Y Gia Truyền Kỳ [Đồng Nhân Nữ hoàng Ai Cập]
Chương 15: Hóa ra người Âu Mỹ cũng có ngực phẳng!
Trong lúc Luka bị truy đuổi chạy loạn trên đường, thì cùng lúc đó Ynanna chính là đang cảm thấy mỹ mãn ngồi ở trên thuyền, ôm túi tiền căng phồng bên hông.
Bởi vì khi đi trên thuyền nàng không thể giúp được việc gì, sau khi hỏi qua Hazas tướng quân, nàng liền chiếm được một chút tự do nho nhỏ. Vì để phòng ngừa lưỡi vịt biến chất, Ynanna hỏi xin binh lính khô lương mấy khối muối ăn, trước tiên lấy muối thoa lên những lưỡi vịt một lớp mỏng manh ướp tạm. Chờ đến buổi tối khi nhóm lửa nấu cơm, là có thể nướng thử vài cái nếm thử mùi vị.
Sau khi đêm xuống, việc tìm kiếm và lục soát của Ai Cập liền trở nên gắt gao. Hazas tướng quân đem thuyền đến nơi trước đó đã hẹn với vương tử là cảng Abydos neo đậu, thành công tiếp ứng cho nhóm người cưỡi lạc đà và ngựa.
Quân nhân Hittite có tác phong sắt đá mạnh mẽ kiên cường, không cần làm gì liền nghỉ ngơi chỉnh đốn mọi thứ, thuyền đi suốt đêm liền rất nhanh đến được hạ Ai Cập, dưới hồng phúc của nữ vương Asisu, Nakuto tướng quân dưới trướng nữ vương liền giả vờ công tác tìm kiếm cho có lệ, thả thuyền nhỏ dễ dàng vượt qua cửa kiểm soát tiến ra Đại Lục Hải, hoàn toàn chạy thoát khỏi Ai Cập.
Mọi chuyện vừa an ổn, Izumin vương tử liền an tâm thoải mái nhớ đến việc tra hỏi Carol. Nhưng là dù Carol rõ ràng biết được chân tướng công chúa Mitamune bị Asisu giam cầm và thiêu chết, nhưng nàng luôn cảm thấy nếu nói ra sẽ khiến cho hai nước đại chiến, gây ra sinh linh đồ thán, vì không muốn để cho những người vô tội bị cuốn vào chiến tranh, nàng kiên quyết cắn chặt răng không hề hé ra nửa lời.
Carol thật sự rất anh dũng rất ngoan cố, cho dù có dọa giết chết cũng không cạy được miệng nàng, Ynanna ngồi ở đuôi thuyền, trong lỗ tai nghe “chát chát” tiếng roi, thừa dịp không có người nhìn, lại lén lút ăn một hai cái lưỡi vịt.
Luka không có mặt ở đây, liền không có ai ở bên cạnh canh chừng nàng, nàng cũng không có ngốc đến mức muốn đi nhảy xuống biển, cứ như vậy thích ý đem lưỡi vịt từ từ ăn không còn một mảnh, ngoại trừ âm thanh roi phá không quất ở trên thịt người ra, thì giờ khắc này đại khái là khoảng thời gian tốt đẹp nhất từ khi nàng xuyên không tới nay.
Nhưng là ngày yên ổn luôn không quá lâu dài, vương tử chỉ một lát sau liền gọi nàng đến phía trước khoang thuyền.
Lần trước lúc ở khu chợ nhìn thấy vị con gái sông Nile này, liền nhận ra nàng ta là người Âu Mỹ tóc vàng mắt xanh, nhưng lúc đó Ynanna chỉ lo nhìn ngực của nàng ta: Ai nha, hóa ra người Âu Mỹ cũng có ngực phẳng a!
Hiện tại, sau khi quân y đem thuốc trị thương do roi gây ra đưa vào tay nàng, nàng mới bưng dược và tỉ mỉ đánh giá vị chắc chắn là người xuyên không giống mình, thật lâu sau mới cảm thán một tiếng: Ai nha, hóa ra là cúp A nha!
Bất quá nàng không phải là nam nhân, nhìn thì cứ nhìn rồi thôi, nghiên cứu sâu xa làm chi a, ngẫm lại bản thân sau khi thời gian đảo ngược bị biến nhỏ lại một cách khó hiểu, cùng vị trước mắt đang hôn mê bất tỉnh cũng là cùng một cup giống nhau khó có thể phân biệt, liền cảm thấy bản thân cũng không có tư cách đi khinh thường người khác a!
Bất quá những gì đã mất đi, sau này nhất định nàng sẽ bổ sung lại!
Hai mắt liếc nhìn lưng Carol trông vô cùng thê thảm, máu tươi đầm đìa, bởi vì còn chưa có bôi thuốc, cho nên vết máu lan rộng ra toàn bộ thân thể, còn có một ít lan xuống đến trên khăn trải giường.
Ynanna nhìn thấy đáng thương, vô lực thở dài, cầm khăn bố sạch sẽ thấm nước trước lau sạch vết máu cho Carol, lại lấy dược của quân y tỉ mỉ vẽ loạn theo từng vết roi.
Ynanna vừa vẽ loạn vừa đếm, vết roi chằng chịt, làm cho trên lưng vị kia triền đỏ màu máu như mạng nhện, vương tử quả thật không có lòng thương hương tiếc ngọc, nhưng lại không muốn giết chết con tin đáng quý này, nên đã dùng roi ngựa được làm từ gân bò, mà chưa dùng đến roi chuyên dùng để tra tấn, dĩ nhiên đó là đã thủ hạ lưu tình.
Có thể là bởi vì dược có tác dụng mạnh, Carol liền chậm rãi theo đau đớn mãnh liệt trên lưng dần tỉnh lại, nàng trợn mắt ra nhìn, không dự đoán được lại là một nữ hài trẻ tuổi đang chiếu cố bản thân.
Carol ở thế kỷ 20 cũng có tể coi là một nhà khảo cổ có tài, nhưng nàng lại tập trung sâu vào lịch sử Ai Cập cùng Tây Á, đối với nền văn mình ở nơi tận cùng phía đông của phương Đông không hề có nghiên cứu, bất quá nàng vẫn là có mắt quan sát. Diện mạo của Ynanna, nàng liếc mắt một cái liền nhìn ra có điểm không thích hợp.
Carol: “Cô là người da vàng?”
Ynanna: Đúng.
Carol: “Ở niên đại này, người da vàng không có khả năng xuất hiện ở đây, con đường tơ lụa phải ở tận hơn một ngàn năm sau mới xuất hiện a!”
Ynanna: Không sai.
Carol kích động bắt lấy bờ vai nàng “Cô có phải cũng là người đến từ thế kỷ 20 hay không?”
Ynanna đẩy tay nàng ra: Không phải, ta là từ thế kỷ 21 đến. Còn nữa đừng có làm như quen biết ta, nếu bị vương tử nhìn thấy, sẽ hại chết ta.
Đúng vậy, từ lúc ở bên ngoài Ynanna đã chuẩn bị sẵn tâm lý, nàng vốn đã chuẩn bị sẽ không cùng Carol nhận người quen, cho nên đã làm một bộ mặt thờ ơ dáng vẻ nghe không hiểu gì, làm Carol thất vọng không thôi, chẳng lẽ nữ hài trước mặt thật sự chính là người cổ đại phương Đông đã lưu lạc qua mấy lục địa đến tận đây?
Đúng lúc này, cửa khoang bị đẩy ra, Izumin vương đứng ngay ở cửa, ánh mắt màu hổ phách sắc bén lướt qua lại giữa hai người.
Carol kinh hãi kêu lên một tiếng, vội vàng nắm lấy khăn trải giường che khuất trước ngực, chỉ trong một thời gian ngắn như vậy, Izumin vương tử đã đi đến trước mắt, Ynanna đem thuốc trị thương đặt ở một bên, lùi lại quỳ xuống một bên.
Nhìn xem Ynanna động tác thông minh như vậy, chính là làm cho người đồng bào Carol kia hiển nhiên không cách nào tiếp cận nhìn nhận nàng, nhưng Izumin nhìn thấy bộ dáng buồn bực này của nàng liền cảm thấy vô cùng sảng khoái lòng người “Suqammumu là tôi tớ trung thành của ta, nữ nhi sông Nile? Ngươi làm sao có thể ngu ngốc đến mức nghĩ muốn mượn sức của nàng?”
Carol giật mình, ở hiện đại các nhà lịch sử học đã biên soạn những từ ngữ Sumer, Akkad thường dùng tổng cộng cũng chỉ có bảy trang, là một học sinh chuyên ngành khảo cổ học, nàng lập tức có thể hiểu Ynanna là một người câm điếc.
Ynanna vạn phần cảm tạ Izumin vương tử đã kịp thời xuất hiện, nếu Carol nói thêm nhiều lời kỳ quái, khó có khả năng sẽ có câu nào đó lọt vào trong tai vị vương tử có chỉ số thông minh vô cùng cao này, làm hắn hoài nghi lai lịch của bản thân. Từ lúc trước khi gặp được hắn, nàng nhưng một chút cũng không nghĩ sẽ giẫm lên vết xe đổ, thậm chí chỉ là suy nghĩ cũng chưa bao giờ nghĩ, vài ngày nay ẩn nhẫn cũng không thể vì một con nhóc ngoại quốc liền bị phá hủy.
Tiếng kinh hỉ kêu to bên ngoài phá vỡ bầu không khí khiến cho người ta hít thở không thông bên trong khoang thuyền, có binh lính hô lớn “Đến rồi! Đến Hittite rồi!”
Hittite là một quốc gia nằm ở cao nguyên, dân tộc này tự tay xây dựng thủ đô trung tâm nằm ở trên đỉnh núi, và xây dựng một dải trường thành dài bao vây thủ đô. Ngay cả những thành thị nhỏ cũng sẽ được tu kiến kĩ càng, dân chúng đều mang trong lòng ý nghĩ luôn luôn đề phòng có người ngoài xâm nhập vào bên trong quốc gia.
Ynanna nhìn ngắm Sarigale hải cảng nằm ở ranh giới phía nam Hittite, đây là điểm quốc phòng trên biển được tạo ra trong những năm gần đây của Hittite, trước đây lực lượng quân sự trên biển của Hittite không được chú trọng đến, nhưng sau khi Ai Cập bắt đầu gầy dựng hải quân và Phoenici quật khởi thành thị trên biển, hải quân liền trở thành lực lượng cần phải chú trọng nhiều nhất. Mà những thương nhân trong nước và hắc thiết của hoàng thất Hittite cần giao dịch, cũng cần có sự bảo hộ mạnh mẽ của hải quân trên biển.
Sarigale cung điện xây dựa vào núi, cây cối hoa cỏ rậm rạp che phủ cơ hồ đem tòa hải cảng này thành mê cung bí ẩn, phải trèo lên hơn mấy trăm bậc thang, mới có thể nhìn thấy tòa cung điện giữa tường thành to lớn.
Ở ngay ngoài cửa thành là quốc vương Hittite và vương hậu dẫn theo chúng quần thần, đi nghênh đón nhi tử từ phương xa trở về. Carol thống khổ ôm phía sau lưng, bị binh lính thúc giục đi theo bên người vương tử.
Ynanna thầm nghĩ hai vị này chính là nhân vật chính của nghi thức hoan nghênh hôm nay, cho nên nàng tự động làm như không có việc gì lùi về sau hai bước, đến phía sau lưng Hazas tướng quân, Hazas tướng quân ý vị thâm trường nhìn nàng một cái, lại thấy nàng có vẻ thức thời, nghĩ về sau nên dụng tâm dạy nàng tốt hơn.
Ngay lúc này, bỗng nhiên có một thanh âm khoan khoái truyền đến, Ynanna chợt thấy hoa mắt, chỉ thấy một nữ tử mặc áo tunic dài tay cùng váy dài thêu họa hồ điệp, trên vai quải một cái áo choàng lông dê to lớn lao về phía vương tử, thoắt một cái đã nắm chặt lấy tay vương tử, trong mắt dào dạt hưng phấn thần tình, không để những người ở sau lưng vào mắt.
Nhưng sau cùng khi cô nương một đầu tóc quăn màu bạc xinh đẹp kia vừa nhìn thấy bên người vương tử là Carol tóc vàng mắt xanh, da trắng như tuyết, dung mạo như hoa, sắc mặt lập tức tựa như sắp nổi phong ba.
Nhưng hiện tại không có ai rảnh mà bận quan tâm tâm tình của nàng, bởi vì đôi phu thê nắm giữ địa vị tối cao của Hittite kia đang tiến đến nghênh đón vương tử, sau khi nhận được tin dữ Mitamune gặp nạn, tất cả bi phẫn liền trút xuống trên người Carol, mà hiển nhiên quốc vương Hittite đối với mỹ nữ Ai Cập khó gặp này lại ngầm có suy nghĩ không đứng đắn.
Ynanna nhớ đến lời uy hiếp của vương tử đối với nàng khi còn ở trong sơn động, lại liếc mắt nhìn vị quốc vương một mặt dữ tợn, đầy râu, ánh mắt sắc bén như mèo, liền rùng mình cả người một cái.
Bởi vì Carol là con tin quan trọng, cho dù người Hittite có phẫn hận, cũng phải để tâm đến tính toán của vương tử, cuối cùng vẫn là quyết định đem nàng ta đi giam cầm lại. Nhưng mà vào lúc này, hộ vệ trung thành của Carol là Unasu đã trà trộn vào trong binh lính Hittite, đang nghĩ cách và đợi chờ thời cơ để cứu lấy con gái sông Nile.
Ynanna gần đây không có nhiều cơ hội ở cùng với vương tử, mà đối với vương tử nàng chỉ là một nữ nô có chút thân thủ có cũng được mà không có cũng chẳng sao, trước mắt công dụng của nàng chính là coi chừng Carol.
Lúc này nàng thật bội phục dự kiến trước của vương tử, bởi vì vị con gái sông Nile kìa thật sự không hề chịu an phận.
Nàng bất quá mới đi ra ngoài uống miếng nước, Carol không biết từ nơi nào tìm được một tấm vải nhỏ cột chặt hai thanh đồng trên khung cửa sổ, đem một khúc gỗ nhét vào giữa và bắt đầu xoay tròn, không lâu sau liền thấy thanh đồng làm khung cửa sổ kia bắt đầu phát ra tiếng “kẽo kẹt” và dần bị bẻ cong.
Ynanna đứng ở cửa lặng nhìn, trong lòng thầm buồn cười. Con nhóc này cũng không biết là từ nơi nào đến mà gà như vậy, nếu như nàng ta làm ướt tấm vải và chỗ đồng kia trước, thì mảnh vải và thanh đồng sẽ có độ dẻo cao hơn, hiệu xuất cũng sẽ theo đó mà cao hơn.
Bất quá nàng cũng chỉ là nhìn rồi cười cười, cũng không nghĩ sẽ đi nhắc nhở Carol, so với một con nhóc ngoại quốc tùy thời có thể kéo nàng xuống nước, thì kế hoạch tiếp tục yên lặng như hiện tại có vẻ an ổn hơn, vì thế Ynanna liền xoay người đi gọi thị vệ mời vương tử tới.
Carol vừa vặn bị vương tử Izumin bắt lấy, lúc bị kéo tay từ bên cửa sổ ném đến trên đất, Carol có cảm giác như xương tay của mình dường như muốn bị lực đạo mạnh mẽ kia làm cho bẽ gãy.
Nhưng mà Izumin vương tử lại không có tức giận, chỉ là dùng ánh mắt thâm trầm nhìn chằm chằm con gái sông Nile đang chật vật kia, đột nhiên phát hiện bản thân thế nhưng lại đi đánh giá cao Menfuisu, bởi vì Carol dường như thật sự có một chút thông minh, không giống như phán đoán của bản thân rằng nàng đơn giản chỉ là con rối gỗ của vương quyền Ai Cập.
Mà theo lời của mật thám vừa thoát chết trong gan tấc từ Ai Cập trở về bẩm báo, vị con gái sông Nile này lại biết cách tạo ra thép, hơn nữa là ngay tại lúc hắn bị quốc vương Menfuisu nghiêm hình tra khảo liền thể hiện ra cho mọi người xem. Mật thám này liều cả tính mạng trốn thoát trở về, chính là vì để nói cho vương tử biết ý đồ bí mật chế tạo vũ khí hắc thiết để bá chủ của Hittite quốc trong tương lai, có khả năng đã bị vị nữ hài nho nhỏ này phá hỏng.
“Thật sự là kỳ diệu.” vương tử xoa xoa gương mặt tuyết trắng tựa như đóa hoa sen trắng trên sông Nile của Carol “Nữ tử thông minh lại quật cường này, hiện tại ngay cả ta cũng không muốn buông tha nàng.”
Nữ tử xinh đẹp rất yêu quý vương tử mà lúc trước Ynanna nhìn thấy, thị nữ Tyra bên cạnh vương hậu lúc này lại đến tìm vương tử, trông thấy một màn như vậy trên mặt không khỏi trở nên u ám, làm cho Ynanna đứng ở một bên cảm thán vô cùng những người này vừa giả tạo vừa khoa trương diễn tuồng thật là đáng sợ, bởi vì giả vờ câm điếc, nàng đành phải ở trong lòng vụng trộm nhớ lại một chút ca từ của ca khúc 《 biển lớn 》 kinh điển.
Sau này vào một ngày nọ, dưới tàng cây của một gốc cây táo ở Hattusa, Hazas tướng quân làm sư phụ của Ynanna, hỏi nàng nguyên nhân vì sao lúc đó cự tuyệt vương tử về chuyện của “nữ thần sông Hồng”.
Ynanna cũng không có trả lời, mà cầm lên bút cỏ lau, ở trên sàn đất dùng văn tự hình chêm mới học được khắc lại một đoạn nói: Một nữ nhân không nên hấp dẫn quá nhiều sự chú ý, cho dù chỉ là một cái tên nổi trội, nếu như bị treo ở trên miệng của hàng ngàn hàng vạn người, cũng sẽ bị chèn ép đến chết.
Đây là đạo đối nhân xử thế của một người nữ nhân Trung Quốc, ở thời đại này ngoại trừ Ynanna tất nhiên không có ai khác từng đọc qua truyện của Trương Ái Linh.
Quốc vương Ai Cập vì ước vọng có thể đoạt lại Carol về trong tay, một lần lại một lần lãng phí rất nhiều nhân lực cùng tài lực; mà nữ vương Asisu mỹ danh vang xa khắp ven bờ Đại Lục Hải, sau khi lâm vào tình cảnh mất đi tình yêu thương của đệ đệ mình cùng quyền thống trị hạ Ai Cập đã đi tha hương; mà bản thân Ynanna tuy rằng nhìn thấu tất cả, nhưng thần sông đã đưa nàng đến đây, cho nên nàng cũng không thể nào trốn tránh sự an bài của vận mệnh.
_________________________
Lời tác giả muốn nói: Carol kì thực là một đứa trẻ đáng yêu, nhưng khi mọi người trưởng thành liền thay đổi ánh mắt nhìn nhận nàng, có không ít người bắt đầu thấy chán ghét loại bánh bèo như nàng.
Chẳng hạn như, tất cả nam nhân nhìn thấy nàng đều yêu nàng, cần lắm một nam nhân không yêu thương nữ chính a!!!!
Chẳng hạn như, nàng nói bản thân không hề nghĩ sẽ thay đổi lịch sử, nhưng nàng lại thật tâm muốn gả cho Menfuisu.
Chẳng hạn như, nàng thật thiện lương nói không muốn có chiến tranh làm bị thương người vô tội, nhưng chính việc nàng chỉnh lý lại một quyển sách mà biết bao nhiêu binh lính Ai Cập đã chết vì không hoàn thành được công vụ, dâng nước nhấn chìm thành Ashur đã làm chết bao nhiêu người dân, thiêu hủy tháp Babel lại chết bao nhiêu người?
Kỳ thật bạn có thể giả vờ thiện lương mà lén lút gian ác, nhưng ngàn vạn lần không nên lớn tiếng hô hào tuyên dương bản thân thật lương thiện a…
Y phục mà tổng quản Tyra mặc, là áo tunic dạng như áo sơ mi dài quá thân cùng với áo choàng lông dê mỏng khoác bên ngoài, là trang phục điển hình của người Hittite quốc, mà trang phục của vương tử cũng rất đẹp *cười*
Chương sau Carol sẽ nghĩ biện pháp một lần nữa thử vượt ngục a.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!