Bút Ký Phản Công Của Nữ Phụ Pháo Hôi - Chương 28: Thế giới vườn trường : Tu chân phong vân (28)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
270


Bút Ký Phản Công Của Nữ Phụ Pháo Hôi


Chương 28: Thế giới vườn trường : Tu chân phong vân (28)


Edit: Akito

“Chẳng lẽ chú không hiếu kì cháu muốn nói với chú cái gì sao?” Ninh Thư có chút kích động nhìn Giáo Y, muốn nhìn một chút khi Giáo Y biết chuyện, sẽ là cái biểu tình gì đây.

Giáo Y nhướng mày nhìn Ninh Thư.

Chán ngắt, vẻ mặt nhạt nhẽo như vậy, khiến cho người có tâm tư muốn nói chuyện bát quái cũng không có.

“Cái đó, Lăng Tuyết cùng hai tên vương tử chơi 3. p, ngay ở bên trong phòng để thiết bị thể dục, chúng ta bây giờ hiện tại muốn hay không…”

Giáo Y đại thúc đứng dậy, kinh thường liếc nhìn Ninh Thư, “Khẩu vị của cô như thế nào nặng như vậy, thích xem thể loại này, cô chỉ là một con nhóc mà ngay cả một chút liêm sỉ chi tâm cũng không có.”

Ninh Thư: …

Xin nhờ, trọng điểm ở đây là chuyện về Lăng Tuyết có được không, vì cái gì lại không phê bình sinh hoạt hỗn loạn của Lăng Tuyết, muốn nói trong lòng không biết cảm thấy thẹn, cũng phải là nói Lăng Tuyết a.

“Bây giờ chú muốn đi đâu?” Ninh Thư thấy Giáo Y đại thúc ra khỏi phòng Giáo Y, vội vàng đuổi theo sau, xem phương hướng chắc là muốn đến phòng để đồ a, “Đại thúc, chú cũng muốn đi xem?”

“Đại thúc, cháu biết ngay là trong lòng chú rất để ý mà.” Ninh Thư đi theo bên cạnh Giáo Y, lãi nhãi nói.

“Câm miệng.” Giáo Y một thân áo blouse trắng, trực tiếp từ bên hông lấy ra một khẩu súng ống có tạo hình kỳ lạ, Ninh Thư hoảng sợ, “Đại thúc, bình tĩnh, bình tĩnh, chú không phải là muốn giết người trong trường học chứ.”

“Cháu biết rõ hành vi của Lăng Tuyết khiến chú khó chịu, nhưng chú nhất định phải tỉnh táo a, tỉnh táo.” Ninh Thư xem xét cái dạng này của Giáo Y đại thúc, đoán chừng là muốn đi giết gian phu rồi.

“Câm miệng.” Giáo Y đại thúc quả thực chịu không nổi Ninh Thư cứ lải nhải, “Lại nhao nhao tôi liền cho cô một phát súng.”

Ninh Thư giơ hai tay lên: “Được, được, cháu không nói.”

Đi tới bên ngoài phòng để đồ, vẫn nghe được bên trong có âm thanh, Ninh Thư chỉ muốn nói là, cái sức chiến đấu này thiệt quá cường hãn, bây giờ vẫn còn đang lăn.

Giáo Y đại thúc ngồi xổm dưới cửa sổ, nhìn vào bên trong, tay cầm lấy súng, lộ ra vẻ tươi cười nhàn nhạt, lại khiến trong lòng Ninh Thư phát lạnh, ở trong mắt Ninh Thư, Giáo Y đại thúc đã bị đả kích đến điên rồi.

“Chẳng lẽ bây giờ chúng ta không nên trực tiếp xông vào bắt kẻ thông dâm sao?” Ninh Thư nhỏ giọng hỏi, cảnh cung đấu ở trên phim truyền hình đều là diễn như vậy đó a.

“Tôi đã nói rồi, nói chuyện liền nói, đừng dựa sát như vậy.” kính mắt Giáo Y đại thúc phản xạ ra ánh sáng trắng như tuyết, làm lòng người phát run.

Ninh Thư yên lặng lui ra phía sau hai bước.

Giáo Y đại thúc trước khuôn mặt trợn mắt há hốc mồm của Ninh Thư, bắt đầu phá khóa, sau đó nhẹ chân nhẹ tay mà mở cửa ra.

Đại thúc, cầu nhận lấy tiết tháo cùng đầu gối của cháu, đại thúc sao lại trâu như thế, nữ chính tạo ra sao? Bộc lộ tài năng này ở trước mặt Lăng Tuyết, Lăng Tuyết tuyệt đối liền sẽ đối với chú khăng khăng một mực.

Ninh Thư nhìn Giáo Y đại thúc tiến vào, thay hắn trông chừng ở cửa, loại cảm giác này thật quá kỳ quái.

Đợi một hồi lâu, bên trong cũng không có động tĩnh gì, Ninh Thư lại không trong sáng mà nghĩ đến, đại thúc chắc không phải gia nhập bầy đội ngũ p chứ.

Đại thúc, chú cần phải có chút tiết tháo a.

Một hồi lâu, đại thúc khiêng Lăng Tuyết đang hôn mê đi ra, trên người Lăng Tuyết đã mặc quần áo.

Cái này… Đây là chuyện gì xảy ra ah, Ninh Thư trợn mắt há hốc mồm, đi vào, nhìn thấy hai tên đàn ông toàn thân đỏ đỏ, cơ thể trần truồng nằm ở trên đệm, một chút mảnh vải che thân cũng không có.

Ninh Thư lập tức đi ra phòng để đồ, hướng Giáo Y đại thúc hỏi: “Đại thúc ah, thế này là thế nào?”

Giáo Y nhàn nhạt liếc nhìn Ninh Thư, đoán chừng là cảm thấy khiêng mục tiêu quá lớn, liền bế Lăng Tuyết theo kiểu công chúa.

Một màn này thật đẹp a.

Ninh Thư chạy chậm sau lưng Giáo Y, tiến vào phòng Giáo Y, Giáo Y đại thúc vội vàng ấn một cái đồ vật trên tường, lập tức liền xuất hiện một lối đi ngầm.

Ninh Thư: tại sao lại xuất hiện một cái lối đi ngầm, lối đi ngầm so với đi xe còn nhanh hơn, một chút cũng không khoa học.

Ninh Thư nghĩ nghĩ vẫn là đi theo vào, phòng Giáo Y khôi phục sự tĩnh lặng, giống như việc xuất hiện lối đi ngầm chỉ là ảo giác vậy.

Giáo Y đại thúc bế Lăng Tuyết đi rất nhanh, tựa hồ ôm một cái lông vũ không có sức nặng, Ninh Thư ở phía sau chạy không kịp thở.

Cũng không biết đi bao lâu, Ninh Thư cảm thấy chân mình đều muốn gãy, rốt cuộc cũng đến nơi.

Chỉ thấy Giáo Y đại thúc đi ở phía trước, đẩy ra một cánh cửa, lập tức một đạo ánh sáng bắn vào bên trong lối đi ngầm, Ninh Thư nâng tay che mắt, bước qua cửa.

Ninh Thư sững sờ nhìn cảnh tượng trong căn phòng, là một phòng thí nghiệm vô cùng sạch sẽ, các loại dụng cụ tản ra ánh sáng u lãnh.

Phòng thí nghiệm lớn như thế, liền một người cũng không có, khi giẫm lên sàn nhà, còn có tiếng bước chân vang lại.

Ninh Thư đột nhiên ý thức được chính mình khả năng đã đi tới một cái địa phương khủng bố rồi, nhìn trái ngó phải, trông thấy đủ loại mẫu vật, ngâm trong lọ thí nghiệm, màu sắc của thận hóa vàng, cái màu này, đoán chừng là túi mật rồi.

Ninh Thư cảm thấy cả người đều không khỏe, không dám đi gần mẫu vật cơ thể người trên kệ, đuổi nhanh theo bước chân Giáo Y.

Chỉ thấy Giáo Y đại thúc đem Lăng Tuyết hôn mê đặt ở trên bàn giải phẫu, tứ chi đều bị khóa sắt trên bàn giải phẫu khóa lại.

“Đại… Đại thúc, chú đây là muốn làm cái gì?” Hàm răng Ninh Thư run cầm cập.

Giáo Y đại thúc nhìn Ninh Thư cười cười, lộ ra hàm răng trắng sáng, kính mắt tản ra ánh sáng trắng như tuyết, hiển nhiên là nhìn như một tên biến thái ah.

“Không có gì, chỉ là cho cô ta một phát súng gây mê mà thôi, cho nên mới ngủ đấy.” Giáo Y đại thúc nói, “Cô có thể tùy ý đi dạo trong phòng thí nghiệm này, đúng rồi, tôi cho cô biết, kỳ thật chuyên môn của tôi là nhà nghiên cứu gen, ừ, tôi thích giải phẫu người.”

Má, cư nhiên là một cao nhân giải phẫu, Ninh Thư chỉ vào Lăng Tuyết nằm trên bàn giải phẫu, “Chú muốn giải phẫu cô ta?”

“Tôi nói rồi, tôi muốn cô ta, cần gen của cô ta, tôi muốn biết vì sao cô ta có thể tu luyện, chẳng lẽ đã kích hoạt gen cao cấp trong thân thể?” Giáo Y quan sát Lăng Tuyết nằm trên bàn giải phẫu, vươn tay sờ lên mặt Lăng Tuyết.

“Con người có quá nhiều gen không thể kích hoạt, rất nhiều gen cao cấp dưới ảnh hưởng của hoàn cảnh, đem gen không cần thiết che dấu, cũng không có kích hoạt, nữ nhân này bản lãnh lớn như vậy, đoán chừng là bởi vì có cái gen cao cấp nào đó.”

“Đại thúc, chú không đọc tiểu thuyết sao? Có linh căn mới có thể tu luyện đấy.” Ninh Thư nhịn không được muốn phun tào.

“Linh căn, trong mắt của tôi, bất kỳ vật gì trong thân thể cũng có thể dùng gen để giải thích.” Ánh mắt Giáo Y đại thúc tỏa sáng nhìn Lăng Tuyết.

“Loại vật gọi là linh căn này phải hay không cũng có thể cấy ghép, hoặc có lẽ linh căn chỉ là một cái gen cao cấp ngắn đoạn mà thôi, tu luyện là kích hoạt những gen cao cấp khác trong thân thể, gia tăng tố chất thân thể…”

Ninh Thư nghe Giáo Y đại thúc blah blah nói một tràng những lời cô nghe không hiểu, khó trách mấy tên hung ác trong câu lạc bộ kia đều sợ hắn, tặng cho hắn một cái danh xưng kẻ điên, quả nhiên là tên điên.

“Chú, cháu muốn trở về, cháu làm thế nào để đi về?” Ninh Thư hỏi, “Đi theo đường cũ?”

Ninh Thư cũng có chút hối hận khi chọc tới người như này rồi, đoán chừng đại thúc đã sớm theo dõi Lăng Tuyết, muốn đem Lăng Tuyết giải phẫu, A A A, quá kinh khủng.

“Đại thúc, chắc không phải chú cũng muốn giải phẫu cháu chứ?” Ninh Thư cảnh giác mà nhìn Giáo Y đại thúc.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN