Xuyên Không Về Làm Nữ Phụ
Chương 8
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Căn hộ là qua một người bạn lâu nămgiới thiệu cho cha của Lạc Nhi. Cha Lạc Nhi tên Lạc Khải, Lạc Khải rất yêu thương Cố Bạch Bạch như người con thứ hai của mình vậy. Bởi thế khi nghe chuyện dọn đi của Cố Bạch Bạch, ông cũng không tỏ ra ngạc nhiên lắm, bỏi dù sớm hay muộn thì Lạc Nhi cũng phải rời khỏi căn nhà đó. Một là tự mình bỏ đi, hai là bị người nhà đuổi.
Căn hộ này có thể nhìn thấy cả thành phố, rất thoáng mát, đồ đạc trong nhà cũng đã được chuẩn bị sẵn, nên Niên Niên cũng không phải lo việc vay mượn tiền mà mua đồ nữa.
Bỗng Lạc Nhi lên tiếng:
-Tiểu Bạch, giờ cậu dọn ra khỏi nhà, thì làm sao mà có đủ tiền để sống?
-Mua cổ phiếu.
-ẶC, cậu mà cũng biết chơi mấy cái thể loại này, cẩn thận, không thì mất cả chì lẫn chài đấy.
-Đừng lo, số mình đương nhiên được thần tài phù hộ, chắc chắn sẽ có tiền cho Lạc Nhi đếm mà.
Nghe xong câu đó, Lạc Nhi lại thấy giống như cặp vợ chồng, chồng lúc nào cũng mang tiền về biếu vợ, còn bà vợ thì chỉ việc ngồi đếm tiền.
~~~~~~~~~~~~~~~DẢI PHÂN CÁCH~~~~~~~~~~~
Sáng hôm sau, thói quen dậy sớm đã được hình thành từ khi Niên Niên bắt đầu việc luyện tập trở thành sát thủ. Ngay cả đến người bạn thân nhất của mình mà Niên Niên cũng phải giấu, chỉ bởi là lo cho sự an nguy của cô bạn mình thôi.
Niên Niên bước đến phòng Lạc Nhi, mở cửa bước vào:
-Lạc Nhi, dậy nhanh, không thôi trễ.
-Vậy hả. AAAAAAA, Lạc Nhi vẫn còn muốn ngủ mà.
-Rời giường, nhanh.
-Rồi rồi, dậy là được chứ giề.
Lạc Nhi làm gương mặt tủi thân, bước xuống giường đi vệ sinh cá nhân.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~DẢI PHÂN CÁCH~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Lạc Nhi vừa đi vừa nha nhai miếng bánh mì sandwich, cùng nói chuyện với Niên Niên. Bỗng 2 người khựng lại, thấy ở phía trước sao lại ồn ào như thế? Cả 2 đều thấy tò mò, liền đi qua đó xem thử. Chen lấn mãi mới vào được bên trong, lại thấy một tờ áp phích giới thiệu hoạt động giao lưu cùng với trường bạn.
Lạc Nhi lên tiếng:
-A, chờ mãi cũng đến mấy cái hoạt động thu hút người này rồi.
-Thu hút?
-Tiểu Bạch, bởi lẽ cậu ít khi đến trường, nên cung không biết mấy hoạt động này là phải. Nó thu hút ở chỗ là những trường khác có trai thanh gái tú, nên rất thu hút những cẩu FA như mình chẳng hạn, nhờ vài hoạt động này mà người thoát FA cũng tăng lên.
-Thì ra là vậy, không lẽ chỉ đơn giản là bắt tay, nói chuyện, đi dạo xung quành trường? Nếu vậy sẽ rất chán.
-Dĩ nhiên không phải những loại nhat nhẽo như thế, trường sẽ cho tổ chức tiết mục ca nhạc này, học sinh nghèo khó cũng có thể nhân cơ hội này mở quán bán đồ ăn kiếm tiền. Vậy nhất định cũng không chán lắm.
-Nhà trường cho học sinh kiếm tiền?
-Tùy ý, thế nào cũng được.
Niên Niên nở nụ cười tươi như hoa.
-Vậy thì chúng ta kiếm tiền.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!