Say Nắng Cô Em - Tán Cô Chị - Say Nắng Cô Em - Tán Cô Chị - Chương 33
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
328


Say Nắng Cô Em - Tán Cô Chị


Say Nắng Cô Em - Tán Cô Chị - Chương 33


Quả đắng
Xe chạy thẳng qua con đường hai bên đầy ắp những mùi thức ăn thơm phức tỏa ra từ các hàng cơm quanh đó, qua cả cái chợ đầy mùi tanh của thịt cá và những tiếng chèo kéo mua bán của người bán hàng sau đó đá sang con đường trung tâm vào thành phố sầm uất với những ngôi nhà hiện đại rồi ôm cua vào một con đường nhỏ quen thuộc với những tán cây xanh rợp đường. Về tới nhà, em mở cổng dắt xe vào bên hông rồi khóa cửa cổng bước vào nhà thì thấy mẹ đang ngồi đó xem TV. Thường thì hàng ngày vào giờ này đáng lẽ ra mẹ phải ở quán để chuẩn bị thức ăn cho buổi tối cho khách, sao lại có thời gian ở nhà thế này?
“Ủa? mẹ không ra quán ạ?” – Em cất tiếng hỏi
“Ừm! tí mẹ ra. Ngồi xuống đây mẹ hỏi chút chuyện”
“Dạ” – Em giật thót người. Chả lẽ mẹ biết chuyện sáng nay em cúp cua hay sao?
“Có chuyện gì vậy mẹ?” – Giọng hơi run
“Hôm nay con đi chơi với con Linh phải không?”
“Linh…Linh nào mẹ?” – Em ấp úng
“Con không cần chối. Hồi chiều mẹ thấy con với nó 2 đứa đèo nhau rồi còn ôm nhau chặt cứng trên xe. Con bảo nó ra Hà Nội rồi sao giờ còn có mặt ở đây?”
“Dạ! Mẹ nhìn thấy ạ?”
“Ừm!”
“Vâng!” – Giọng em chùng xuống
“Linh vô đây dự đám cưới anh họ. Cô ấy có gọi điện cho con rồi hẹn con đi chơi thôi”
“2 đứa vẫn còn tình cảm với nhau à?” – Mẹ gặng hỏi
” Dạ không? Con với Linh giờ chỉ như bạn bè thôi”
“Bạn bè mà ôm nhau chặt cứng như thế à? Tôi đẻ ra anh tôi thừa biết tính anh. Hai đứa giờ lớn rồi cũng tự biết suy nghĩ cho tương lai. Đừng có làm khổ bố mẹ nữa nghe không?”
“Dạ. Con biết rồi”
“Thôi vô nhà tắm rửa đi rồi còn đi làm. Đồ ăn với cơm mẹ có để ở cái cạp lòng đấy. Tí nhớ mang theo mà ăn. Mà con Linh khi nào nó về lại Hà Nội?”







“Dạ. Mai đám cưới xong rồi về luôn. Có chuyện gì hả mẹ?”
“Vậy hả? Ừm! Mẹ tính gặp nó nói chuyện tí. Mà nó đi sớm vậy nên thôi”
“Chuyện gì mẹ?”
“Anh không cần biết. Đi tắm đi”
Vác cái thân lên phòng cất cái balo vào một góc, kiếm ít đồ sạch rồi lẹ làng chạy vào phòng vệ sinh tắm rửa và thay quần áo rồi xuống dưới nhà kiếm ít đồ ăn lót dạ vì từ trưa tới giờ có ăn được gì đâu. Sau khi bỏ bụng được hai trái chuối, em lên phòng để thay đồ chuẩn bị đi làm. Tối nay My có hẹn em nhưng em mắc làm nên đành phải bảo cô ấy tới luôn quán. Không biết có chuyện gì nhưng tối nay được nhìn thấy My cũng làm em cảm thấy vui vui rồi
Lửng thửng dắt chiếc xe ra khỏi cổng rồi rồ máy hướng về phía quán. Trời lại mưa phùn, cái thời tiết này đúng là hãi thật. Mưa, gió, và cái lạnh như làm con người ta muốn tê tái. Sống ở đây bao nhiêu năm rồi nhưng đến tận năm nay em mới được chứng kiến cái thời tiết đến khắc nghiệt của phố núi này. Chỉ muốn vòng xe về chui vào chăn ấm và hưởng thụ một giấc ngủ cho sướng cái thân
Đến quán và mọi việc vẫn như ngày nào. Đầu tiên là ăn chửi sau đó sắp xếp lại bàn ghế và ngồi chém gió chuẩn bị order cho khách. Đến khoảng 7h, quán chỉ lưa thưa vài người, chắc do trời mưa nên người ta ít ra đường. Mở hộp cơm ra chuẩn bị ăn thì cánh cửa quán mở, người con gái em mong chờ nhất tuần qua bước vào. Trông cô ấy vẫn như vậy, vẫn có nét hiền dịu ẩn chút cá tính trong cách ăn mặc. Với chiếc áo len cùng đôi bốt cao, cái túi xách bên vai và cái nơ trên đầu – chỉ nhiêu đó thôi cũng thu hút mọi ánh nhìn trong quán rồi
say nắng cô em tán cô chị voz
“Em uống gì để anh đi lấy?”
“Ca cao nóng” – My nhẹ nhàng đáp lại
Bỏ dở hộp cơm. Em tự tay pha cho My một ly ca cao nóng. Phải năn nỉ dữ lắm thằng cha pha chế nó mới chịu dạy cho và đây cũng chính là sản phẩm đầu tiên em làm ra
“Ca cao của em đây? Có chuyện gì muốn nói với anh à?” – Em tươi cười hỏi
“Anh ngồi xuống đi. Em sẽ nói ngắn gọn thôi” – My cầm lấy ly ca cao nhấp một ngụm rồi để xuống
“Chắc anh cũng biết hơn một tuần nay em cố tình tránh mặt anh đúng không? Cả chị Thy lẫn cái Linh đều cố giấu em, anh biết vì sao không?”
Em lắc đầu, ngồi im lắng nghe. My cười nhạt
“Đó là hình phạt dành cho anh vì những gì anh làm trong buổi sinh nhật hôm nọ. Hôm đám cưới, anh tỏ tình với em thật sự mà nói em rất vui…” – Em lùng bùng lỗ tai khi nghe những lời nói ra từ miệng My
“Đáng lẽ em sẽ đồng ý trở thành bạn gái của anh ngay trong ngày hôm đó nhưng em cũng muốn để cho anh phải chịu những gì do anh gây ra nên mới quyết định là trả lời sau. Em nhờ Linh và Thy để ý anh. Em biết những ngày sau đó anh rất buồn nhưng em lại cực kì vui vì em có thể kiểm chứng được phần nào đó tình cảm của anh dành cho em. Nhưng….”
“Hôm nay em nói với anh tất cả những lời này. Em muốn chúng mình sau này chỉ là bạn thôi. Đừng có nghĩ tiến thêm bước nào nữa. Chỉ là bạn, đơn thuần chỉ là bạn được không?”
“Em biết chắc anh sẽ thắc mắc nhưng hôm nay anh đã làm gì đi đâu anh tự biết. Trong khi đợi em trả lời, anh lại đi chơi cùng với người con gái khác. Ôm, hôn tỏ ra rất hạnh phúc thì cái lời tỏ tình của anh khi đó liệu có bao nhiêu phần trăm là sự thật đây hả Minh?”
Những lời My nói giống như dao đâm vào tim em vậy. Nói sao nhỉ, tại em ư? Ừ thì tại em. Chính em đã từ bỏ cơ hội của mình mà. My nói đúng, liệu cái lời tỏ tình kia có bao nhiêu phần trăm là sự thật. Giọng My cứ ôn tồn nói, cô ấy khóc, những giọt nước mắt khẽ lăn trên gò má xinh đẹp. My khóc vì em cảm giác này sao nó khác trước vậy. Em cứ ngồi đó im lặng nhìn cô ấy rồi lại ngước ra cửa sổ nhìn mư. Ly ca cao đã nguội lạnh từ lúc nào





“Anh không có gì để giải thích sao?”
“Em đã nói vậy thì anh phải giải thích gì nữa đây. Anh chỉ muốn nói một câu thôi: Anh yêu em là sự thật, em muốn tin hay không thì tùy. Chính anh đã vứt bỏ cơ hội của mình. Và thật mừng khi anh cũng biết em có tình cảm với anh. Chỉ cần vậy thôi” – Em mỉm cười nhìn cô ấy
“Anh cũng không xin em thêm cơ hội nào nữa đâu. Đó coi như là thêm lần nữa trừng phạt anh đi. Anh đã từng mất đi tình yêu một lần nhưng lần này sẽ khác, anh sẽ cố gắng bằng mọi cách để giữ lại nó. Đối với anh một lần là quá đủ. Thế nên hiện tại bây giờ chúng ta cứ là bạn của nhau đi. Một thời gian sau, khi nào em đã quên được mọi chuyện xảy ra trong ngày hôm nay anh sẽ tán em lần nữa. Chỉ cần em biết tình cảm của anh đối với em là sự thật. Thế là được rồi”
“Giờ anh phải đi làm việc. Em ngồi chơi nhé” – Nói xong em đứng dậy bước thẳng vào quầy, bỏ lại My đang giương đôi mắt ngơ ngác đẫm nước mắt nhìn em
(Thực ra hôm đó em không nói sến như thế đâu. Đại khái là sẽ cố gắng tìm cách giảng hòa thôi. Thêm tí mắm muối vào cho câu văn nó sinh động Các thím đọc đoạn này đừng thấy gai mình nhé)
Hộp cơm mẹ làm hôm nay toàn món ngon sao mà ăn vào thấy nhạt thế, em nuốt không nổi đến miếng thứ 2. Cảm giác có cái gì đó đè nén trong cổ họng khiến cho đến việc nuốt nước miếng thôi cũng thấy khó nữa. My ngồi đó thêm một lúc rồi tính tiền đi về, ly ca cao chỉ uống được một ngụm, có lẽ là không ngon nhưng cũng có lẽ vì chuyện ngày hôm nay khiến cho cô ấy cảm thấy buồn lòng. Biết sao được, lỗi là tại ở em, chỉ biết trách em vô ý vô tứ làm hỏng đi tất cả để rồi chỉ biết ngồi thu lu trong một xó để tự than thân trách phận
Trời tạnh mưa cũng là lúc quán chuẩn bị đóng cửa. Em lại bon bon trên xe ghé qua một quán tạp hóa ven đường mua vài lon bia và bịch bim bim. Em muốn uống, hễ cứ buồn em lại muốn uống để cho say, để quên hết mọi việc và khi chìm dần vào giấc ngủ thì cũng là lúc con người em cảm thấy nhẹ nhõm và sảng khoái nhất.
Về tới trước cổng nhà, em nhanh chóng cất xe rồi khóa cửa cẩn thận. Bố mẹ đã đi ngủ, căn nhà lại chìm vào cái vẻ im ắng vốn có của nó. Lẳng lặng xách bịch đồ vắt lên giường, thay bộ quần áo cho thoải mái rồi vào nhà vệ sinh rửa sơ cái mặt rồi chạy lên phòng khóa cửa lại mở lon bia và uống
Em là người rất thích sự ồn ào, náo nhiệt nhưng cũng cực kì ưa tự kỉ. Lon bia, tiếng nhạc của Mr.Siro phát ra từ cái loa vi tính và ánh sáng của những ngọn đèn đường hắt vào cửa sổ, chỉ nhiêu đó thôi cũng làm em cảm thấy bình yên đến lạ, Mỉm cười rồi lại bật bia cứ thế hết lon này đến lon khác cho đến khi em gục xuống miệng vẫn lẩm bẩm gọi tên một người nào đó rồi chìm dần vào giấc ngủ.
Tỉnh dậy bởi tiếng còi xe inh ỏi ngoài đường. Lần nào cũng vậy, hễ cứ uống vào là đau đầu, phờ phạc hết cả người. Cũng may, hôm nay là cuối tuần chứ vác cái thân này mà vào trong lớp chắc chết quá. Dọn dẹp lại đóng vỏ bia đang vứt ngổn ngang dưới sàn nhà, sắp xếp lại chăn màn rồi chạy ù vào nhà vệ sinh tắm rửa. Sáng nay rỗi không làm gì nên rủ chạy sang nhà thằng Huy rủ nó làm ván LOL, anh em với nhau lâu rồi cũng chưa đánh
Vừa mới đến nhà thằng Huy thì ông anh bảo nó vừa chạy đi đâu rồi đấy. Chán nản mở một máy lên, vừa đăng nhập vào Garena thì điện thoại rung. Trên màn hình hiện lên chữ Thy
“Đang ở đâu đấy?”
“Nhà thằng Huy, có gì không?”
“À! Gọi rủ mày đi uống café ấy mà? Đi không?”
“Không. Tao đang bận”
“Bận gì? Đi với tao cho vui”
“Đã bảo là đang bận mà. Khi khác nha”
Em cúp máy thì vừa lúc tìm được trận đánh trong LOL. Đang chiến chắc được khoảng 10 phút thì bỗng dưng cái tai của em được ai đó kéo ngược lên trên quay ngược lại thì cái người mà ai cũng biết mặt đằng đằng sát khí đang gằn từng chữ một
“Mày bận thế này hả? Dẹp”
“Đau..đau tao…từ … Ái đau. ĐM đang combat”
Nó thả tai em ra. Rồi chạy lên trên chỗ máy chủ. Em không quan tâm nó làm gì. Đang combat dở thì màn hình tự nhiên bị thoát ra rồi máy tắt hẳn. Em đang còn lơ ngơ không biết gì thì
“Dẹp ngay! Đi với tao. Tao hỏi tội mày”
Chẳng nói chẳng rằng nó kéo em thẳng ra cửa trước cơ số con mắt ngỡ ngàng của những thanh niên trong quán. Lần trước là cô em Linh, lần này đến cô chị Thy kiểu này chắc em bẽ mặt đến chết quá
“Để xe mày ở đó. Đi xe tao”
“Thế tí tao về bằng gì?”






“Tí tao chở về”
Em và Thy ghé vào một quán café gần đó. Vẫn những thức uống cũ: ca cao nóng cho em và sinh tố bơ cho Thy, mặt nó có vẻ dãn ra khi được vào trong chỗ ấm cúng như thế này
“Có chuyện gì?”
“Mày với con My cãi nhau đúng không? Hai đứa bay có chuyện gì à?”
“Có đôi chút hiểu lầm thôi” – Em chối rồi đưa ly cao cao lên miệng nhấp
“Cái hiểu lầm của mày á? Cái mặt mày tao còn lạ gì nữa. Có phải mày đi chơi với con bé bồ cũ của mày rồi bị con My nhìn thấy nên 2 đứa bay mới giận nhau chứ gì?”
“Nhưng tao với My có là gì của nhau đâu mà giận”
“Chứ không phải là mày tỏ tình với nó rồi à?”
“Nhưng cô ấy chưa đồng ý” – Chép miệng
“Ủa. vậy hả? Mấy hôm trước nó có bảo tao với cái Linh để ý mày. Thấy nó có vẻ vui lắm . Rồi hôm qua về nó đóng cửa phòng khóc một mình. Tao đoán là chiều hôm qua nó thấy mày đi với con kia nên mới thế”
“Sao mày biết?”
“Hôm qua mày cúp học, tao cũng cúp mà. Đang đi chơi với anh yêu thì thấy mày chở con bé đó vô khu X chơi mãi đến 3 – 4 h chiều lúc tao đi mua đồ 2 đứa bay mới mò mặt về . Mày được lắm, dám làm em tao khóc. Mày liệu cái thần hồn đó”
Em thở dài rồi kể hết mọi chuyện từ cái hôm đám cười đến ngày hôm qua cho Thy nghe. Nó chăm chú, chốc chốc lại cầm ly sinh tố lên hút cái chụt rồi để xuống. Ở cạnh Thy, em thoải mái trải lòng của mình, không phải giấu diếm hay e sợ một điều gì hết. Cũng bởi vì lẽ đó nên ngoài mẹ ra, Thy là người mà em hay tâm sự nhất
“Vậy mày cũng sai chứ đâu có đúng. Mày với cái My chưa ra sao lại đi chơi cùng với con bé kia? Gặp tao tao cũng không chấp nhận được”
“Thì thế tao mới nói. Giờ phải làm sao?”
“Con làm sao nữa. My nó yêu ghét phân minh lắm. Kiểu này khó cho mày rồi”
“Mày không giúp được tao à?”
“Không. Cái này mày phải tự lực cánh sinh thôi. Tao chỉ có thể nói cho mày biết cái này. My cứng rắn rất dễ cảm động. Những điều còn lại tự mày phải tìm hiểu rồi suy nghĩ lấy”
“Vậy thôi á? Không còn gì nữa à?”
“Chứ mày muốn gì nữa? Mà mày với con bé kia đã kết thúc thật chưa đấy?”
“Ừm! Hết lâu rồi. Chỉ là lâu ngày gặp lại nên rủ nhau đi chơi cùng thôi”
“Rủ nhau đi chơi cùng??? Có mà tình cũ không rủ cũng đến á. Mày cẩn thận đấy. làm cái My khóc lần nữa thì xem tao làm gỏi mày như thế nào?”
“Hộ tao cái”
Câu chuyện của bọn em lại xoay quanh vấn đề của Thy và thằng bồ DJ của nó. Hai đứa cũng tính ra trường rồi cưới. Nó còn bắt em không được cưới trước nó rồi còn phải học đánh piano để đàn trong lễ cưới của nó nữa. Chưa hết, từ giờ cho đến ngày cưới, mỗi ngày, nó bắt em phải đút đít heo 10.000 rồi mang con heo đó làm quà mừng cho nó. Tính nhẩm thử xem, còn hơn 1 năm nữa mới tốt nghiệp, loay hoay thì cũng phải mất tầm 400 ngày nữa. 400*10.000. 4 triệu tiền cưới.
“Chờ chút tao có điện thoại. Ủa? Của My nè?”
“Alo! Chị nghe bé?”
“Dạ..Vâng…Da?….SAO Ạ” – Giọng Thy hốt hoảng thốt lên

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN