Chỉ Là Thế Thân - Chương 4
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
182


Chỉ Là Thế Thân


Chương 4


Cô bỏ đi không phải là vì khó chịu mà là vì cô cần 1 nơi yên tĩnh để đọc sách hơn là cái danh “Đại tỷ” đó. Đang tính đi đến chỗ căn nhà cây lúc trước để đọc nốt cuốn sách cậu mượn từ năm nảo năm nao vẫn chưa đọc xong

Cô đang đi từ xa thì thấy bên trong hình như có người, cô nghĩ chắc người đó cũng như mình, muốn tìm 1 nơi yên tĩnh nên cô không làm phiền người đó mà tự mình tìm 1 chỗ khác. Trùng hợp làm sao khi cô vừa quay đầu đi thì người kia liền rời khỏi đó, cô nghe có tiếng bước chân thì quay lại nhìn, thấy người kia đi không rõ lý do nhưng cô cũng không quan tâm lắm bởi bản chất của cô là vậy

Nhẹ nhàng ngồi xuống ghế đá, cô bình thản mở cuốn sách ra đọc

1 tiếng….2 tiếng…. Cứ như vậy mà trôi qua, dần dần bầu trời chuyển sang màu vàng nhạt thì cô mới nhận thức được bản thân đã ngồi đây 1 thời gian rổi. Đóng sách lại chuẩn bị về KTX thì có 1 người xuất hiện trước mặt cô. Vâng và không ai khác chính là Diệc Thần vạn người mê của chúng ta

– Chào, lại gặp nhau rồi

Cô không đáp lại làm anh cụt hứng, nhưng nhanh chóng lấy lại phong độ để thực hiện “kế hoạch” của nhóm

– Căn hầm tối sao? – Anh nhìn vào cuốn sách cô đang tính cất hỏi

Cô chỉ ngước lên nhìn anh 2s rồi lại tiếp tục công việc

– À mà chủ nhật tuần này em có rảnh không? – Anh tiếp tục gây sự chú ý từ cô

Cô thì từ nãy giờ cảm thấy nếu mình im lặng thì sẽ rất thất lễ vì mẹ đã từng dạy cô về phép lịch sự. Cô đành thở dài rồi trả lời

– Không

– Vậy nếu không phiền nếu em dành thời gian cuối tuần này để tham dự sinh nhật của anh chứ?

Cô chau mày, thắc mắc hỏi

– Tại sao?

– Thì anh muốn mời em đi sinh nhật anh, vậy thôi. Em có thể đưa bạn theo

– Ý tôi là tôi và anh có thân đến mức đi sinh nhật không?

– Có chứ, em đi đi mà, làm ơn đó, Tiểu Băng nga~~

Anh bỗng dưng chuyển chế độ của bản thân qua làm cún con 

Cô im lặng suy nghĩ, 2s sau đó liền thẳng thắn trả lời

– Tôi không muốn đi – Rồi xách đồ đi mất

Anh thì đứng đây thấy cô đã đi khá xa rồi thì nói khẽ

– Bà xã tương lai của cậu khó chiều quá đấy – Rồi đi hướng ngược lại, nghĩ thầm:”Tôi mà không khiến em đồng ý tham gia bữa tiệc này tôi không phải là Ngô Diệc Thần”

Hôm nay khá lười nên đăng ít, thông cảm ạ

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN