Tuyệt Sắc Quyến Rũ: Quỷ Y Chí Tôn (Thiên Y Phượng Cửu) - Chương 21: Vạn phần kinh hãi!
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
113


Tuyệt Sắc Quyến Rũ: Quỷ Y Chí Tôn (Thiên Y Phượng Cửu)


Chương 21: Vạn phần kinh hãi!


Đến khi nhìn thấy một màn kế tiếp, rốt cuộc biết bất an trong lòng từ đâu mà đến……

Chỉ thấy tiểu ăn mày kia một chân nâng lên với đầu gối uốn cong, sức lực cả người giống như biến mất, đôi tay mềm mại không có lực rũ ở bên người lại chậm rãi nâng lên. Khi chất nhi (cháu trai) của hắn đang tung ra một quyền khá nghiêm trọng, thân hình hắn ta(tiểu ăn mày) chỉ xoay qua bên trái thu chân ôm quyền, tay mềm như bông giống như không có lực lại rất chuẩn xác chế trụ giữa ngón cái và ngón trỏ của chất nhi hắn.

Với đạo lực mạnh mẽ, sau thế thu chân hoá giải lực lượng tàn bạo từ nắm đấm kia, vừa nghiêng người liền chuyển sang khoá cánh tay hắn, chỉ nghe răng rắc một tiếng, ngay sau đó là tiếng kêu thảm thiết chợt vang lên.

“Tê Aaaa!”

Nam tử trẻ tuổi thảm thiết kêu lên một tiếng, cánh tay đau nhức làm sắc mặt hắn trở nên tái nhợt. Nhưng chưa hết, tay hắn bị chế trụ không tài nào rút ra được, thân mình càng không cách nào thối lui, sau khi tay bên này bị vặn gãy, một tay khác phất ra lại cũng bị chế trụ, giống nhau không hề có may mắn thoát khỏi.

“Răng rắc!”

“A……”

“Ca!”

“Thiếu gia!”

Những tên hộ vệ cùng thiếu nữ kia đều thất sắc kinh sợ thét lên, thế nhân kinh hãi cho nên thanh âm đều có chút run khẽ. Sự khinh hoàng của bọn họ càng trở nên tồi tệ hơn đó là, sau khi đem bẻ gãy đôi tay kia, đôi tay nhìn như không có lực sát thương gì lúc này đây lại đang siết chặt cổ họng ngay chỗ yết hầu của hắn.

“Không, không cần……” Khuôn mặt nam tử trẻ tuổi giờ khắc này rốt cuộc lộ ra sự sợ hãi khủng khiếp, hơi thở tử vong bao phủ quanh hắn, làm toàn bộ cơ thể hắn không ngăn được run rẩy lên.

“Đừng, đừng giết, hắn!”

Sắc mặt của nam tử trung niên cũng đại biến, mở miệng ngăn cản, nhưng, lời nói còn chưa nói xong liền nghe thấy răng rắc một tiếng, cổ của cháu trai hắn ngả xuống, sức sống cả người trong nháy mắt bị cắt đứt, đến chết, ánh mắt hoảng sợ và không cam lòng vẫn mở to……

“Ca! Ca……”

Thiếu nữ thê lương khóc kêu bi thiết, muốn xông lên phía trước, lại bị nam tử trung niên gắt gao kéo lại không cho nàng tiến lên.

“Thiếu, thiếu gia……”

Những tên hộ vệ cũng bị một màn này làm cho kinh hồn táng đảm. Bọn họ không thể tin được, thiếu gia thân là đệ tử đứng đầu trong gia tộc cư nhiên bị một tên ăn mày giết chết, nếu như gia chủ biết, thì sẽ tức giận lớn bao nhiêu?

“Giết hắn báo thù cho thiếu gia!”

Mười mấy người đằng đằng sát khí xông lên phía trước, vung lợi kiếm trong tay chém ra, kiếm khí sắc bén cùng với lửa giận hừng hực, tựa hồ chỉ có máu tươi của Phượng Cửu mới có thể tưới đi lửa giận cùng bi phẫn trong lòng bọn họ.

Cả người thiếu nữ đột nhiên ngã ngồi trên mặt đất, ánh mắt ngơ ngẩn nhìn huynh trưởng không còn sức sống ngã trên đất, không thể tin được một khắc trước người còn sống sờ sờ, lúc này cũng đã chết đi……

“Nhị thúc, đây không phải là sự thật, đúng không? Ca ca lợi hại như vậy sao có thể sẽ bị một tên khất cái giết chết? Nhị thúc, ngươi nói cho ta đây không phải là sự thật, đây không phải là sự thật đúng không?”

Nàng lắc lắc tay nam tử trung niên vừa khóc từng tiếng vừa hỏi, không muốn tin một màn tàn nhẫn trước mắt chính là sự thật.

Huynh trưởng nàng là con cưng trong gia tộc, là người xuất sắc nhất, sao có thể sẽ bị một tên ăn mày giết chết?

Mà lúc này, nam tử trung niên lại không có thời gian để bi thương, để tức giận, bởi vì hắn nhìn thấy hơn mười tên hộ vệ công vây tên ăn mày kia đang ngã xuống cả đám. Người của bọn họ đã giảm bớt, trái lại trên người khất cái kia ngay cả một đạo vết thương cũng không có.

“Đứng lên! Chúng ta lập tức rời đi!” Hắn nhanh chóng quyết định nói, dùng tay không bị thương cố gắng kéo chất nữ(cháu gái) đang nửa ngồi nửa nằm liệt đi dưới đất.

“Ta phải báo thù cho ca ca! Ta muốn giết hắn! Ta muốn giết hắn!” Thiếu nữ khóc kêu, ra sức muốn tránh thoát hai tay hắn để xông lên phía trước.

“Tỉnh táo lại cho ta! Ngươi giết không được hắn!”

Nam tử trung niên lớn tiếng quát: “Đi mau! Nếu không đi sẽ không kịp!” Hắn mạnh mẽ lôi kéo nàng rời đi, lơ đãng nhìn thấy đôi mắt cười như không cười mà cảm giác hãi hùng khiếp vía.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN