Tiểu Thái Giám, Bổn Cô Nương Thích Ngươi
Chương 27
Hàn Doanh làm đại tiểu thư Vương phủ cái gì cũng tốt chỉ có điều bị quản giáo nghiêm ngặt, muốn ra ngoại dạo chơi thực sự rất khó, hôm nay hai vị “phụ – mẫu” đều có chuyện phải ra ngoài nàng liền tranh thủ thời cơ, phẫn nam trang trốn ra ngoài. Trong lòng một bụng hứng thú muốn khám phá xem thanh lâu trong truyền thuyết là như thế nào lại bị nha hoàn ngày thường nghe rời rắp rắp cản lại không khỏi bực mình, quát: “Ngươi hôm nay ăn phải gan hùm hay sao mà giám cản bổn công tử hả? Nếu ngươi không muốn đi cùng ta thì về trước đi!”
Thái độ của Hàn Doanh vô cùng kiên quyết, Tiểu Hoa gấp muốn chết không biết làm sao, đành lôi vương gia làm bia đỡ: “Tiểu… công tử, về muộn lão gia sẽ trách phạt.
Hàn Doanh hừ lạnh: “Không cần nói nhiều, lão gia ngươi trách phạt cái gì ta tự chịu.” Sau đó dứt khoát gạt tay Tiểu Hoa ra, rảo bước đi vào trong.
Tiểu Hoa nhìn thấy Hàn Doanh thật sự đi vào, muốn kéo người ra lại bị các cô nương của Thanh Loan viện giữ lại: “Vị huynh đệ này, công tử nhà huynh cũng chỉ là vui chơi một lát, cũng đâu phải là một đi không trở lại, huynh gấp cái gì.”
Tiểu Hoa mặt mày méo xẹo: “Nhưng… nhưng mà…”
Hàn Doanh không hề để ý đến Tiểu Hoa, hiên ngang đi vào, bởi vì trên người khoác y phục của “nhị ca”, toàn thân phát ra mùi hương của “người có tiền” chẳng mấy chốc đã lôi kéo đến một đám cô nương trang điểm đậm đà, thi nhau mời mọc: “Công tử, công tử là lần đầu tiên tới đây đúng không, đi theo thiếp, thiếp sẽ tiếp công tử chu đáo.”
“Công tử, đừng để ý đến nàng ta, thiếp xinh đẹp hơn.”
“Ngươi trách ra, là ta nhìn thấy công tử trước.”
“…”
Hàn Doanh nhìn các nàng trành giành, cảm giác làm trung tâm cũng tâm không tệ, thế nhưng một đám nữ tử son phấn nồng nặc có chút khó chịu, tùy tiện tìm một cái cớ đuổi mấy nàng đi:“Các nàng không cần tranh giành, bổn công tử đều chiếu cố các nàng thật tốt.”
“Ai nha, Công tử thật là xấu!”
“Thế nhưng hôm nay thì không được, hôm nay ta muốn gặp hoa khôi của Thanh Loan viện.” Các cô nương lập tức ỉu xìu: “Nơi này có phải có mình nàng ta đâu cơ chứ.” nói rồi nhanh chóng tản ra.
Hàn Doanh cười thầm.
Đi hết một vòng, Hàn Doanh vô cùng thất vọng, thanh lâu quả nhiên không phải là nơi dành cho nữ nhi, ngoài những căn phòng đóng kín cửa ra thì chẳng có gì cả.
“Haizz, đời thật là bất công, nơi vui chơi của nam nhân thì chẳng thiếu, nữ nhân thì chẳng có lấy một…” Hàn Doanh còn đang cảm thán, bỗng nhiên nghe thấy tiếng người la hét.
“Ngươi buông ra, cái này là để cho tiểu thư của ta dùng mà.”
“Nhóc con, bảo ngươi đưa thì ngươi cứ đưa, nói nhiều như vậy làm gì?”
“Không được, cái này không thể đưa cho ngươi được.”
Hàn Doanh nghe tiếng động, liền theo hướng âm thanh phát ra đi tới, nhìn thấy một tiểu cô nương mặc y phục của nha hoàn cùng một nam nhân to lớn đang giằng co cái gì đó, tiểu cô nương nhất quyết không đưa, nam nhân kia thấy thế liền tức giận, giơ đánh muốn đánh người.
Hàn Doanh nhìn thấy cảnh này, không nghĩ nhiều lập tức xuất thủ, đá một cú khiến nam nhân kia thụt lui lại mấy bước: “Bắt nạt một tiểu cô nương là hành động của nam tử hán đại trượng phu sao?”
Nam nhân kia đột nhiên lại bị ăn một đòn, vô cùng tức giận: “Ngươi là ai? Đừng xen vào chuyện của người khác.”
Hàn Doanh hai tay chống hông, ưỡn ngực nói: “Bổn công tử muốn làm gì đến phiên ngươi quản sao?”
Nam nhân kia bị phá hư chuyện tốt, tâm trạng vốn không tốt, bây giờ lại càng tệ, không nói hai lời liền động thủ, muốn đánh nàng một trận cho hả giận. Hàn Doanh cũng không vừa, cộng thêm bản thân kiếp trước từng luyện võ, cậy mạnh đánh trả. Thế nhưng lần này nàng chọc nhầm người rồi. Đối phương cũng là người luyện võ, chưa so được mấy chiêu bắt được Hàn Doanh, ép nàng vô tường.
Hàn Doanh thầm toát mồ hôi, không ngờ loại chuyện hạng ba này cũng động phải cao thủ, con ngươi đảo một vòng liền hô lên: “A, Thiên Hương cô nương!”
Người kia vừa nghe thấy tên Thiên Hương, lập tức buông tay, lùi lại cách xa nàng năm bước, Hàn Doanh nhân cơ hội này, kéo tay tiểu cô nương chạy thật nhanh.
Nam nhân kia phát hiện mình bị lừa, lập tức đuổi theo, vừa đuổi vừa la hét: “Hỗn đản, các ngươi mau đứng lại cho ta.”
Hàn Doanh chạy nhanh nhưng lại kéo thêm một người, khoảng cách bị kéo lại ngày càng ngắn, mắt thấy hắn đã sắp đuổi kịp, đúng lúc nhìn thấy một căn phòng không khóa, nghĩ cũng không kịp nghĩ, liền đạp cửa xông vào.
Nếu như biết xông bừa sẽ gặp phải người không nên gặp, nàng thà để cho tên nam nhân kia bắt còn hơn.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!