Một Thời Mê Trai
Chương 4: Tai nạn
Chỉ vì cái bệnh mê trai mà giờ nó phải đèo con lợn này, con lợn Trương Tuấn Kiệt này về nhà. Nó vừa lái xe thỉnh thoảng lại quay xuống giả vờ quan sát xung quanh nhưng thực chất là để nhìn hắn, nó thấy mái tóc bồng của hắn bay trong gió trông vô cùng quyến rũ, tim nó lạc nhịp, nó đỏ mặt thẹn thùng quay lên…
Hắn cũng kì lạ thật vì bình thường thì khi đi xe thì con trai phải đèo con gái nhưng nhìn cô mà xem, cô gầy yếu như thế này mà phải đèo hắn về tận nhà sao, đã đi nhờ rồi lại còn ko biết điều. Ăn mày lại còn đòi xôi gấc!!
Đi được nửa đường thì nó mệt quá và dừng xe lại, nó quay lại đằng sau thì thấy hắn đang nghịch tóc nó. Nó bực mình kéo tóc mình lại và chửi hắn:
– CẬU LÀM SAO THẾ? CẬU BỊ ĐIÊN DẠI AK???- Cái từ ” điên dại ” là nó mới học được từ Mr. Hoan – người thầy yêu quý của nó- nó áp dụng với hắn luôn
– Nghịch một tý thôi mà? Sao căng dữ vậy?
-Tôi đèo cậu nửa đường rồi, cậu đèo nốt phần còn lại đi! Đi nhờ thì đèo đi!!!
Hắn đành thay phiên lái xe cho nó. Hắn trèo lên xe và phóng đi với một tốc độ nhanh kinh hoàng khiến nó sợ và víu chặt vào áo hắn
– Thế nào? Mát ko? Thích ko? Hahaha….- Hắn phóng nhanh và vừa đi vừa quay lại cười nói với nó
– Đi…đi chậm thôi Trương Tuấn Kiệt…ngã đấy…!!!- Giọng nó run run, nó chỉ sợ nhỡ có điều gì xảy ra
– Ko phải lo đâu!! Trình lái xe của tôi cao lắm!!!- Hắn lại quay xuống nhìn nó, khuôn mặt của nó lúc sợ thật đáng yêu, khác hẳn với cái tính đàn ông thường ngày của nó
– A..A..A..CẨN THẬN TRƯƠNG TUẤN KIỆT…Ô TÔ KÌA..!!!!!- Nó la lên chói tai khi thấy chiếc ô tô đang lao nhanh về phía nó mà hắn ko để ý
Hắn quay đầu lên và thấy chiếc ô tô đang lao nhanh về phía nó và hắn, chỉ còn cách 2m nữa thôi. Hắn nhanh tay quay đầu xe về phía bên phải, bánh xe lê dài trên mặt đường, hắn bóp phanh khẩn cấp, bánh xe dừng lại đột ngột làm chiếc xe đổ xuống, kéo cả người hắn và nó ngã nhào xuống mặt đường
– Có sao ko??? – Sau khi bị ngã xong, hắn đứng dậy và chạy tới chỗ nó, mặc kệ vết rách ở cánh tay đang rỉ máu
– Cậu nhìn thế này mà hỏi có sao ko ak!! Huhu…- Nó ko khóc sao cho được, xước đầu gối, khuỷu tay, xe bị méo giỏ, nổ lốp, méo vành, hắn bóp phanh mạnh quá nên đứt tong 2 dây phanh
– Tôi xin lỗi! Giờ chúng ta đến bệnh viện kiểm tra nhé!!- Hắn nói bằng giọng ân cần nhẹ nhành nhất để thuyết phục nó
Hắn gọi taxi và dìu nó lại phía chiếc xe, mặc cho nó cis tiếc nuối cái xe:
– Trời ơi xe tôi! Để lại nhỡ ai lấy mất thì biết làm sao???
– Yên tâm đi!Xe của cô bị tôi phá nát thế kia ko ai thèm nhòm ngó vào đâu mà phải lo!!!
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!