Võng Du Chi Gamer Thần - Chương 2: Đến học viện
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
147


Võng Du Chi Gamer Thần


Chương 2: Đến học viện


Mở mắt buổi sáng, ánh sáng mặt trời đã xuyên qua tấm kính nhỏ của chung cư chiếu thẳng vào giường Lãnh Phong. 

Tiếng chuông reo “ Ringgg” đánh tan cơn mê ngủ của Lãnh Phong 

Rụi mắt một chút, đồng hồ đã điểm qua 6h. Nhưng không khí thì đã có chút oi nóng. Đang hè mà.

Sau khi vận động một chút, Lãnh Phong đi tắm rửa, một hộp mỳ ăn liền đã có sẵn trong tủ, dù sao hắn cũng không quá cầu kỳ về vấn đề ăn uống. Đến bây giờ hắn cũng mới chợt nhận ra, cơ thể của mình quá suy yếu, cũng chỉ do “ ăn rồi ngủ ” tính khí lúc trước.

– Xem ra ta phải có kế hoạch rèn luyện thân thể của mình mới được. 

Tự nhủ với mình, hắn cũng bắt đầu hành động, mệt mài hít đất mới được có 20 cái đã mệt muốn chết … 

– Không được, thêm lần nữa … lần nữa ….

Rốt cuộc, hắn lại đi tắm một lần nữa, sau khi ăn sáng ra khỏi căn phòng chung cư đã sang 7 giờ hơn. 

Cười với cô lao công một chút khiến cô gái đỏ ửng mặt quay đi, hắn tiếp tục đi thang máy xuông gara ô tô ( Main có đặc quyền bảo vệ đồ vật của riêng mình), lại nhẹ nhàng leo lên một chiếc xe SH màu đen bóng, phi đến trường Học Viện Võ Thuật. 

—————————————

Học Viện Võ Thuật: là học viện lớn nhất thế giới, kể từ năm 2028, các nhà khoa học đã chứng minh ra con người có thể sống lâu hơn nếu luyện võ, hơn nữa do nhiều yếu tố tạo thành, những võ thuật sư lại càng được cực kỳ kính trọng của nhiều người nên Học Viện sinh ra để thực hiện điều đó. Đây là học viện chính tọa tại { Thành Phố Thiên Đường }: một thành phố nhân tạo với kích thước cực kỳ lớn và là nơi tọa trú của học viện ( hay nói đúng hơn đây là học viện, do học viện tạo gia vì sinh viên, tất nhiên có người thường như bán hàng … và có cả dân bản địa…), với kích thước không nhiều, chỉ bằng một nửa Việt Nam thôi, tọa tại chính giữa Biển Đông tiếp giáp với Việt Nam, Trung Quốc, Nhật Bản ….

———————————————–

Chiếc xe băng băng đến trường, cũng chỉ khoảng mất mười lăm phút đồng hồ để đến nơi. Lớp học của Lãnh Phong là tại những lớp chất lượng nhất, Học viện võ thuật mặc dù mang danh là vậy, nhưng so với những trường khác cũng rất khắt khe về học lực, võ thuật tại thì thật ra cũng rất cân bằng 5/5 mà thôi, nên cũng có một số người khả năng tốt được hay nướng một đống tiền vào. Lãnh Phong lực học khá, tuy nhiên võ thuật lại kém cỏi, may mắn cha hắn mỗi năm thường đóng góp khoản tiền lớn nên có thể đều đều đi học, ngay cả nghỉ cũng chỉ sợ giáo viên cho qua ( tất nhiên chỉ có Lãnh Phong biết thôi) 

Bước vào một căn phòng lớn, như hội nghị vậy, tất cả bốn mươi tư ánh nhìn của các đồng học dồn vào hắn, làm Lãnh Phong khá ngại nhùng, lững thửng về phía chỗ của mình.Dù sao hắn cũng không phải là người thích nổi bật, cũng chính tại ngoại hình ưa nhìn khiến hắn vướng bao nhiêu rắc rối, nhất là đám ngươi Lưu Ba kia, kẻ chuyên gây cho hắn những trò oái ăm …. 

Thế nhưng hôm nay, tất cả bọn hắn đều an phận lạ thường, điều này khiến Lãnh Phong có chút khó hiểu, nếu hắn nhớ không nhầm, thì lúc mình đến sẽ có một đám người đến trêu ghẹo mình. 

Nhưng cũng không để sự tò mò của Lãnh Phong dày vò hắn, lớp trưởng đã thì thào vào tai: 

– Ngươi không đi học ngươi không biết, hôm nay Khu Trưởng đặc biệt đến chỗ chúng ta, lớp chúng ta sẽ thay mặt các lớp khác giao đấu …

————————————

Đảo thiên đường chi làm năm phần ( 1 phần nhỏ ở giữa cắt bốn phần một ít là nơi ở các đám ngươi cao cấp, nơi điều hành và có sân chính …), trong đó có bốn phần chính chia làm Đông-Tây-Nam-Bắc ( trong đó mỗi phần lại chia làm ba khu vực, như Đông: có khu 1, 2 và 3. Như Tây: có khu 4, 5 và 6…..

Lãnh Phong tại Khu một 

—————————————

– Ra là vậy, cảm ơn ngươi, Lạc Linh. 

Câu nói của Lãnh Phong khiến Lạc Linh nhưng có gì khó nói quay đi chỗ khác, nhưng khiến ánh mắt của Lưu Ba về hắn càng thêm khác thường, lại thêm phần tức giận.

Nhưng cửa đột nhiên mở ra, một người đàn ông theo đó đi vào. Tất cả mọi người, kèm theo Lãnh Phong đều đứng lên hiệu chào. Đúng như lớp trưởng đã nói, hầu hết mọi người sau khi nghe tuyên bố của của Khu trưởng 1 tất cả mọi người đều sôi sục, nhưng trái lại, Lãnh Phong lại tỏ ra không quan tâm lắm. Nhìn dáng vẻ đám người kia cùng Lãnh Phong, Khu trưởng cũng đoán được. 

– Khụ, Lãnh Phong, nếu ngươi không muốn thi đấu cũng được, ở nhà nghỉ ngơi cho khỏe. 

Nói một câu, khiến lão cũng ngượng, dù sao thân là trưởng một khu, nói ra câu đó rất khó hiểu nhưng dù sao cũng là yêu cầu Lãnh Phong, nếu hắn không nói ở đây sẽ gây ra nhiều phiền phức hơn. Nhưng hắn hiểu một đường, đám hiếu chiến nam sinh lại nghĩ một nẻo, trong đám người mặc dù không dám lên tiếng vì dù sao khu trưởng cũng ở đây, nhưng những tiếng xì xào kéo dài không dứt, chỉ chỉ trỏ trỏ về phía Lãnh Phong. 

Cuộc nói chuyện rốt cuộc cũng kết thúc, một tháng sau cuộc so tài sẽ diễn ra nhưng Lãnh Phong không quan tâm, dù sao hắn cũng không hứng thú với cuộc so tài này. Thấy Đồng hồ đỉnh ra 9h30, Lãnh Phong lại tùy ý rời ghế tiến ra ngoài định đi về, nhưng một giọng nói đã kéo hắn lại:

– Lãnh Phong, ngươi không định tham gia sao?

Lớp trưởng đứng phía sau hắn mở lời, nhưng đáp lại câu hỏi của nàng là cái nhúng vai của Lãnh Phong.Lạc Linh tuy biết trước câu trả lời nhưng vẫn cứ hỏi, khuôn mặt cúi xuống nhìn theo bóng lưng của Lãnh Phong đang từ từ bước ra ngoài. 

Nhưng, một thân ảnh lại phi lên trước nàng, giơ quyền nắm chặt về phía Lãnh Phong:

– Lãnh Phong, ngươi lại khiến Linh nhi buồn, ta phải đánh ngươi …

– Lưu Ba, ta đã nói với người là ta với ngươi không quan hệ, để huynh ấy yên!!!

Lạc Linh tức giận nhưng tràn đầy lo lắng, thế nhưng Lưu Ba vốn để câu ấy ngoài tai, phi quyền định đập cho Lãnh Phong một chập, thế nhưng nửa đường vẫn chợt nhớ ra Lãnh Phong cũng chỉ là người thường, cố gắng cả năm mới đến học đồ một sao trong khi hắn lại là học đồ năm sao, quyền cước của hắn có thể sao giảm đi cũng có thể khiến Lãnh Phong thương nặng. 

Thế như kết quả khiến mọi người cực kì ngạc nhiên, Lãnh Phong như cao su né đi quyền vung trong gió của Lưu Ba, nhẹ nhàng vòng lại trên người Lưu Ba, đá chân cái khiến hắn mất đà rồi cầm tay vật một cái làm Lưu Ba ngã ra đất, khuôn mặt khó hiểu ngước nhìn Lãnh Phong lại tiếp tục đi về …

Thế nhưng tiếng “Ồ” vẫn vang mãi không ngớt, dù Lưu Ba không phải là người giỏi võ nhất, nhưng cũng thuộc trong top 10 của lớp, từ lúc nào tên Lãnh Phong yếu ớt thường xuyên bị bắt nạt kia trở nên mạnh như vậy?, 1 sao đấu với 5 sao, đùa hả … Thậm chí có người còn dụi mắt mình không tin tưởng.Từ đó khiến cách nhìn bọn hắn về Lãnh Phong nâng tầm cao mới, Lạc Linh lại càng vui mừng hơn, nàng nghiếc nhìn Lãnh Phong tới khi khuất mắt mới thôi, nàng cũng không ngờ từ một cậu bé hay bị bắt nạt, như một chú chó sói lấm lem đáng thương lại vùng lên mạnh mẽ như vậy.

———————————————–

Về đến nhà, mệt mỏi nằm vật ra giường, rồi một chút, lấy vết thương của học đồ hơn hắn tận bốn sao, cũng vì kiềm lại khiến một bên xương của hắn bị nứt ra.

– Xem ra có chút quá sức, nếu không phải ta có chút mánh khóe chắc giờ đã ở trong bệnh viện rồi. 

Khóe miệng của Lãnh Phong có chút cay đắng, năm xưa của hắn có chút sống uổng phí, chắc hai ngày này hắn không được vận động quá sức. 

Một cuộc điện thoại chuyển đến hắn, không ai khác chính là mẹ hắn:

– Con à, chuyện của con không sao chứ, ta nghe chuyện sáng nay của con rồi.

– Nghe lão kia?

– Phải …

Lãnh Phong có chút buồn cười, cha mẹ hắn cũng thật là, vẫn quan tâm quá mức đến hắn.

– Con không sao,nhưng mẹ và cha có thể chuyển con tiền được không, con có chút việc.

– Được, được, cha con sẽ chuyển ngay, con cứ nghỉ ngơi cho khỏe đi, ta gọi lại sau. 

Đây là lần đầu con bà mở miệng xin tiền, mặc dù tiền tiêu vặt mỗi tháng của hắn là 1000000N nhưng vẫn không đủ, chắc là có chuyện rất quan trọng. Miệng vui mừng vình con trai độc nhất suy nghĩ chính chắn hơn, không nói không rằng ra lệnh cho ông “chồng” bên cạnh khiến lão đang uống trà bỗng phọt nước:

– Chuyển cho con 10 tỷ N đi …

P/S: ở thế giới lúc này sau thành quả cũng khiến mọi người mạnh hơn ( nên một nữa võ thuật, 1 nửa học là vậy đó)

Sức mạnh phân biệt:

Học đồ – đại học đồ – võ sư – đại võ sư – võ tông – võ tôn – võ hoàng 

Mỗi cấp bậc chia làm 1-5 sao ( mỗi lần chuyển cấp phải tùy thuộc lĩnh hội vì đó là 1 bước nhảy lớn, nhiều người vì vậy mà kẹt không tài nào lên cấp:v, lên cấp như vượt qua mức 6 sao không chính thức đó)

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN