Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí - Chương 32: Thanh Vân Tông sóng ngầm cuồn cuộn
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
96


Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí


Chương 32: Thanh Vân Tông sóng ngầm cuồn cuộn


Triệu Vô Cực từ ngoại môn trở về bắt đầu tĩnh tâm cảm ngộ trận chiến ngày hôm nay của hắn.

Luyện đan phong thượng, Sở Phi Huyền cũng đang bận bịu luyện đan, đây đã lò cuối cùng nàng luyện, linh thảo đã hết, quá trình luyện đan thuân lợi hơn nhiều so với nàng nghĩ.

Tuy trước đây không nhiều luyện chế tụ khí đan nhưng dù sao đây chỉ đan dược cấp thấp nhất không ảnh hưởng nhiều tới quá trình luyện chế của nàng. Hơn nữa càng luyện về sau càng có cảm ngộ, luyện càng quen tay, tốc độ tăng lên, tỉ lệ thành đan tăng lên, đan phẩm cũng kéo theo tăng lên. 

2 tay Sở Phi Huyền liên tục kết ấn quyết, từng đạo ấn quyết đánh vào trên đan đỉnh, đan đỉnh không ngừng xoay tròn, linh khí từ ngoại giới liên tiếp được đan đỉnh hấp thu vào, tiếp theo đó nắp đan đỉnh “Bồng” một tiếng mở ra, từ trong đan đỉnh bay ra 5 viên đan dược, Sở Phi Huyền tiện tay liền mang bình ngọc ra thu vào

Nàng hơi nhíu mày, lần trước nàng đều luyện được một lò viên mãn 10 viên cực phẩm tụ khí đan sao lần này chỉ có thể luyện ra 5 viên, cái này không thích hợp a.

Mở bình ngọc ra quan sát, trong bình nằm gọn gàng 5 viên tụ khí đan. Đan tròn viên mãn, bề mặt óng ánh huyền diệu,gần như có thể phản quang, trên đan dược còn có hoa vân giống như là từng đám mây vờn quanh.

Trong lòng Sở Phi Huyền hơi ngưng lại một giây, sau đó là mừng như điên. Đan vân, đây là đan vân. Nàng thế mà lại luyện ra được đan vân

Từ hơn ba ngàn năm nay, luyện đan phong một mạch tương truyền đã sớm không có người luyện ra đan vân. Trước đây các đời tổ tông tương truyền, cực ít tỉ lệ thỉnh thoảng còn sẽ xuất hiện có người luyện thành đan vân, nhưng 3 ngàn năm trở lại đây, tuy nàng cùng sư phụ một lòng dốc sức nghiên cứu luyện đan chi thuật nhưng đan đạo vẫn xuống dốc, không thể nào luyện thành đan vân.

Đan vân chính là đỉnh cao luyện đan thuật, chứng minh đan dược đạt đến cực hạn, bản thân đan dược không mang một chút độc tố thừa thãi nào, đối với người sử dụng cực kì có lợi ích to lớn. Bất kể đan dược gì, khi sử dụng đều có có dược cặn lưu lại trong cơ thể, tuy mỗi lần rất ít nhưng nếu trường kì sử dụng đan dược sẽ tích lũy càng ngày càng nhiều khiến cho đến một cảnh giới nào đó sẽ bị gặp bình cảnh to lớn không thể vượt qua. Mà đan dược có đan vân thì không hề lo ngại vấn đề này.

Đan vân còn là đại biểu cho một vị luyện đan sư luyện loại đan dược nào đó đạt dến cực hạn, tỉ lệ thành đan cực cực thấp, ở trong đó dược lực phối hợp cùng hỏa hầu nắm giữ phải đến đỉnh phong. Mỗi người Luyện đan sư nếu có thể luyện ra đan vân đều sẽ thanh danh vang xa, được các tông môn trọng điểm quan tâm, địa vị thẳng tắp thăng tiến.

Đáng tiếc đan vân không dễ vậy luyện, chỉ riêng nói xác xuất luyện thành cực thấp đã để nhiều người bóp tay thở dài ở ngoài, luyện đan sư còn không phải muốn học là học. Một cái có truyền thừa luyện đan sư cùng một cái dã luyện đan sư là một trời vực cách biệt. Dã luyện đan sư cho dù cố gắng tích lũy kinh nghiệm cả trăm năm cũng không bằng người trước học trong 1 năm thì lấy cái gì ra để cùng người kia sánh vai. Lại nói như Thanh Vân Tông cũng được xem như là đại phái đã 3 ngàn năm chưa xuất hiện 1 viên đan dược có đan vân chính là minh chứng rõ ràng nhất cho điểm này.

Sở Phi Huyền trong lòng vui mừng không thể tự kiềm chế, đây là đan vân a, chính là thứ nàng và sư phó theo đuổi lâu nay, tuy chỉ là tụ khí đan cái này sơ cấp nhất thấp kém nhất đan dược nhưng đan vân chính là đan vân a. 3 ngàn năm không ra đan vân cuối cùng bị nàng luyện ra được có thể khiến nàng không vui sao? 

“không ngờ một lần luyện đan cho Cực nhi lại may mắn như vậy! Cực nhi a, ngươi đúng là được phúc tinh cao chiếu”

Cùng lúc đó, đang ở luyện đan phong đại điện, phong chủ Bạch Vô Thường đang tĩnh tọa bỗng nhiên mở trừng mắt. đan phong trên bầu trời mây tím chợt hiện, thiên địa linh khí dị động không thể nào thoát khỏi thần thức của vị nguyên anh kì tu sĩ này.

“Mây tím, linh khí dị động, chả lẽ là…”

Trong lòng lẩm bẩm, hắn liền có suy đoán, tuy rằng suy đoán này khiến hắn có chút khó tin, nhưng cũng không ngăn được trong lòng hắn mong đợi mừng như điên. Đây chính là đan vân xuất thế dấu hiệu a, nếu đan phong thật sự có người luyện ra đan vân thì 3000 năm không ra đan vân sẽ bị cắt đứt ở đây. Không biết là cái nào đệ tử may mắn như thế, hắn không thể chờ đợi thêm lập tức lắc mình biến mất, truy theo hướng đi của linh khí tới luyện đan thất.

Đến trước luyện đan thất hắn lại càng khẳng định thêm suy đoán trong lòng, Luyện đan thất này chính là đệ tử chân truyền của hắn Sở Phi Huyền đang bế quan, nếu như ai trong Luyện đan phong này có thể luyện ra đan vân nhất không nghi nghờ gì chính là hắn, tiếp theo chính là nàng.

Luyện đan thất cửa mở ra, Sở Phi Huyền mang vui mừng khuôn mặt bước ra, vừa nhìn thấy sư phó của mình nàng liền minh bạch Bạch Vô Thường vì sao lại ở đây.

Bạch Vô Thường trước mở miệng nói: “Phi huyền, có phải là ngươi luyện thành đan vân không? Là đan dược gì? Số lượng bao nhiêu? Quá trình còn nhớ rõ sao?”

Sở Phi Huyền: “ sư phó, là ta luyện cho Cực nhi Tụ khí đan, đúng là đan vân, 5 viên, quá trình ta đều nhớ rõ.”

“Tụ khí đan a” Bạch Vô Thường có chút tiếc nuối, đan dược này phẩm chất quá thấp, ở trong môn phái không dùng được. Nếu như là cao hơn một chút phẩm cấp dù cho là ích khí đan thôi, lại thêm nghiên cứu lại quá trình luyện chế, nếu có thể nghiên cứu ra gì đó, phục chế quá trình luyện chế, đạt đến 1 2 thành tỉ lệ đan vân thôi cũng được, Thanh Vân Tông sẽ có bước tiến dài trong luyện đan thuật, thực lực môn phái sẽ bước một bước dài.

“Trước cho ta xem qua đan dược”

Sở Phi Huyền cung kính dâng lên bình ngọc, Bạch Vô Thường xem trong chốc lát rồi trả lại cho nàng, tiếp theo nói: “đáng tiếc một chút, ta sẽ cùng chưởng môn nói chuyện này, ngươi trước trở về đi”

“vâng sư phó”

Nếu hôm nay nàng luyện ra là cái khác đan dược tất nhiên sẽ được môn phái cực kì coi trọng, tiếp theo đó địa vị của nàng cùng sư phó sẽ được một bước tăng cường, đáng tiếc lại là tụ khí đan, tụ khí đan đan vân không có quá nhiều giá trị để bỏ công sức đi nghiên cứu. 

Đừng nhìn Thanh Vân Tông một mảnh bình yên như mặt nước hồ, nhưng bên dưới cũng có không ít đấu tranh, tuy rằng những đấu tranh này đều diễn ra hết sức bí ẩn mà thôi.

Nói đi cũng phải nói lại, dù sao Sở Phi Huyền cũng đã luyện thành đan vân, kết thúc hơn 3000 năm không ra đan vân lịch sử, đây là một chuyện đáng mừng. Bạch Vô Thường cũng vì nàng làm kiêu ngạo.

Sở Phi Huyền trở về nhà, thần thức quét qua, thấy Triệu Vô Cực đang ngồi tĩnh tọa liền không làm phiền, nàng ở đại sảnh ngồi xuống uống trà.

Cùng lúc đó, Thanh Vân Tông chủ phong Thanh Vân phong 

Lúc này tại đại điện, chưởng môn Long Ngạo Thiên đang cùng mấy vị trưởng lão ngồi bàn luận.Lúc này Hạ Chu trưởng lão bỗng nhiên nói:

“ta mới thu được tin tức, Triệu Vô Cực đi ngoại môn diễn võ đài, cùng người giao thủ, không những đánh thắng còn phế đi người ta, Triệu trưởng lão quả nhiên hổ phụ không sinh khuyển tử a”

Lời này có ý chỉ trích kín đáo Triệu Vô Cực ra tay ác độc cùng đồng môn luận bàn lại ra hạ trọng thủ phế đi người ta.

Triệu Phi Dương không mặn không nhạt nói: “ Hạ trưởng lão tin tức quả nhiên linh thông, ta cũng chỉ mới vừa nhận được tin tức đây, nói ra người ta còn tưởng Hạ trưởng lão đặc biệt chiếu cố Cực nhi nhà ta. Cái kia chỉ là một cái tạp dịch đệ tử mà thôi còn chủ động đứng ra khiêu khích, bị như thế chính là đúng người đúng tội.”

“ Cho là như thế đi Triệu Vô Cực mới bao nhiêu tuổi? chưa tới 3 tuổi mà xuất thủ độc ác tàn nhẫn như vậy, lớn lên còn không biết trở thành như thế nào? Triệu trưởng lão phải tăng cường dạy dỗ a”

“Dạy dỗ Vô Cực như thế nào không cần Hạ trưởng lão phải quan tâm, đó là việc của ta. Chỉ cần Vô Cực không thẹn với lòng,không có lỗi với tông môn là được.”

Hạ Chu còn định mở miệng đả kích mấy câu, Long Ngạo Thiên liền nói: 

“ Tu sĩ ở giữa chính là đấu tranh không ngừng. hôm nay không phải ta giết ngươi ngày mai chính là ngươi giết ta, cần gì để ý chút chuyện nhỏ này. Đã nói đối phương cũng chính là một cái tạp dịch đệ tử mà thôi, ta còn không muốn sau này tinh anh của môn phải vì lòng dạ mềm yếu đàn bà mà ra bên ngoài ăn thiệt thòi, thậm chí bỏ mạng.”

Long Ngạo Thiên cũng đứng ra nói rõ lập trường, Hạ chu cũng không tốt tiếp tục truy cứu liền im lặng xuống, đúng lúc này Bạch Vô Thường dẫm phi kiếm bay tới.

“Chưởng môn, các vị trưởng lão, các ngươi cũng thấy vừa rồi Luyện đan phong dị tượng đi?”

Long Ngạo Thiên: “ không biết Luyện đan phong có tin mừng gì”

Vừa rồi Luyện đan phong mây tím chợt hiện linh khí xao động tất cả các trưởng lão ở đây đều cảm nhận được, trong lòng đều có suy đoán nhưng chưa nói ra, họ biết Bạch Vô Thường chả mấy chốc sẽ tới cho bọn họ câu trả lời mà thôi. Dù sao ở đây đều là nguyên anh tu sĩ, dị tượng như vậy không thể thoát khỏi thần thức quét hình của bọn họ.

Bạch Vô Thường phấn chấn nói: “Sở trưởng lão luyện thành đan vân, đáng tiếc lại là tụ khí đan đan vân, xuất lò 5 viên, đan dược oánh nhuận bạch khiết, phía trên đan vân rõ ràng không thể nhầm được. Tuy chỉ là tụ khí đan nhưng nó đại biểu kết thúc 3000 năm không ra đan vân của Luyện đan phong chúng ta”

Long Ngạo thiên thầm nói đáng tiếc, trên mặt vẫn tươi cười nói: “ vậy thì chúc mừng Bạch trưởng lão rồi”

Các trưởng lão cũng dồn dập chúc mừng, chỉ có Hạ Chu cùng Mộc thanh Hà trưởng lão là ngoài miệng chúc mừng nhưng trong lòng hừ lạnh.

Bọn họ vốn không có thù gì với Luyện đan phong, nhưng Luyện đan phong cùng luyện khí phong đệ tử chân truyền kết thành đạo lữ, đan khí 2 mạch đồng khí liên chi, mà cùng thời đại đấy đệ tử 2 mạch phù, cấm lại là đối thủ của nhau, tranh giành hết sức kịch liệt đến gần đây mới thôi. Trong quá trình tranh đoạt xảy ra không ít va chạm, vì vậy 2 người cũng bị ảnh hưởng, trở nên không thích đan,khí phong.

Để có thể đấu lại đan, khí phong 2 mạch đại thế, phù cấm 2 mạch liền liên hợp lại dù sao bọn họ đều xem đan khí 2 mạch không hợp mắt.

Trước giờ 2 bên đều chỉ đấu cái ngang tay, gần đây Triệu Vô Cực xuất hiện khiến tình huống 2 bên có chút biến hóa vi diệu.

Phải biết mỗi một tông phái đều lấy bồi dưỡng thế hệ sau làm nhiệm vụ quan trọng, một đời tuổi trẻ thiên kiêu mạnh mẽ càng chứng minh môn phái truyền thừa có bao nhiêu sắc sảo sâu sắc. 

Mà một cái thiên tài ra đời, liền sẽ kéo theo những người đi bên cạnh ủng hộ, khiến cán cân quyền lực trong tông môn xuất hiện biến hóa to lớn, chính là bởi vì tông môn đời sau chính là bọn họ đến quản lí, những lão gia hỏa này thọ nguyên có hạn, chỉ có thể phù hộ tông môn an bình mấy ngàn năm mà thôi. 

Vì vậy Triệu Vô Cực liền trở thành đối tượng đả kích của bọn họ, tuy bây giờ chỉ là đả kích hắn một chút danh tiếng mà thôi, nhưng một ngày nào đó nếu như mâu thuẫn leo thang, Triệu Vô Cực vô cùng có thể trở thành đối tượng bị tìm cách tiêu diệt, tông môn nội đấu chuyện này xảy ra rất thường xuyên.

Còn đến việc Triệu Vô Cực chết khiến tông môn mất đi một thiên tài, bọn họ ai quan tâm. Thiên tài bồi dưỡng tiếp một cái chính là, Thanh Vân Tông lằm tiền nhiều của truyền thừa lâu đời không sợ không bồi dưỡng ra được một cái thiên tài tới. Dù sao Triệu Vô Cực là con của Triệu Phi Dương mà không phải của bọn hắn.

Hạ Chu liếc mắt nhìn Mộc Thanh Hà, 2 người sau đó lần lượt rời đi đại điện, đi tới phù phong thảo luận xem tương lai nên đối phó Triệu Vô Cực như thế nào, làm sao để thật sạch sẽ không ai có thể nghi ngờ gì.

Thanh Vân Tông sóng ngầm bắt đầu cuồn cuộn.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN