó đến giờ Tuấn Phong chưa bao giờ thích Băng Tâm có được không vậy hả???

Đến giờ phút này ngay cả tư cách làm bạn cũng bị người ta tước bỏ thì đúng thật là quá đáng thương rồi!!!

Băng Tâm ngưỡng mộ Linh Đan biết chừng nào, không cần biết tình cảm của Tuấn Phong là thật lòng hay là thay thế nhưng ít nhất trong đời này Tuấn Phong từng nói ra là mình thích Linh Đan…chỉ cần câu nói này thôi Băng Tâm đã bị người ta bỏ xa mấy trăm con phố rồi đó chứ.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN