Khoái Xuyên: Pháo Hôi Nữ Phụ Muốn Phản Công - Chương 2: Thế giới đầu tiên: Quân hôn cường sủng 2
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
159


Khoái Xuyên: Pháo Hôi Nữ Phụ Muốn Phản Công


Chương 2: Thế giới đầu tiên: Quân hôn cường sủng 2


Tuy biết rằng ý nghĩa tồn tại của nữ chính chính là thông đồng cùng với những tên nam phụ yêu nghiệt khác, nhưng là cô không nghĩ tới việc nhanh như vậy Dung Luật đã thông đồng với ả ta, này đúng thật là vận tốc ánh sáng.

“Buông tôi ra, cái tên trứng thối này” Thẩm Tích Tích không ngừng giãy dụa trong lồng ngực Dung Luật.

Khuôn mặt của ả bày ra bộ dáng trinh tiết kiểu như “ tôi sắp bị anh vấy bẩn rồi, nhanh buông tôi ra mau” và vẻ mặt đầy xấu hổ nhìn Cố Thiển Vũ.

Thật cmn đáng sợ, cô chính là muốn nói, Thẩm nữ chính, ngươi càng làm như vậy thì chỉ càng kích thích nam phụ đẹp trai phúc hắc thôi, thật đúng là cùng mắc bệnh ngược như nhau đều tiện đến không nỡ nhìn thẳng. =.=

Quả nhiên Dung Luật liền diễn như kịch bản, lộ ra nụ cười nghiền ngẫm không kém phần tà mị

“ Nếu như tôi không buông, em tính làm sao đây?”

“ Nếu anh còn không mau buông tôi ra, anh… anh nhất định sẽ hối hận” Thẩm Tích Tích trừng mắt nhìn Dung Luật, giống như có mối thù giết cha với hắn vậy.

“ Oh?” Dung Luật nhướng mày, không coi ai ra gì mà tán tỉnh Thẩm Tích Tích “ Thế nhưng thật ra tôi lại muốn biết rằng, trên thế giới này còn có ai có thể làm tôi hối hận”.

“……== ” Cố Thiển Vũ.

Đối với mấy lời kịch ngôn tình kinh điển này, cảnh tưởng kinh điển này, cô tỏ vẻ bản thân hoàn toàn không dám nhìn thẳng.

Thừa dịp bọn họ dây dưa không dứt với nhau, nào là “anh buông tôi ra, nếu không tôi cho anh đẹp mặt”, nào là “ tôi chính là không buông cô ra, cô có thể làm gì được tôi”… Cố Thiển Vũ lẳng lặng ngồi vào bàn ăn, bắt đầu dùng bữa.

Đang lúc bản thân đang ăn ngon lành, cô dường như cảm giác có một ánh mắt tựa rắn độc đang bắn lên người cô thì phải.

Cố Thiển Vũ liền ngẩng mặt lên thì bắt gặp Dung Luật nhìn cô với ánh mắt đầy hứng thú.

“……=.=” Cố Thiển Vũ.

Chết tiệt, ánh mắt này của anh không phải nên dành cho nữ chính à, đi nhìn một tên pháo hôi như tôi chính làm giề?

“ Ăn ngon không?” Dung Luật mở miệng hỏi Cố Thiển Vũ.

Vì không muốn hấp dẫn chủ ý của Dung Luật, Cố Thiển Vũ cố ý cười chân chó lấy lòng “Ăn ngon”.

Thấy vẻ mặt nịnh hót của Cố Thiển Vũ, Thẩm Tích Tích hiên ngang lẫm liệt mở miệng

“ Đừng ăn đồ của hắn, hắn bắt cóc chúng ta, chúng ta mới không cần lấy lòng hắn”.

Nói xong lại tiếp tục trừng, ngữ khí sợ không tức chết người không thôi

“ Loại đàn ông xấu xa như hắn, chắc chắn sẽ bỏ độc trên đồ ăn”.

“…….=.=” Cố Thiển Vũ.

Nhìn ả bày ra bộ dáng bạch liên hoa không nhiễm nước bùn, ở địa bàn của người khác mà còn dám kiêu ngạo như vậy, nếu ả không phải nữ chính sớm đã chết tám trăm lần rồi.

Cố Thiển Vũ cũng không thèm phản ứng lại, tiếp tục cuối đầu ăn ngon lành, cô vừa rồi ăn có mấy miếng, hiện tại vẫn còn rất đói à nha ~~~

Thấy Cố Thiển Vũ không nghe ả, Thẩm Tích Tích nóng nảy

“ Cô như thế nào không biết tốt xấu vậy? Tôi nói trước đồ ăn khả năng bị xuống độc, đến lúc đó cô xảy ra chuyện thì đừng trách tôi sao không nhắc nhở cô.”

Đối với lời nói của Thẩm Tích Tích, Cố Thiển Vũ chỉ có thể tỏ vẻ ╮(╯▽╰)╭

Ha hả…

Không nghe ả khuyên chính là không biết tốt xấu? Cô nàng này là đa phần cho là bản thân chính là chân lý, toàn thế giới đều phải nghe lời cô ta chắc?

Tịch Duyên khẳng định sẽ đến cứu người, nhưng mà ai có thể nói chính xác là hôm nay, là ngày mai, hay là ngày mốt, hoặc là một tuần sau?

Chẳng lẽ một tháng sau Tịch Duyên mới tới, các cô sẽ không ăn không uống chờ hắn ta một tháng ư?

Dung Luật thật vất vả bắt cóc người đưa tới đây, chẳng lẽ sẽ ngây ngô độc chết con tin ngay tức khắc sao?

Cho dù anh ta có hạ độc, cũng là độc mãn tính, chờ được Tịch Duyên cứu, cùng nghĩ cách giải độc, cũng tốt hơn là bây giờ cực khổ chịu đói.

Do chù coi như Dung Luật thích chơi đùa đi, bắt các cô tới đây chính là nhìn họ bị độc chết cho nên sẽ tẩm loại thuốc độc có hiệu quả nhanh.

Nếu hắn dám tẩm, chắc chắn sẽ tìm cách bắt mọi người ăn còn không bằng là cô nên tự động ăn còn đỡ hơn là bị ép buộc.

Cố Thiển Vũ lạnh lùng nhìn thoáng qua Thẩm Tích Tích

“ Vị tiểu thư này, hình như tôi và cô đều không thân thiết cho lắm, tôi còn nhớ không lầm cô còn đi giành chồng của tôi nữa cơ đấy?

Những lời nói này khiến cho Thẩm Tích Tích nghẹn một bụng, ả phồng lên quai hàm nửa ngày mới phun ra một câu

“ Tôi không có giành chồng với cô, chính là anh ấy luôn quấn lấy tôi, hơn nữa… hai người các người rõ rãng không phải là tình yêu đích thực.”

Cố Thiển Vũ cười nhạo

“ Chúng tôi có phải là chân ái hay không, chẳng lẽ có một xu quan hệ với cô à? Cô là gì của tôi? Hay là nên nói cô là gì của Tịch Duyên vậy?”

“ Cô nói chồng tôi quấn lấy cô, vậy cô có dám nói lúc chồng tôi lên giường với cô, côc còn cmn không hưởng thụ sao?”

Cố Thiển Vũ hùng hổ dọa người nhìn Thẩm Tích Tích

“ Cũng đúng, hàng của hắn to nên xài tốt, nếu không có chút phản ứng khẳng định cô không phải là phụ nữ”.

Tính đến thời điểm này Thẩm Tích Tích cùng Tịch Duyên đã sớm lăn trên khăn trải giường tám trăm lần rồi, lần đầu tiên có thể là Thẩm Tích Tích không muốn, nhưng ai kêu hắn có hàng to xài tốt, được một nam chính hào quang như vậy cưỡng gian đều có thể trở thành Happy Ending nha ~

“ Cô…” Thẩm Tích Tích vẻ mặt tái nhợt bị chặn họng, con ngươi to tròn nước mắt đầm đìa khiến người khác không khỏi thương tiếc.

Xí, thật đáng tiếc, Tịch Duyên không có ở đây, sẽ không ai thương tiếc ả cả.

Cố Thiển Vũ tưởng tượng rất thâm độc, tuy rằng Tịch Duyên không có mặt, nhưng mà còn có một anh trai đại BOSS bên cạnh ả ta, dù sao nam phụ như anh ta sẽ thích cưỡng gian ả ta nhỉ, nếu vậy bản thân tôi liền tốt bụng giúp cô một phen vậy.

Vừa nghĩ Cố Thiển Vũ liền nhìn thoáng qua Dung Luật đầy âm hiểm thú vị, kết quả khiến cho cô bị Dung Luật dọa run lên.

Gì, ánh nhìn gì đây nam phụ đại ca, ta chỉ là một vai phụ nhỏ nhoi thôi mà, dù cho anh có hứng thú bừng bừng đi chăng nữa, thì hẳn là nên nhìn đóa bạch liên hoa kia có phải tốt hơn không?

Mà giờ phút này sắc mặt của “ Bạch liên hoa” Thẩm Tích Tích hết sức rối rắm, ả cảm thấy Hải Đường nói rất khó nghe, muốn phản bác lại, mà chính bản thân ả cũng không biết nên nói gì.

Tuy rằng người phụ nữ này thường hay tìm ả kiếm chuyện, cũng thường xuyên mắng ả không biết xấu hổ mà cướp chồng người khác, thế nhưng lúc đó đều có Tịch Duyên bên cạnh ả.

Dù cho Tịch Duyên không có mặt, cũng sẽ ngay lúc ả bị khi dễ đến khóc lóc thảm thương mà chạy đến, sau đó giúp ả trút hết cơn giận.

Cho nên nghiêm chỉnh mà nói, Thẩm Tích Tích sẽ không mắng chửi người, hơn nữa Tịch Duyên cũng từng nói qua, ả chỉ cần là chính mình, chuyện khác cứ để hắn giải quyết, hắn cũng sẽ luôn bảo hộ ả, thương ả.

Thẩm Tích Tích “Cô.. cô” nửa ngày trời, thật vất vả mới vắt ra được một câu “Cô nói chuyện thô tục như vậy, khó trách Tịch Duyên không thích cô.”

Trong lòng Cố Thiển Vũ liền đảo mắt trắng tự hỏi, thô tục? Đây rõ ràng là sự thật có được không?

Cố Thiển Vũ hoàn toàn lười phản ứng, cúi đầu tiếp tục ăn.

Thấy Cố Thiển Vũ ăn rất ngon, Dung Luật cảm thấy có hơi đói bụng.

Anh buông lỏng Thẩm Tích Tích ra, trên khuôn mặt tuấn mĩ lộ ra nụ cười ưu nhã dị thường “ Nếu cô Thẩm đây cảm thấy tôi có khả năng hạ độc, vậy mời cô cứ tùy tiện.”

Nói xong Dung Luật liền đi đến bên Cố Thiển Vũ, kéo ghế bên cạnh ra, rồi ngồi xuống bắt đầu dùng bữa.

Dung Luật ngồi bên cạnh làm Cố Thiển Vũ liền cảm thấy khẩn trương.

Cái tên này làm gì mà ngồi gần như vậy, tôi nói anh đây liên tục gắp đồ ăn mà tay cứ chạm vào tôi, là có ý tứ gì đây?

Mỗi lần Dung Luật lơ đãng đụng trúng cô, Cố Thiển Vũ liền cảm thấy toàn thân lạnh buốt.

Lại nói cái tên bên cạnh này cũng không phải lương thiện gì cho cam, Dung Luật chính là thể loại siêu cấp biến thái có thể một bên dùng cơm, một bên nhìn thuộc hạ giải phẫu thi thể của tên phản đồ.

Nhìn Cố Thiển Vũ và Dung Luật cùng ăn cơm, Thẩm Tích Tích có hơi trông mòn con mắt tại vì… ả cũng có phần đói bụng.

Mà đống đồ ăn đó thật sự không có vấn đề gì sao? Với lại cái tên trứng thối này có thể bày ra trò bắt cóc các cô, sao có thể tốt bụng mà cho các cô ăn cơm được?

Chắc chắn bên trong thức ăn đã bị bỏ thuốc, dù cho tên trứng thối dám ăn, không chừng lúc ăn xong sẽ tiêm cho mình thuốc giải.

Sớm đã nhắc nhở người phụ nữ ác độc này không nên ăn, cô cố tình không nghe, bị độc chết cũng không liên quan đến ả.

Tốt bụng mà bị coi là lòng lang dạ thú, Tịch Duyên không thích người kia cũng là chuyện bình thường.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN