Làm Thằng Đàn Ông Tốt Không Phải Lúc Nào Cũng Hay
Làm Thằng Đàn Ông Tốt Không Phải Lúc Nào Cũng Hay - Chương 07
Có 1 số thím nói mình viết chuyện ngày càng nhạt dần, Mình xin đính chính là mình chỉ kể chuyện thôi chứ không sáng tác truyện, và không phải ngày nào cũng có cái hay ho để nói, nếu như thế thì mình đã chẳng phải ngồi đây chém gió với mấy thím làm gì cả.
Nhiều thím thì GATO với mình, đại loại như “kẻ ăn không hết, người lần không ra”. Mình là 1 người rất kén ăn, không phải cái gì cũng có thể đưa lên miệng và cho vào bụng (nghĩa đen đấy), và những cái mình thích ăn không phải lúc nào mình cũng có thể được ăn. Chuyện tình cảm của mình cũng tương tự thế. Mình có thể tự tin là mình có chút ngoại hình, tính tình ok và cái miệng không đến nỗi tệ nên nếu mình muốn, chắc chẳng bao giờ phải rơi vào tình trạng FA, lúc nào cũng có vài bé xin chết
Mình cũng chẳng phải trai ngoan gì đâu, cũng chơi bời đủ cả, kể cả chuyện gái gú. Nhưng mình không muốn lợi dụng tình cảm của người khác đâu, chỉ người mình yêu mới được làm người yêu mình, còn kiểu như: bé đó được đấy, cua đổ chơi bời vài tháng thì mình tuyệt đối không. Những người con gái mình thực sự theo đuổi đến bây giờ chỉ có 3 or 4 cô thôi, và mình cũng có 1 ex, còn lại là tạch cả. Bỏ ra rất nhiều thời gian, tâm huyết, tình cảm, phiền cả bạn bè mà chẳng có kết quả gì nên giờ cũng chẳng muốn quen ai, tự do tự tại thế lại hay. Nhiều lúc cũng tự an ủi mình: chắc tại do chưa “tới số”.
Hôm nay đi làm cũng không có gì đặc biệt cho lắm ngoài chuyện đến công ty (cả tập đoàn mình làm chung 1 tòa nhà) rất nhiều người nhìn mình chỉ chỏ. Mẹ, khóa quần cài rồi, quần áo cũng không thủng chỗ nào, mặt mũi chẳng dơ, sao nay nhiều người kì vậy? Vào đến văn phòng mới hiểu thì ra cái vụ mình với em V xử hết cái cây socola hôm đi dã ngoại đã được đăng tải trên trang nhất báo lá cải của công ty mình . Chịu để mọi người chọc 1 tí rồi cắm mặt vào việc, mình để ý thấy em V cũng chẳng tỏ ra ngại khi bị mọi người chọc, vậy tốt.
Nay mình nhiều việc quá, làm 1 lèo đến trưa thì có tin nhắn, mọi khi điện thoại để trên bàn mà nay quên nên tiện thể lôi ra đọc luôn (bình thường mình bận ko thì ko coi tin nhắn)
– Alo quân sư có nhà không thế? – Là của em bé mà mình đã từng đề cập, quen 3 năm rồi mà đã chọn người khác cách đây vài tháng
Lan man chút về bé này cho các thím dễ hiểu. Bé cùng quê với mình, năm nay mới sang năm 2 DH, mình biết bé cách đây khoảng 3 năm hơn chút, biết qua mạng và bạn bè, từ ngày biết bé mình chưa về nên chưa gặp bao giờ. Trẻ con mà nên lúc đầu chỉ nói chuyện vui vui thôi, mình cũng chỉ cho bé chuyện học hành và nói chung là nhiều thứ trong cuộc sống. Bé phong mình làm quân sư, mình cũng nhận, vô tư được khoảng 1 năm hơn thì mình biết mình sẽ buồn chết mất nếu ko dc nói chuyện với bé ấy. Lúc đó bé đang học cuối 12. Cũng nhiều lần định nói nhưng vì nhiều lí do: kẻ bắc người nam vs bé lại sắp thi Dh nên mình chờ.
Đùng 1 cái bé ko thi trong Sg như dự định nữa mà thi ngoài HN, đỗ cao là khác. Đến đây thì mình hiểu cơ hội cho mình chỉ còn 1% thôi. Mình vẫn vui vẻ đến khi bé có người yêu, mình đã hứa sẽ làm quân sư cho bé đến khi bé có người yêu mà, và kết cục chắc các thím đoán ra, mới vài tháng nay thôi …. Mình chỉ buồn 1 cái là bé giấu mình nhiều chuyện, mình thấy giống bị lừa (chuẩn cmn ra là làm thằng osin)
Thấy tin nhắn của bé thì giống như kiểu các thím nhận được tin nhắn của ex ấy, nhiều cảm xúc. Mình ngưng làm 1 chút xuống hút thuốc và rep cho bé
– Nó không dùng số này nữa (ý mình là giờ mình đã ko còn là quân sư của bé)
– Thế cho em gặp anh H, em có chuyện gấp ah!
– Umh, H on phone
– yeah, anh còn giữ mấy cái bài của em trên gmail không thế? Cái máy của em nó bị đơ rồi, mà em cần gấp quá. huhu (ngày trước mình hay làm bài or sửa bài cho bé và gửi từ mail công ty của mình qua gmail của mình luôn, bé cũng dùng gmail của mình)
– Từ ngày bé dùng sao giờ nó vẫn vậy. Anh ít xài gmail, cũng chưa đụng vào bài gì của bé. không vào check hay sao mà hỏi anh? (mình lạnh lùng, mình đang bận và không muốn phải suy nghĩ nhiều nữa)
– Em … quên pass rùi! (thế đấy, pass mình đổi theo ý bé để bé dễ nhớ, mới khoảng 3 tháng thôi, giờ quên rồi)
– xxxxxxxxxxxx Mình nhắn pass cho bé và đi lên phòng, chẳng nói gì thêm.
Lại cắm đầu vào việc, lúc đầu có suy nghĩ lung tung chút nhưng rồi chẳng nghĩ gì nữa. Mình thấy có tin nhắn, liên tục, nhiều lắm, mình nghĩ bé nhắn cho mình, cũng chẳng đọc. Ăn cơm cũng vội vội vàng vàng rồi lại xuống làm 1 lèo. Đến 5h thì mình cũng làm xong report, còn 30′ tranh thủ lên voz dạo chơi, coi báo, coi fb tí rồi về. Nhìn điện thoại thấy 17 tin nhắn mới, về mới lôi ra đọc và update luôn lên Voz.
Mình kể không theo thứ tự nhé: vài tin nhắn rác, 1 tin nhắn của sế nhắc mình gửi báo cáo trong hôm nay, 2 tin nhắn của em V:
– Anh, lát ra ngoài ăn trưa với mấy anh chị em, mọi người khao vụ “cặp đôi hoàn hảo”
– Eo, lại báo ah? thế thôi cho anh nhịn ^^ (chắc em nó đi ra hay hỏi ai đó biết mình bận)
Còn lại là của bé:
– Tks a nhiều ạ (ko gọi mình là quân sư nữa, tốt). Đúng là còn nguyên, may quá, hihi (Mẹ, mình có bao giờ nói dối bé vụ gì đâu)
– Mà sao lâu rồi chẳng thấy a nt hay gọi cho e gì cả. A giận e ah? Chắc không phải đâu, e biết a chẳng giận e chuyện gì bao giờ mà. (Đúng là mình ko giận bé bao giờ)
– Sao anh ko nt lại. Em biết a đang đọc mà? (cái này sai cmnr, a đang bận và ko muốn đọc)
– Các chị (bạn mình mà em biết) nói đúng thật, nhiều lúc a khó hiểu quá. Có thể e trẻ con chưa hiểu được a nghĩ gì, nhưng e thấy lúc này a đúng là đáng sợ, chẳng lẽ e và a ko thể bình thường như trước được nữa?
– Từ ngày a biết e có bạn trai, a chỉ nhắn 1 tin rồi biến mất luôn, e sợ a buồn, sợ lắm, sợ a mắng e nên e chỉ dám biết về a qua các chị, qua fb. A đã làm đúng lời hứa của mình, mà e có bắt a phải hứa thế đâu? ( là a muốn thế chứ e nghĩ e bắt buộc được a sao?)
– E cứ nghĩ a sẽ hỏi e nhiều thứ vì e đã nói dối a khi ko nói a biết e có bạn trai rồi (bé nói khi nào có bạn trai sẽ cho mình biết, và nhiều thằng tăm tia bé cũng nói vs mình, hỏi mình ý kiến, sót thằng này thì nó câu mất bé của mình luôn). Vậy mà a chẳng hỏi gì, lại ko cho e được hỏi tại sao a lại như thế, e ko hiểu được (bé mà hiểu được a thì a đâu còn là a nữa?), cũng ko dám hỏi. E nghĩ e biết lúc a khùng lên sẽ ntn rồi
– Bạn trai của e hắn cũng tạm được a ah, e cũng mới nhận lời vs hắn, chưa mấy người biết mà sao a đã biết? (tai mắt của a nhiều mà bé, ko những biết hắn mà còn biết bé đã làm những gì với hắn ). Nhưng dù có yêu hắn thế nào thì hắn cũng ko thể tốt vs e như quân sư của e được (nó tuổi gì mà đòi so vs a ), quân sư vẫn mãi là người tốt vs e nhất trên đời, tiếc là giờ ko còn nữa rồi (cũng may là a chưa kịp cao thêm cm nào bé ơi)
– E biết e nợ a nhiều lắm, ko có a e có lẽ đã không được như hôm nay, luôn là người ủng hộ, chia sẻ, dạy e cách sống, làm đồng hồ cho e vì e hay ngủ nướng và lại còn học hộ e nữa, ngày đấy vui a nhỉ? Ngày nào a cũng dặn dò e dù a biết e chẳng nhớ được nhiều. Lúc đó đúng là e chẳng nhớ những lời a dặn, nhưng bây giờ thì e nhớ hết rồi. ( chưa tin được)
– E biết a vẫn còn lo lắng cho e, nhưng e nghĩ e cũng lớn rồi, ko để a lo mãi cho e được, a cũng phải đi tìm 1 nửa của mình nữa chứ (a tìm ở đâu bây giờ hả bé? Khi mà bé giữ mất rồi!). E đã lấy của a quá nhiều time rồi, giờ phải để dành cho cô gái may mắn khác thôi.
– E sẽ sống và học thật tốt đề a được nở mày nở mặt (mình vẫn hay nhắc bé như thế), a đừng lo nhé và a cũng phải sống thật tốt đấy. Khi nào a về nhớ nói cho bé biết để bé còn cảm ơn nhé quân sư @@ (a đâu cần bé phải cảm ơn a)
Mình cũng rep ngắn gọn cho bé rồi: “nay a bận quá ko có time nói chuyện, ráng học cho tốt đi khỏi mang tiếng a, có gì khó khăn cứ nói a sẽ giúp”.
Bây giờ mình thấy rất thanh thản và mình muốn được như thế. Mặc dù nhiều lúc thèm được nói chuyện với bé vô cùng, mình vẫn update thông tin về bé thường xuyên (nguồn ở đâu thì ko tiết lộ được ). Nếu vừa rồi bé có nói là cần mình, muốn …. này khác mình cũng chẳng dám nhận lời nữa, không phải vì bé ko còn là cô bé như mình nghĩ mà vì giờ có yêu nhau cũng giải quyet1 được gì khi ở xa nhau quá. mấy chuyện này mình đã suy nghĩ và điên điên cả tháng trời, giờ thì thông rồi. Coi như 1 kí ức đẹp đã, tương lai còn ở ngày mai, không nói trước được điều gì. Cứ từ từ rồi tính!
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!