Xuyên Về Cổ Đại
Chương 22-2: Tử Kì công tử thật không đơn giản
Thẩm Nguyệt Cung
Nó dạo này rất rãnh rổi bọn phi tần cũng không đến làm phiền nó,Tên Hoàng Thượng gì đó cũng không đến.
Mấy ngày qua nó lo học cuốn bí kiếp,đúng lão đầu quái dị võ công công củng quái dị nó mất một tháng mới học được tầng 11,còn tầng 12 nó thật không lãnh ngộ được.
Nó hiện tại mặt bộ y phục hồng phấn vô cùng thoát tục,nằm trên chiếc xích đu hôm trước nó sai hạ nhân làm cho,đôi mắt nhắm nghiền,tâm tịnh nó thật lười nhát không muốn động đậy,gió bay làm tà váy đung đưa theo gió.
-Thuộc hạ tham kiến chủ nhân.
-Có chuyện gì sao,.nó vẩn như vậy không động đậy mắt vẩn khép nhẹ nhàng mở miệng.
-Thuộc hạ đến báo tin,Hôm nay Hoàng thượng sai người đưa thiệp mời Cung chủ Bang Phượng Hoàng tham dự đại yến tiệc.
-Vậy sao.,nó hơi ngạc nhiên nhưng thoáng qua rồi thôi thờ ơ trả lời.
-Còn một chuyện,Chủ nhân bọn người Nam Cung Thần chủ để lại thư tối nay đến thanh lâu…hắn chưa nói hết câu.
-Được ngươi lui đi ta sẽ dãi quyết.
-Thuộc hạ cáo lui,thân ảnh Hạ Sơ chớp mắt biến mất.
Hôm nay nó cũng muốn ra ngoài một chuyến,thật không ngờ người Nam Cung Chủ kia thật nhanh biết thanh lâu là nơi làm ăn của nó,truyền tin tối đến chẳng phải trực tiếp muốn nó ra mặt,nở nụ cười nhẹ nó lừa biến rời xích đu vào phòng thay đồ.
—–Tua —Tua—tua——
Nó hiện tại đã đến kinh thành,mọi người xung quanh rất náo nhiệt,mùi thức ăn lan toản khắp nơi,không khí trong lành lâu rồi nó không thấy thoải mái như vậy,bước nhanh đến thanh lâu cũng lâu rôi nó không đến thăm Bích Ngọc Tỷ tỷ.
-Khách quan mời người vào A…một nư nhân đến bên nó mời gọi.
-Ây da công tử người thật đẹp A..tiếp theo mấy cô nương bám lấy nó mời gọi đưa tình.
-Mọi người Kì Công tử là khách của ta các tỷ mụi cứ tiếp tục công việc.
Bích Ngọc bức đến các nử nhân kia nhanh chóng rời nó,Bích Ngọc Tỷ hôm nay không giống như trước có vẻ đẹp thuỳ mị thay vào đó là vẻ đẹp ma mị ánh mắt sắt bén hơn,cử chỉ củng thoát tục hơn,nàng dẫn nó về phòng.
-Mụi đến sao không báo trước với ta,bích ngọc vừa rót trà vừa hỏi nó.
-Ân,mụi muốn cho tỷ bất ngờ,nó uống ngụm trà nhẹ nhàng nói.
-Mụi đó,…mụi đến chuyện Nam Cung Chủ,câu đầu trách móc nó câu sau lại rất nghiêm túc.
-Không hẳn vậy,đây tỷ xem…nó đưa thiệp mời cho nàng.
Bích Ngọc kinh ngạc.”Đại yến Tiệc.”
Nó nhàng nhạ uống ngụm trà nhẹ nhàng gật đầu”’Mụi muốn tỷ cùng Hắc Bạch
Tham gia.”
-Mụi không tham gia,bích ngọc ngạc nhiên nàng không biết nó giờ đã là hoàng hậu,nó cũng muốn tham gia với thân phận Tử Kì nhưng nó lại là hoàng hậu vấn mặt sẽ bị nghi ngờ,nó tin tưởng với sự khéo léo thông minh của Bích Ngọc tỷ và Hắc Bạch nếu người khác có làm khó họ cũng đối phó được.
-Có nhưng với thân phân khác,nó nhắm mắt tay đưa lên bắt lấy một phi đao lao tới,Bích Ngọc kinh ngạc.
Trong phi đao có thư Bích Ngọc mở ra xem rồi đưa cho nó xem.”Hạ Sơn,một nén nhan.” Xem ra có người muốn mời nó đến,nócđứng lên.
-Mụi định đi,như vậy rất nguy hiểm,bọn họ đã gi rỏ địa điểm mụi không sợ trúng kế,Bích Ngọc Lo lắng.
-Không vào hang cọp sao bắt được cọp tỷ yên tâm,nó nở nụ cười nhẹ trấn an.
-Nhưng…
-Được rồi tỷ tỷ yên tâm mụi không sao,.. nói rồi nó dùng khinh công bay đi mất.
-Nha đầu thật là…Bóch Ngọc lo lắng nhìn theo bóng dáng của nó,sao đó cầm thiệp mời lên ánh mắt trầm tư.
-Nơi ta không muốn đến nhất….Đúng là ý trời,bích ngọc nhẹ cầm thiệp đến giường cất dưới gói,bước ra ngoài.
–Hạ—–Sơn–
Nó đến nơi hẹn thì thấy chiếc kiệu hôm tỹ vỏ gặp,kế bên có hai thuộc hạ một nam một nử,ánh mắt họ đầy xát khí, ánh mắt nó thoáng lên tia thú vị,đáp nhẹ nhàng xuống đứng đối mặt với họ.
-Thật không ngờ Tử Kì Cung chủ lại đến một mình,chất giọng ẻo lả có chút cười nhạo của tên Nam Cung Chủ.
-Ta lại không ngờ Nam Cung Chủ cao cao tại thượng lại là Cọp.
Ý tứ câu nói nó rất rõ ràng,Nam Cung chủ hắn là người sắc bén hiểu ngay nó muốn nói nó đến hang cọp để bắt cọp,hắn cười to,cất giọng ẻo lả.
-Thú vị đúng là thú vị.
Nó vẫn nhàng nhạ đứng đó khuôn mặt hiện ý cười.”Nam Cung Chủ không hẹn ta đến đây chỉ khen ta chứ.”
-Tử Kì Cung Chủ đúng là người thẳng thắng,câu nói hắn vừa dứt hai thuộc hạ một nam một nử của hắn nhanh như cắt lao tới nó đánh,nó nở nụ cười muốn thử nó không biết lượng sức..
Nó nhanh nhẹn bay lên cây xung quanh né đòn bọn họ,bọn chúng đánh tới đâu cây ngã đến đó,ra tay củng độc thật nó không đánh trả chỉ né tránh thật ra với võ công hiện giờ tên Nam Cung Chủ kia cũng không phải đối thủ của nó,nó chỉ muốn chơi mèo vờn chuột tí thôi,sao một lúc chán nó dùng nội công chưởng về hai người họ,họ sơ ý trúng đòn vân ra miệng phun máu(bị nội thương)
-Nam Cung Chủ thật hiếu khách.
-Haha,Tử Kì công tử đúng là danh bất hư truyền,tại hạ đắc tội,hắn tất nhiên biết võ công nó lợi hại hơn hắn,hai thuộc hạ của hắn chỉ sau hắn một bậc nó chỉ một chưởng khiến họ bị trọng thương,Tử Kì Công Tử Này Không Tầm Thường,kẻ tức thời là nam tuấn kiệt vổ mông ngựa.(nịnh nọt á)
-haha,xem ra Nam Cung Chủ muốn thay thuộc hạ ta xem thực lực của ta,thay mặt thuộc hạ trong Bang ta xin đa tạ Cung Chủ quá quan tâm.
Ý nói cảm tạ nhưng lại đánh ngay trọng tâm hắn hẹn nó đến để thử nó,quá quang tâm có nghỉa hắn lo chuyện bao đồng quá nhiều,hắn tất nhiên hiểu ra lệnh cho người khiên kiệu đi.
Ánh mắt nó thoáng lạnh,xem ra Nam Cung Chu này không đơn giản,nó không giết hắn vì không muốn bứt dây động rừng muốn xem thế lực chống lưng hắn là ai,xem ra muốn đến thanh lâu chỉ là cái cớ…
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!