Ngã Vi Trụ Vương Chi Ngạo Khiếu Phong Thần - Chương 69: Tân chánh lệnh đích ý ngoại trở lực
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
49


Ngã Vi Trụ Vương Chi Ngạo Khiếu Phong Thần


Chương 69: Tân chánh lệnh đích ý ngoại trở lực


Không đề Nữ Oa nương nương so đo, Trương Tử Tinh sau khi từ miếu Nữ Oa về triều, lập tức tuyên bố hai chính lệnh mới.

Một, chiêu nạp các hạng nhân tài, bất luận xuất thân chỉ cần có năng lực.

Hai, ở trong cung kiến tạo Trích tinh lầu quy mô cực lớn, để Thiên tử sử dụng.

Hai chính lệnh mới vừa ban ra, Trương Tử Tinh vốn nghĩ rằng các đại thần đối với việc lao dân thương tài tu kiến Trích tinh lầu sẽ có điều dị nghị, không nghĩ tới ngược lại mọi người đều đồng ý, cho rằng nên làm, mà vấn đề “có tài là dùng” bị mọi người kịch liệt phản đối, kể cả “trung thần” Triệu Khải, Mai Bá Đẳng bình thường hắn vẫn trọng dụng. Nhưng thật ra Văn Trọng xuất thân đạo môn, đối việc này không coi trọng lắm, mà Thương Dung nhận được ánh mắt của Thiên tử, cũng im lặng không lên tiếng.

Trương Tử Tinh trong lòng lấy làm kỳ, tổng hợp các ý kiến phản đối chính là, tuyệt không thể dùng bần dân ti tiện thậm chí là nô lệ, chỉ có tông thất và quý tộc mới là chỗ chống lưng chính thức của Đại Thương. Bởi vì trước mắt còn chưa có chế độ khoa cử khảo thí tìm nhân tài, làm quan chỉ dựa vào thế lực của tông tộc, sẽ dựa vào quý trụ danh nhân đề cử, rất nhiều nhân tài ở tầng lớp thấp trong xã hội ngoài trừ một số cá biệt vận khí đặc biệt có thể được làm tiểu quan, còn lại cơ bản đều lưu lạc bên ngoài, Trương Tử Tinh cũng đã thấy không ít nhân tài như vậy.

Đối mặt với quần thần kịch liệt phản đối, Trương Tử Tinh không khỏi tức giận, tông tộc đệ tử này, đã ăn sâu vào gốc rễ, chích là vì ích lợi của gia tộc, mà bỏ qua đại cuộc, nếu cứ như vậy mà phát triển, nhân tài chân chính càng ngày càng ít, cuối cùng một mình Hoàng đế không thể chống đở nổi cả quốc gia sao!

Hắn nhìn một chút siêu não bí mật ở tại long y, trong lòng vừa động, đang muốn điều tra, siêu não đã kịp thời chủ động truyền ra một đoạn tư liệu, loại tình huống này trước kia không có, khiến cho hắn đối với loại mô hình tự động tiến hóa tới trình độ này không khỏi cảm thấy ngạc nhiên.

Có thể là trí nằn tiến hóa vừa mới bắt đầu, siêu não đã chủ động đưa ra các tư liệu tương quan, cũng không tinh chọn, chỉ lánử dụng từ khóa tìm ra các kết quả có liên quan. Cũng may Trương Tử Tinh năng lực tinh thần hơn người, không cần dùng thời gian quá dài, đã tìm được tư liệu cần thiết.

Đây là một thiên lịch sử khi Chu vũ vương đã đọc lời thề phạt Trụ đã công bố thiên hạ, tên là “Mục thệ”, bên trong liệt kê ra sáu tội trạng lứon của Trụ vương, hiệu triệu thiên hạ chư hầu đồng loạt thảo phạt. Đầu tiên là nghiện rượu; hai là dùng nô lệ tiện dân, mà không dùng đồng tông huynh đệ; ba là trọng dụng tiểu nhân; tư là nghe lời phụ nữ; năm là tin mệnh là do trời; sáu là không để tâm tế lễ. Bạn đang đọc truyện tại – http://truyenfull.vn

Xem xong hết sáu tội trạng “lớn”, Trương Tử Tinh trong lòng đối với Chu vũ vương cực kỳ khinh bỉ. Đây là lý do mà ngươi tạo phản?

Sáu tội trạng lớn Trụ vương bị Chu vũ vương kể ra, so với các hôn quân trong lịch sử căn bản không tính là gì, Trương Tử Tinh chỉ có thể xem thường.

Mê rượu? Đại Thương từ Thành Thang tới nay không phải là thích rượu thành tục lệ, các lộ chư hầu người nào không thích uống rượu?

– so sánh với tên này, bổn tán nhân coi như là người không thích uống rượu, cho dù là cha của Chu vũ vương Cơ Xương cũng uống nhiều hơn bổn tán nhân!

Sử dụng nô lệ tiện dân, mà không dùng đồng tông huynh đệ? Cái này mới là quyết định anh minh thu hút tài năng!

– quả nhân sẽ áp dụng!

Trọng dụng tiểu nhân? Triều nào mà không có nịnh thần gian thần?

– cho dù là Phí Trọng, cũng không phải bị quả nhân sai khiến sao? Không có năng lực điều khiển được người khác! Nghĩ đến cho thời Tần Thủy Hoàng, đám người Triệu Cao, Lý Tư đều thành thật làm đúng chức trách, không dám tạo phản, sao phải đến Hồ Hợi, mới dám tạo phản? Nói ở đây chính là về vấn đề năng lực!

Nghe lời phụ nữ? Cái này có thể xưng là tội trạng sao? Ngươi mỗi ngày ngủ với phụ nữ, chẳng lẻ bịt hai lổ tai đi một câu nói cũng không nghe?

– quả nhân chính là người tôn trọng phụ nữ, thì sao? Ở đời sau còn có câu “nam nữ bình đẳng, phụ nữ là một nửa thế giới”, chỉ cần nói đúng, quả nhân tất nghe!

Tin vào thiên mệnh? Thiên tử đương nhiên tự tin có thiên mệnh trong người! Nếu không Vi Tử Khải làm sao lại không được làm Hoàng đế? Rất đơn giản, hắn không có mệnh đó!

– cũng cần phải bổ sung thêm một câu, thật ra bần đạo cũng là người làm cách mạng thiên mệnh, cái này không phải nghịch thiên sao?

Không để tâm tế lễ? Nói rõ rằng Trụ vương đối với quan niệm quỷ thần đạm bạc, cũng là một loại tư tưởng tiến bộ. Xem ra trong lịch sử Trụ vương chính là người đầu tiên theo chủ nghĩa duy vật.

– nếu mọi người không nghi ngờ quỷ thần, không bỏ qua quỷ thần, khoa học làm sao phát triển, xã hội làm sao tiến bộ]? Kỹ thuật phản vật chất của bần đạo làm sao mà cho ra được?

Sáu “tội trạng” này vô luận làíap lên Trụ vương trong lịch sử hoặc là Trương Tử Tinh hiện tại, cũng có vẻ quá sức khiên cưỡng, về phần sự tích nổi tiếng tàn bạo, đều là do kẻ thống trị đời sau vì thỏa mãn sự thống trị nên gia công mà thành, chế tạo ra một mô hình bảo quân phản diện điển hình. Theo thời đại ngày nay, có không ít người cũng nói ngượoc lại về Trụ vương, kể cả Mao Trạch Đông đứng đầu Trung Quốc vĩ đại và tác gia nổi tiếng Quách Mạt Nhược.

Trải qua chuyện này, Trương Tử Tinh cảm giác trong lòng lại thêm một phần trách nhiệm]- dùng hành động thực tế để xóa bỏ cái danh bạo quân “Trụ vương” này trong lịch sử!

“Được rồi, tất cả câm miệng cho quả nhân!” Trương Tử Tinh mặt đầy vẻ chán ghét nhìn một chút các đại thần ra vẻ chính trực này, cử ra một ví dụ lấy từ tư liệu của siêu não ra: “Lúc Vũ Đinh thánh quân tại vị, chưa có sự giúp đỡ, ba năm không nói! Sau được hiền tướng Phó Thuyết, mới nắm được đại cuộc, phục hưng thịnh thế. Quả nhân hỏi các ngươi, này hiền tướng Phó Thuyết, xuất thân ra sao?”

Các đại thần đều cúi đầu không nói, Triệu Khải lớn gan, tiến lên tấu: “Phó Thuyết hiền tướng được Thượng Thương nằm mộng cùng thánh quân đề cử hiền tài, cũng không phải là tầm thường”.

Thương vương Vũ đinh một vị đế vương có tầm nhìn xa, có chí lớn. Khi hắn tại vị, trong giới quý tộc tìm không được trợ thủ đắc lực lý tưởng, ba năm không có phát biểu chính kiến, chính sự giao do nội đại thần xử lý. Cho đến khi phát hiện lương tài Phó Thuyết, nhưng Phó Thuyết này lại xuất thân nô lệ, Vũ Đinh biết quý tiện cấp bậc rõ ràng, nếu muốn tuyển nhân tài này, tất nhiên sẽ bị các vương công quyền quý kiên quyết phản đối. Bởi vậy lợi dụng thần dân tín phụng quỷ thần biến thành chuyện: Thượng thương thác mộng dẫn gặp, một thánh nhân có thể hỗ trợ cho vương quốc. Vì thế mới thuận lợi đưa Phó Thuyết đề bạt làm quan, cuối cùng lên tới Thừa tướng, cũng nhờ có Phó Thuyết phụ tá, mới có “Vũ Đinh thịnh thế” nổi tiếng sau này.

“Lớn mật! Ngươi không phải quả nhân, làm sao biết Thượng Thương không có gặp quả nhân?” Triệu khải nghe vậy liền nhanh chóng tạ tội, Trương Tử Tinh nhân cơ hội này một hồi biện luận như với Nữ Oa, quần thần không phải là đối thủ của hắn, thanh âm phản đối nhất thời nhỏ xuống.

Trương Tử Tinh linh cơ vừa động, nhân cơ hội giả hôm nay khi dâng hương được Nữ Oa nương nương chỉ điểm, mới có quyết sách chiêu nạp hiền tài, trong quần thần có vài người mặc dù hoài nghi, nhưng lại sợ uy nghiêm không dám hỏi nhiều, chỉ phải thông qua hạng mục nghị triều này. Về chuyện tu kiến Trích tinh lầu, không có gì dị nghị, ngược lại có Phí Trọng đề nghị Thiên tử tu kiến cung điện quy mô lớn hơn, thể hiện uy nghiêm đế vương, Trương Tử Tinh cũng chỉ cười, sự thật là, mục đích hắn tu kiến Trích tinh lâu đâu phải là vì hưởng lạc?

Trương Tử Tinh lập tức tuyên bố thiết lập Chiêu hiền quán, đối ngoại công khai chiêu thu nhân tài ở khắp nơi, bất kể là xuất thân gì, chỉ cần tại phương diện công, nông, thương, binh, y, kỹ có khả năng, liền được ứng thí. Cũng trọng thưởng cổ vũ người đề cử được hiền tài, nếu là nhân tài mà mình tiến cử thành công thông qua khảo hạch, vậy người tiến cử cũng được trọng thưởng.

Đương nhiên, chiêu thu nhân tài hữu dụng như thế, quan viên khảo hạch cũng vô cùng trọng yếu, vì phòng ngừa lừa dối và tham ô phát sinh, cũng chế định một hệ thống giám sát quan viên và các hình thức trừng phạt, đặc biệt nhân tài ưu tú báo lên cho Thiên tử, do Thiên tử tự mình thẩm hạch. Quần thần vừa nghe là chiêu mộ nhân tài về phương diện công, nông, thương, cũng không phải trọng thần tham chánh trị quốc như Phó Thuyết, cũng thầm thở ra một hơi, những người này, nhiều nhất cũng chỉ là những chức quan bình thường, đối với ích lợi gia tộc cũng không thể cấu thành uy hiếp gì, lập tức đều tán tụng Thiên tử anh minh.

Trương Tử Tinh đã trải qua chuyện tại miếu Nữ Oa, trên người thương thế chưa khỏi hẳn, vừa rồi vì việc nạp hiền cũng mất không ít tâm tư, cảm giác thật là mệt mỏi, lập tức tuyên bố tán triều. Rồi trở lại hậu cung, đột nhiên nhớ tới đã quên tuyên bố chuyện nghênh đón Thương Thanh Quân và phong Thương Dung là quốc trượng, không khỏi ảo não vỗ vỗ đầu, giờ khắc này cũng không cần nóng vội, cứ yên lòng dưỡng thương cái đã.

Nói đến cũng thương cảm, mặc dù cả Hoàng cung đều là của hắn, nhưng nghiêm khắc mà nói, Trương Tử Tinh hiện tại ngay cả một tẩm cung chính thức để nghỉ ngơi cũng không có, hậu cung tất cả đều là địa bàn của các lão bà của hắn, Trung cung có Khương hoàng hậu, Hinh Khánh cung là Dương phi, Tây cung là Hoàng phi, nếu không lựa chọn một nơi để ngủ, thì chỉ có đến ngự thư phòng. Cũng may hiện tại phi tử số lượng mới có ba, các phi tần của tiên đế đều theo phép an trí tại hành cung theo quy định, cho nên không ít cung điện đã bị Trương Tử Tinh hợp lý lợi dụng, trở thành nơi nghỉ ngơi tạm thời hoặc tĩnh tu, ví dụ như lúc này đây tiến vào Thanh Vân cung. Sau này Trích tinh lâu xây xong, Trương Tử Tinh mới tính là có địa bàn của riêng mình.

“Không bao lâu nữa, nơi này sẽ có một vị nữ chủ nhân” Trương Tử Tinh đắc ý nhìn cẩm tháp hương khuê (khuê phòng) trong cung, Thanh Vân cung vị trí tương đối hẻo lánh, là một nơi đạm nhã thanh tĩnh, bên ngoài có không ít kỳ hoa dị thảo và cây rừng trân quý, vừa lúc cùng loại với hương khuê của Thương Thanh Quân, nghĩ đến nàng cũng sẽ thích cung điện này.

Hắn xuất ra túi pháp bảo, lấy ra Tử la mê chướng, từ lần trước bị Thanh Giác đánh lén, hắn đã cảnh giác hơn rất nhiều. Lúc trước tại miếu Nữ Oa, vì để bảo hiểm, hắn không có đem theo siêu não hoặc pháp bảo gì, bởi vì hắn biết mặc dù Chân vũ linh quyết rất có hiệu quả ẩn tàng tu vi, nhưng không có khả năng dấu diếm thánh nhân như Nữ Oa nương nương, tu vi Hóa anh kỳ của bản thân nhất định lộ ra, nhưng siêu não chính là vũ khí bí mật, bao nhiêu pháp bảo trong tay cũng chỉ là một trong những lá bài, bởi vậy tuyệt không thể bại lộ.

Theo thói quen đeo hắc ngọc khuê lên, Trương Tử Tinh bắt đầu dần dần nhập định chữa thương. Ngày thường tu luyện, chỉ cần tinh thần tập trung là có thể dễ dàng nhập định, nhưng không biết tại sao, hôm nay Trương Tử Tinh ngay cả việc tập trung tinh thần đơn giản nhất này cũng khó có thể làm được.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN