Xuyên Không Ỷ Thiên - Chương 107: Trương Công Công
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
234


Xuyên Không Ỷ Thiên


Chương 107: Trương Công Công


Trương Siêu Quần mờ mịt nhìn xung quanh, khôi phục một chút ý thức, mê mang mở mắt ra lúc, chợt nghe có người ầm ĩ kêu to.

– Trương công công…

– Trương công công, ngươi tỉnh rồi.

Một cung nữ nhẹ nhàng mừng rở nói.

“Trương công công?” Trương Siêu Quần lắc lắc mấy lần đầu, vèo một cái liền ngồi bật dậy, nhìn lại thân thể mình, tâm trí liền mát lạnh, chính mình sao lại trở thành là thái giám, còn có một chút cung nữ đứng kế bên, Trương công công? Chẳng lẽ đó là mình? Trương Siêu Quần liền toát mồ hôi lạnh, mình sẽ thật sự công công chứ? Ừm… cưới vợ hắn còn chưa có đông phòng với Cố Ngưng Hề đấy.

– Trương công công, ngươi xem ra là đã tỉnh rồi, chủ nhân nói nếu ngươi không tỉnh lại nữa, thì cứ mang xác ném ra ngoài cung đi.

Một tiểu thái giám người trong đó nói tiếp:

– Ngươi hù chết chúng ta, nếu như ngươi chết, thì chúng ta biết làm sao đây.

– Đúng đấy, Trương công công, nếu như ngươi không tỉnh lại, chúng ta cũng lo lắng đến chết mất.

Một tiểu cung nữ cười nói:

– Bất quá tỉnh lại là tốt rồi… tỉnh lại là tốt rồi.

Trương Siêu Quần không hiểu ra sao khi nhìn trước mắt những người này, một lúc lâu sau, hắn mới biết mình xuyên qua rồi, nhưng là xuyên qua cái gì không được, lại là làm thái giám cơ chứ? Theo bản năng hắn sờ soạng một thoáng, ánh mắt sáng rực lên, mừng rỡ trong lòng, vì cái vật đó của hăn vẫn còn rất to lớn, lão tử lần này xuyên qua cũng trâu bò à, ngay cả cái vật đó cũng mang theo đến đầy đủ, nếu đã đi tới hoàng cung, thì mình sẽ là một thái giám giả mạo, bất quá Trương Siêu Quần không thể biểu hiện sự vui mừng ở trên mặt, giả vờ thâm trầm, vừa lo lắng nói:

– Các ngươi đều đi ra ngoài hết đi, để ta bình tĩnh lại một chút.

Những người kia đều lui ra, sau đó Trương Siêu Quần quan sát lại bản thân nhìn một chút, mọi thứ cũng còn tốt, hình dáng vẫn tầm 17- 18 tuổi, nhưng trong trí nhớ của hắn mọi chuyện về thế giới Ỷ Thiên đều bị xóa sạch kèm theo luôn cả võ công của hắn học được trong khoảng thời gian ở đó.

Thật ra là trong cái rủi cũng có cái may, khi vết thương của hắn do Ân Lê Đình gây ra, lúc di chuyển bị động đến vết thương vỡ ra làm hắn bị ngất lịm đi, trong cơn mê mang hắn lại có ảo tưởng đang dùng Ngọc Nữ Tâm Kinh vui đùa cùng với Tiểu Ngư, khiến cho luồn chân khí Ngọc Nữ Tâm Kinh trong cơ thể luân chuyển, trộn lẫn với Cửu Dương Thần Công, cơ thể bị thương không làm chủ được, mà tính dục trong Ngọc Nữ Tâm Kinh tự động thi triễn nên dẫn đến hắn bị tẩu hỏa nhập ma, cũng may là kịp thờ lại xuyên qua, lão Thiên chưa có tận diệt hắn, nếu không thì hắn cũng đã bị tàn phế hoặc lục phủ ngũ tạng tan nát mà chết rồi.

Nhưng di chứng để lại thì chắc chắn phải có, tất cả ký ức trong tiềm thức về thế giới Ỷ Thiên của hắn trong tâm trí đã tạm thời bị xóa sạch một mảng trắng, tính dục tăng mạnh hơn qua Ngọc Nữ Tâm Kinh, tâm tính thay đổi trở nên nham hiểm thủ đoạn, có lẽ là vì di chứng trong tiềm thức nhát kiếm oan nghiệt không ngờ của Ân Lê Đình sau khi hắn giúp Trương Vô Kỵ chữa khỏi hàn độc?

Trong đầu óc hắn chỉ còn nhớ đến cái thế giới hiện đại lần đầu của hắn khi còn làm người lính đặc công, và lần này hắn chỉ còn có mang theo trong người cây chủy thủ ngoài ra không còn có bất cứ vật dụng gì khác…

Hắn đang ôm đầu suy nghĩ chuyện gì xảy ra khi mình chưa có hoàn thành nhiệm vụ, thì ngoài cửa vang lên một giọng nói:

– Mai chủ nhân đến.

– Mai chủ nhân?

Trương Siêu Quần nghĩ thầm, Mai chủ nhân này nhất định chính là chủ nhân của chính mình, nếu không phải thì đâu có chạy tới gặp mình làm gì, sau khi quyết định, Trương Siêu Quần đi ra ngoài đón:

– Nô tài thỉnh an chủ nhân.

– Siêu Quần… ngươi cuối cùng cũng tỉnh rồi.

Một nữ nhân tầm hai mươi mấy tuổi, tướng mạo đoan trang, xinh đẹp như tiên nữ đi vào, theo sau là bốn cung nữ, Trương Siêu Quần vừa nhìn thấy nàng liền sửng sốt, nếu như đặt nàng vào ở thế kỷ hai mươi mốt, tuyệt đối khuôn mặt của nàng sẽ là một minh tinh màn ảnh.

– Nhờ hồng phúc chủ nhân, nô tài mới được tỉnh lại.

– Ta rất yêu thích lời nói ngọt ngào của ngươi đấy haha…

Mai chủ nhân cười cười ở trên gò má Siêu Quần bóp một cái, sau đó ngồi lên ghế nói:

– Chỉ tiếc ngươi là thái giám a, nếu không nhất định ta phải cho ngươi làm quan.

– Dạ.. nô tài chỗ nào cũng đều không muốn đi, cả đời này chỉ thích hầu hạ Mai chủ nhân.

Trương Siêu Quần điểm cúi người, nói tiếp:

– Mai chủ nhân đúng là càng ngày càng đẹp đẽ, càng thêm như là một tiên nữ vậy.

– Được rồi, ta sẽ biết ngươi sẽ nói câu này, nếu tỉnh lại rồi, chúng ta nói chuyện đứng đắn đi.

Mai chủ nhân khoát tay một cái:

– Mọi người đều đi ra ngoài đi.

Chờ những cung nữ kia lui ra, Mai phi đi tới trước mặt Trương Siêu Quần nhẹ giọng nói:

– Tuy rằng ta cùng với Lan phi hiện tại đồng thời thất sủng trước mặt hoàng đế, thế nhưng ta biết, chẳng quá một thời gian ngắn nữa, hoàng đế vẫn là sẽ nhớ tới Lan phi mà tim đến, ngươi đã có biện pháp giết nàng chưa?

– Về chuyện này… nô tài vẫn còn… chưa nghĩ ra.

Trương Siêu Quần lúc đó sau ót liền bốc lên mồ hôi lạnh, không nghĩ tới chuyện Mai phi ra lệnh cho mình đi giết người, loại hoạt động này vẫn luôn luôn là dù thời nào cũng đúng là không dễ làm a.

– Ta đã nói với ngươi, cho ngươi thêm thời gian một ngày, ngày mai nếu ngươi lại không nghĩ ra được biện pháp, thì ta sẽ muốn lấy cái đầu của ngươi.

Mai phi nghiêm mặt nói:

– Ngươi chỉ có một đêm nay nữa thôi đấy.

– Nô tài đã biết.

Nhìn xem Mai phi gót chân rời khỏi, Trương Siêu Quần tên trán đã rươm rướm mồ hôi, thời hiện đại hắn từng xem TV không ít, chủ tử trong cung khi dọn dẹp hoạn quan, ánh mắt cũng không nháy một cái, nói giết liền giết, bây giờ muốn tìm cách bảo trụ cái mạng này, rất khó khăn mang theo cái đồ vật dưới háng to lớn như thế này xuyên việt đến trong hậu cung, cứ như vậy qua đời thật là có nhiều tiếc hận a, Trương Siêu Quần bàng hoàng một hồi sau đó, chợt có một tiểu hoạn quan chạy vào, bụm mặt khóc nói:

– Trương công công, Lệ phi lại đem người của chúng ta đánh nữa.

– Đánh các ngươi? Tại sao phải đánh các ngươi?

Trương Siêu Quần thấy chóng mặt, loại sự tình như thế này cũng tìm đến hắn, xem ra hắn ở bên Mai phi bên này, tựa như như cũng có chút bản lĩnh đấy.

– Nói rỏ một chút, bọn họ dựa vào cái gì mà đánh các ngươi.

– Do chúng tôi đi trên đường gặp bọn họ mà không có nhường đường, bọn họ liền động thủ đánh người, đám này ỷ vào Lệ phi được sủng ái, cho nên bọn họ không đem chúng ta để vào mắt, rất nhiều lần rồi, nói đánh là đánh.

Tiểu hoạn quan oán trách:

– Trương công công, người nếu không làm chủ cho chúng tôi, thì chúng tôi sẽ không còn có đường sống.

– Đi, dẫn ta đến đó xem một chút đi.

Trương Siêu Quần nghĩ thầm, lần này trước mặt tôi tớ Lệ phi, trước mắt phải tranh giành lấy điểm, biết đâu Mai phi có thể tha cho việc giết người kia, ở trong hậu cung rất là coi trọng mặt mũi thể diện giữa các phi tần…

Cùng nhau đi tới nơi xảy ra chuyện rủi ro, đám tôi tớ kia của Lệ phi, vẫn chưa có đi, ngồi chờ đám bọn họ chạy tới, Trương Siêu Quần nhìn qua, có khoảng chừng bảy tám tên hoạn quan cùng bốn năm cung nữ, cả đám đều hầm hè hung dữ, đúng là chó cậy thế chủ.

– Ai ui… đây có phải là Trương công công của Mai phi phải không? Hừ.. làm chúng ta sợ chết được…

Thoáng nhìn thấy Trương Siêu Quần đi tới, một người trong đám châm chọc nói:

– Trương công công từ trước đến giờ đều ở bên cạnh Mai phi đâu có xuất hiện, hôm nay mặt trời mọc hướng tây à? Cũng định tới đây để thử ăn mấy quyền của chúng ta sao?

– Lũ kiến bọ các người, lão tử vốn là cũng không muốn giải thích cùng với các ngươi, bây giờ sao đây? Có phải thấy có Lệ phi chống lưng nên đám các người cho rằng muốn gây sự lúc nào thì gây sự.

Trương Siêu Quần đi đến trước mặt đám người của Lệ phi, hắn hung tợn nhìn một tên rồi nhanh chóng đánh liên tiếp ba tát tai vào mặt ba tên, với thân thủ của hắn đối phó với mấy tên hoạn quan không phải là khó, không đợi cho đám người kia có thời gian đối phó hắn nói tiếp:

– Ta báo cho các ngươi biết, nếu như có chuyện gì xảy ra, các ngươi đừng có trông mong Lệ phi ở trước mặt hoàng thượng nói giùm mặc kệ là ai đúng ai sai, chủ tử tranh đấu, ở giữa gặp nạn đều là loại tôi tớ chúng ta, vậy còn so đo hơn thua cắn nhau làm gì? Có khác nào con chó đâu.

– Ngươi… ngươi.

Mọi người cảm thấy Trương Siêu Quần nói cũng đúng, nếu như bởi vì chuyện nhỏ nhặt này mà manh động hai bên, đứng về phía chủ tử mà nói, cuối cùng kẽ gặp nạn chính là bọn hắn những thứ làm tôi tớ này đấy.

– Ngươi cái gì mà ngươi hả… cút hết đi.

Trương Siêu Quần quát to, một chiêu này vẫn thật là có hiệu quả, đám người kia suy nghĩ một chút, sau đó liền đều lui trở lại.

Sau khi giải quyết chuyện bên này xong, Trương Siêu Quần liền mau đi đến nơi ở của Mai phi, hắn thầm nghĩ đem chuyện vừa rồi dạy dỗ đám tôi tớ Lệ phi báo cho Mai phi biết, biết đâu nàng có thể nương tay tạm tha cái mạng nhỏ của mình chuyện kia, trước giờ hắn nghe nói hậu cung tiềm ẩn nhiều chuyện tà ác, lần này Trương Siêu Quần thấy thật đúng là linh nghiệm.

Đến tẩm cung Mai phi, thì có hai tiểu nha hoàn báo cho hắn biết là Mai phi đang tắm, nếu bình thường mà nói, thì Trương Siêu Quần sẽ không dám mạnh dạn cứng rắn đi vào trong đấy, nhưng hiện nay thì khác, bởi vì hắn đang làm hoạn quan, cho nên là bình thường.

– Các ngươi không cần để ý, dẫn ta đi gặp Mai phi.

Trương Siêu Quần nhẹ giọng nói:

– Ta có việc cần muốn nói cùng Mai phi, nhanh chút.. làm trễ chuyện đại sự của ta, các ngươi trách nhiệm này không gánh nỗi đâu.

– Dạ… dạ…

Hai tiểu nha hoàn sợ tới mức líu lưỡi liền đi phía trước dẫn đường, tới phòng Mai phi tắm rửa, Trương Siêu Quần vẫy tay kêu hai cái nha lui đi ra.

Nhẹ nhàng mở cửa phòng tắm ra, Trương Siêu Quần thoáng nhìn trước là một cái màn mỏng trong suốt, xuyên thấu qua bên trong, hắn có thể mơ hồ thấy bên trong cái chậu gỗ tắm to lớn, Mai phi hai bàn tay đang cong lại thành hình trái châu, sau đó hơi giơ lên cao, theo từ trên thân mình từng hạt nước trôi xuống, cách cái màn, Trương Siêu Quần nhìn không thấy rõ ràng, nhìn từ sau lưng Mai phi đang tắm rửa, tựa như một đóa hoa mai thánh khiết, làn da lõa lồ trắng hồng non mịn, cái mông đầy đặn hơi vễnh nhô lên trên mặt nước một ít, vừa thấy như vậy, Trương Siêu Quần sớm tất cả lo âu đem tất cá đều ném qua sau đầu, hắn thầm nghĩ trong lòng, nếu đem người ngọc trước mặt này, thọt dương vật từ phía sau ở phía dưới người nàng, phụng dưỡng cho nàng thật tốt một chút.

Hắn đắm đuối đừng nhìn từ phía sau lưng nàng, Mai phi tựa hồ cũng không có phát hiện có người đứng từ sau mình, nàng cứ đưa tấm lưng trần về phía Trương Siêu Quần đứng ở trì biên, hai tay đang xoa nhẹ trên đôi bầu vú, sau đó tiếng thở hơi nhanh, một bàn tay của nàng liền trượt xuống phía dưới cái âm hộ của mình, tiếng thở dốc cũng càng thêm nồng đậm, vì là đưa lưng về phía Trương Siêu Quần, cho nên hắn chỉ là nhìn thấy cánh tay đưa ở dưới âm hộ nàng run rẩy chuyển động, cụ thể là nàng đang làm gì, Trương Siêu Quần cũng không có thấy rõ ràng, chỉ có thể suy đoán một điều, một phi tần lâu lắm rồi không có được hoàng đế sủng hạnh, cái âm đạo một khi đã bị dương vật đâm vào nhận được khoái hoạt, đúng là một chuyện rất thống khổ khi bản năng sinh lý đòi hỏi, bởi vậy một khi thời gian quá dài không có bị dương vật nhồi vào, các nàng sẽ cảm thấy được trong cơ thể mình tịch mịch hư không, nhất là cái âm đạo phía dưới truyền tới trống rỗng, càng làm cho các nàng khó mà có thể nhẫn nại, tại trong hậu cung, tất cả phi tần đều tự mình an ủi thủ dâm cơ hồ cũng là công khai chứ không có gì bí mật, đương nhiên còn có một bộ phận cung nữ cũng không nhịn được cơn động tình, ngẫu nhiên cũng sẽ cùng nhau tự an ủi.

– Ngươi, tới hồi nào vậy?

Một lát sau, Mai phi xoay người mới phát hiện ra Trương Siêu Quần đang đứng ở phía sau.

– Chủ tử, nô tài có một chuyện tốt muốn cùng ngài bẩm báo.

Lúc này Trương Siêu Quần mới nhân cơ hội đi tới trước mặt của Mai phi, liếc mắt nhìn nàng, dáng người Mai phi hoàn mỹ, da thịt trong suốt như ngọc không tỳ vết chút nào, trên bộ ngực sữa trắng mịn rất tự hào với một đôi bầu vú rắn chắc no đủ, ngạo nghễ ưỡn lên tại trên đỉnh là hai đầu núm vú mê người đỏ tươi như hồng mã não vậy, eo ngọc nhỏ nhắn tinh tế, cái mông mượt mà cong to, hai bắp đùi thon dài tuyết trắng chói loá ánh mắt, Cổ của tròn dài ôn nhuận như tuyết, mái tóc dài đen rối tung ở sau ót, thêm đôi mày liễu với môi anh đào, mắt ngọc mày ngài, hắn nhìn sơ qua cũng đều có điểm ý loạn tình mê rồi.

Thật trắng a… như bông tuyết mùa đông, nhưng non mịn hơn, hơn nữa trong lúc Mai phi nói chuyện, đôi bầu vú cứ nhúc nhích lay động.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN