Tiên Linh Song Nguyệt
Chương 19: Băng Sơn Tuyết Liên -Hồng Nhan Họa Thủy
Trên hư không một tiểu vương quốc.
Xoẹt…..roạc…..
Một vết nứt không gian bị xé toạc ra, một ánh sáng chói lòa lóe lên.
Ầm….
Một làn sóng xung kích linh lực bạo tạc,luồng sáng lao nhanh xuống, khi va chạm với mặt đất tạo thành một hố lớn kèm theo tiếng nổ khiến đất đá văng tứ tung.
Khói bụi dần dần tản đi để lộ ra một quả cầu ánh sáng ngũ sắc xinh đẹp, linh lực lưu chuyển. Trong khối cầu một nam nhân đang ôm chặt lấy hai nữ nhân,nét mặt ba người hiện lên vẻ mệt nhọc hư thoát.
Chính là ba người Vương Thiên Kiệt, Lăng Như Vân và Hoa Linh Phiêu vừa trở ra từ Linh Vực Ảo Cảnh.
_”Chậc….cuối cùng cũng an toàn thoát khỏi,không biết có phải lại tiến nhập Linh Vực khác không đây?” nhìn xung quanh đánh giá một lượt Thiên Kiệt tặc lưỡi cảm thán.
_”Không sai đâu, đây chính là Song Nguyệt Linh Giới, chỉ có điều….. linh khí nơi này có vẻ rất loãng,như có như không.”Bạch Nguyệt Tiên Tử yếu ớt nói.
_”uhm…chính xác thì đây là Nam vực.”
Huyết Nguyệt Ảnh Vũ mơ hồ khẳng định.
Ba người tán đi lồng linh lực bảo hộ, chậm rãi ngồi vận công điều tức khí lực.
Trải qua vài tiếng đồng hồ, ba người chậm rãi thu công từ từ mở mắt ra.
_” Có người đến, trước tiên rời khỏi đây đã”
Chớp mắt ba người vừa rời khỏi thì có sáu người dụng khinh công áp sát miệng hố nơi ba người rơi xuống.
_”Có lẽ ở đây vừa diễn ra một cuộc chiến đấu, dựa vào mức độ này ta nghĩ chí ít cũng phải là yêu thú hoặc linh thú cấp 4.”một người thanh niên cao lớn,mặt có ba vết sẹo dài trên mặt, cắt ngang mắt xuống tới cằm nhìn rất đáng sợ, sau lưng đeo một thanh kiếm to lớn lên tiếng.
_” Cấp….cấp 4.không thể nào… nói vậy là nó ngang Linh Tướng…”Một cô gái nhỏ tuổi, thân hình nhỏ nhắn, xinh xắn, tay cầm cây cung nhỏ bé tinh xảo run giọng nói.
_”Lâm Phượng Nghi…..muội là trưởng nhóm, có ý kiến gì không? Một thanh niên ước chừng 25-27 tuổi, dáng vẻ khôi ngô anh tuấn,phe phẩy cây quạt nhìn qua vị mỹ nữ tuyệt sắc, thân mặc hồng bó sát, dáng người yểu điệu, phong tao tay cầm cây pháp trượng chạm phượng hoàng lửa,trên đỉnh trượng gắn một bức tượng phượng hoàng đậu trên một viên pha lê to như nắm tay đỏ chói.
_”uhm…loại yêu thú mạnh mẽ này đã lâu rồi không xuất hiện, chẳng lẽ lại liên quan đến Băng Sơn Tuyết Liên?”Lâm Phượng Nghi trầm ngâm.
_”Đại tỷ….. Liên quan đến Băng Sơn Tuyết Liên….. không lẽ……là Hỏa Long Giao?” cô gái mặc thanh y, giống hệt Lâm Phượng Nghi,chẳng qua là niên kỷ nhỏ hơn một chút run giọng hỏi.
_”Có lẽ…..Nhưng không trừ khả năng là Băng Long Giao cũng nên, Tuyết Liên xuất hiện, kéo theo nhiều người ý muốn tranh chấp, yêu thú,linh thú không phải là ngoại lệ.”một tên lùn,mặt mũi thô kệch,tay cầm song đao lên tiếng.
Sáu người, ba nam ba nữ trầm tư suy đoán. Họ đều là tinh anh của học viện Băng Hỏa Thánh Viện của Băng Hỏa đế quốc nhận nhiệm vụ đến Băng Sơn này thu nhập Tuyết Liên.
Từ xa xa dùng thần thức ba người đều nghe rõ cuộc nói chuyện của bọn họ, Băng Sơn Tuyết Liên, không ngờ loại kỳ hoa này lại xuất hiện. Phải biết Tuyết Liên trăm năm mới xuất hiện một lần, trải qua trăm năm biến đổi, từ đơn sắc đến ngũ sắc, và luôn luôn có linh thú,yêu thú canh giữ.
Bởi vì Tuyết Liên là một vị linh thảo trong Linh Vương Chuyển Hóa Đan,có tác dụng tăng khả năng đột phá Tiên Vương.Trực tiếp từ “Linh” chuyển sang “Tiên” đó là bước ngoặt rất lớn đối với cường giả nên càng không phải nói với Linh Tướng trở xuống có sự mê hoặc lớn thế nào.
Đối với ba người thì Tuyết Liên chẳng có gì đáng kể, nhưng tính tò mò thì lại rất lớn.
Phải nói là ngàn năm trong Ảo Cảnh, hai nàng đã chán nản lắm rồi. Nay được ra ngoài tính hiếu kỳ lại nổi lên,hai nàng liếc mắt nhìn hắn, ý bảo nên giúp đỡ bọn họ một chút.
Đối với ánh mắt hào hứng như vậy của các nàng, hắn chỉ biết gật đầu cười khổ không thôi.Nữ nhân a…..bản tính tò mò vốn là thiên tính…
_”Oáp….thôi được, nhưng phải nghe theo ta,không được tự ý làm loạn nghe không?” hắn ngáp dài uể oải _”Được…. chúng ta nghe theo chàng” Rồi ba người nhẹ nhàng tiến về phía đám người.
Nhận thấy có người tiến đến, sáu người bất ngờ bày quay lại, tỏ vẻ khẩn trương, bày trận sẵn sàng nghênh địch.
Đập vào mắt sáu người là ba thân ảnh, nam thì hào hoa, phong lưu tiêu sái, song nữ thì nhan sắc tuyệt diễm, hoa nhường nguyệt thẹn, tựa Tiên nữ giáng trần.
Đặc biệt là một người tóc trắng như mây,tóc búi cao,cài trâm đỏ.Người thì tóc rực rỡ ánh đỏ cài trâm trắng.
Hai người một thân y phục trắng-đỏ cung trang, khí chất cao quý, thánh khiết,thoát ly trần tục.
Sáu người ngây ngốc,nam thì si mê,nữ thì e lệ thầm so sánh không thoát khỏi tự ti.Phải biết ba nàng cũng là nhất lưu mỹ nhân, là tam đại thánh nữ trong Nguyệt Nữ bảng của Băng Hỏa đế quốc nói riêng và Nam Vực nói chung,nhưng xem ra so với hai nàng, luận về khí chất, dung mạo còn kém xa quá.
Thoáng thấy sự si mê,ngưỡng mộ, có ghen tị của đám người, Thiên Kiệt bất giác cười khổ không thôi..
Nữ nhân a……
Đúng là hồng nhan họa thủy……
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!