Dị Năng Trọng Sinh: Thiếu Nữ Bói Toán Thiên Tài - Chương 91: Mộ Dung Vân Thanh (1)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
84


Dị Năng Trọng Sinh: Thiếu Nữ Bói Toán Thiên Tài


Chương 91: Mộ Dung Vân Thanh (1)


Tầng thượng, Minh Châu Lầu.

Một người đàn ông đeo kính trắng viền vàng, mặc một bộ vest xanh, ánh mắt sắc sảo như đang cười đang ngồi trên một chiếc ghế xoay to màu đen bằng da thật, tay cầm remote chăm chú nhìn vào màn hình trước mặt.

Trong màn hình nọ, một thiếu nữ áo trắng dáng vẻ yếu ớt, yểu điệu lần lượt đánh ngã từng tên giang hồ cao to hơn cô gấp mấy lần. Ánh mắt người đàn ông đótrở nên u ám, nghĩ thầm:

Tiếp đó, anh ta thấy Lâm Đông Nam rút súng ra nhưng không hiểu sao khẩu súng đó lại rơi xuống đất, tay của hắn như bị cái gì đó kéo lại.

Anh ta bấm dừng lại ở đoạn này, sau đó lùi lại vài phân đoạn trước đó để xem cho kỹ và phát hiện tay của Lâm Đông Nam hoàn toàn không có vật gì giữ chặt hay tấn công cả.

Anh lại quay sang xem từng động tác của thiếu nữ kia, tay của thiếu nữ vẫn không phát ra bất kỳ vật gì. Chỉ là động tác tay của cô rất kỳ lạ, giống như đang bắt ấn vậy.

Tim anh đập mạnh một cái.

Nghĩ mãi mà vẫn không hiểu nên anh tiếp tục xem đoạn băng ghi hình và phát hiện ánh mắt của thiếu nữ áo trắng đột nhiên trở nên lạnh lùng hẳn và dường như chứa đựng một nỗi bi thương vô hạn. Ánh mắt đó nhìn Lâm Đông Nam như đang nhìn kẻ thù.

Ánh mắt đó khiến anh nhớ lại ánh mắt của một con đại bàng bị thương lúc trước anh gặp ở Tây Tạng.

Tiếp đến, chỉ thấy thiếu nữ áo trắng kia nhẹ nhàng nhảy lên và xông đến trước mặt Lâm Đông Nam. Tay cô nắm lấy vai Lâm Đông Nam, còn chân thì đặt lên đầu gối hắn với một tốt độ kinh người, sau đó rắc… Tay chân Lâm Đông Nam gãy vụn.

Động tác vừa nhanh vừa hiểm độc, càng xem anh càng cảm thấy lạnh sống lưng.

Anh tạm cho màn hình dừng lại và rút một điếu xì gà ra hút. Ánh mắt nhìn chằm chằm vào thiếu nữ áo trắng trên màn hình.

Lúc này, có tiếng gõ cửa. Một người đan ông cao to, lực lưỡng như Lâm Đông Nam trong bộ vest đen bước vào, cung kính cúi người với anh nói:

– Mộ Dung đại ca, xin hỏi phải giải quyết chuyện của Lâm Đông Nam thế nào ạ?

– Lương Sâm, anh đã đến thăm Lâm Đông Nam chưa?

Mộ Dung Vân Thanh vừa gạt tàn xì gà vừa hỏi.

– Dạ rồi, xương vai phải và chân trái của hắn đều bị gãy vụn, hoàn toàn tàn phế.

– Lâm Đông Nam và thiếu nữ kia có thù oán gì với nhau sao?

– Lâm Đông Nam nói trước giờ hắn không quen biết gì với thiếu nữ đó. Chỉ là mấy hôm trước đệ tử của hắn là Hoàng Côn có đến tìm hắn và muốn nhờ hắn báo thù dùm. Người mà Hoàng Côn muốn báo thù lại chính là thiếu nữ kia. Nhưng chuyện báo thù vẫn chưa xảy ra, chúng chỉ mới bàn tính vậy thôi.

Lương Sâm đưa mắt nhìn vào ánh mắt bi thương, lạnh lùng của thiếu nữ trên màn hình, sau đó nói tiếp:

– Thiếu nữ kia hình như là có thâm thù gì với Lâm Đông Nam. Em cũng đã điều tra thân phận của con bé rồi. Con bé xuất thân từ một gia đình bình thường, tháng trước vừa mới từ dưới quê lên đây. Cha là giáo viên tiểu học, mẹ là nội trợ. Nếu nói có gì đặc biệt thì chỉ đặc biệt ở chỗ là người cùng thôn với bí thư thành phố Dương Đức Kiệt mà thôi.

– Người thanh niên bị Lâm Đông Nam đè bị thương là con trai dộc nhất của Lâm Đức Kiệt đúng không?

Mộ Dung Vân Thanh hỏi.

– Dạ, Dương Kiến Minh đó sức khỏe vốn yếu, giờ lại bị Lâm Đông Nam đè gãy cột sống. Dương Đức Kiệt hiện đang rất tức giận và đang đòi kiện Lâm Đông Nam!

– Ha ha!

Mộ Dung Vân Thanh bật cười

– E là ông ta chưa kịp kiện cáo gì thì đã bị người khác kiện trước rồi.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN