Vì Thương Nên Anh Sẽ Chờ [Phần Một] - Chương 12: Mất điện
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
123


Vì Thương Nên Anh Sẽ Chờ [Phần Một]


Chương 12: Mất điện


Sáng hôm sau. Lúc cả nhà đang ăn sáng.

– Mấy đứa này! Hôm nay bác tổ trưởng tổ dân phố rủ cả phố đi tắm suối nước nóng đấy, mấy đứa có đi không?_Bà Kim hồ hởi hỏi.

– Dạ không!_ Cả bốn cùng đồng thanh, cơ bản không thèm để ý tới.

– Mà cái ông đấy đúng là thừa tiền mà, năm nào cũng rủ cả phố đi suối nước nóng hết đó!_Bà Lim nói. ( P/S: Còn bà thì có cả một cái tập đoàn, đúng là thừa tiền nhỉ ><)

– Mấy đứa không đi thì thôi, để bọn mẹ đi vậy! Mấy đứa đi học về tự nấu cơm ăn đi nhé, bọn mẹ đi đến hơn 10 giờ tối mới về đấy!_Bà Baek nói với bốn bạn trẻ.

– Vâng, vậy thôi tụi con đi đây!_Ka Hee nói rồi đứng dậy.

– Tụi con cũng đi đây!_Nói rồi cả Eun Ri, Jun Seok và Young Min đều đồng loạt đứng lên.

– Đi cẩn thận nha!_Bà Han dặn dò.

Đợi đến khi bốn bạn trẻ đi khuất, bốn vị phụ huynh lắc đầu thở dài nhìn nhau rồi lao vào… ăn tiếp!

****************

– Vậy là chỉ có mỗi anh Jun Seok với Ka Hee biết nấu ăn hả?_Eun Ri và Young Min đồng thanh. Từ khi nào mà họ lại có chung suy nghĩ một cách đáng ngạc nhiên như vậy nhỉ? Thật là khiến người ta nghi ngờ quá đi~

– Ừ, hai người cứ ở ngoài phòng khách chơi đi, tớ kèm anh Jun Seok học luôn, tầm sáu rưỡi là có cơm ăn thôi!_Ka Hee nói rồi bước vào phòng Jun Seok. Anh không nói gì, sau khi theo cô bước vào thì nhẹ nhàng đóng cửa.

Young Min và Eun Ri ở ngoài phòng khách định xem ti vi, khổ nỗi Eun Ri muốn xem phim hoạt hình, còn Young Min muốn xem phim hành động, thành ra hai người tranh nhau cái điều khiển ti vi.

Bốn vị phụ huynh của chúng ta thì đã đi suối nước nóng từ lâu rồi.

_______________

Khoảng sáu giờ tối.

Jun Seok và Ka Hee chuẩn bị nấu nướng.

– Trong tủ lạnh có gì hả Ka Hee?_Jun Seok vừa đeo tạp dề vừa nói.

– Để em xem… Có rau thơm, xúc xích, kimchi, kimbap, thịt bò, trứng, cá, rong biển, tôm, cá,…_ Ka Hee đọc ra một loạt như thể cái máy được lập trình sẵn.

– Em mang thịt với trứng ra đây_Jun Seok nói nhẹ nhàng mà như ra lệnh.

Ka Hee đương nhiên làm theo, sau đó cô lật đật đi đun nước.

Jun Seok bắt đầu với món thịt. Khi anh vừa chạm tay vào miếng thịt thì…

Cụp…!

Mọi thứ xung quanh tối đen như mực.

– Chuyện gì vậy?_ Jun Seok lau tay vào cái khăn.

– Cúp điện hả anh?_ Ka Hee ngơ ngác.

– Để anh ra phòng khách xem thử!_ Jun Seok nói rồi định bụng ra ngoài phòng khách, thầm nghĩ chắc là cầu dao có vấn đề. Chưa đi đến cửa bếp đã thấy Eun Ri và Young Min cầm hai cái đèn pin bước vào:

– Cúp điện rồi!_Young Min uể oải nói, pha lẫn thất vọng_ Bọn này đã kiểm tra cầu dao và…Ok I”m fine!

– Hức!_Eun Ri đứng dựa vào bức tường, khịt mũi_ Đã nấu được món nào chưa?

Ka Hee lắc đầu đầy chán nản, Eun Ri cụp đôi mắt long lanh xuống.

– Không sao. Vẫn còn ga với nước, chắc vẫn nấu được!_Ka Hee nói rồi nhấc ấm nước đang sôi ra rót vào phích giữ nhiệt, tiện tay khóa ga.

– Ừm, không có điện thì nấu bằng ga thôi chứ biết làm sao!?_Jun Seok vo gạo, đổ vào nồi chống dính rồi bắc lên bếp.

Nhưng mà bật bếp mãi không lên.

– Hết ga hả?_ Young Min nghiêng đầu, ái ngại hỏi.

Jun Seok gật đầu đầy phũ phàng đáp lại.

– Vậy giờ chúng ta ra ngoài tiệm ăn cho qua bữa đi nha?_Eun Ri ra ý kiến. Cả bọn cùng gật đầu đồng ý.

Tối.

Gió thổi vù qua bốn bạn trẻ đang đứng trước cổng nhà.

– Sao có thể quên…_ Ka Hee thẫn thờ…

-….là hôm nay cả phố đi suối nước nóng chứ!?_Eun Ri cũng thẫn thờ không kém.

– Hàng nào hàng nấy tối om, hình như ai cũng đi hay sao ấy?_Young Min ngó quanh quất để níu chút hi vọng.

Vâng. Cả bốn bạn trẻ cũng không biết, bác điện nước trong phố cũng được mời đi suối nước nóng. Bác ấy tưởng rằng cả phố ai cũng đi nên đã đặt giờ cho ngắt điện theo chủ trương ” Tiết kiệm là quốc sách ” ~~~

Bầu không khí im lặng như thể lấp đầy nỗi tuyệt vọng…

Không ai bảo ai, họ cùng quay gót bước vào nhà.

Jun Seok và Young Min cầm đèn pin đi tắm. Eun Ri và Ka Hee thì ngồi làm bài tập từ cái đèn pin nho nhỏ.

Mười lăm, ba mươi, rồi một tiếng trôi qua…

Vẫn chưa có điện.

Đã tám giờ tối và nỗi tuyệt vọng ngày càng lớn dần.

– Đói quá, tớ chịu không nổi!_Eun Ri đập bàn.

Con nhà tài phiệt mà, có biết đói là gì đâu.

– Còn sức đập bàn là nhóc vẫn còn khỏe lắm!_ Young Min tuy đói nhưng vẫn không quên chế giễu.

– Kẻ vô dụng như anh không có quyền đàm phán ở đây!_Eun Ri hừ lạnh.

– Còn nhóc thì không ai thèm lợi dụng!_ Young Min cười đểu_ Đúng là tự tát vào mặt mình!

– Anh…!_Eun Ri bực mình gắt lên. Cái tên này, nhường cô một chút thì chết sao!?

Đúng là, đói thì đói vẫn còn sức cãi nhau.

Trái với hai kẻ ồn ào kia, Ka Hee nằm vật xuống bàn, tay xoa xoa cái bụng rỗng tuếch. Còn Jun Seok thì ngồi bất động, im lặng như kẻ tàng hình.

– Hức. Anh không đói à?_ Ka Hee nhìn anh đang tỉnh queo, cô còn uống nước cho đỡ nấc cụt.

– Có chứ_ Trong ánh sáng mờ ảo từ chiếc đèn pin, Ka Hee cảm thấy anh đang mỉm cười rất dịu dàng, rồi chất giọng nhẹ nhàng của anh lại vang lên_ Em đói lắm à?

Ka Hee gật đầu thay cho lời đáp. Cô thấy Jun Seok thở dài, rồi anh đứng lên:

– Để anh xem thử nhà mình còn mì ăn liền không?

Nghe đến đó, hai mắt Ka Hee sáng quắc lên. Cô bò dậy theo anh vào bếp…

___________

Chỉ tầm tám phút sau…

– Mọi người ăn tạm mì này!_Ka Hee với Jun Seok cùng tiến vào phòng khách, hai tay cầm hai tô mì nóng hổi.

Young Min với Eun Ri ngửi thấy mùi mì tôm, không cần biết trong đó có độc hay không, liền lao vào ăn như hổ đói.

– Ngon quá!_ Eun Ri cười vui vẻ_ Bí quyết là gì vậy?

– Có gì đâu! Đã là bí quyết thì không thể nói được!_Ka Hee vẫn cười.

Khi đói thì ăn gì cũng ngon thôi.

_________________

Hôm đó hơn mười giờ bốn vị phụ huynh mới về đến nhà.

Bốn vị phụ huynh có mang về gà rán và lúc đó thì điện cũng sáng trở lại.

Chỉ có điều, các bạn trẻ của chúng ta đã đi ngủ từ đời nào và không thèm đoái hoài gì đến món gà.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN