Phong Bụi Phiêu Lưu Ký - Chương 28: Thử Thách
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
87


Phong Bụi Phiêu Lưu Ký


Chương 28: Thử Thách


Sau một hồi mây mưa cả hai đã phục hồi lại sức lực…

Chát!

Một cú tát đau đớn vào thẳng mặt Phong làm hiện lên 5 ngón tay đỏ ao

” ta…ta xin lỗi…thực ra ta…” vẫn là câu xin lỗi quen thuộc đó Phong vô sĩ lặp lại một lần nữa.

” xin lỗi! Ngươi nghĩ một câu xin lỗi là xong sao? Ngươi sẽ phải trả giá, tên khốn bại hoại, vô sĩ…” nàng mắng sối xả vào mặt hắn

” ta…ta sẽ chịu trách nhiệm với nàng!” Phong quả quyết nói

” ngươi chịu trách nhiệm như thế nào?” Nàng lạnh lùng nói khéo mắt đã ẫm ướt từ bao giờ.

” ta sẽ cưới nàng về làm vợ ” một câu nói mà hắn cũng không tin được là do chính mình nói ra

” vậy khi nào? Ngươi sẽ cưới ta!” Nàng hỏi

Phong không đáp mà lại lấy từ trong nhẫn của mình ra một chiếc ngọc bội bị mất phân nữa hình dáng một con phượng hoàng

” ta nhất định sẽ cưới nàng…nhưng không phải là bây giờ…đây là một nữa viên ngọc bội gia truyền ta giao cho nàng làm tín vật…” nói đoạn Phong lấy từ trong cỗ áo ra một nữa ngọc bội tương tự hình dáng một con rồng

” long phụng tung hoàn bội ” nàng nói

” phải chính là nó, đó là bằng chứng giữa ta và nàng ” hắn nói

Cuộc đàm thoại của hai người bị ngắt quãng bởi một hiện tượng kì lạ, hầm nước vốn im ắng bỗng sinh ra lực hút vô hình cuốn Phong và nàng về phía dưới nguồn, Phong cố bám vào một tảng đá tay còn lại vẫn nắm chặt lấy nàng, bất ngờ lực hút mạnh dần cuốn cả nàng và hắn đi

” ta vẫn chưa biết tên nàng ” Phong hô to nói

Tay kia vẫn nắm chặt lấy tay Phong nàng hô lên

” Liêu Thiên Y đó là tên của thiếp “.

Cuối nguồn một cánh cổng ma thuật màu tím đang xoáy rất nhanh, không chỉ có mỗi mình Phong và Thiên Y còn có rất nhiều người khác cũng bị cuốn vào trong.

Tối thui…một khoảng đen tĩnh mịt rồi…bất thình lình sáng lên, ánh sáng chiếu rọi khắp nơi, mắt đã quen dần với ánh sáng…trước mắt Phong là một không gian rộng lớn và tráng lệ làm hắn hoa cả mắt, không chỉ riêng Phong mà hầu hết tất cả những người đang có mặt nơi đây đều như vậy.

Rầm…

Từ trên trần một cây cột vàng bất ngờ rơi xuống trung tâm không gian…

” Tứ Linh Tụ, Chân Long Xuất…” một ai đó đọc to lên và rồi…

Rầm…Rầm…Rầm…Rầm…

Đông, Tây, Nam, Bắc của không gian bất ngờ xuất hiện 4 pho tượng Thanh Long, Chu Tước, Huyền Vũ, Bạch Hổ…miệng mỗi pho tượng đều ngậm một chiếc hộp số

“…hãy chọn một số trong tứ linh nếu không nuốn chết…” trên thân cây cột vàng xuất hiện thêm mấy dòng chữ nữa.

” Dừng Lại Ngay! Ta Nghĩ Trò Đùa Của Ngươi Đã Đi Quá Xa Rồi Đấy!” Một thanh niên dáng vẻ anh tuấn hô to.

” ọc…” vừa nói xong gã phun ra một búng máu rồi lăn đùng ra chết, xác của gã cứ phân hủy dần với một tốc độ chóng mặt, nháy mắt đã trở thành một đống cát trắng tinh

Nhìn cảnh tượng trước mắt đám đông kinh hãi vội vàng chạy đến những pho tượng để điểm danh, Phong vừa báo danh vừa tìm Thiên Y vì lúc bị cuốn vào Phong đã vô tình lạc mất nàng. Tiến lại pho tượng hình Thanh Long đặt tay lên chiếc hộp số

-” Píp…píp…mời khai báo danh tính…píp…píp “.

” Vô Thanh Phong “

-” píp…píp…xác nhận báo danh…píp…píp”

Ngay khi báo danh xong trên mu bàn tay Phong bất ngờ xuất hiện vài dòng chữ

” Long – Vô Thanh Phong – No.69 “

Những người báo danh ở những pho tượng khác cũng được khắc lên tay như phong ví dụ như

” Tước – Long Nhất – No.07 “

” Vũ – Liêu Thiên Y – No.39 “

” Hổ – Ngạo Thiên – No.57 “

Mỗi người đều báo danh và có tên cùng với mã số báo danh nhưng không biết tiếp theo cần làm gì thì…cây cột vàng lại phát sáng trên thân lại xuất hiện thêm một loạt chữ.

“…Chiến Thần Điện, Chiến Tân Tinh “.

Cây cột vàng xoay tròn theo chiều kim đồng hồ rồi bốn pho tượng thay đổi tư thế thành bốn cánh cổng…bốn cánh cổng mở ra hút tất cả những ai báo danh cùng một tượng vào trong…

Bị hút vào trong trước mặt Phong và những người báo danh ở pho tượng Thanh Long là một hoang đảo nguyên thủy xung quanh được bao bọc bởi biển cả bao la.

Tại một nơi khác Liêu Thiên Y được đưa đến một cánh rừng ngập trong tuyết trắng trên trời tuyết không ngừng rơi.

Ngạo Thiên được đưa đến một hòn đảo nổi trên trời, khắp nơi đều là mây mù.

Nhóm cuối cùng được đưa vào một mê cung bên dưới lồng đất.

Sau khi bốn nhóm được dịch chuyển sang một nơi khác thì ngay tại nơi họ xuất hiện một cỗ máy kì lạ từ dưới lồng đất trồi lên.

Cạch…cạch…cạch…

Cỗ máy bắt đầu hoạt động tiếng bánh răng cạ vào nhau nghe cạch cạch rồi từ phần đầu cỗ máy phát ra hình ảnh một lão già tay cầm tẩu thuốc hút phì phèo, hình ảnh lão già rất tự nhiên và sống động thu hút sự tò mò của rất nhiều người, lão già cứ ngồi đó ngâm thơ hút thuốc…khi tẩu thuốc tàn hình ảnh lão già móc từ trong người ra cuộn giấy…cuộn giấy mở ra bên trong khi vài chữ

” gạt cái cần ở bên trái ” tới đây hình ảnh lão già bật cười rồi biến mất.

Kéo cái cần gạt đã được sắp đặt từ trước xuống

1 phút trôi qua…

5 phút trôi qua…

Vẫn chưa có gì thay đổi và rồi…

Rầm…Rầm…Rầm…Rầm…

Cùng một lúc cùng một thời điểm cả bốn không gian bỗng xuất hiện bốn cây cột vàng cùng dòng chữ

” Sinh Tồn Và Rời Khỏi Đây…Trước Khi Quá Muộn!…Ở Cuối Đoạn Đường…Chính Là Phần Thưởng Của Kẻ Đầu Tiên “.

Đám đông lại thêm một hồi xôn xao đúng lúc này đây…

Rầm…Rầm…Grừ…

Âm thanh vang vọng và khi tiếng động càng lúc càng đến gần thì bên trong rừng bỗng có hai cái đầu to đùng ló ra, một trong hai cái đầu rú lên, rồi từ trong rừng hai con vật khổng lồ hình đầu rồng lao ra

” Phập ” một trong hai con ngoạm lấy một thanh niên xấu số gã chỉ kịp la toáng lên thì đã bị con vật nuốt chửng

Kinh dị, sợ hãi,…là những gì mà họ cảm nhận được, rồi đám đông chạy toán loạn lên khi hai con vật lao nhanh về phía họ

” Thật Đáng Sợ ” một ai đó thốt lên khi toàn bộ những ma đạo sĩ cấp cao cùng hợp lực lại tấn công nhưng vẫn không ăn thua gì chúng cả.

Tại một nơi khác diễn biến không khác gì bên kia đám người được đưa đến mê cung bất ngờ bị một con vật từ lồng đất chui lên ăn thịt cũng may mê cũng khá rộng nên việc bỏ chạy cũng khá dễ với những người trong đây.

Trên bầu trời Ngạo Thiên cùng những người ở đây đều rất chật vật với một con sư tử đầu chim to đùng.

Nhóm của Thiên Y cũng không kém tuyết càng lúc càng rơi mạnh và dường như sắp có bão tuyết.

Bịch…bịch…bịch…

Tiếng bước chân càng lúc càng tiến lại gần…

…Trong cơn gió tuyết lạnh lẽo ấy một thân hình khổng lồ với đôi mắt đỏ cùng hàm răng nanh đang chờ chực con mồi…

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN