Hôn Thê Tôi Là Nữ Phụ - Chương 3: Đụng độ ở trường
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
129


Hôn Thê Tôi Là Nữ Phụ


Chương 3: Đụng độ ở trường


Chợt phía cổng trường bắt đầu đông người lại cứ như siêu sao nổi tiếng xuất hiện, nghe loáng thoáng hóa ra là Âu Dương Hạo cùng với mấy tên bạn thân của anh ta đến trường. Chưa kịp bình tĩnh đã bị Tư Phi kéo chạy đến. Hóa ra hắn ta đi cùng nữ chủ trong 1 xe, còn 2 tên bạn thân Lục Ninh_ hot boy điện ảnh mới nổi và Lâm Ngạn đi trong 1 chiếc.

“ Thiệt là… Bọn chúng dám làm thế trước mặt cậu đấy Uyển Nhu!!”

“ Tớ không bận tâm, cậu để ý đi. Xe Âu Dương Hạo đi là chiếc Zenvo ST1 sản xuất chỉ có 15 chiếc xuất xưởng, số lượng có hạn lại không xuất hiện nhiều nhưng lại rất có nhiều người muốn sở hữu nó”

“ Woa!! Tớ cũng từng nghe qua chiếc xe này, hắn ta quả là… Còn chiếc bọn Lục Ninh đi là gì nhỉ? Aston….”

“ Aston Martin One -77, sản xuất giới hạn chỉ có 77 chiếc”

“ Đúng đúng đúng, nhà tớ cũng có 1 chiếc..Nhưng mà chuyện này thì liên quan quái gì chứ, người ta sắp bưng hôn phu cậu đi rồi mà ở đây còn bàn tán xe này xe nọ…”

“ Xem ra cô thay đổi cách theo đuổi tôi nhỉ?”

Mãi nói chuyện cô không hề biết bọn Âu Dương Hạo tới từ lúc nào, hắn nhìn đôi mắt phát ra tia sắc bén, miệng cong lên chế giễu, hắn quả là nam thần đẹp nhất trong truyện, nhìn kiểu nào cũng không ra góc chết của hắn.

“ Hừm..m. Nực cười thật, tôi chỉ có hứng với mấy chiếc siêu xe thôi, còn anh…? Tôi không rảnh với người như vậy”

Lăng Uyển Nhu vừa nói đôi mắt ánh lên tia khinh thường lên cả nam chủ và nữ chủ, ngón tay thon dài chỉ vào lồng ngực của hắn. Nói xong cô kéo Tư Phi bỏ đi,chỉ bỏ lại 1 nụ cười ranh mãnh..

Âu Dương Hạo đứng sựng lại, hắn chợt cảm thấy Lăng Uyển Nhu thật khác thường. Thật kì lạ, không lẽ cô gái nào sau khi bị bỏ rơi đều như vậy, sự thay đổi khi thất tình là vậy sao?. Thẩm Y Thanh đứng cạnh thấy bạn trai mình đắm đuối vào ả Uyển Nhu kia, không còn để ý đến mình thoáng chốc mặt hơi đen nhưng cũng tự trấn tĩnh lại.

“ Chúng ta học lớp K đúng không?”

“ Ừm..m. Mà sao cậu hỏi vậy?”

“ Thì tại trường chúng ta phân khu theo lớp đó, class K tức là King class ( Lớp Vương), class N tức Normal class ( Lớp bình thường), class U tức là Upstream class ( lớp Thượng lưu)…”

“ Cậu biết nhiều thế?”

“ Gì đây?”

“ Quan tâm nhiều làm gì, chúng ta là K được rồi, cấp bậc cao nhất không cần quan tâm…”

Dương Tư Phi mỉm cười kéo tay Uyển Nhu vào lớp không cho cô lảm nhảm gì nhiều. Hóa ra Uyển Nhu ngồi ở bàn thứ 3 hàng 1 trong lớp, trường có phân từng cấp bậc thì lớp cũng thế, mỗi hàng là 1 cấp bậc riêng. Sống thế này đôi lúc không quen lắm, giàu sang thì cũng mệt nhỉ?

Thời gian quả đúng là nhanh, mới đây đã tới giờ ăn trưa, Uyển Nhu thật sự rất tò mò về bữa ăn của cái gọi là quý tộc. Woa đúng là choáng ngợp, nhà ăn được xây dựng theo kiểu kiến trúc phương Tây, chiếc đèn trần lung linh đến choáng ngợp, bữa ăn là 1 buffe tự do lựa chọn, cái này quả là xa xỉ đến tận cùng mà.

“ Lăng Uyển Nhu cậu ngơ ra đó làm gì?”

Tư Phi huých tay cô 1 cái cô mới tỉnh người, quả thật người như cô xuyên qua kiểu này tận mắt chứng kiến cuộc sống xa hoa của giai cấp thượng lưu đúng là mở rộng tầm nhìn.

“ A ~ Uyển Nhu! Là cô ấy kìa Hạo!!”

Cái tiếng nói nhão đến mức nổi da gà ấy chính là nữ chủ Thẩm Y Thanh. Cô ta vừa khoác tay Âu Dương Hạo vừa chỉ tay về phía cô. Nữ chủ này không thể nói là xinh đẹp tuyệt trần nhưng cô ta có khuôn mặt thanh tú, vóc dáng bé nhỏ, yếu đuối, thật khiến người khác muốn bảo vệ. Cái cô ghét nhất chính là kiểu bạch liên hoa này, không biết có phải do đọc quá nhiều truyện nói về cái kiểu phụ nữ thế này hay không nhưng mà cô nhìn kiểu nào cũng thấy thật đáng khinh bỉ. Nhưng mà cô ta đã kêu tên cô to đến vậy không thể nào giả điếc được, cô phải ra chào hỏi cái thôi.

“ Ây~, đây chẳng phải bạn học Thẩm Y Thanh của lớp N sao? Tìm tôi có việc gì..hửm?”

Thẩm Y Thanh tái mặt tái mày vô cùng tức giận, xung quanh bắt đầu xì xào bàn tán, lần đầu tiên Lăng Uyển Nhu cảm thấy việc cho người khác biết thân phận hiện tại lại thú vị đến vậy. Cô nhếch mép cười, khoanh 2 tay đưa đôi mắt nhìn về cánh tay của Âu Dương Hạo đang bị cô ta đè sát vào người. Có vẻ như Thẩm Y Thanh đang nghĩ cô rất tức giận nên càng ngày càng nắm chặt lấy cánh tay của Âu Dương Hạo, thật là thú vị, theo suy đoán của cô 3s sau cô ta sẽ bị hắn bỏ rơi.

“3…2…1”

“ Hạo anh sao thế?”

Đúng như dự đoán, Âu Dương Hạo hất cánh tay của Y Thanh rồi bỏ đi trước để cô ta đuổi theo sau, có người đàn ông nào thấy thích thú với việc mình là thứ để phụ nữ đem ra tranh giành như 1 món đồ không, căn bản càng không bao giờ có người đàn ông nào muốn mình bị coi là vật sở hữu của phái yếu. Thẩm Y Thanh này, còn phải xem cô ta thế nào đã, liệu có giống mấy cái kiểu nữ chính kia không. Đang còn chìm ngập trong tính toán thì cô đã bị Tư Phi lôi vào bàn ngồi rồi.

“ Nè cậu quả là bản lĩnh đấy nha, người như cô ta như thế là quá nhẹ rồi..”

“ Còn phải xem cô ta ra sao đã, mưu mô tính toán với mình thì trả giá rất đắt!?”

“ Không nói về cô ta nữa, tối nay là bữa tiệc của anh cậu đấy, cậu tính mặc gì?”

“ Tiệc gì?”

“ Thì là bữa tiệc mừng việc mở chi nhánh tập đoàn KJ ở London đấy! Anh cậu là người phát triển của việc này, cậu không biết hả?”

“ À không dạo này nhiều bữa tiệc quá nên tớ quên”

Tư Phi cười nhẹ rồi nhìn cô nói tiếp: “ Hôm nay tiết học sẽ kết thúc sớm cậu dự định làm gì, thời gian chuẩn bị cho bữa tiệc tối còn dài lắm. Đi shopping với mình đi”

“ Không, có việc rất thú vị mình phải làm rồi” Uyển Nhu cười khẩy rồi chống 2 tay lên bàn, các ngón tay đan vào nhau, cô phải chuẩn bị thật tốt mới được.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN