Nếu Không Đẻ Được, Anh Có Bỏ Em Không? - Chương 41
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
46


Nếu Không Đẻ Được, Anh Có Bỏ Em Không?


Chương 41


Tối về tôi nằm suy nghĩ mãi, nhà tôi chẳng có chuyện mẹ chồng nàng dâu nào, bà ngoại có mỗi cậu 3 là con trai nhưng sớm đã ở riêng, thấy ngoại cũng thương mợ lắm. Vậy mọi chuyện sẽ kinh khủng như lời đồn, sẽ như phim ảnh? 

Rồi ko lẻ mẹ anh Vinh sẽ ghét tôi, bà sẽ tìm cách chia rẻ chúng tôi hay thậm chí cấm đoán bằng mọi thủ đoạn? Ôi, chưa vui được bao nhiêu thì đầu óc lại rối bời nữa rồi, bây giờ phải làm sao đây? Vinh thì nói là luôn bảo vệ tôi nhưng ko lẻ tôi bắt anh vì bảo vệ tôi mà chống lại mẹ mình, như vậy đâu có được…. Gọi cho con Tiên gấp.

– Ủa mày chưa gặp mà mắc gì sợ?

– Uhm, ko biết nữa! 

– Lỡ bà già đó bả thích mày thì sao?

– Tại tao nghe ông Vinh nói mẹ ổng rất quý Diễm, có khi nào quý bà kia quá quay ra ghét tao ko mậy?

– Mày rãnh, nếu mà bả thích bà Diễm thì mày phải làm cho bả hiểu mày mới là dâu của bả, mày mới là vợ ông Vinh còn cái con nhỏ kia bỏ con trai bả mà đi lấy thằng khác rồi! 

– Nhưng làm sao?

– Mày hãy cho bả thấy với mày ông Vinh luôn hạnh phúc, nếu là mẹ thì phải hiểu ai đem tới hạnh phúc cho con mình chứ! 

– Nhưng nói như mày thì ai cũng thương con trai, mà con trai thì cưới con dâu, ai cũng làm đc thì làm gì có chuyện má chồng nàng dâu?

– Mày nghe tao, cứ gặp bả, lấy lòng bả 1 chút xíu rồi được hết! Ko được kể tao nghe tao chỉ tiếp! Mắc cái gì giờ này ngồi đó mà lo sợ? Mày cũng biết sợ nữa hả?

– Nhưng tao ko muốn ông Vinh khó xử …..

– Mày có thương ổng, có muốn sống với ổng, đẻ con cho ổng ko?

– Có chứ!

– Thì mày phải đấu tranh từ giờ, đấu tranh vì tình yêu vì ông Vinh của mày, mày ko làm sai thì mày sợ gì?

– Nhưng ko thể ép 1 người thích mình. 

– Mày ko ép ai cả, mày sẽ là vợ của ông Vinh chứ ko phải vợ của má ổng! 

– Mày đang xúi tao đối phó với má chồng tương lai tao đó hả?

– Ko, tao đang chỉ mày cách ứng xử, khi bị ghét tính sau, mà mày chưa gặp mà! 

– Uhm, sao tự nhiên tao lo quá. Nhưng cám ơn mày, cảm ơn mày đã luôn bên cạnh nghe chia sẻ của tao. Huhu 

– Bà đó mà ác với mày để tao về xử bả luôn! 

– Thôi, tao chỉ mong ko bị ghét chứ tao ko có ý dám làm gì người lớn đâu! 

– Uhm, vậy thì tự tin lên con! 

Mọi thứ cứ nghe theo nó 1 phần, 1 phần để tuỳ duyên đi, mẹ anh Vinh phải thương Vinh như lời ảnh nói, thương ảnh thì chắc ko tới nổi nhìn thấy ảnh đau khổ đâu. Vinh gọi 

– Em đang làm gì đó?

– Em đang suy nghĩ làm cách nào để ko bị mẹ anh ghét!

– Anh mới nói vậy thôi chứ có đúng vậy đâu, biết em nghĩ lung tung anh ko nói em nghe. 

– Nhưng em nói nè, mẹ chỉ có 1 còn Dung có có đầy, kiểu gì cũng ko đc chọn giữa em và mẹ nha. Nếu anh phải chọn em sẽ ra đi! 

– Em điên hả? Dung nào có đầy, tên Dung có đầy thiệt nhưng có ai giống em? Ai tốt giống em, ai khờ khạo giống em? Ai dễ thương giống em? Chưa gì mà em nói vậy anh thấy bực rồi! 

– Em nói thiệt, khi em đọc mấy chuyện mẹ và vợ cùng rơi xuống nước mà cả 2 cùng ko biết bơi người chồng nên chọn ai, anh biết ko là đàn ông phải chọn mẹ! Hiểu chưa?

– Em tào lao quá, anh bực quá, mọi chuyện có gì đâu tự nhiên em làm rùm beng lên?

– Em chỉ lo trước thôi mà, sao anh lớn tiếng! 

– Anh ghét nhất cái kiểu kêu anh phải làm gì rồi mà, anh là đàn ông tự anh biết cách làm vừa lòng mẹ mà vẫn bảo vệ được người con gái của anh! 

– Em xin lỗi, em ko muốn anh kẹt ở giữa khó xử. 

– Bây giờ có nói chuyện khác ko?

– Em yêu anh, nhớ anh! 

– Nhớ em lắm, muốn chạy qua nhà em nữa …

– Nhưng mà em mệt rồi đó, mệt thiệt, em ngủ nha! 

– Uhm, ngủ sớm đi, bé ngủ ngon!

– Chúc anh ngủ ngon!

Tôi nằm xuống, lấy điện thoại nhắn tin cho Thái, mới gần 11h chắc Thái chưa ngủ. 

– Hi anh, anh ngủ chưa?

– Chưa em, em khoẻ ko?

– Em khoẻ, còn anh?

– Uhm, anh vẫn vậy mà, em và bạn trai …..

– Dạ vẫn ổn anh, cảm ơn anh! Em thật sự muốn gặp anh 1 lần, mà thôi cũng ko hẳn.

– Anh hiểu mà, chỉ mong em hạnh phúc thôi.

– Anh cũng nên có bạn gái đi, 4 năm rồi đó! 

– Anh biết mà, anh cũng đang tìm đây, anh già rồi! 

– Lần này anh phải nắm bắt nha, anh chắc chắn phải được hạnh phúc nha. 

– Cảm ơn Dung. 

– Chúc anh ngủ ngon. 

Lần này nhẹ nhàng hơn cách đây năm mấy, qua tin nhắn thôi cũng cảm nhận được sự thông cảm và cả sự thấu hiểu. Nhưng tôi lại thấy như có lỗi với Vinh, tôi phải nói cho Vinh nghe khi tôi nhắn tin cho anh Thái, đó la sự tôn trọng tối thiểu. 

– Alo, anh nghe!

– Em nói cái này anh ko giận nha.

– Sao em?

– Em mới nhắn tin cho anh Thái.

– Để làm gì? Tại sao cứ nhắn tin cho bồ cũ lại nói anh nghe? Muốn anh điên lên hả? Sao nói ngủ mà ko ngủ?

– Em nói là em hạnh phúc, em nói rồi mà. Thái ko phải để anh ghen đâu, anh làm ơn đi, là em sai với ảnh nên em muốn ảnh cũng được hạnh phúc khi em hạnh phúc! 

– Em nghĩ em nói vậy thì được à? Có thằng nào mà ko ghen khi bồ đi nt cho thằng bồ cũ ko?

– Thì anh phải khác, Vinh của em phải khác. Anh chưa hề cấm em mà? Em cũng ko giấu anh, điện thoại em vẫn còn lưu tin, anh muốn em cho anh coi! 

– Vậy anh có liên lạc với Diễm đc ko?

– Ko được! 

– Vì sao?

– Vì chị ta bỏ anh, chị ta làm anh tổn thương! 

– Em cũng bỏ nó, em làm nó tổn thương! 

– ……… Bây giờ em muốn anh cũng tổn thương ko?

– Xin anh 1 điều thôi, đừng cấm em chuyện này, em chỉ muốn biết khi nào anh Thái có bạn gái, em chỉ muốn biết khi nào ảnh cưới vợ … Lần trước em nhắn ảnh khi anh tỏ tình em, lần này em nhắn ảnh khi anh đòi dẫn em ra mắt nhà anh. Em ko phải có ý chà đạp lên nổi đau của ảnh khi nhắn mà em chỉ muốn ảnh biết là em đã có anh, ảnh hãy tìm hạnh phúc của mình đi, em đã là người sai mà em có anh rồi thì ảnh cũng phải có hạnh phúc. Như anh anh bị tổn thương nhưng anh cũng đã có em … 

– Vì thằng đó mà em nói nhiều quá! ……

– Hãy cho cuộc sống này 1 sự công bằng, hãy cho Thái 1 sự công bằng. Lý do em em nt cho anh Thái em nói rồi. Còn lý do em nói với anh biết là vì em thương anh, em tôn trọng anh, em đã hứa em sẽ ko nói xạo anh nửa câu. Xin lỗi anh, nhưng hãy hiểu cho em, em cũng từng đau khổ thì anh Thái cũng đau khổ, anh cũng vậy. Nếu đã chấp nhận quá khứ của em thì anh làm ơn cho em những lần liên lạc với Thái, em rất biết ơn anh!

– Vì nó mà em nói nhiều như vậy, nếu anh ko đồng ý thì sao?

– Nếu anh ko đồng ý thì thôi, em ko nhắn nữa. Rồi em sẽ phải luôn ray rứt ko biết người em đã làm khổ giờ như thế nào … 

– Em nói như vậy mà nghe được, anh ko phải thần thánh mà có thể chịu đựng tất cả đâu em à! 

– Em xin lỗi anh, sau này em sẽ ko liên lạc với anh Thái nữa! Chúc anh ngủ ngon. 

Tôi đang làm gì nữa ko biết, chuyện kia nghĩ chưa thông đã có chuyện khác, tự nhiên chọc điên Vinh làm gì, nhưng chuyện tôi nhắn tin vậy có gì sai? Chừng nào tôi giấu Vinh ko cho Vinh biết mới là sai ….. Rối đầu quá, đi ngủ thôi! 

Chắc do mệt nên ngủ ngủ 9h mới dậy, bụng đói cồn cào, mẹ thì đã ra cửa hàng. Mắt mũi chưa mở hẳn thì Vinh đã gọi điện.

– Em dậy chưa?

– Em mới dậy nè.

– Uhm, anh đang qua, mẹ em có nhà ko?

– Ko mẹ em ra cửa hàng rồi, anh qua làm gì?

– Anh qua chở em đi ăn sáng … 

– Xa thấy mồ, qua chở em đi ăn sáng làm gì anh?

– Để mắc công thằng Thái nó chở em đi!

– Em ko liên lạc với anh Thái nữa, anh đừng nói vậy, mà Thái cũng ko biết nhà em đâu, chỉ anh biết thôi! 

– 15p nữa anh tới.

– Thì anh đứng chờ đi, em đi tắm cái. 

Tôi đi tắm, mở tủ ra thấy mái cái sịp đủ màu của Vinh tôi mắc cười … Lát gặp ko biết làm sao để ảnh ko giận đây, có chuyện nhỏ vậy đã ko giải quyết được thì làm sao mà nói tới chuyện mẹ chồng nàng dâu ………. Haiz. 

9h30, tắm xong ra mở cửa, nãy giờ nghe Nemo sửa sủa là biết rồi, ảnh đứng ngoài chờ 15p rồi. Tôi mở cửa cho Vinh vô nhà ngồi, tôi phải cho Nemo đi toilet, phải lấy đồ cho con ăn và sữa nữa, Nemo khôn lắm, thấy anh Vinh tới là mừng tíu tít.

– Vợ muốn ăn gì?

– Anh ko giận em à?

– Ko!

– Em ăn cơm tấm sườn chả. 

Vinh chở tôi đi ăn cơm tấm, uống sữa đậu nành 

– Ko giận em thiệt à?

– Ko giận.

– Vì sao ko giận?

– Vì anh suy nghĩ lại thấy em cũng có lý. Em cứ liên lạc với anh Thái của em ….

– Chỉ là anh Thái thôi, ko phải Thái của em …. Anh mới là Vinh của em, em xin lỗi. 

– Anh suy nghĩ rồi, anh đã tin em, em cũng tin anh … Nếu em nhắn mà nói xạo anh mới đáng lo, em nói anh nghe thì có gì mà lo. Anh chị sợ mất em thôi. 

– Nè, anh đọc tin nhắn đi, em hứa là ko làm gì sai với anh rồi mà! 

Tôi mở tin nhắn, đưa Vinh đọc, Vinh chỉ nhìn sơ qua thôi chứ ko đọc kỹ. 

– Hứa với anh là ko được làm gì sau lưng anh đi! 

– Em hứa rồi mà! 

– Hứa nữa đi.

– Em hứa ko làm gì sau lưng anh, nhất là với anh Thái. 

– Uhm, anh ko ngăn cản chuyện đó nữa.

– Em ko biết tại sao em cứ làm khó anh, nhưng em xin lỗi và cám ơn anh. Vinh của em là người tốt nhất trái đất! 

Vinh véo má tôi,nhìn tôi với ánh mắt đầy niềm tin, tôi thấy thương Vinh lắm. Mới tối qua còn lớn tiếng như vậy mà sáng nay còn chạy qua chở tôi đi ăn sáng. Chẳng hiểu vì sao mà Vinh dễ dàng đồng ý việc tôi nhắn tin với Thái nữa. Đó là lý do càng ngày tôi càng yêu anh của tôi hơn, biết vun vén, biết nhẫn nhịn và ko hơn thua với anh. Số tôi là 1 người tới sau để an ủi những người đàn ông khốn khổ, bù lại họ tốt với tôi, quá tốt và yêu thương tôi, đó là 1 sự thành công trong tình yêu của tôi rồi. 

– Về chuyện gặp ba má anh đừng lo nữa, để anh lo cho, nha! 

– Dạ. 

– Với lại anh đang hỏi xin mấy chỗ cho em đi làm, chờ anh mấy bữa nữa anh coi chỗ nào được nhất rồi báo cho. 

– Sao ko để em tự đi tìm?

– Khó khăn lắm, để anh tìm cho. 

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN