Say Nắng Cô Em - Tán Cô Chị - Say Nắng Cô Em - Tán Cô Chị - Chương 19
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
376


Say Nắng Cô Em - Tán Cô Chị


Say Nắng Cô Em - Tán Cô Chị - Chương 19


Những cuộc nói chuyện
“Người mày sao thế con?” – Mẹ hoảng hốt khi nhìn thấy những vết băng bó trên người
“Dạ. Hôm qua đi về bị ngã xe thôi mẹ”
“Ngã xe gì mà chầy xước hết người thế này? Ai băng bó cho đây?”
“Bạn con. Me thay băng dùm con cái” – Em đưa cho mẹ bộ dụng cụ sơ cứu hôm qua lấy ở nhà My
“Ngồi xuống ghế. Con với cái đi đứng phải cẩn thận chứ. Lỡ có chuyện gì thì sao?”
Mẹ lột mấy vết băng cũ rồi rửa và băng mới lại. Vừa làm vừa càu nhàu em rồi lại bắt em nghỉ việc. Em không chịu. Em và mẹ không ai nhường ai thành thử cãi nhau to. Chán, em gọi thằng Huy đến chở đi học rồi trưa hôm đó không về nhà ăn cơm luôn. Mẹ cũng chẳng thèm gọi, tiền lương cũng chẳng còn nên lại phải sang nhà thằng Huy ăn chực. Tối hôm đó, em vẫn vác cái người đang ê ẩm vì đau đi làm. Nói là đi làm nhưng cũng chỉ đừng trong quầy vì đau quá, có ra bưng nước được đâu. Bỗng có điện thoại gọi đến.
“Dạ. Con nghe bố?”
“Sắp tan giờ làm chưa?”
“Sắp rồi. Còn nửa tiếng nữa ạ”
“Ừ. Bố đang ở quán mày đây. Ra đây bố gặp lát”
Em chạy ra ngoài thì thấy bố đã ngồi ở trong quán và đang nhâm nhi ly café. Thấy em, bố vẫy lại.
“Có bận quá không? Bố con mình nói chuyện một lát”
“Dạ. Để con vào xin quản lý” – Em chạy vào nói với quản lý một tiếng. Ổng bảo em ra ngồi đi rồi tí ổng ra chào hỏi sau
“Cãi nhau với mẹ à?”







“Vâng”
“Mẹ mày đang giận lắm đấy. Mày lo mà về xin lỗi mẹ đi”
“Nhưng mà con…”
“Mày đi làm, bố không cản. Lớn rồi tự quyết định được tương lai của mình. Trong cái xã hội này, chẳng có ai cho không ai cái gì đâu. Bố muốn mày phải tự lập sớm, mày nhận ra được điều đó, tự bươn chải, kiếm tiền là tốt nhưng mày cũng phải nghĩ đến bố mẹ gia đình. Đừng có cứng đầu quá. Mẹ cũng chỉ muốn tốt cho mày thôi. Thế nên, về xin lỗi mẹ đi rồi bố sẽ nói đỡ cho”
Bố và em nói chuyện nhiều lắm. Lâu rồi em không tâm sự với bố như thế này, em cũng hiểu bố cũng không phải là người quá phong kiến. Chỉ là những quy định đặt ra thì phải thực hiện theo đúng như thế. Thành ra, có một thời gian dài em oán trách bố vì mối tình đầu với Linh (ex). Giờ này nhớ lại thấy bực mình vì ngày xưa lại có suy nghĩ non nớt như thế.
Một lát sau thì ông quản lý ra chào hỏi bố, rồi ngồi tiếp chuyện với nhau, em thì lặng lẽ lui vào để dọn lại bàn ghế chuẩn bị ra về. Bố chở qua cửa hàng hôm qua lấy xe. Sửa mất gần 200k các thím ợ. Ngắm gái có tí mà trả giá đắt quá.
Vào nhà thì thấy mẹ đang ngồi coi TV. Em vào chào hỏi rồi xin lỗi. Mẹ vẫn nhất quyết bắt em nghỉ việc ở đó nhưng cũng may bố nói thêm nên em được đi làm nhưng với điều kiện nếu xảy ra thêm một lần đánh nhau nào nữa thì nghỉ luôn. Hồi sáng em bảo là bị ngã xe chứ có đánh nhau gì đâu sao mẹ lại biết. Truy ra thì hồi trưa con Thy mách lẻo với mẹ.
Thay băng, ăn cơm rồi đi ngủ. Vết thương qua một ngày cũng không còn chảy máu nữa. Chỉ có mấy vết bầm còn lại. Lấy cái chai xoa bóp của bố dùng tạm vậy. Chỉ còn 20k còn lại trong túi. Không biết từ giờ tới cuối tháng phải sống sao đây.
Sáng hôm sau, nghe lời thằng Huy làm con đề trúng được mấy trăm các thím ợ. Hên vãi nồi. Vậy là sống dư tới cuối tháng rồi
“Chiều đi café không mày?” – Tin nhắn của Thy
“Mấy giờ? Mày bao à?”
“Giờ luôn. ĐM chị chi. Đi không?”
“Ngu gì không đi. Quán cũ phải không?”
“Ừ”
Nói là mời nhưng con này hay troll người lắm. Nó bắt em trả mấy lần rồi. Cứ cầm tiền đi cho chắc ăn. Nghĩ thế em cầm cái bóp rồi chạy xe ra quán. Ra tới nơi thì thấy nó đang ngồi ở đó đọc sách.
“Sao rồi bạn hiền. Đỡ đau chưa?”
“Cũng đỡ rồi. Có gì mà mày gọi tao ra đây đấy?”
“Ủa? Gọi mày ra tán phét không được hả?”
“Cũng được. Nhưng thằng bồ mày đâu mày không gọi lại gọi tao?”
“Anh ấy đi Đà Nẵng rồi. Mẹ, cũng lâu rồi tao với mày chưa nói chuyện với nhau. Thái độ gì đây?”
“Tao sợ thằng bồ mày ghen rồi chém tao như cái vụ tao bị đập vừa rồi. Hãi lắm” – Em vừa nói vừa đưa tay lên múa phụ họa
“Hahaa. Mày cũng biết sợ cơ à? Mà quên chưa hỏi. Sao hôm đó mày bị đánh vậy”





Em ngồi kể cho Thy nghe toàn bộ câu chuyện. Tất nhiên là không giấu diếm một cái gì. Nghe xong, nó chửi em ngu rồi lại rống lên cười.
“Mày tin bố hấp diêm mày không?” – Vẫn câu hỏi muôn thuở
“Lâu rồi không nghe mày đòi hiếp tao. Hộ tao phát” – Thy nói rồi vạch một bên áo. Làn da trắng hồng gần vếu lộ ra. Nóng hết cả người
“Thôi không đùa nữa. Nghe tao hỏi này?” – Thy chỉnh đốn trang phục rồi nói
“Sủa đi”
“Mày thấy cái My nhà tao như thế nào?”
Giật mình, sao tự nhiên con bạn lại hỏi em như thế?
“Sao mày lại hỏi tao như thế?”
“Ừm! Hôm vừa rồi đi chơi với bọn thằng Nam có cả My. Cái thằng hôm bữa mày với cái My đi sinh nhật đấy. Hình như đúng cái tối mà mày bị đánh. Thằng này yêu cái My lâu rồi, tao cũng thấy nó tốt nên muốn ghép đôi cho hai đứa nó. Cũng chả hiểu sao mà nó lại mê mẩn con bé đến thế. Người ngoài như mày thử giải thích xem sao”
Nghĩ tới thằng Nam, em lại nghĩ tới những lời tối hôm bữa nó nói về My. Máu nóng lại bừng lên. Em bỗng nhiên gắt lên.
“Mẹ. cái thằng mờ lờ đó thì tốt cái gì. Mày đừng có mà giao trứng cho ác. Tao chưa róc thịt nó ra là may đấy?”
“Sao đấy? Gì mà bức xúc vậy?” – Thy tỏ vẻ bất ngờ trước thái độ của em
“Mày biết thằng đó nói gì về My không? Nó nói My là gái gọi cao cấp đó. Hôm đi sinh nhật tao đánh nó cũng chỉ vì nó nói như vậy đấy. Mẹ cha nó nữa chứ”
“Gì? Mày nói cái gì? Nam nói My sao?”
Em kể lại câu chuyện hôm đi sinh nhật cho Thy nghe. Xong thấy Thy thở dài
“Thật hả mày?”
“Tao lừa mày làm éo gì?”
Thy ngồi thừ ra một lúc. Với tay lấy cốc sinh tố rồi hút sùn sụt rồi nhìn mông lung không nói gì hết. Chắc đang tự hỏi tại sao một thằng như Nam lại đi nói xấu đứa em của nó như thế. Bỗng tự nhiên nó mỉm cười quay lại nhìn em. Có mùi nguy hiểm
“Mày nói mày đánh nhau với thằng Nam hả?”
“Ừ. Thì …thì sao?” – Đúng là nguy hiểm thật
“Mày đánh thằng Nam khi nghe thấy nó nói về My như thế hả?”
“Đúng”
“Mày chả phải là gì của cái My. Sao mày lại đánh nhau vì nó, mày có ý gì với nó phải không. Heheee” – Em tự nhiên lạnh hết sống lưng
“Gì có! Nếu đó là mày tao cũng làm vậy thôi” – Em chối
“Thật không?” – Thy tỏ vẻ nghi ngờ
“Thật”
“Mày tốt như thế hả? Tin được không đây?”
“Mày là bạn của tao bao nhiêu năm rồi. Mày chả hiểu tính tao sao?”
“Chính vì là bạn của mày bao nhiêu năm nên tao những lời mày nói mới đáng nghi như vậy. Đùa thế thôi nhưng nếu có ý gì đó với bé My thì cũng được. Con bé hơi bị đảm đấy. Cố gắng lên nhé thằng bạn” – Thy nháy mắt
“Tào lao” – Em cầm ly ca cao uống cái ực






Nghe con Thy nói vậy em cũng mừng lắm. Ít ra con bạn nó cũng ủng hộ em. Có đồng minh mạnh như nó thì cứ thế mà triển thôi. Cố gắng trong năm nay phải có gấu bằng được để thoát khỏi cái cảnh FA
Ngồi nói chuyện phiếm một lúc nữa nhìn lại đồng hồ đã thấy 5h. Nhanh thật đấy. Mới đó mà đã 2 tiếng rồi, đến giờ phải ra quán làm việc. Em kêu tính tiền rồi Thy móc ra trả. Con bé phục vụ nó nhìn em như cái thằng từ hành tinh khác ấy. ĐM chưa thấy gái đi với trai trả tiền café bao giờ à?
Về nhà lấy bộ đồng phục rồi chạy ra quán xe ra quán. Bước vào thì ông quản lý kéo em lại rồi dúi vào em một mớ dây điện, đèn chùm bắt treo lên. Sắp đến 20/10, công việc ngày càng nhiều vừa phải trang trí lại quán, vừa phải phục vụ, chạy nước. Guồng quay công việc cứ xoay khiến đêm đó về mấy vết thương cũ nhức lên hành em cả buổi. Đang ngồi thoa thuốc thì có tin nhắn đến.
“Làm gì đấy anh?” – Là của My
“Anh đang thoa thuốc.”
“Vẫn còn đau lắm hả. Sáng mai rảnh chạy qua em đưa cho lọ thuốc này mà thoa”
“Thôi, anh còn hơi nhức thôi. Không sao đâu. Mai em rảnh không? Đi uống café?”
“Mai em có việc rồi, khách sạn X khai trương. Em muốn nhờ anh việc này nhưng anh đang còn đau nên chắc thôi”
“Việc gì đấy? Nói anh nghe?”
“Dạ thôi. Phiền anh lắm”
“Cứ nói đi. Có gì anh giúp cho”
“Mai ở khách sạn có tuyển thêm người phục vụ. Mấy cha quản lý ở đó bảo thiếu người nên nhờ bọn em tìm thêm. Nếu được thì anh đi làm với bọn em cho vui”
“Em cũng phục vụ ở đó hả?”
“Dạ không anh. Em đứng chào khách. Mai được thì qua em nha?”
“Ừm! Vậy mai anh qua”
Đặt chiếc điện thoại xuống, ngày mai được làm việc chung với My. Nghĩ cũng thấy vui vui nhưng không biết công việc làm như thế nào nhỉ? Chắc cũng chỉ giống như ở quán café thôi. Phục vụ ở đâu mà chả như vậy, nghĩ nhiều mất công thôi thì tắt đèn đi ngủ.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN