Lại Đây Hiên Hiên, Ta Thương - Chương 8: Điều kiện của ta sao?
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
136


Lại Đây Hiên Hiên, Ta Thương


Chương 8: Điều kiện của ta sao?


Buổi ngự cảnh diễn ra ngoài sức mong đợi của nó. Hai người thân thiết nhau cứ như vợ chồng thật khiến cho Ý Nhiên hết sức nhức mắt. vừa về đến phủ, nó đã phi vội vàng phòng của tiểu tuyết như 1 người bạn

– Em đoán xem hôm nay thế nào?

– Không phait tiểu thư đã làm việc gì sơ suất rồi chứ?

– -không không làm gì có chuyện đó- nó tự vỗ ngực

– Vậy thì có truyện gì ạ?

– Hôm nay, hắn đã giúp ta khỏi mất mất mặt trược mặt mọi người đo

– Thật ạ?

– Ta cũng không ngờ hắn lại tốt đến thế, chắc chắn là bị sốt

– Em biết ngay mà, chỉ cần thiểu thư ngoan ngoãn thì hoàng tử nhất định sẽ giúp người

– Ta thấy tứ hoàng tử tiêu hạo rất đẹp trai, ta thích.

– Suỵt, tiểu thư nói nhỏ thôi, hoàng tử mà nghe thấy thì gay đó

– Không được,t nhất định phải đi hỏi cho ra nhẽ

Nói tồi, nói bứt tốc chạy về phòng. Vừa mở cửa

– Aaaaaaaaaaaa!ra ngoài

– Ngươi… ngươi.. ngươi mau mặc ngay y phục vào cho ta. Sao lại thoát y giữa ban ngày thế

– Đây là phòng của ta, ta thích thoát y lúc nào thì thoát.

– Hứ người quên rồi à, đây là phong của ta nữa mà

– Có phải ngươi đã rình sẵn ở ngoài chờ khi ta cởi đồ rồi chạy vào không?

– Ngươi nghĩ sao? Trình độ tự suongs hơi bị cao đấy

– Nói tóm lại ngươi là đồ biến thái

– Còn ngươi là loại con trai háo sắc

– Thôi ta hòa đi, từ giờ đừng gọi ta là đồ biến thái, háo sắc nữa- hắn giảng hòa

– Lần này lão ngương không tính toán là may rồi, con như cho ngươi qua, đồ biến thái

– Ngươi….

– Ta muốn hỏi ngươi 1 chuyện

– Nói mau

– Tại sao…tại sao… ngươi lại giúp ta

– Vì ta có tình thương muốn loài, ai gặp khó khăn ta cũng giúp thôi

– Nói đi, có điều kiện gì không

– Không, tình thương của ta vô căn cứ lắm. đến con chó t a cũng thương huống chi ngươi hơn con chó- hắn cười gian

– Được đấy tiêu long nhưng lão nương không muốn nợ nần ai hết, có điều kiện gì thì cứ nói, lão nương sẽ làm

– Sao cô lắm chuyện thế nhỉ? Đã bảo là không cần rồi mà

– Nhưng ta không muốn nợ ai cả

– Thôi được rồi, ta lại khổ độ chúng sinh thêm lần nữa. đợi ta nghĩ

Hắn suy nghĩ hẳn 10s rồi quay sang nói

– Ta đói, mau đi làm điểm tâm cho ta

– Hả? nấu ăn á?

( mọi người cmt để mị có động lực viết tiếp nhé, nhớ nhận xét nha <3)

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN