Bán Đời
Bán Đời - Phần 3
Dù có cố gắng đến mấy số phận cũng không thay đổi,dặn lòng phải cố gắng nhẫn nhịn vì con…vì chính bản thân tôi cũng chẳng có nơi để tựa…
Tôi cố ngồi lùi lại dựa vào thành giường miệng à ơi ôm con…vết khâu đau đến nỗi k đứng nổi lên…chỉ biết cố ôm con cho con ti,thằng bé trộm vía ngoan ngoãn ti mẹ rồi ngủ ngon lành…tôi lúc này mới thấy lòng nhẹ đi được một chút…
Gần sáng tiếng mẹ chồng quát tháo bố chồng khi ông đi chơi về muộn…
Mẹ ck: Sao ông đéo đi luôn đi cho rảnh nợ…
-Mày im đi nói nữa là tao đi thật đấy
-Ông đi đi ,cả làng cả tổng nó đang đồn ông qua lại vs mẹ con Tâm ,ông kb xấu hổ à
-Mày nói ra mới k thấy xấu hổ à,thông gia mà mày nói thế mang tiếng tao à
-ờ thông gia,thông cả gia luôn rồi,con ý nó nổi tiếng đĩ thoã trai làng ai chẳng ngủ được với nó ,ông chắc là chê đấy ,mỡ đến miệng mèo lại chê chắc
-Này có cháu rồi ăn nói cho cẩn thận,mày nói thế con Tâm nó nghe thấy thì sao
-Cho nó nghe thấy thì sao,cái ngữ nó có con mình lấy là may chứ đéo ai lấy,căn bản nghĩ nó ngoan hiền chỉ sợ nó có cái tính đĩ thoã giống mẹ nó …
-Mày ngậm miệng đi nói thế mà được à
-Có đéo gì là k dc,con mẹ nó bát gạo là cũng có thể lên giường r
Tôi ngồi trong phòng nghe mà thấy buồn ,vừa buồn vừa cảm thấy nhục nhã…tôi cố đứng dậy đi chậm chậm vào tolet để rửa vệ sinh vết khâu thì con lại ọ oẹ khóc…tôi lại mon men quay lại vừa đi vừa cố xê dịch thật nhanh…
Mẹ ck: Mày có bế con cho nó im đi không hả,không biết chăm con thì làm đàn bà làm đéo gì,cái loại vụng thối vụng nát…
Tôi cố gắng bế con thật nhanh rồi vạch ti cho con bú …thằng bé lại ti ngon lành…tôi cười khi thấy con ngủ nhưng vết khâu chưa vệ sinh được khiến tôi bứt rứt khó chịu…con ngủ tôi liền ra đi vệ sinh…đi tè thôi mà nước mắt tôi chảy ròng ròng vì đau và xót,k ngồi dc mà đứng để tè…tự tay hoà nước rồi lau rửa ,cúi xuống lau đến đau phát khóc đến đó…tôi cứ nghĩ đến như vậy là lại nghĩ đến mẹ mà k dám oán trách…mẹ cũng đã vất vả như vậy sinh ra tôi…
1 tuần sinh con mẹ chồng k bế đỡ cho tôi 1 chút nào với lý do bận làm,chỉ có bố chồng ông nấu cơm rồi bê lên cho ăn…
Bố Ck: Đói rồi hả,ăn đi con,ăn mới có sức nuôi con
-Bố cứ để dưới con xuống lấy ăn dc
-Có bố ở nhà thì bố bê lên cho,thế hằng ngày mẹ mày gọi xuống à
-Vâng mẹ bảo xuống mà ăn …
Tôi nói rồi buồn…
Bố ck: Thôi cố gắng nhé…
-Bố này,bố và mẹ đẻ con không nên gặp nhau nữa,con biết bố và mẹ con có thích nhau từ thời trẻ
-Ai nói mà con biết
-Ở làng ngta đều biết cả giờ bố và mẹ con đã là thông gia con nghĩ nên có phần hạn chế và đúng mực…
-Bố hiểu rồi ăn đi…
Tôi vừa đưa cơm lên miệng thì mẹ chồng nói vọng lên
Mẹ ck: Trung về đấy à con,ăn gì chưa con thế con Chiều ăn uống dc k,thuốc mẹ đưa là thuốc xịn đấy
Trung: Nó ăn khoẻ lắm thế con Tâm nó đẻ ra sao rồi
Mẹ ck: Ổn cả có mẹ rồi còn lo gì,đêm hôm toàn phải bế con cho nó ngủ đấy
Trung: Nó quấy thế à
Mẹ ck: Ôi dời đêm nào chả khóc…
Trung mở cửa phòng bước vào ,từ ngày tôi sinh giờ anh ta mới về nhìn con…
Trung: Nhìn chả giống ai nhờ
-Con còn thay đổi nét mặt nữa mà
-Chắc là con tao k đấy
Tôi nghe Trung nói câu ý mà chán chẳng buồn trả lời
Trung: Dc cái dài rộng dáng dấp như tao là dc,sau này lớn đi phang hết gái làng cho bố…
Nghe anh ta nói chuyện với con mà tôi thấy ấu trĩ như thể hiện sự học hành ít…
Trung: Mày đẻ này thì bao giờ quan hệ được
-3 tháng mới dc
-Làm gì mà lâu thế,chán thật đứa chửa đứa đẻ tao đéo biết xả đi đâu dc đây…chơi con kia nhiều sợ đẻ non
Anh ta nói cứ thể như tôi là bạn anh ta và k có cảm xúc,thế nhưng tôi vẫn nhét cơm lên miệng và cố nhịn…dù bàn tay tôi chỉ muốn vả vào măt anh ta vài cái…
1 tuần sinh con tôi ở nhà dọn dẹp ,giăt giũ làm đủ việc nhà…tay bế con tay nấu cơm…cô em chồng đi chơi về dạng chân ra ghế
Em Ck: Lấy cho cốc nước mát đây
-Em lấy hộ chị dc k chị đang bế cháu
-Kb đặt nó xuống à ,có đứa con mà mãi không biét chăm
-Sau này em làm mẹ rồi em sẽ thấy nhiều thứ khó nói em ạ
-Chị im mẹ đi đéo phải dậy đời…
Tôi vẫn đi lấy nước cho cô ta rồi đặt lên bàn…
Em Ck: Đưa tôi bế cho chị nấu cơm nhanh nhanh lên đói lắm rồi
Tôi vừa quay đi vào bếp dc vài phút nghe tiếng con khóc thét lên…đi ra tôi giật mình thấy con nằm xõng xoài dưới nền đất…cô em ck đi vệ sinh đặt cháu nằm mép ghế con ọ oẹ là rơi xuống…
Tôi: Sao em k đăt cháu sâu vào
Trang: Ơ chị hay nhỉ tôi đặt sâu mà nó tự lăn
-Cháu mới 1 tuần tự lăn làm sao dc,em đặt k cẩn thận nên rơi cháu
-Có thế mà cũng loạn lên con điên
Tôi thấy con khóc tím ngắt mặt,nồi rau trên bếp thì sôi,con thì khóc…tôi tủi thân ôm con cũng chỉ biết khóc…
Bế con đứng ở cửa mẹ đẻ tôi đi qua
Mẹ đẻ: Mày đẻ rồi à
-con đẻ dc 1 tháng rồi
-Ờ tao thấy thằng Vỹ nó bảo ,nó gửi cho mày chục trứng gà đây
-Anh ấy nói gì nữa k mẹ
-không
-Mẹ gửi lời cám ơn cho con
-Gì mà cám ơn chắc nó thích mày ai chả biết,nghèo kiết xác có vài quả trứng cũng gửi cho gái,thằng này chán
-Mẹ đừng nói thế,bố mẹ anh ấy mất sớm anh vỹ là người chịu khó lại hiền lành,nghèo mà có chí còn hơn giàu mà lười làm mẹ ạ
Tôi thấy Trung đứng ngay sau mẹ ,mặt anh ta hầm hầm,anh ta đi thẳng vào nhà còn chẳng thèm chào mẹ tôi…
Tôi vừa ôm con vào nhà Trung quát
Trung: Mày đặt đứa bé xuống kia tao xem
Tôi k hiểu ý Trung,anh ta ra nhìn kĩ đứa bé rồi giật túi trứng trên tay tôi
Trung: Địt mẹ nhà mày lừa tao à
-Lừa gì ạ
-Nó là con thằng Vỹ đúng k
-Anh nói gì vậy
-Còn chối à
Anh ta ra lấy chổi quật tới tấp vào tôi vừa quật vừa ném trứng vào người tôi
Trung: Đời bố mày mà phải bị cắm sừng à,lấy tao mày cũng k còn trinh trắng gì tao biết ngay,con thằng Vỹ nhìn rất giống thằng cù lần ấy…
-Em k có làm việc như vậy đâu anh ơi,đừng đánh em mà
-Tao đánh chết cả nhà mày,cả con mẹ mày luôn chứ riêng gì mặt mày…
Mẹ ck đi về nghe thấy xấn xổ
Mẹ ck: Nó lấy con k còn trinh à,sao mày k bảo mẹ…con đĩ này,tao bảo mà mẹ mày là con đĩ thì mày giống nó thôi…( lao vào giật tóc)
Tôi: Mẹ vs anh đừng đánh con mà…con xin lỗi con có sai gì mẹ vs anh bảo con đừng đánh con…
Tiéng con khóc nằm 1 chỗ,tiếng mẹ chồng và ck đánh tôi từng tiếng vụt đến lạnh người…chỉ đến khi bố ck về tôi mới dc giải thoát
Bố Ck: Mẹ con mày điên à,nó vừa đẻ, mà làm gì đánh nó đến thế này…
Tôi sợ co ro người…run bần bật ở góc…người đầy trứng k dám ôm con…
Mẹ ck: cút ngay ra khỏi nhà tao
Trung: Địt mẹ nó hoá ra nó lừa cả nhà mình
Tiếng chửi bới lăng mạ,tôi bỗng đứng hình nhìn tiếng khóc của con…tôi bỗng thấy đời chẳng còn gì cả…tôi lao đầu vào cột nhà toé máu đầu …mắt tôi trợn lên …tôi muốn chết…chết là giải thoát được phải không…
Người làng chỉ trách nhà họ,họ nói tôi ngoan ngoãn đứa trẻ y hệt Trung mà lại đổ cho tôi vụng trộm…họ gửi xét nghiệm lên thành phố và là con cháu họ,cô gái tên Chiều lại sinh con gái nên họ liền giữ con tôi cưng như trứng,còn tôi thì sau cú va chạm đó nghe kể lại thì tôi hoá điên do chấn thương não…họ quăng tôi về nhà đẻ như một mở rẻ lau…hằng ngày tôi nhẩy nhót bốc đất ăn cùng lũ trẻ trong làng…cứ thấy chúng tôi chúng ném đá
“ ê con Tâm điên kìa”
-K điên đâu k điên đâu ( tôi lẩm bẩm như thế)…
-Con Tâm điên…
Đám trẻ con chỉ tôi bãi phân trâu
-Mày k điên thì phải ăn cái đấy
Tôi vồ lấy bãi cứt trâu ăn ngấu nghiến điên dại…
Cô A khi xưa làm ở kho cùng đạp xe đi qua đuổi lũ trẻ con…
Cô A: Cút ngay chị khổ mà chúng mày k thương còn trêu à…
Người hàng xóm đi qua đỗ xe lại
Cô B: Khổ…mẹ nó thì chẳng bh để ý con,con bị điên mà cứ để đi khắp nơi
Cô A: Xót xa quá chị nhỉ,con bé đến nỗi nào đâu
Cô B: Giờ điên nó lấy vợ mới thiệt thân ,nghĩ số nó khổ thật từ bé đẻ ra đã có số chả ra gì rồi
-Quá khổ chị ạ thôi con ơi đừng ăn nữa đây là phân trâu mà…
Hai cô bật khóc khi thấy tôi điên..
Anh Vỹ đi làm về thấy tôi đứng ở cổng
Vỹ: Tâm em sao thế
Mẹ tôi: Nó điên chứ sao,đéo dc tích sự gì giờ phải nuôi báo cô đây
Vỹ: Cô nói gì vậy,sau hôm gửi trứng cháu đi làm mới có 3 tháng mà có chuyện gì vz cô
Mẹ Tôi: Nó lao đầu vào cột,chấn thương sọ não k chết nhưng điên dở,thà chết đi cho xong
-Cô nói thế mà dc sao ạ phải có nguyên nhân chứ
-Tao chịu,người đầy cứt đái đứng hôm nay tao cho mày ngủ ngoài…
Mẹ tôi đóng cửa lại để tôi cứ cười cợt điên dại bên ngoài
Vỹ: Sang anh rửa tay chân cho…
Anh Vỹ rửa tay rửa mặt và mồm cho tôi
Vỹ: Anh bảo này đói anh nấu mỳ cho ăn,k dc ăn những thứ dưới đất hiểu k
Tôi gật
Vỹ lấy áo của anh tự tay thay cho tôi,k ngại ngùng gì,anh lau người tắm rửa cho tôi như 1 đứa trẻ mà k có bất kì sự xuất hiện của việc lợi dụng hay nhục giục gì…nấu cho tôi ăn còn bấm móng tay chân cho tôi…buộc tóc cho tôi gọn gàng…sắp chỗ cho tôi ngủ…
Vỹ: Nhắm mắt đi ngủ đi mẹ em k cho vào thì cứ sang nhà anh hiểu k
-Tôi cười cười tát vả nhổ nc bọt vào người Vỹ
-Tại sao lại ra đến thế này hả Tâm…
Anh khóc trước mặt tôi mà tôi đột nhiên chẳng hiểu tại sao…
Tại sân bay hai người 1 nam 1 nữ đón 1 người đàn ông đeo kính đen ăn mặc toàn đồ hiệu chải chuốt đến tận gót chân…
Nữ: Chủ tịch nói tôi đến đón cậu Đạt
Nam: Xe của tập đoàn Tân An đang ở bên ngoài ạ
-Tôi đi taxi
-Cậu chủ k về nhà sao ông bà chủ và cậu cả đang chờ
-Không…tôi bận rồi…
Người đàn ông đó đi taxi đến thẳng vũ trường …anh ta cười nói với đám bạn …say mê theo điệu nhạc cùng các cô gái chân dài…
Tại Biệt Thự ven hồ…
Chủ Tịch tập đoàn Tân An tức giận
-Về mà nó k vào nhà là thế nào
-Có thể do cậu ấy có hẹn
-Hẹn với đám bay lắc của nó à,thằng con mất dậy bao năm vẫn thế,cho ra nước ngoài vẫn thế còn ăn chơi kinh khủng hơn…
Vợ: Con mới về mình đừng căng thẳng,còn cậu cả nhà mình nữa mà,3 người ăn là dc
Chủ tịch nhìn con trai cả k dc thông minh hơi đao đao mà thở dài…
Chủ tịch: Cắt hết thẻ của nó,làm sao để nó lết chân về nhà thì thôi…
Mở mắt tại căn hộ sang trọng Đạt bật dậy,anh ta ôm đầu vì say…cô gái bên cạnh cầm ly rượu k mặc gì lả lướt
Đạt: Gì thế
-Em đẹp k
-không,thật kinh khủng
-Em lọt top hoa khôi đại học cả nước đấy
-Anh chỉ thích top 5 hoa hậu thôi em ạ…
Đạt nói câu đó rồi đứng dậy mặc quần áo
Cô gái: Hqua em trả tiền cho a đấy
-Tiền gì
-Anh say nên quên à,anh bao cả quán nhưng thẻ anh k sử dụng dc
-Vớ vẩn k có chuyện đó
Cô ta đưa video ghi cảnh Đạt say mềm và nhân viên quán bảo thẻ k quẹt dc…Đạt ôm đầu thở dài…
Lát sau tại nhà Đạt anh ta đứng trc mặt bố anh ta …bố anh ta cười lớn
Bố Đạt: Nào đi nữa đi
-Đừng thách con
-Mày nghe bố ,bố già rồi mày phải phụ bố vc công ty chứ
-Con k thích
-Thế mày đừng hỏng lấy lại thẻ,nghe bố cpi bố nhượng cổ phần cho con nhưng chí ít con phải có chức vụ trong cty hay có thành quả gì chứ …
-Thế ý bố là sao
-Bố có 2 dự án,1 trong sài gòn hai là vùng cao mày chọn đi 1 cái từ thiện còn 1 cái trị giá 6900 tỉ…
-Dự án trong bao lâu
-Lên quản lý tầm tháng thôi con gọi là có công
-Dc rồi
-Vậy con đi đâu
-Vùng cao đi con đi nghỉ luôn…
-Ok chốt nhé con trai…
-Chốt
-Nào nào mở ngay tài khoản cho cậu ấm của tôi nào…thử thách cho con đấy
Số phận mới chính là thử thách cuối cùng chăng?
– [ ]
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!