Anh Trai VS Em Gái
Chương 34-1: Phiên ngoại 1
Cố Ai Yêu đã được ba tháng tuổi, từ da dẻ nhăn dúm chậm rãi nảy nở thành một tiểu soái ca mập mạp trắng trẻo, mắt to mũi cao, chính là thỉnh thoảng sẽ tập xoay người.
Sau khi ăn xong, Tang Yếu Miễu ở trong phòng, cho Cố Ai Yêu bú sữa mẹ.
Nhưng hôm nay không biết bé bị làm sao mà dỗ mãi cũng không chịu bú sữa. Chỉ cần Tang Yếu Miễu để đầu vú tiến đến gần miệng bé, bé sẽ cắn mạnh một cái, khiến Tang Yếu Miễu đau nhức, không tới vài giây liên đỡ đầu vú ra khỏi miệng bé.
“Không được cắn mạnh như vậy, mẹ đau quá đi mất!” Tang Yếu Miễu lười nhác, không rảnh mặc lại áo lót, chỉ kéo vạt áo xuống che chắn tạm.
Từ sau khi sinh Cố Ai Yêu, dáng người Tang Yếu Miễu không những không bị biến dạng đi, mà thậm chí so với trước kia còn mê người hơn.
Bộ ngực sữa lớn nhưng không hề bị rủ xuống mà vẫn cứ cao ngất đĩnh bạt, quầng vú cũng không bị chuyển sang màu đen, còn nguyên màu hồng nhạt. Eo nhỏ như cành liễu, mông vểnh như mật đào, hai chân thon dài thẳng tắp tinh tế, làn da vô cùng mịn màng, giống như lần thứ hai cô phát dục.
Dĩ vãng Cố Ai Yêu rất hay dính lấy cô, nhưng từ… khi, đều do ba bé, vừa nghĩ đến, mặt liền đỏ, thôi không nên nói.
Không cho bé bú thì bé khóc, cho bé bú thì bé lại cắn.
Tang Yếu Miễu không có cách, đặt bé lên giường, hai người mắt to trừng mắt nhỏ, mặt đối mặt.
Trước kia, mỗi khi Cố Ai Yêu chuẩn bị nhíu mày khóc lóc thì khuôn mặt nhỏ lại nhăn nhó thành một nhúm, hiện giờ da dẻ đã hồng hào, mịn màng, trông rất đáng yêu. Nhưng Tang Yếu Miễu vẫn chưa dám đụng vào bé,sợ rằng chỉ chạm một cái, bé lại dở thói khóc lóc, đành phải chờ Cố Nhĩ Thăng trở về rồi nói.
Nhắc Tào Tháo, Tào Tháo đến. Cố Nhĩ Thăng đã trở lại.
“Ông xã!”
Tang Yếu Miễu bẹp miệng, vẻ mặt ủy khuất nhìn Cố Nhĩ Thăng, cầu an ủi, Cố Nhĩ Thăng ôm cô, cưng nựng như bảo bối trong tim, ôn nhu hỏi: “Có phải Ai Yêu lại dở thói xấu?”
“Ân…” Tang Yếu Miễu dựa đầu lên vai anh, càng nghĩ càng giận, cúi đầu cắn lên bả vai Cố Nhĩ Thăng, thật mạnh giống như Cố Ai Yêu cắn đầu vú của cô, “Ngô ngô ngô!”
Cố Nhĩ Thăng thịt cứng, bị cắn cũng không có cảm giác, Tang Yếu Miễu không cắn lâu, tự giác buông lỏng, cô oán giận: “Đều tại anh!”
“Anh làm sao?”
“Nếu không phải lúc trước anh đoạt của con… Hiện tại con cũng sẽ không nghĩ chờ anh về mới chịu uống!”
“Đoạt cái gì? Uống cái gì?” Cố Nhĩ Thăng cố ý hỏi vặn lại cô, mặt hai người càng lúc càng gần, bỗng một tiếng khóc oa oa vang dội kéo bọn họ về hiện thực.
Tang Yếu Miễu trừng mắt với anh, thoát khỏi vòng tay ôm ấp: “Không đứng đắn! Con trai anh đói bụng!” Nói xong liền cúi người, bế Cố Ai Yêu lên.
“…”
Trên người Tang Yếu Miễu mùi hương của sữa rất nồng đậm, dáng người phập phồng quyến rũ, khuôn mặt tinh xảo giống như yêu cơ, vẻ mặt hờn dỗi kia thật phong tình, làm Cố Nhĩ Thăng nháy mắt cứng lên.
Tang Yếu Miễu đưa lưng về phía anh, tự nhiên không biết chuyện gì đang xảy ra. Nếu biết, cô vẫn mặc kệ.
Khẳng định chuyện này trốn không được ba chữ: Đại! Sắc! Lang!
Thân hình của Cố Ai Yêu nho nhỏ, nhưng rất có ý thức, bé biết ba bé đã về, bé không khóc cũng không nháo, chỉ giương đôi mắt ngây thơ lên, nhìn ngực Tang Yếu Miễu.
“Ai Yêu đói?” Một tay của Tang Yếu Miễu bế bé lên, tay còn lại vén áo, “Mẹ cho con bú sữa nha?”
Đôi mắt đen láy như quả nho của Ai Yêu mê hoặc trái tim làm mẹ của Tang Yếu Miễu, mỹ vị trước mặt bé không hề bài xích, hé miệng mút sữa, cái má hơi phồng lên.
“…”
Bị bỏ qua, ánh mắt Cố Nhĩ Thăng trùng xuống, “Anh cũng muốn uống.”
Tang Yếu Miễu ngẩng đầu, vừa giận dỗi vừa xấu hổ, liếc anh một cái: “Anh đừng nháo!”
Cố Nhĩ Thăng mặc kệ, anh thuộc phái hành động, sau khi nói xong liền cởi bỏ quần áo, vén vạt áo bên còn lại của Tang Yếu Miễu,chuẩn xác ngậm lấy đầu vú.
“Ân a…” Cơ thể của Tang Yếu Miễu run lên, thiếu chút nữa xụi lơ ngã xuống, cô ôm chặt Cố Ai Yêu, cảm nhận rõ ràng miệng huyệt dưới hạ thân đang trào ra mật dịch, “… Ông xã, đừng…”
Cố Nhĩ Thăng mút sữa khác hẳn với Cố Ai Yêu, động tác rất mạnh, sữa không ngừng chảy ra.
Một tay Tang Yếu Miễu ôm Cố Ai Yêu, một tay khác chống lên giường, hai cái đầu một lớn một nhỏ gục vào ngực cô, giống như người lữ hành lang thang trên sa mạc nhiều ngày gặp được ốc đảo, tham lam mút lấy dòng nước sữa từ đầu vú của cô.
Cố Nhĩ Thăng không phải trẻ con, tự nhiên lúc bú sữa còn mang theo ý vị khiêu khích, nhẹ nhàng gặm cắn, dùng đầu lưỡi liếm vòng quanh quầng vú một vòng rồi hút thật mạnh, muốn sữa ngọt có sữa ngọt.
Chỉ trong chốc lát, cái trán nhỏ nhắn của Tang Yếu Miễu lấm tấm mồ hôi, phía sau lưng cũng ướt.
May mà sữa cô rất nhiều, Cố Ai Yêu sức ăn không lớn, thường thường bé chỉ bú một bên là no, bên kia còn sữa, đành nhờ Cố Nhĩ Thăng mút ra cho đỡ trướng.
Đương nhiên, anh có phương thức riêng để thưởng thức mỹ vị này.
Thấy Cố Ai Yêu bú gần no rồi, Tang Yếu Miễu cầu Cố Nhĩ Thăng buông cô ra: “Ông xã… con trai… Uống xong rồi, để em ru con ngủ… Anh đừng… Ân!”
Cố Nhĩ Thăng mút mạnh một cái mới chịu buông tha, một tay nhéo nhéo ngực cô, một tay sờ soạng xuống dưới thân Tang Yếu Miễu, sau đó dán môi lên tai cô: “Bảo bối, em ướt.”
Tang Yếu Miễu mặt đỏ, sai khiến Cố Nhĩ Thăng ôm con đi ngủ, thế là anh nhanh chóng đặt Cố Ai Yêu chỉ mặc mỗi cái quần lót lên giường bé.
Sau khi được ăn no, Cố Ai Yêu rất ngoan ngoãn, chưa đến hai phút liền ngủ thiếp đi.
Tang Yếu Miễu run rẩy cởi bỏ quần áo ướt đẫm mồ hôi trên người, vừa cởi xong, liền bị Cố Nhĩ Thăng đè lên trên giường.
“A ngô…” Cô chưa kịp kêu thành tiếng thì đôi môi đã bị lấp kín, dần dần cô trầm mê trong hương vị tình yêu, vòng hai tay ôm lấy cổ Cố Nhĩ Thăng.
Hai thân thể trần trụi dán chặt vào nhau, hoa huyệt Tang Yếu Miễu đã sớm tiết ra dâm dịch từ lúc Cố Nhĩ Thăng mút sữa cô, cho nên Cố Nhĩ Thăng chỉ cọ sát vài cái, liền thẳng thừng đưa côn thịt xông vào.
“Ách… Bảo bối, em chặt quá!” Đôi môi Cố Nhĩ Thăng dán lên lỗ tai cô, thắt lưng không ngừng chuyển động, đưa dương vật vào sâu tận hoa tâm.
Đã sinh con rồi, sao còn chặt như vậy, đúng là một vưu vật?!
Tang Yếu Miễu không dám kêu lên, chỉ có thể gắt gao ôm lấy Cố Nhĩ Thăng, để đầu cô chôn vào hõm vai anh, phát ra thanh âm hừ hừ đứt quãng.
Bên cạnh là Cố Ai Yêu, Tang Yếu Miễu cảm thấy thẹn, hoa huyệt bị kích thích mà co rút, Cố Nhĩ Thăng ra vào mấy lần, cô đã không chống đỡ được, liền cao trào.
Dâm thủy tiết ra rất nhiều, theo chuyển động của Cố Nhĩ Thăng, dâm thủy bị bắn ra, ướt đẫm nơi giao hợp, Cố Nhĩ Thăng còn cố ý dùng dâm thủy bôi lên hai cánh mông của Tang Yếu Miễu, rồi thoa cả lên ngực cô, da thịt hai người một mảnh trơn trượt.
“Bảo bối, mau gọi anh hai.” Anh thích mỗi khi vận động trên giường, nghe âm thanh ngọt ngào của Tang Yếu Miễu gọi “Anh hai”.
Tang Yếu Miễu cũng theo thói quen, cô thấp giọng rên rỉ: “Anh hai… A… Anh hai… Anh chậm một chút a…”
“Chậm?” Tốc độ va chạm của Cố Nhĩ Thăng càng nhanh hơn, “Không chậm được!”
“Ách a!” Khuôn mặt Tang Yếu Miễu nhăn lại, há miệng cắn mạnh lên bả vai Cố Nhĩ Thăng, bụng nhỏ phập phồng, bắt đầu nghênh đón một đợt cao trào mới!
Cố Nhĩ Thăng kiềm chế xúc động muốn bắn tinh, mị thịt kẹp chặt lấy côn thịt, kích thích khoái cảm tới không ngừng, lý trí anh đã sớm không thể kiểm soát được, đầu óc chỉ còn lại dục vọng chi phối.
Tứ chi Tang Yếu Miễu bị kiềm hãm, trước ngực đột nhiên bị đột kích —
Đôi môi anh ngậm lấy đầu vú, tiếp tục động tác đưa đẩy côn thịt.
Một màn kích thích này khiến đầu óc Tang Yếu Miễu như nổ tung, pháo hoa không ngừng nở rộ trên bầu trời, những ngôi sao lấp lánh cô không đếm nổi, khăn trải giường dưới thân ướt sũng nước, vừa lạnh lẽo lại vừa ấm áp.
Duy trì được một giờ, Tang Yếu Miễu cao trào lần thứ bốn, Cố Nhĩ Thăng mới chịu đầu hàng, tiết ra tinh dịch bắn vào tận sâu hoa tâm, cô quay đầu sang một bên để điều chỉnh lại hô hấp, không ngờ lại nhìn thấy một chuyện kinh hỉ —
“…Ông xã!” Nháy mắt tinh thần Tang Yếu Miễu đi lên, đôi mắt cô tỏa sáng.
Cố Nhĩ Thăng ngậm đầu vú, tinh tế liếm láp, dù đã không còn sữa nữa, nhưng vị ngọt vẫn còn, anh mơ hồ hỏi: “Ân?”
Tang Yếu Miễu vỗ vỗ vai anh: “Ai Yêu xoay người!”
Vốn đang ngủ, không biết từ khi nào Cố Ai Yêu đã tỉnh giấc, thân hình nho nhỏ, hai tay chống lấy hai bên thành giường, cái đầu đong đưa lúc lắc, đôi chân béo đạp tới đạp lui, đặc biệt đáng yêu!
Cố Nhĩ Thăng há miệng, buông tha đầu vú bị anh gặm cắn nãy giờ, liếc mắt một cái: “Thấy được, chúng ta tiếp tục.”
Nói xong lại muốn áp cô xuống, không biết Tang Yếu Miễu lấy đâu ra sức lực, chống lại cánh tay anh, nghiêm trang nói: “Con trai xoay người, em muốn chụp ảnh kỉ niệm, mau chụp luôn bây giờ.”
Cố Nhĩ Thăng nhìn người dưới thân, chậm rãi rút phân thân ra: “…”
====
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!