Bố Y Quan Đạo
Chương 1289: Cái gì là kết thúc
Trương Thanh Vân đã nói, chính bí thư tư pháp kiêm cục trưởng cục công an Liêu Vĩnh Hằng chủ động xin điều động công tác, từ sâu trong lòng Chu Bang Minh không tin những vấn đề này.
Liêu Vĩnh Hằng là một người cắm rể sâu ở thủ đô, có thể nói đã lập được nhiều thành tích khó chối bỏ, đối với lão thì cảm thấy con đường làm quan tốt nhất nên đi vào con đường bộ công an, hoặc tiến vào ủy ban tư pháp trung ương.
Với tư chất và năng lực của Liêu Vĩnh Hằng, dù tiến vào bộ công an hay ủy ban tư pháp trung ương đều có không gian phát triển tài hoa, hắn là cục trưởng cục công an thủ đô, hắn có đủ tư chất. Một con đường phát triển tốt như vậy mà Liêu Vĩnh Hằng không muốn, hắn muốn ra tỉnh Tây Cương làm gì?
Chu Bang Minh và Liêu Vĩnh Hằng có giao tình rất sâu, lão hiểu rõ con người của Liêu Vĩnh Hằng, nếu Chu Bang Minh khéo đưa đẩy thì Liêu Vĩnh Hằng phải dùng hai từ ngoan cố để miêu tả.
Liêu Vĩnh Hằng phản đối cải cách, điều này Chu Bang Minh hiểu rất rõ, cũng vì hiểu rõ nên lão mới phải xem xét thái độ của Trương Thanh Vân. Trên nguyên tắc thì lão sẽ giúp đỡ Trương Thanh Vân, nhưng trên phương diện áp dụng cụ thể thì có nhiều chỗ cần phải giữ lại ý kiến.
Chu Bang Minh muốn xem Trương Thanh Vân phải làm gì để bài trừ những chướng ngại trên đường cải cách, thủ đô là cung đường khó đi, có nhiều chướng ngại, nếu không thì ồn ào nhiều năm mà cải cách không thành?
Vài ba ban ngành trước không giải quyết được khó khăn, Trương Thanh Vân thật sự có quyết tâm và năng lực đẻ giải quyết tốt sao?
Trong những khó khăn đó thì Chu Bang Minh biết Liêu Vĩnh Hằng là một khó khăn khổng lồ, đây là một vị thần an toàn của thủ đô, cũng không dễ đối phó.
Liêu Vĩnh Hằng khác biệt với những cán bộ khác, người này không thích làm náo động, bình thường cũng không xuất đầu lộ diện, làm việc đều cực kỳ an phận. Vì vậy mối quan hệ giữa Liêu Vĩnh Hằng và Chu Bang Minh cũng không được mấy người chú ý.
Nhưng đảo mắt khắp thủ đô thì không ai dám khinh thường Liêu Vĩnh Hằng, người này được giữ chức bí thư tư pháp kiêm cục trưởng cục công an là quyết sách sau khi suy xét thận trọng của bộ chính trị trung ương, vì vậy có thể thấy hắn được tổ chức tín nhiệm tuyệt đối.
Một cán bộ ở vị trí mấu chốt, Chu Bang Minh thấy Trương Thanh Vân tuyệt đối sẽ không có hành động thiếu suy nghĩ.
Là bí thư thị ủy thủ đô, dù là bất cứ chuyện gì cũng phải cực kỳ thận trọng, đặc biệt là cánh cửa an toàn lại càng phải thận trọng. Thủ đô là vùng trọng địa, là trái tim của đất nước, vấn đề an toàn há có thể coi là trò đùa? Nếu có sơ hở thì ai có thể gánh trách nhiệm?
Nhưng Chu Bang Minh tuyệt đối không ngờ Trương Thanh Vân thật sự có quyết đoán như vậy, lại muốn bài trừ Liêu Vĩnh Hằng ra khỏi ban ngành.
Trương Thanh Vân nói ra rất mạnh mẽ, hầu như không cho Chu Bang Minh cơ hội phản đối.
Dựa theo cách nói của Trương Thanh Vân thì chuyện điều động Liêu Vĩnh Hằng chính là ý kiến của trung ương, cũng là chính Liêu Vĩnh Hằng chủ động đưa ra lời đề nghị. Tỉnh Tây Cương là vùng trọng địa biên thùy của Trung Quốc, Liêu Vĩnh Hằng sang bên kia tiếp tục phát huy sở trường, bộc lộ tài hoa, nhưng ở lại ban ngành thủ đô thì chẳng có tương lai sao?
Những gì Trương Thanh Vân nói ra không một khe hở, Chu Bang Minh muốn phản đối cũng không thể tìm từ, vì vậy mà tình huống có chút giằng co.
– Anh Chu, có vài quan điểm chúng ta cần phải thống nhất. Bây giờ cải cách là xu thế chủ lưu ở thủ đô, là nhiệm vụ mà tất cả ban ngành chúng ta phải hoàn thành, đây không phải là yêu cầu cá nhân của tôi, càng không phải vì thỏa mãn phương diện cá nhân nào của tôi.
– Đây là yêu cầu của trung ương, là yêu cẩu của nhân dân với thủ đô.
Trương Thanh Vân nói, giọng điệu của hắn chậm dần lại, hắn không sợ giảng đạo lý cho Chu Bang Minh.
Gương mặt Chu Bang Minh đỏ lên, Trương Thanh Vân tỏ thái độ như vậy đã xem như phê bình. Gần đây Chu Bang Minh có nhiều chuyện phiền lòng, đôi khi khó tránh khỏi cảm xúc mâu thuẫn, bên trong khối chính quyền bùng lên vài tình huống kích thích là chuyện thông thường.
Chu Bang Minh có chỗ dựa của Chu Bang Minh, lão dựa vào những tâm tình mâu thuẫn của rất nhiều cán bộ khối chính quyền thủ đô, từ chính quyền thị ủy đến chính quyền quận huyện, đến phường xã, tất cả đều cảm nhận được áp lực quá lớn.
Quá nhiều áp lực dồn lại, như vậy cải cách nhất định sẽ gặp phải lực cản rất lớn, ví dụ như Mã Hóa Long cải cách khối hiệp thương chính trị, bây giờ hiệp thương chính trị rất sinh động, liên tục nã pháo vào khối chính quyền.
Nếu nói một cách không khoa trương thì bây giờ quan hệ giữa khối chính quyền và hiệp thương chính trị là rất căng thẳng, Chu Bang Minh không tin khối hiệp thương chính trị không cho khối chính quyền ngẩng cao đầu, đến lúc đó mọi người trong ban ngành cũng phải nghĩ biện pháp xử lý tất cả cho tốt.
Cũng vì có tâm tư như vậy mà hôm nay Chu Bang Minh mới ôm một xấp văn kiện dày đặc đến gặp mặt Trương Thanh Vân, thứ nhất là kêu khổ, náo loạn chút tâm tình, thực tế lại là ngã bài. Thường thì có vài người thấy quá đáng, lão là người đại biểu cho khối chính quyền đưa ra những lời bất mãn, nếu thời cơ chín muồi thì bọn họ sẽ phản kích.
Nhưng bây giờ Trương Thanh Vân lại giột một gáo nước lạnh từ đầu đến chân Chu Bang Minh.
Chu Bang Minh có thể phán đoán, lần này Trương Thanh Vân ép Liêu Vĩnh Hằng rời khỏi ban ngành thủ đô và đi ra bên ngoài, điều này sẽ tạo nên chấn động khủng bố ở thủ đô. Chấn động này rõ ràng sẽ tạo nên hiệu quả trực tiếp, đó là giết gà dọa khỉ.
Trương Thanh Vân giống như đặc biệt thích trò giết gà dọa khỉ, Mã Hóa Long đã bị giết để ổn định cục diện, bây giờ lại giết một Liêu Vĩnh Hằng để ổn định đám cán bộ khối chính quyền dám có gan khiêu chiến với cải cách.
Gần đây thủ đô vì chuyện cải cách mà sinh ra không ít tranh luận, đặc biệt là vì cải cách mà có một quần thể chịu áp lực, đám người này cảm thấy tâm thần căng thẳng, tâm tình khó nín nhịn. Dưới tình cảnh đen đủi đó thì Trương Thanh Vân cường thế ép lên đầu Liêu Vĩnh Hằng, có thể nói là bày tỏ thái độ rất rõ ràng.
Cuộc chiến giữa Liêu Vĩnh Hằng và Mã Hóa Long gần đây bùng ra ở thủ đô, hai người này đều là người cũ ở thủ đô, hơn nữa cả hai đều là người của các phe phái có thực lực.
Liêu Vĩnh Hằng cực kỳ an phận ẩn nhẫn, Mã Hóa Long thì cực kỳ đường hoàng, hai người này chạm trán sẽ được chú định là cực kỳ đặc sắc.
Nói đến nguyên nhân thì khối hiệp thương chính trị đưa ra những ngi vấn về vấn đề thu chi, tài vụ, đặc biệt là tiền phi pháp của cục công an, có lẽ sẽ tồn tại tình huống không phù hợp quy định. Liêu Vĩnh Hằng lại chẳng quan tâm đến vấn đề này.
Hội nghị hiệp thương chính trị đưa ra những nghi vấn với cục công an, vì vậy mà có nhiều phóng viên dựa vào đó để tìm tin, nhưng không có bất kỳ phóng viên nào có thể xâm nhập vào cục công an thành phố. Phóng viên bị phong bế tin tức và cảm thấy rất tức tối, vì vậy mà bọn họ quyết định tung tin lên mạng, đưa tất cả những gì được thấy ở cục công an lên trước mắt quần chúng, vì vậy mà sự việc náo loạn.
Liêu Vĩnh Hằng đối mặt với nguy cơ mất tín nhiệm này thì lập tức thẹn quá hóa giận, hắn dùng một phương thức cực đoan để kháng nghị. Hắn phân phó một đại đội cảnh sát quản chế tất cả những tuyến đường giao thông trong trụ sở khối hiệp thương chính trị, coi như phong bế tất cả.
Tuy Liêu Vĩnh Hằng làm việc này và ngụy trang là đảm bảo an toàn cho phóng viên nước ngoài, nhưng hắn mượn cớ như vậy để vây kín khối hiệp thương chính trị, bán kính bao vây quá rộng, ai cũng thấy rõ ràng là cục công an và khối hiệp thương chính trị đang đấu với nhau.
– Bí thư, anh nói rất đúng, là tôi và các đồng ý không nhìn thấu yêu cầu, tôi nhất định sẽ quay về mở hội nghị để mọi người xem xét lại.
Chu Bang Minh nói.
Chu Bang Minh nói ra điều này mà thở dài một hơi giống như đang buông lỏng vì vấn đề gì đó.
Chu Bang Minh đối mặt với sự cường thế của Trương Thanh Vân, cuối cùng cũng chỉ lựa chọn cách thỏa hiệp. Trương Thanh Vân muốn động đến Liêu Vĩnh Hằng, có thể nói là dùng trăm phương nghìn kế, néu thời cơ không tốt thì chẳng cần lôi ra thương lượng với Chu Bang Minh làm gì.
Trương Thanh Vân đã nói ra những lời này đã chứng tỏ làm hết các bước chăn đệm, hắn hoàn toàn có năng lực khống chế tất cả cục diện.
Khi thấy Chu Bang Minh chưa đánh đã uể oải thì Trương Thanh Vân thầm lắc đầu, hắn đã sớm biết cải cách sẽ có lực cản, nhưng không ngờ lực cản lại lớn như vậy.
Thực tế thì thái độ của Chu Bang Minh cũng làm Trương Thanh Vân không thể làm gì được. Lão là một chủ tịch, là nhân vật số hai ở thủ đô, thái độ của Chu Bang Minh là tiêu cực với cải cách, như vậy sao có thể lấy được thành tích?
– Anh Chu, Mã Hóa Long có tính cách mạnh mẽ, đôi khi cũng quá nóng, ngày hôm qua tôi đã phê bình anh ta, chủ yếu là phê bình chú ý phương pháp công tác, còn những mâu thuẫn trong đảng, chúng ta có thể phối hợp hoàn thành.
– Dưới tình huống như vậy thì không nên vạch nắp vấn đề lên, như vậy sẽ tạo nên áp lực rất lớn cho các ban ngành.
– Anh ấy cũng đã tiếp nhận lời phê bình của tôi, hơn nữa còn đảm bảo sẽ đến chỗ anh thỉnh tội.
Trương Thanh Vân thản nhiên nói, hắn nói rồi dừng lại một chút, sau cùng lại di chuyển chủ đề:
– Anh Chu, Mã Hóa Long là một thành viên rất tốt, điều này không cần tôi và anh cho ra đánh giá, năm xưa những hành động của anh ấy ở Bắc Hải đã chứng minh điều này. Bây giờ anh ấy mới đến khối hiệp thương chính trị và nóng lòng tạo ra thành tích, nóng lòng được lãnh đạo khẳng định, đây là điều hoàn toàn có thể hiểu.
– Nếu anh ấy làm việc quá kích động thì anh có thể bao dung một chút, nếu lại quá mức thì anh có thể trực tiếp điện thoại phê bình. Anh yên tâm, Mã Hóa Long không phải là trời, anh ta không dám không nghe lời mời của anh.
– Vâng, đồng chí Mã Hóa Long có năng lực rất mạnh, rất mạnh.
Chu Bang Minh gật đầu nói.
Chu Bang Minh nghe rõ, những lời của Trương Thanh Vân làm mình an lòng, đồng thời cũng hiểu rõ tên kia là chó điên cắn người, sợ rằng đều do Trương Thanh Vân bày mưu đặt kế.
Không có được sự ủng hộ của Trương Thanh Vân thì Mã Hóa Long có gan như vậy sao? Chu Bang Minh cảm thấy đầu óc mình choáng váng, bây giờ thủ đô không còn như xưa, Trương Thanh Vân là người có quyền lên tiếng rất mạnh.
Chu Bang Minh bình định dòng suy nghĩ của mình, sau đó lặng lẽ thu văn kiện lại. Không thể nghi ngờ hôm nay lão tính thất bại, cục diện thủ đô trong bàn tay Trương Thanh Vân, thậm chí ngay cả Mã Hóa Long cũng bị thu phục, trở thành một con chó điên của Trương Thanh Vân.
Cục diện đến đây thì Chu Bang Minh còn gì để chơi đùa? Bạn đang xem tại Truyện FULL – www.Truyện FULL
Đột nhiên Chu Bang Minh cảm nhận được sau lưng mát lạnh, hắn chợt nghĩ nếu mình không tích cực thì sợ rằng người bị đuổi ra khỏi nhà tiếp theo sẽ là mình.
Chu Bang Minh giật mình vì ý nghĩ này, nhưng lão nghĩ đến kết cục của Liêu Vĩnh Hằng, trong lòng cảm thấy rất lạnh
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!