Vương Gia Đáng Chết! Bản Cô Nương Không Sợ Ngươi
Chương 18: Không đẹp bằng ta
Cuối cùng Nhược Ảnh và Nhạc Ngọc cũng giải quyết sạch thức ăn trên bàn, nói đúng hơn là một mình Nhược Ảnh giải quyết thức ăn trên bàn. Nhạc Ngọc ngồi cạnh bên sắc mặt không được tốt cho mấy. Chủ tử của nàng thật sự “tốt” lắm nha, lại “chịu khổ” ăn hết thịt cá “nhường” tất cả rau cho nàng ăn với cái lí do hết sức củ chuối. Nguyên văn là:”Nhạc Ngọc không được ăn thịt, thịt chứa rất nhiều dầu mỡ không tốt cho sức khỏe rất dễ tăng cân, cứ để người làm chủ tử này thay ngươi ăn. Ngươi xem rau này rất tươi nha, ăn rau rất tốt cho sức khỏe, đẹp da, còn có tác dụng giảm cân ta nhường cho ngươi. Đừng có cảm động đến như vậy chứ, cứ ăn tự nhiên”
Chủ tử của nàng lại có thể tốt vậy sao? Mỗi lần thấy thức ăn là mắt sáng lên, rõ ràng là đang tranh thức ăn với nàng lại có thể nói đến tốt như vậy, Haizz.
“Bọn người này lại lâu như vậy” Nhược Ảnh cầm tay áo Nhạc Ngọc lên lau miệng nói.
Nhạc Ngọc khóe môi tiếp tục co rút, chủ tử của nàng có biết rất dơ không. Còn nữa người ta vừa mới dọn thức ăn lên đã bị chủ tử nàng giải quyết trong một nốt nhạc rồi a.
Như hiểu được ý của Nhạc Ngọc, nàng vẫn bày ra bộ dáng thản nhiên như không. Diễn nhiên là nàng biết dơ mới không dùng áo của mình, Nhạc Ngọc này thật ngốc quá đi.
Lúc này bên ngoài có tiếng gõ cửa, Nhược Ảnh lười biếng mời vào. Tú bà bước vào cùng năm con tắc kè bông à nhầm năm cô nương.
“Công tử, đây là những cô nương xinh đẹp nhất ở đây a~” Tú bà nói lại một lần nữa làm Nhược Ảnh sắp nôn. Nhạc Ngọc lần này cũng thật cảm ơn chủ tử nha, may mà nàng chỉ ăn mấy cộng rau.
Nhược Ảnh xoa cằm quan sát những cô nương trước mắt. Nàng còn tưởng cô nương ở đây rất đẹp, thật quá thất vọng nha…
“Hai vị công tử thấy thế nào?” Tú bà lại một lần nữa cất tiếng nói @_@
“bình thường” Nhạc Ngọc không thèm liếc một cái mà nhận xét, nàng đến đây cũng không phải xem bọn họ như thế nào. Vẫn nên tiếp tục uống trà.
“Không đẹp bằng ta” Nhược Ảnh đi một vòng xung quanh nói.
“Khụ khụ…” Nhạc Ngọc đang uống trà cũng bị sặc. Chủ tử của nàng lại phát bệnh tự luyến rồi a.
“Công tử, người…” Năm cô nương đồng thanh nhìn Nhược Ảnh rơm rớm nước mắt. Tên công tử trước mắt quả thực rất đẹp nhưng cũng đâu cần tự luyến như vậy chứ, tự luyến thì tự luyến còn tên kia lại dám sỉ nhục sắc đẹp của bọn họ a, họ là những cô nương xinh đẹp nhất ở đây đó nha. Nhưng dù sau bọn họ cũng phải tiếp tục diễn, không thể nỗi giận.
Nhược Ảnh bĩu môi, diễn xuất quá dỡ. Không bằng một góc của nàng, những cái này nàng xem phim nhiều rồi. Quá cũ rồi, bọn người này không có cái gì mới mẽ hơn sao?
“Diễn xuất kém, lại xấu xí. Ta nghĩ bà nên đóng cửa cái thanh lâu này đi” Nhược Ảnh ánh mắt đầy tia thông cảm nhìn tú bà.
“Ách…” Hạ Tuyết mắt nghi ngờ nhìn Nhược Ảnh, chủ tử nàng muốn gây chuyện rồi.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!