Chúa Tể Chi Vương - Chương 15: Lăng Độ Khí Quyết
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
186


Chúa Tể Chi Vương


Chương 15: Lăng Độ Khí Quyết


– …Phần sau của Phiêu Lăng Độ: chỉ có trọn bộ phương pháp tu luyện Võ Đạo Nội Kình – Lăng Độ Khí Quyết thì mới có thể phụ trợ và phát huy uy lực thực sự của công pháp khinh thân này, hoàn toàn xưng hùng dưới thất trọng võ đạo, đứng đầu cường giả dưới cửu trọng võ đạo. Phần dưới là nội dung của Lăng Độ Khí Quyết, yêu cầu thấp nhất là tam trọng võ đạo đỉnh phong, hơn nữa lại còn yêu cầu trong cơ thể phải sinh ra khí tức Võ Đạo Nội Kình.

Lúc phá giải đến một phần mười nội dung cuối cùng, thể xác và tinh tinh thần của Triệu Phong triệt để run rẩy, trong mắt lộ vẻ cuồng hỉ, như muốn hét lên một tiếng.

Hắn không ngờ rằng bộ võ học khinh thân Phiêu Lăng Độ này lại còn có trọn bộ phương pháp tu luyện Võ Đạo Nội Kình.

Như vậy cũng đồng nghĩa với việc nâng đẳng cấp của võ học Phiêu Lăng Độ này lên thêm một bậc.

Lúc này, Triệu Phong đã hoàn toàn có thể khẳng định, đẳng cấp của võ học Phiêu Lăng Độ, ít phất phải trên đỉnh cấp.

Mọi người đều biết, đẳng cấp võ học thông thường đều chia thành hạ cấp, trung cấp, cao cấp, đỉnh cấp.

Thế nhưng như vậy cũng không có nghĩa là đỉnh cấp chính là cấp bậc cao nhất của võ học.

Trong truyền thuyết, trên võ học đỉnh cấp còn có một loại lợi hại hơn, chính là “võ học Thánh Phẩm”.

Đồng thời, trên cửu trọng võ đạo cũng có một cấp độ cao hơn, gọi là “Võ Đạo Thánh Cảnh”.

Trước đây hắn cũng đã mơ hồ nghe trưởng bối trong tộc nói qua, chỉ có người tu luyện “võ học Thánh Phẩm” thì mới có thể vượt qua cửu trọng võ đạo, bước vào “Võ Đạo Thánh Cảnh”.

Đương nhiên, với thân phận Võ Đồ của Triệu Phong hiện nay, căn bản không cách nào chạm đến cấp độ đó được.

Đừng nói là hắn, cho dù là chân Võ Giả của thành Vũ Dương, thậm chí là trưởng lão trong tộc, những đại sư võ đạo cấp bậc cao hơn, tất cả đều chỉ có thể đứng từ xa mà nhìn “Võ Đạo Thánh Cảnh”.

….

Đêm khuya.

Triệu Phong vô cùng hưng phấn, cuối cùng đã hoàn toàn phá giải nội dung của Lăng Độ Khí Quyết.

Đến lúc này, toàn bộ nội dung của võ học khinh thân Phiêu Lăng Độ cuối cùng đã hiện ra trọn vẹn.

– Nếu như bây giờ ta có thể lĩnh ngộ được Võ Đạo Nội Kình, dưới tứ trọng võ đạo sẽ không có đối thủ.

Triệu Phong mang theo vài phần bức thiết chờ mong, bắt đầu tìm hiểu nội dung của Lăng Độ Khí Quyết.

Một khi có thể thành công nhập môn Lăng Độ Khí Quyết, Triệu Phong nhất định có thể tu luyện ra Võ Đạo Nội Kình.

Nửa canh giờ sau, Triệu Phong đã lĩnh ngộ được sơ bộ một ít nội dung nhập môn của Lăng Độ Khí Quyết.

Thế nhưng, muốn từ những thứ này lĩnh ngộ ra Võ Đạo Nội Kình thì vẫn khó khăn như cũ.

Phải biết rằng, trong thành Vũ Dương có mấy trăm ngàn Võ Đồ tam trọng võ đạo đỉnh phong, bọn họ suốt đời đều không thể lĩnh ngộ Võ Đạo Nội Kình, cũng không có cách nào trùng kích được cảnh giới chân Võ Giả tứ trọng võ đạo.

Mặc dù trong tộc có một vài người ưu dị, ví dụ như Triệu Nhất Kiếm, Triệu Càn, thiên tài Triệu Vũ Phi, tất cả bọn hắn cũng dừng lại tại bình cảnh này, dừng lại rất lâu mà vẫn chưa thành công.

Đêm đó, Triệu Phong thử nghiệm một phen, cuối cùng kết thúc trong thất bại.

– Không thể gấp! Ta chỉ vừa mới bước vào tam trọng võ đạo, nếu như có thể tu luyện Thôi Khí Quyết đến tầng ba viên mãn, tin rằng xác xuất thành công sẽ tăng lên rất nhiều.

Ngày hôm sau, hắn bắt đầu tu luyện Thôi Khí Quyết và Nộ Long Quyền.

Hôm đó, Nộ Long Quyền của hắn đã gần như đại viên mãn.

Triệu Phong cảm thấy cường độ khí huyết trong cơ thể đã đạt đến cực hạn, mức độ vận chuyển của hắn lại càng đạt đến tình trạng như ý viên mãn.

Hắn lại thử ngưng tụ Võ Đạo Nội Kình một lần nữa, nhưng cuối cùng vẫn kết thúc trong thất bại.

Mỗi lần thất bại, khí huyết trong cơ thể đều lâm vào suy kiệt.

Mặc dù Triệu Phong đã cơ bản lĩnh ngộ phần nhập môn của Lăng Độ Khí Quyết, thế nhưng lĩnh ngộ là một chuyện, vận dụng thực tế thì vẫn còn rất nhiều cửa ải khó khăn.

Triệu Phong cũng không từ bỏ, mỗi ngày hắn đều thử nghiệm, đều có chút tiến bộ, đột phá.

Ngay trong ngày hôm đó.

Triệu Phong thu được một tin tức.

– Trưa mai sẽ có một vị võ giả cường đại trong tộc đến Diễn Võ Trường giảng bài.

Mỗi đệ tử ngoại tầng đều nhận được tin tức này.

– Diễn Võ Trường, công khai giảng bài?

Ánh mắt Triệu Phong sáng lên, cơ hội như vậy quả thật không nhiều.

Có lẽ bởi vì võ hội gia tộc chỉ còn hơn một tháng nữa sẽ bắt đầu, vì vậy đệ tử ngoại tầng của gia tộc đều âm thầm phát lực.

Đối với chuyện này, Triệu Phong rất chờ mong.

Hắn đến Triệu tộc này mới hơn nửa năm, còn là lần đầu gặp phải loại cơ hội như vậy.

Sáng ngày thứ hai.

Còn chưa tới giữa trưa thì Diễn Võ Trường đã tụ tập rất nhiều đệ tử Triệu tộc, dòng người so với mọi ngày đều nhiều hơn gấp vài lần.

Hôm nay, Triệu Phong nhìn thấy rất nhiều đệ tử ngoại tầng mạnh mẽ mà bình thường rất khó gặp được.

– Các ngươi xem… Triệu Vũ Phi xếp hạng ba đệ tử ngoại tầng, Triệu Nhất Kiếm cũng đến, còn có Triệu Quang xếp hạng thứ năm.

Tiêu điểm chú ý của mọi người đều là những đệ tử ngoại tầng đỉnh cao.

Tại Triệu tộc, đệ tử ngoại tầng từ mười ba đến mười tám tuổi có chừng hơn ngàn người.

Trong số đó nhị trọng võ đạo là đông đảo nhất, chiếm số lượng hơn phân nửa.

Cho nên, lúc Triệu Phong vừa đến đây, vị trí xếp hạng của hắn chính là kế cuối…

Lúc này, trên Diễn Võ Trường, chính thức nhận được sự chú ý là những đệ tử nằm trong mười hạng, hai mươi hạng đầu.

Được chú ý nhất chính là Triệu Vũ Phi, nàng chỉ mới mười bốn mười lăm tuổi, ngày thường duyên dáng yêu kiều, thanh lệ thoát tục, rất nổi bật trong đám người ở đây.

Nàng không chỉ có dung mạo tú lệ xuất thần mà tu vi thiên phú cũng cực cao, đứng thứ ba trong hàng ngũ đệ tử ngoại tầng, không phân cao thấp với Triệu Nhất Kiếm.

– Mau nhìn, “Triệu Nhạc” xếp hạng nhất đệ tử ngoại tầng cũng tới.

Không biết là người nào đột nhiên kinh hô.

Ngay lập tức, Diễn Võ Trường lại xuất hiện một trận oanh động.

Triệu Phong thậm chí cũng không cần quá chú tâm tìm kiếm, chỉ thấy trong đám người tự động tách ra một cái thông đạo, một thiếu niên mười sáu mười bảy tuổi, tướng mạo chất phác tự nhiên, dáng vẻ trầm ổn kiên nghị, mặc thanh sam bước ra.

– Hắn chính là Triệu Nhạc?

Đây là lần đầu tiên Triệu Phong nhìn thấy Triệu Nhạc, trước đây chỉ từng nghe qua mà thôi.

Tuổi của Triệu Nhạc so với đệ tử bình thường thì hơi lớn, chừng 17 tuổi. Bởi dù sao khi đạt đến 18 tuổi cũng là trưởng thành rồi, không thể tính là đệ tử hậu bối được nữa.

Ở ngoại tầng của gia tộc, Triệu Nhạc quanh năm khắc khổ tu luyện, bế quan không ra ngoài, người khác rất khó gặp được.

Lúc ánh mắt Triệu Phong tập trung lên người Triệu Nhạc, liền cảm nhận được một loại cảm giác vững vàng như bàn thạch từ trên người đối phương, khí huyết của đối phương cũng vô cùng hùng hậu, cường độ không kém gì mình, thế nhưng luận số lượng thì lại hơn mình nhiều.

Hơn nữa, Triệu Phong rõ ràng cảm giác được trong cơ thể toàn thân của Triệu Nhạc tràn ngập một sức bật vô cùng cường đại.

Bởi vì lớn tuổi, thời gian tu luyện dài cho nên thân thể của hắn phát dục càng hoàn chỉnh, căn cơ hết sức vững chắc.

Nếu chỉ tính lực lượng đơn thuần, trong mười hạng đầu của đệ tử ngoại tầng, hắn tuyệt đối là đệ nhất!

Không hổ dang là hạng nhất đệ tử ngoại tầng, thực lực thật mạnh!

Triệu Phong âm thầm kinh hãi thán phục, từ trên người Triệu Nhạc, hắn có cảm giác như không thể tìm ra sơ hở, khó có thể công phá được.

Triệu Nhạc vừa xuất hiện, Triệu Nhất Kiếm xếp hạng ba và Triệu Quang xếp hạng năm cũng ào ào bộc lộ chiến ý.

Thực lực của năm hạng đầu trong đệ tử ngoại tầng đều chênh lệch không lớn, nếu như khiêu chiến thì cũng không phải là không có cơ hội.

Lúc này trời vẫn sáng, mà thời gian giảng bài tại Diễn Võ Trường lại là vào buổi trưa, còn một khoảng thời gian nữa mới đến.

Đám người thoáng an tĩnh lại, có âm thanh trầm thấp truyền đến.

– Triệu Càn đến rồi!

– Triệu Càn? Chính là Triệu Càn xếp hạng thứ năm trong tộc?

Không ít ánh mắt của con cháu trong gia tộc đều chuyển về phía khác.

Người đến là một thiếu niên tóc ngắn, thân hình gầy còm như báo săn, thần sắc lạnh lùng thản nhiên.

Triệu Càn?

Triệu Phong cảm thấy cái tên này dường như có chút quen tai.

Rất nhanh, hắn liền nhớ ra, người này hình như chính là ca ca của Triệu Khôn.

Quả nhiên, đằng sau Triệu Càn chính là một thân ảnh quen thuộc, Triệu Khôn.

Triệu Khôn cũng nhìn thấy Triệu Phong.

Chỉ thấy hắn đi đến trước mặt ca ca, thấp giọng nói một câu.

Cái gì?

Triệu Càn xoay người, ánh mắt thản nhiên chợt dừng lại trên người Triệu Phong.

– Ngươi chính là Triệu Phong?

Ánh mắt Triệu Càn rất lạnh lùng, không mang chút cảm tình nào, chỉ thấy hắn chậm rãi bước đến.

Xoạt…

Trong đám người lại nổi lên từng trận oanh động.

– Xảy ra chuyện gì vậy, tại sao Triệu Càn lại tìm một tiểu bối vô danh gây chuyện?

– Tiểu bối vô danh?

Có người lắc đầu, nói với vẻ trào phúng:

– Triệu Phong bây giờ cũng không phải là tiểu bối vô danh đâu, mấy ngày trước hắn chiếm được tiện nghi trong “Hoành Vân Thiên Lâm”, săn giết được hung thú Thanh Đầu Hổ Vương, tên tuổi cũng không nhỏ.

– Ồ… là hắn ư?

– Nghe nói hắn đã hai lần đánh bại đệ đệ của Triệu Càn, Triệu Càn nhất định là đến báo thù cho đệ đệ rồi.

….

Đám người nghị luận trong thời gian ngắn ngủi, sau đó rất nhanh đã yên tĩnh lại.

Rất nhiều đệ tử trong tộc lộ ra ánh mắt suy tư.

Triệu Càn ở trong tộc, xếp vào hạng năm, tên tuổi vang dội.

Lúc này, ngay cả Triệu Nhạc xếp hạng thứ nhất, Triệu Nhất Kiếm xếp hạng thứ ba, Triệu Vũ Phi đều bị động tĩnh bên này gây chú ý.

Trong đó, Triệu Nhất Kiếm vừa thấy liền có chút hả hê.

Thực lực của Triệu Càn như thế nào, hắn biết rất rõ, so ra cũng không kém mình bao nhiêu.

Triệu Tuyết đứng bên cạnh Triệu Nhất Kiếm, thầm thở dài, trong mắt hiện lên một tia không đành lòng, thế nhưng nghĩ đến biểu hiện ngày trước của Triệu Phong ở Dược Hiên Các, lại bị sự lạnh lùng thay thế.

Mặt khác, trong đôi mắt đẹp như viên minh châu của Triệu Vũ Phi lại lộ vẻ kinh ngạc và hứng thú.

Lần trước ở sân luyện bắn cung của gia tộc, biểu hiện của Triệu Phong đã khiến nàng vô cùng kinh ngạc.

Nhất thời, Triệu Phong liền trở thành một trong những tiêu điểm tại Diễn Võ Trường vào ngày hôm nay.

– Tiểu tử, hôm nay ngươi chuẩn bị mất mặt trước mọi người đi.

Ánh mắt Triệu Khôn trở nên lạnh lùng, nhìn chằm chằm Triệu Phong, khóe miệng nhếch lên nụ cười.

Mắt thấy Triệu Càn từng bước đến gần, bầu không khí đột nhiên trở nên căng thẳng, áp lực.

– Đúng là Triệu mỗ, không thể giả được.

Triệu Phong mỉm cười, trong hoàn cảnh như vậy vẫn dung dung dò xét Triệu Càn.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN