Chị Quản Lý Dễ Thương - Chương 4
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
137


Chị Quản Lý Dễ Thương


Chương 4


Cá sấu đã hết sấu

Bất ngờ thật luôn các thím ợ. Con lacoste này bình thường da dẻ cũng trắng trẻo, láng mịn rồi, nó đổi kiểu tóc thì nhìn khác hẵn, đúng với cái câu “Mái tóc quyết định 70% khuôn mặt”. Nhưng tính cách của nó thì vẫn vậy các thím à, lạnh như băng, trong cuộc đời em chưa từng thấy người nào lạnh lung như con Lacoste này cả. Hai thằng lựu đạn kia thì hôm nay không chọc ghẹo chị L nữa, tụi nó đang ngồi chém gió ở bàn khách, lâu lâu lại liếc nhìn con Lacoste rồi lầm bầm với nhau, em đoán chắc là chúng nó đã để ý tới Lacoste rồi.

Đúng là con trai phải không mấy thím, cùng một người, lúc người ta xấu thì lơ đi, đến khi đẹp lên thì nãy sinh ý đồ. Đoạn rồi em liếc mắt khắp quán mà chả thấy chị L đâu cả. Em đến hỏi con Lacoste thì nó nói chị về nhà trước có công chuyện. Lúc này đứng gần nó thì càng thấy dễ thương mấy thím ạ, tóc nó cũng giống giống chị L, cũng để mái xeo nhưng tóc ngắn hơn. Cả khuôn mặt đều ok hết, trừ cặp mắt kính thôi. Lúc này trong đầu em lại nghĩ tới chuyện muốn nhìn thấy body nó thế nào, tại nó mặc áo rộng lắm mấy thím ạ, mất hết cả nữ tính.

Hôm ấy khá đông khách, làm việc quần quật, chả còn bận tâm tới chuyện chị L nữa. Hết cả buổi chiều chỉ làm việc với lướt web, chẳng có gì đặc biệt. Đến 6 giờ tối thì hai thằng lựu đạn về. Trong quán lúc này chỉ có em với Lacoste, bình thường em chẳng có cảm giác gì với nó cả, hôm nay nó dễ thương hẵn lên thì em lại có chút rộn ràng. Như một thói quen, nó lại lấy điện thoại ra bấm. Em thấy không gian buồn tẻ quá nên mạnh dạn tới nói chuyện với nó.

– Em để tóc này đẹp nè! – Nó ngước lên nhìn em mấy thím ạ!

– Cám ơn anh!

Đó là lần đầu tiên gương mặt nó có một chút biểu lộ mấy thím ạ, em thấy thế thì bắt chuyện tiếp. Nói ba cái chuyện sở thích, học hành, gia đình này kia, lúc đầu nó cũng ngượng ngùng nói chuyện, nhưng càng về sau thì nó càng mạnh dạng hơn. Thế mới biết bố mẹ con này li dị, nó sống với mẹ, hiện nó đang học lớp 12, làm lớp phó học tập, thích hội họa., đọc truyện, làm ở quán này được hơn nửa năm rồi. Nói chuyện nhiều mới thấy nó dễ mến lắm, chắc là tại nó sống khép kín nên bề ngoài có vẻ lạnh lung, khó tiếp xúc, con Lacoste thuộc dạng gái ngoan hiếm có khó tìm đấy mấy thím ợ. Đương nói chuyện thì khách vào, trở lại công việc… Em đang băn khoăn, chị L không ở đây, 8h con này về, em thì không biết pha chế gì. Đang nghĩ ngợi thì nó lù lù trước mặt em. Ngọng nghịu nói với em:

– Hôm nay chị L nhờ em ở lại đến 10h để phụ anh bán. Khi nào về, anh… đi theo em về nhà được không? Về khuya một mình em sợ cướp lắm.

– Ừ! Ok.

Nghe nó hỏi thế, em vừa bất ngờ, vừa vui vui. Mới ngày nào còn lạnh như đá bào, giờ thì cái giọng ngại ngùng ngọt xớt. Cả ngày hôm đó chẳng thấy chị L đâu, không lẽ chỉ giận em đến thế, đâu phải, rõ ràng lúc đưa em cái cây lau nhà, thái độ của chỉ mềm mại với em lắm mà. Mới làm việc được dăm ba ngày mà gặp toàn chuyện đâu không, em không biết mình trụ nổi quán này được bao lâu nữa.

Tối hôm ấy, em với con Lacoste loay hoay làm việc cùng nhau, cái cảm giác lạ lẫm với nó dần biến mất. Bây giờ trong mắt em, Lacoste là một con nhỏ dễ thương, hiền lành. Khách khứa đã về hết, em với Lacoste cùng dọn quán. Xong xuôi hết, Lacoste với em cùng ra ngoài lấy xe. Bây giờ em mới để ý tới nó, không ngờ nó đi xe đạp, chiếc xe Martin @ màu bạc. Em đi chậm chầm theo nó trên đường về, mệt vãi ra mấy thím ạ. Chạy cà rề như thế vừa mỏi lưng, vừa mỏi cổ. Đi vào trong khu chợ Bà Chiểu, vào mấy con hẻm rồi dừng lại trước một căn nhà nhỏ, có cái sân nhỏ, bên trong có nuôi một con chó rất mập, nó nghe tiếng xe em dừng trước nhà liền sủa om sòm, con Lacoste nạt nó “Lu!” thì nó im hẳn. Vậy ra đây là nhà của Lacoste, nó quay lại nhìn em.

– Cám ơn anh! Em vô nhà.

– Ừa! anh về!

Em nổ máy chạy đi, đi được một khoảng thì em nhìn vào gương chiếu hậu, nhìn con Lacoste đang loay hoay mở khóa cổng.

Đêm đó em về nằm nghĩ về con Lacoste, em khâm phục nó, con gái chân yếu tay mềm vậy mà vừa đi học vừa đi làm tới 8h tối mới về làm bài tập rồi sáng lại đi học sớm, vậy mà vẫn học giỏi như thường, chả bù với em. Kể ra thì gia cảnh nó cũng không được khá lắm nên nó đi làm vậy cũng coi như là hiếu thảo.

Rồi những ngày tiếp theo cũng nhan nhãn như vậy, nếu có chị L thì 8h Lacoste về sớm để học bài, còn chị L bận thì nó ở lại phụ em tới 10h rồi em đèo nó về. Hai thằng ôn kia thì dần dần chọc ghẹo cả Lacoste. Ngày nào cũng như ngày nào, chỉ làm việc, tán gẫu giết thời gian, chẳng có gì đặc biệt xảy ra cả, em thì từ khi nhìn thấy chị L lõa thể thì cũng ngại tiếp xúc với chỉ, em dần cảm thấy xa cách với chỉ hơn. Thời gian trôi nhanh, thấm thoát cũng làm được gần 2 tuần.

Hôm đó là một buổi tối trời mưa, ca tối của em, chỉ có em và chị L ở quán. Trời mưa rất to nên quán chả có ma nào vô uống nước. Em đường ngồi lướt web thì chị L đi tới rồi ngồi cạnh em trên cái ghế sofa dài, nhìn vào màn hình laptop của em.

– Em đang làm dzì dzậy?!

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN