Người Con Gái Đáng Thương!
Người Con Gái Đáng Thương! - Chương 03
Sáng hôm sau, mọi người dậy và ko thấy Rin đâu. Khi họ định đi tìm thì anh quản lí nói Rin đã đi bộ đến trường từ sáng sớm. Ở trường.
– Sao em đi học mà ko nói cho mọi người biết vậy?
– Tại em muốn ngắm cảnh một chút thôi.
Rin cười trừ, trán cô toát mồ hôi. Ken nhìn cô nghi ngờ, trong giờ học, cậu nhắn tin cho Lucy.
– “Hình như cô ta đã phát hiện ra gì rồi.”
– “Tôi ko nghĩ vậy đâu. Rin chẳng bao giờ nghi ngờ tôi cả.”
– “Cẩn thận vào.”
Đọc song dòng tin nhắn, Lucy quay lại nhìn Rin mỉm cười. Lúc này Conan đã sang Anh để giải quyết một số vấn đề lên ko có ở đây. Vì vậy Lucy ngồi chỗ của cậu. Tại cantin.
– Em ko khỏe sao?
– Dạ ko. Mọi người ăn đi.
Ken luôn để ý mọi động tĩnh của Rin trong khi đó, từ bàn đằng xa có một ánh mắt sát khí nhìn về phía họ (T.T Chirikamo: sẽ tiết lộ người này sau nhưng bật mí đó là Julie). Giờ ra về, đứng trước bãi đõ xe, Rin kéo Gin ra khỏi xe, cô lên xe và đóng các cửa lại.
– Rin em làm gì vậy?
– Mượn xe một chút.
Rin phóng đi ngay, trên xe có Ken đang ngồi ghế sau, cậu ta vẫn ngồi nghe nhạc ung dung. Rin phóng xe đến trước cánh đồng bồ công anh.
– Ra khỏi xe đi.
Bỏ ngoài tai lời của Rin, Ken vẫn ung dung ngồi nghe nhạc. Rin túm tay cậu ta và lôi ra ngoài. Họ đứng trước cánh đồng hoa bạt ngàn và nói chuyện.
– Tại sao lại làm vậy với tôi?
– Cô nói cái gì cơ?
Ken hiểu được ý Rin nhưng cậu bơ đi và trả lời như ko iết gì. Rin hét ầm lên.
– TẠI SAO LẠI LÀM VẬY VỚI TÔI? Sao lại mang tình cảm của tôi ra đùa giỡn chứ?
Rin tức giận vô cùng, cô nhìn Ken giận giữ. Ken ngồi đằng trước xe, cậu nhìn cô.
– Tôi đùa giỡn với tình cảm của cô?
– Tại sao lại cho Lucy giả vờ tốt bụng với tôi, thương hại tôi để rồi chiếm lấy tình cảm của tôi.
– Đây là lỗi của cô. Dù biết cô ta là người của tôi sao còn tin tưởng để rồi bây giờ quay ra trách móc ai chứ hả?
Ken cũng bắt đầu nổi nóng, nhưng nước mắt của Rin lại rơi. Đôi mắt đang hoen đỏ, những giọt nước mắt lăn dài.
– Mẹ tôi. Tại sao lại nói mẹ là kẻ ác quỷ…Sao lại sỉ nhục mẹ tôi chứ?
– Mẹ cô từng là sát thủ và đã giết chết rất nhiều người của chúng tôi. Thật ko may rằng cô chính là con gái bà ta; thông minh, ngoại hình gần như y hệt. Cô là mục tiêu tiếp theo của chúng tôi.
Ken nói với cô ko chút bận tâm. Rin ko quan tâm, cô hét lên.
– KO PHẢI……Các người có biết tôi chưa bao giờ được mẹ yêu thương, được mẹ ôm vào lòng và nói “Mẹ yêu con.” Thậm chí tôi ko biết mặt mẹ, dù viết thư nhưng cũng ko thể gửi đi được vậy tại sao lại nói mẹ tôi như vậy?
Cơn gió lạnh thổi qua. Cả cánh đồng bồ công anh toàn cánh hoa bay lên nhìn thật đẹp nhưng bóng chiều tà in hình ảnh cô gái đứng khóc sướt mướt và chàng trai lặng thinh nhìn lên trời. Họ ra về, Ken lái xe, trên đường về nhà ko ai nói câu gì.
– Cậu và Rin đi đâu vậy?
– Em tỏ tình với Ken nhưng thất bại.
Rin thay đổi thái độ như chong chóng. Cô mỉm cười hồn nhiên nhưng có vẻ tiếc nuối của kẻ bày tỏ thất bại. Baby 5 nên tiếng.
– Sao chúng ta ko đi bar?
– Em ko muốn đi.
– Tôi sẽ ở lại chăm sóc cô ta.
Mọi người ngạc nhiên nhưng rồi cũng đi. Ken ở lại chăm sóc cho Rin (T.T Chirikamo: thực ra có phải đâu cơ chứ). Họ ngồi vào ghế sòa thì cuộc gọi của ba Rin đến.
– Vâng. Con vẫn chưa tìm được nên papa có thể cho con ít thời gian?
“- Thời gian của con đang hết dần.”
Cuộc gọi kết thúc, Rin thấy mệt, cô ngất đi vì cô bị sốt thật. Ken bế cô về phòng, cậu đắp chăn cho cô. Đang tiến đến cái bàn nơi chiếc hộp gỗ đặt ngay trên mặt bàn, cậu định mở ra thì….
– Howl……
Rin đã gọi tên người con trai nào đó trong giấc ngủ, ko biết người con trai đó là ai nhưng cô đã khóc. Ken bất động khi nghe cái tên đó. Rốt cuộc Howl là ai vậy?
Ken bất động khi nghe Rin nói “Howl…” Cậu đứng bất động một lúc, song cậu cầm cái hộp lên và mở ra. Bên trong hộp toàn thư là thư.
– Gửi mom…..
Ken ko muốn động đến quyền riêng tư của Rin, cậu nhìn một tệp thư rồi thấy ở cuối hộp có một tấm ảnh một người phụ nữ bị xé mất mặt. Ken lật mặt sau lên thì thấy có ảnh một cậu bé và dòng chữ “Howl”. Lại là Howl, rốt cuộc cậu ta là ai?
Howl – đây chỉ là một cái tên của người bạn thời thơ ấu hay nói cách khác là người mà Rin yêu. Cậu ta và Rin quen nhau nhưng bí mật. Dù chỉ biết nhau ba tháng nhưng điều đó có ý nghĩa rất lớn với Rin. Hãy đọc tiếp để biết chân tướng của người này. NGƯỜI CON GÁI ĐÁNG THƯƠNG sắp kết thúc.
– Sáng rồi sao?
Rin thức dậy, cô kéo dèm cửa ra, ánh nắng chan hòa chiếu những tia ấm áp vào phòng. Rin ngồi lên bàn, cô nhìn đống thư vất bừa trên bàn và biết rằng có người đã động vào chúng. Rin cất hết thư đi và cô cầm tấm ảnh cậu bé đề chữ “Howl” lên và bóp nát nó trong tay.
– Kết thúc rồi Howl. Cuộc chiến này sắp kết thúc rồi….Thời gian của tôi đang rút ngắn.
Câu nói khó hiểu của Rin rốt cuộc ám chỉ điều gì? Rin đốt cháy bức ảnh đó, hôm nay cô cúp học. Rin đi xuống nhà, cô vào căn phòng thư viện rồi tìm kiếm quyển sách có bìa đen.
– Đây rồi.
Rin kéo quyển sách và một cách cửa mở ra. Rin đi vào đó và cánh cổng đóng lại. Cô bật công tắc thì một loạt các ánh đèn phát sáng. Đây là căn phòng bí mật của Rin.
– “Xin chào Rin.”
Cỗ máy tự động được cài đặt khi có người bước vào (ở đây chỉ có mỗi Rin vào thôi). Rin ngồi vào bàn máy tính, cô viết cái gì đó, cô nói chuyện với ai đó.
– Papa thật tàn nhẫn phải ko? Con đã bảo là ko thích sao papa cứ bắt làm.
Một dòng chữ kì lạ hiện nên trên màn hình máy tính. Rin mỉm cười, miệng cô bắt đầu chảy máu.
Rin láu vết máu đi, cô tìm trong túi áo mình và lấy ra lọ thuốc và uống nó. Bỗng có tiếng lạ, Rin trở lại lên trên và thấy mọi người đều ngồi ở phòng khách, mặt ai cũng bơ phờ. Jum nên tiếng.
– Có lên nói với em gái của cậu ko?
– Chắc phải nói mất.
Gin chán nản. Vừa lúc đó, Rin đi ra. Mọi người đều giật mình.
– Mọi người làm gì vậy?
– Rin ơi cứu với…
Baby 5 khóc sướt mướt rồi chạy tới ôm Rin trong khi đó Rin chẳng hiểu cái mù tịt gì cả. Rin ngồi xuống ghế và nghe họ kể. Kiki sốt sáng và nhanh nhẹn.
– Hôm nay có học sinh nữ chuyển đến với mái tóc bạc và khuôn mặt dễ thương nhưng đôi mắt lại rất đáng sợ. Cô gái đó đã đẩy Lucy ra và ngồi trên cậu. Lúc ở cantin cô gái đó đã nói rằng “Đừng có động đến Tiểu thư nếu ko muốn chết.” Nhìn cô ta sát khí quá trời.
– Ủa…chẳng phải người đó là Julie?
Rin vui mừng và vừa buồn cười khi nghe thấy Kiki kể. Cô trấn tĩnh lại rồi đứng dậy.
– Ko sao đâu. Julie rất dễ thương và sẽ ko làm hại mọi người đâu chỉ trừ khi ai đó có ý định giết tôi thôi.
Vừa lúc đó, cánh cửa nhà bay vào trong, mọi người giật mình và ngạc nhiên. Là cô gái tóc bạc tên Julie đó. Cô gái đó nhìn thấy Rin thì có mỉm cười và tiến đến.
– Tiểu thư người vẫn an toàn?
– Ừm…
Giốt cuộc cô gái Julie này là người như thế nào, mai mình boss tiếp nha. Gi[f phải học nốt và đi ngủ rồi.
– Em đến đấy khi nào vậy?
Rin mỉm cười. Mọi người đều tập trung ở phòng khách. Julie vẫn đứng cạnh Rin để bảo về cô, bỗng Julie nói những điều lạ lùng.
– Người đã suy nghĩ chưa tiểu thư?
– Cũng ít nhiều nhưng tôi đồng ý.
Rin mỉm cười rạng rỡ. Cô đi về phòng, Julie đi theo còn mọi người đều giải tán hết. Gần đây họ ko thấy sự xuất hiện của anh trự lí và tự hỏi vì sao anh ta biến mất. Tối đó, tại phòng Rin:
– Người vẫn muốn thực hiện kế hoạch đó sao tiểu thư?
– Đã lỡ đâm lao rồi thì phải theo lao chứ? Tôi chuẩn bị tinh thần rồi dù sao thì thời gian của tôi cũng chẳng còn. Chuyện đến đâu hay đến đó.
Rốt cuộc kế hoạch của Rin là gì? Tại sao cô lại nói thời gian của mình đang rút ngắn. Trong những phần tiếp theo sẽ có đáp án đặc biệt là bí mật lớn nhất của Rin sẽ được bất mí.
Nếu vài ngày mình mới boss được mong mọi người thứ nỗi vì mình đang ngày càng học căng thẳng và thời gian cũng hổng có nhiều.
Câu chuyện của Rin đã bị ai đó đứng ngoài nghe thấy. Sáng hôm sau, mọi người đều cup học để đi bar xả láng một hôm cho bớt căng thẳng. Tất nhiên là Kiki sẽ ko đi vì cô rất gương mẫu mà.
– Gọi rượu đi.
– Martini nhé….
– Vâng thưa cô.
Người phục vụ đi mất, vì đây ko phải là quán Sky nên mọi người cũng chẳng để tâm đến. Rin nhìn lên chỗ mấy diva đang nhảy. Hôm nay rất khác lạ vì Rin mặc quần đen cạp cao bó sát đôi chân thon dài, chiếc áo sơ mi đen cùng chiếc áo khoác ngoài cũng màu đen. Cô đội một chiếc mũ, hớt hết tóc lên, chiếc mũ che đi hơn lửa khuôn mặt mộc đáng yêu của cô. Gin lên tiếng.
– Em làm gì mà phải đội mũ vậy?
– Đừng bận tâm.
Rin ngồi ngủ hay gì đó thì mọi người ko biết, họ chỉ biết đập phá. Bỗng Baby5 đứng dậy.
– Ra nhảy đi mọi người.
Vậy là cô kéo hết mọi người ra nhảy. Lúc này chỉ còn Ken và Rin ngồi lại, cậu nên tiếng.
– Tôi chẳng biết kế hoạch của cô là gì nhưng cô sắp chết rồi.
– Phải tôi sắp chết rồi.
Rin trả lời một cách tỉnh bơ. Cô đứng dậy và đi vệ sinh. Tại đó, Rin bỏ mũ ra, cô nhìn môi mình đã trắng bợt đi rất nhiều.
“Khụ….khụ…..” Rin ho ra máu, cô nhanh chóng lau đi và xốc lại tinh thần cho mình.
– Biết ngay là tiểu thư đang bị làm sao mà.
– Baby 5?
Rin rất ngạc nhiên. Cô nhanh chóng đội mũ vào và tiến về phía cửa thì Baby 5 túm tay cô lại.
– Tiểu thư muốn dấu tôi sao?
– Tôi sắp chết rồi. Vì vậy nếu có chuyện gì xảy ra thì xin cô hãy chăm sóc cho Julie. Baby 5 cảm ơn cô trong suốt thời gian qua.
Như một di nguyện cuối cùng, Rin bỏ đi còn Baby 5 đứng như tượng ở đó. Quay trở lại, Rin thấy hơi chóng mặt vì tiếng nhạc. Cô ngồi xuống và muốn tựa đầu vào vai ai đó để ngủ thì một bờ vai to khỏe ngay sát bên cô. Ko nhìn người đó, Rin chỉ biết nhắm mắt và ngủ mất. Khoảng một tiếng sau khi nhảy song, mọi người quay lại và gọi Rin dậy.
– Muốn đi đâu sao?
Rin nhìn họ, cô quay sang nhìn người ngồi cạnh mình thì đó là một chàng trai nào đó lạ hoắc mà tất cả mọi người đều ko quen. Ken nhìn thấy từ đầu đến cuối, cậu tức giận nhưng nét mặt vẫn cứ thản nhiên như chơi. Lúc đó, chàng trai đó đã hôn lên má Rin và nở nụ cười đẹp như thiên thần. Mọi người ngơ ngác, còn Rin thì ko phản ứng gì, cô chỉ biết mỉm cười nhìn anh ta làm mọi người càng sốc hơn.
Rốt cuộc người con trai đó là sao? Mình sẽ boss sau. Bật mí nhé anh chàng đó là người yêu Rin nhất trên đời mặc dù bị cô từ chối thẳng thừng nhiều lần. Có quan hệ với Conan(Jack) và Rin cùng với Ken.
Ko khỏi ngạc nhiên trước hành động đó của chàng ta. Gin túm cổ chàng ta dậy.
– Ai cho phép mày động vào Rin chứ hả?
– Bỏ tay ra đi Gin.
Rin như ra lệnh cho Gin, cô ko thích hành động đó của anh. Vừa lúc đó, Baby 5 quay lại, cô bàng hoàng khi thấy chàng trai đó.
– Anh làm gì ở đây vậy?
– Xin chào Baby 5.
Anh chàng đó tươi cười, giọng nói trong nghe mà thấy rung lòng người. Rin nhìn anh ta.
– Về VN bao giờ vậy?
– Hôm qua khi Conan gọi điện cho.
– Đến rồi sao Harri?
Julie giọng lạnh hơn cả băng bắc cực nhìn chàng trai đó.
– Sao lại nói chuyện với anh như vậy chứ Julie?
Anh chàng này nở nụ cười như thiên thần. Gin và Jum đồng thanh lên tiếng.
– Hắn ta là ai?
– Harri 18 tuổi là một tay chơi trong t/g ngầm và làm việc cho một bà chúa của t.g ngầm. Quen biết với Jack, Ken và tôi cũng như Julie.
Lời giới thiệu của Rin ko thoải mái cho lắm. Lúc đó, Harri lên tiếng.
– Ơh!!! Ko biết anh Ken ở đây. Hôm nay có vẻ như tôi phải mượn “vk” của cậu rồi. Xin lỗi vì đã hôn Rin trước mặt cậu.
– Chúng ta về thôi.
Rin một mực đòi đi về. Harri kéo tay cô.
– Để anh chở em về có được ko Ken?
Harri ánh mắt long lanh nhìn Ken, cuối cùng Ken gật đầu.
– Đừng làm Rin bị thương là được.
– OK.
Harri và Rin phóng đi mất và để lại mọi người. Họ dừng lại trước một cái vực nơi nhìn ra biển.
– Anh về đây là mục đích gì?
– Về để gặp cưng thôi.
– Jack kêu anh về hay là Ken?
Rin nhấn mạnh từ Ken. Harri nhìn cô và nói.
– Sao em cứ lạnh lùng vậy? Rốt cuộc thì em cũng biết Ken là ông chùm t/g ngầm sao?
– Tình cờ thôi. Em định sẽ giết chết anh ta và ả Lucy. Họ đã giết chết mẹ.
– Đúng như anh nghĩ em biết mẹ mình là ai.
– Còn nhớ lúc em 15 tuổi chứ? Papa đã cầm bức ảnh mẹ của ai đó gửi đến và xé mất khuôn mặt mẹ đi. Em chưa từng được mẹ yêu thương. Cuối cùng thì em cũng chỉ là quá khứ dơ bẩn mà họ muốn bỏ đi. Vì vậy em sống để làm gì? Em đã tìm được mục đích rằng mình sẽ giết chết ai làm cho mẹ đâu khổ. Thời gian của em ko còn nhiều mà kế hoạch của em cũng đã sắp đến thời điểm của nó. Bàn tay em đã nhuốm máu rồi.
Rin nhìn đôi tay mình, cô đã rất căm phân. Trong khi đó cô ko biết rằng Harri đã để thiết bị nghe lén cho Ken.
Ngày hôm sau, tại phòng khách nhà Rin, tất cả mọi người đều có mặt vì thông báo của Rin.
– Tôi đã đặt vé máy bay cho tất cả mọi người. Tối nay chúng ta sẽ bay qua Nhật ngay lập tức.
– Tại sao?
Tất cả mọi người đều đồng thanh. Rin mỉm cười.
– Coi như là tiệc tất cả chúng ta cùng là bạn.
Vậy là họ chuẩn bị, trước khi lên máy bay, Rin rẽ vào WC. Cô nhận ra sắc mặt mình đã biến sắc, Rin uống thuốc. Cô quay lại và cùng mọi người lên máy bay. Jum ngồi với Kiki, Harri với Julie, Baby 5 với Lucy. Gin ngồi với Ken. Chỉ còn mình Rin là ngồi một mình. Rin nhìn xuống dưới từ cửa kính, ngay lúc này, Ken nhảy xuống, cậu ngồi cùng Rin.
– Rốt cuộc cô đang âm mưu cái gì hả?
– Chẳng cái gì cả. Một chuyến đi chơi.
Rin vẫn nhìn ra ngoài, tay chống cằm, cô mỉm cười. Rin bỗng ho, nhưng cô kịp bịt mồm để mọi người ko biết ngoại trừ Ken. Rin bỏ tay ra thì lòng bàn tay cô toàn máu. Rin lau tay, cô dốc thuốc ra uống. Ken ghé sát nói nhỏ với Rin.
– Giốt cuộc cô đang bị cái gì vậy?
– Sắp chết. Tôi bị bệnh sắp chết…vì vậy đây có thể là lần cuối cùng tôi sẽ cùng những người mình thân thiết đi chơi. Tôi ko muốn trước khi chết mà ko làm gì đó. Bởi có lẽ…nếu như ngày mai mai tôi biến thành một con quỷ.
Rin trả lời mà đôi mắt cô đượm buồn. Ken được nỗi buồn của cô vì cậu cũng từng trải. Nhưng mục tiêu của cậu là giết chết cô.
Rin tựa đầu vào vai Ken, lần đầu tiên cô cảm thấy ko còn gì có thể khiến cô sợ hãi nữa. Ken để nguyên cho Rin ngủ, khi xuống sân bay Haneda ở Ota Tokyo, mọi người cùng tiến đến thủ đô Tokyo. Họ đi du lịch, ngắm cảnh, chơi đùa. Điểm dừng chân cuối cùng chính là công viên Tropical land.
– Đi tàu lượn siêu tốc nhé mọi người.
Ánh mắt làm nũng đáng yêu của Rin làm mọi người muốn cười. Rin mặc quần sooc cạp cao màu đen, ciếc áo cộc mỏng màu trắng cùng chiếc áo khoác ngoài màu trắng. Rin đi hài bệt, cô đeo kính nobita cùng chiếc mũ hớt hết tóc lên làm cho Rin thật khác lạ nhưng đáng yêu vô cùng. Mọi người đành đi tàu lượn siêu tốc. Vài phút sau.
– Vui thiệt đó. Ta đi cái đó nhé.
Rin chỉ vào con đôc nước, mọi người vẫn còn thấy chóng mặt bởi vụ tàu lượn siêu tốc nhưng bị Rin kéo đến chỗ thác nước tình yêu, họ ngồi vào chiếc phao màu hồng và trượt xuống đó. Cũng như trước đó, tất cả mọi người đều thấy buồn nôn chóng mặt trừ Ken và Rin. Rin tung hứng, cô bé vẫy tay chào mọi người khi đang ngồi trên chiếc đu quay vòng tròn. Quay lại chỗ ngồi, khi đã khuất tầm nhìn của mọi người thì Rin thay đổi thái độ, cô lạnh lùng đến đáng sợ. Và cô lại tiếp tục ho ra máu. Có lẽ thời gian của cô đã đến đỉnh điểm của nó. Ở phía mọi người.
– Mọi người có thấy là Rin hôm nay rất lạ ko? – Gin
– Tiểu thư vui vẻ lạ thường. – Julie
Mọi người vẫn tiếp tục bị Rin “hành hạ”. Cuối cùng họ ngồi ăn trưa tại một nhà hàng gần đó. Rin đi vệ sinh, cô ho ra máu nhiều hơn trước, vừa lúc đó Baby 5 cũng ở đó.
– Sao tiểu thư lại phải giả tạo như vậy?
– Baby 5? Phải đó…ta giả tạo thì đã sao? Ta chỉ muốn thử thách ai đó thôi mà. Hãy cẩn thận đi Baby 5 bởi khi ta chết sẽ ko có ai bảo vệ cô nữa đâu.
Tối hôm đó, tại khách sạn. Rin thay trang phục, cô mặc bộ quần áo màu đen bó sát người, mái tóc đen soăn nhẹ ở đuôi tóc được buộc cao, Rin mang đầy đủ đồ nghề của mình, cô phóng moto đi trong đêm đến gầm cầu phía tây thành phố.
– Đến rồi sao?
– Oh!!!! Chào đón nồng hậu ghê.
Rin nhìn bọn đàn em của Ken, chúng rất đông và hung tợn. Rin nghĩ “Em xin lỗi Gin, chúng ta là anh em vậy mà em chẳng thể nói hết mọi chuyện cho anh.”
– Bắt đầu đi.
Rin nói, một mình cô xông lên và đánh bọn chúng. Nói thì dễ chứ Rin đang kiệt sức và bị đòn vì bây giờ cô đang bị bệnh. Khi Rin định đánh Ken thì một phát đạn xuyên qua tay cô.
– Đừng làm vậy chứ tiểu thư.
Mặc dù đã biết nhưng Rin vẫn chưa chuẩn bị tâm lí, cô quay mặt lại thì đó là Julie. Lúc này đây đứng trước mặt cô là Ken, Lucy và Julie. Tất cả đều là người của Ken và do cậu sắp đặt. Ngoài dự đoán của họ thì Rin mỉm cười, cô cầm súng đang nằm trên mặt đất.
– Tôi biết là anh mà. Thực ra tôi nhận nhiệm vụ truy tìm ông chùm đứng thứ hai trong t/g ngầm là vì tôi biết người đó là Howl. Tôi đã cỗ gắng để trở thành một ông chùm để xứng tầm có thể sánh ngang với cậu. Nhưng tôi ko thể ngờ cậu chính là Ken đấy Howl. Dù sao tôi rất vui Howl à…..
Giọng nói ấm áp và nụ cười đau khổ, giọt nước mắt lăn dài trên khuôn mặt mộc đáng yêu của người con gái. Rin cầm súng lên, cô dơ súng lên đầu mình. Ken giật mình, cậu đứng dậy chạy đến và can ngăn Rin nhưng……..
– Vĩnh biệt Howl…..
– KOOOOOOOO……..RINNNNNNNNNNNN……………
Trước lúc chết, Rin vẫn mỉm cười và nghĩ. “Con xin lỗi mama…Con xin lỗi Papa…Em xin lỗi Gin….Hãy tha thứ cho em Howl…Mọi người hãy tha lỗi cho sự ích kỉ của tôi.”
– Vĩnh biệt Howk…..
– KOOOOOOOO……..RINNNNNNNNNNNNN………..
Ken hét lên, cậu chạy đến nhưng đã quá muộn, Rin bắn phát đạn xuyên qua đầu mình. Julie và Lucy tròn to mắt bất động ko nói lên lời. Ngay lúc này, Ken chạy đến chỗ Rin, cậu ôm cô lên.
– Xin lỗi vì ko nhận ra em sớm hơn. Rin…..sống lại đi…..RINNNNNNNNN…………
Ken hét lên đau đớn. Sự thật là lúc nhỏ cậu từng gặp một cô gái rất khó chịu và cậu đã yêu cô gái đó. Vừa lúc đó, Harri bước đến.
– NỮ HOÀNG T/G NGẦM ĐÃ CHẾT.
Harri hét to lên, ngay lập tức cả t/g biết tin này.
Đâu đâu cũng có tin “NỮ HOÀNG T/G NGẦM ĐÃ CHẾT.” hay đại loại “BÀ CHÚA T/G NGẦM ĐÃ CHẾT. ÔNG VUA PHẢI LÀM SAO ĐÂY?”
Mưa. Trời đang mưa. Những đám mây đen. Bầu ko khí ảm đạm tại một “lâu đài” t/g ngầm ở Nhật Bản. Trời vẫn mưa. Mưa lặng hạt. Mọi thứ đều úa tàn. Trong đám tang của Rin, có tất cả các ông chùm t/g ngầm, những tên tai to mặt lớn. Buôn lậu có, giết người có,….Tóm lại mọi người dự đám tang rất lâu. Cả Jack cũng phải phi thẳng từ Anh đến đây. Mọi người khóc lóc thảm thiết. Baby 5 ôm lấy quan tài của Rin.
– Tiểu thư…tỉnh dậy đi. HUHUHU….
Tiếng khóc thảm thiết, cả tiếng khóc than trong căn phòng lớn uyệch oạc đó. Tiếng khóc lấn át nỗi khổ trong tim của họ. Bỗng giọng nói lạnh lùng.
– IM HẾT ĐI……
Papa của Rin quát lớn, mọi người nín thin thít. Ông bỏ đi ngay sau đó. Bầu ko khí đã ảm đạm lại càng thêm sầu. Lúc này, cả t/g người mừng người vui, người đau khổ buồn bã về cái chết của Nữa hoàng t/g ngầm. Bông một người đưa thư đến.
– Ai là Harri?
– Là tôi.
Harri cầm tấm bưu phẩm, cậu mở ra thì đó là dòng chữ to tướng.
– DI TRÚC.
Mọi người đơ ra khi nghe từ đó. Harri đọc to lên.
– Nếu mọi người nghe được di trúc này thì cõ lẽ ttooi đã chết rồi. Tôi là Lâm Trình Anh chắc mọi người biết đến tôi với cái tên Tôn Lữ NaUy hay đúng hơn là cái tên quen thuộc Rin. Tôi biết căn bệnh của mình ko thể nào chữa được. Một sự lột xác sẽ giúp tôi chăng? Tôi cảm thấy có lỗi với Mama, Papa, anh Gin….Có lỗi với Howl và mọi người. Tôi muốn ai đó yêu thương quan tâm tới mình hơn là cho mình mọi thứ. Tôi có cuộc sống khắc nghiệt và đáng sợ từ nhỏ. Tôi ko biết những lời sau đây sẽ làm mọi người phản ứng ra sao nhưng……Tôi là nữ hoàng và mãi là như vậy. T/g này đã ruồng bỏ tôi. Tất cả mọi người đều bỏ đi nên tôi cũng sẽ bỏ mọi người lại. Tôi muốn có mama vì vậy bây giờ tôi đã có thể gặp mama nhưng tôi biết phải nói sao với bà đây. Tôi đã chết…ko đúng hơn là tôi tự sát. Mọi người tuyệt đối ko một ai được khóc. Và toàn bộ tài sản của tôi, chức vị của tôi, tiền bạc của tôi, cuộc sống của tôi sẽ được trao cho em gái của tôi VIOLET……….
– CÁI GÌ?
Cả căn phòng lớn hét ầm lên. Họ ko biết ai là Violet cả. Bỗng tiếng nói phát ra từ cửa.
– Rin-san thật đáng yêu đấy.
Mọi ánh mắt đổ dồn vào phía phát ra tiếng nói. Cô gái dáng người như Rin, mái tóc bạc cuộc hai bên, khuôn mặt trắng hồng cùng đôi môi đỏ chúm chím tự nhiên. Mặc trang phục màu đen bó dát người cùng đôi guốc cao 10 phân. Cô gái đó đeo kính nobita tiến đến chỗ linh cữu của Rin.
– Từ nay tôi sẽ là Nữa hoàng t/g ngầm. Mọi tiền tài bạc vàng tất cả quyền lực của Rin-san sẽ là của tôi. Vậy tôi xin phép.
– Ai nói cô là Violet?
– Rin-san bảo vậy.
Cô gái đó cầm chiếc đồng hồ da đã bạc màu của Rin và cả tờ giấy có chữ kí của Rin. Mọi người ko ai dám phản kháng câu nào. Ngay sau đó họ về nước mà cấm bàn luận thêm. Về phần papa của Rin và Gin.
– Con muốn làm tới cùng sao Rin?
Cô gái Violet rốt cuộc là ai? Tại sao lại xưng là em gái của Rin? Rốt cuộc cô gái đó có âm mưu gì?
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!