Nếu Không Đẻ Được, Anh Có Bỏ Em Không?
Chương 54
Nói 1 hồi khách quý cũng chào ra về, mẹ con tôi tiễn khách, bé Vy đi theo tôi nói nhỏ
– Mẹ chị là đỉnh rồi!
Cô bé nheo mắt khoái chí. Tôi cũng cười tươi theo, còn Vinh thì cũng tỏ ra có chút e ngại đối với mẹ vợ tương lai, chắc nào giờ hắn nghĩ mẹ tôi chắc hiền lắm.
Khách khứa về cả, tôi lụi cụi dọn dẹp, mẹ cũng phụ, 2 mẹ con dọn xong thấy mẹ ngồi trầm ngâm.
– Sao vậy mẹ?
– Con lấy thằng Vinh xong chắc ở nhà chồng hả?
– Sao mẹ hỏi vậy?
– Má Vinh chắc cũng ko dễ chịu đâu.
– Thôi mẹ đừng có nghĩ nhiều cho con.
– Sao ko nghĩ, sắp gả con mà ko nghĩ cho con.
– …..
– Thằng Vinh ko biết nó có sợ má nó ko Dung?
– Hình như là ảnh nói là ảnh ko có sợ ba má gì hết.
– Có khi chắc mẹ phải nói chuyện với nó.
– Mẹ ơi mẹ đừng lo quá, chắc ko sao đâu mà.
– Nói chung mẹ chồng nàng dâu chuyện muôn thuở. Nhưng con là dâu con, con cũng phải biết trên biết dưới, con cũng cho phải đạo trước rồi chừng nào má chồng con mà ăn hiếp hay nặng nhẹ thì tính sau, chịu ko được thì về ở với mẹ, mày có 1 bầy con cũng về với mẹ, mẹ lo. Đừng mang quan niệm có con, vì con rồi chịu khổ là ngu lắm.
– Dạ, mà con ko nghĩ nhiều, mẹ nói làm con lo thêm ko hà.
– Phải lo thôi con, nói để biết chứ mẹ vẽ 1 bức tranh màu hồng thì nữa con sẽ bị hụt hẫng.
– Con ko muốn xa mẹ, con muốn ở đây à
– Mẹ thấy tình hình ko được, con gái lớn thì theo chồng, còn gái út thì còn nhỏ chỉ 1 thằng con trai, ai mà cho con ở nhà con, ai mà chịu cho con người ta ở rễ, gặp mẹ mẹ cũng ko chịu.
– Mẹ ơi, đừng nói nữa.
– Mẹ nói thiệt với mày, qua đây trầu cau mâm quả xin xỏ hỏi cưới con mẹ đàng hoàng, con của mẹ ko làm gì sai mà ăn hiếp con mẹ thì ko xong với mẹ đâu!
Nghe mẹ nói tôi cảm thấy thương mẹ chưa từng thấy, tôi phải đối mặt như thế nào, ko biết sau này má anh Vinh có tốt có thương tôi ko nữa. Mẹ nói đúng, lúc trước chưa xác định thì sao cũng được, bây giờ đã bước qua bàn chuyện rồi tôi phải nghĩ thôi. Dù sao trong thâm tâm tôi cũng hứa sẽ thiệt tốt để được gia đình Vinh thương.
– Dung lát đi massage với mẹ, mẹ biết chỗ tắm đậu đã lắm.
– Mẹ ko mệt hả?
– Mệt gì đâu, mấy ngày đi chơi hơi oải, đi với mẹ mẹ bao. Bây giờ thích gì, mua sắm mỹ phẩm mẹ mua cho, tận hưởng đi con.
Tôi cười như mếu, ko biết nên vui hay nên buồn, con gái lớn chưa báo hiếu được 1 đồng giờ mẹ lại phải quay qua lo ngược lại cho tôi, chẳng bao lâu tôi lại đi lấy chồng ko có lo cho mẹ được …… Haiz, nghĩ nhiều hại não gì đâu. Mẹ con vẫn đang nói chuyện, ông Vinh gọi do thám tình hình.
– Em nghe nè
– Em đang làm gì dạ?
– Em sắp đi ra ngoài với mẹ, mẹ mua sắm cho em.
– Má anh coi bộ tè mẹ em rồi nha.
– Haha, mắc cười quá!
– Thôi, có mẹ bảo vệ vậy đâu có cần anh nữa
– Mẹ em bảo vệ em bên nhà em, còn nhà của anh anh cũng phải bảo vệ em chứ.
– Thấy mẹ em vậy chưa chắc má anh dám làm gì em, yên tâm, heheh.
– Uhm, cũng hy vọng như vậy nhưng mà em hiền em nhát cấy có làm gì đâu mà …..
– Thôi em đi với mẹ vui nha, anh ngủ trưa chút chiều còn ghé cửa hàng lo công chuyện nữa.
– Uhm, chúc anh may mắn.
– Uhm, chúc cô dâu tương lai đi chơi vui.
– Nghe ghê quá. Bye anh.
– Bye em.
Vậy là 2 mẹ con ko ngủ trưa, lấy xe chở nhau đi chơi, mẹ tính chở tôi đi massage, tắm đậu, xông hơi nhưng tôi còn đang bịt băng vì chữa đốt lạnh mà nên tôi ko đi …Vậy là mẹ chở tôi đi cắt tóc, rồi chở đi mua mỹ phẩm, mẹ chở đi mua áo quần nữa.
– Mẹ làm cho con thấy mình vô dụng quá, chờ con hết bệnh xong con đi làm, con đi làm xong sẽ share lương với mẹ 50/50.
– Thôi lo xa quá, mẹ đâu có thiếu tiền.
– Ko phải thiếu tiền gì, con chưa đền đáp lại cho mẹ gì hết.
– Biết sao ko? Giờ sống hạnh phúc cho tui nhờ là được. Mà phải sống tốt mới có cuộc sống tốt. Mẹ cũng xin lỗi con 1 vài chuyện mà giờ mẹ nghĩ mẹ con mình nên bỏ qua đi.
– Mẹ, nữa thí dụ con đi qua nhà anh Vinh rồi mẹ sao?
– Uh, mẹ cũng tính rồi, sửa nhà lại lên thêm 1 lầu phân ra mấy cái phòng cho mấy đứa sinh viên ở trọ.
– Vậy cũng có lý đó mẹ, nhưng có ai ở nhà cả ngày mới được ko mấy đứa nhỏ nó dọn nhà mẹ đi đó. Nhưng phòng con mẹ để yên cho con nha.
– Biết rồi chị 2, mẹ định thuê lại chị Hà, nghe nói gia đình chỉ dạo này cũng khó khăn, mẹ tính nhờ chỉ lên nấu nướng như lúc trước sẵn canh nhà dùm, chứ ở 1 mình cũng buồn.
– Mẹ đúng là, tính toán ko ai bằng mẹ, chẳng bù cho con, con ko có biết lo xa gì hết.
– Mà mấy người như con vậy mới sướng đó, ko biết gì hết.
Mẹ mua cho 1 hộp phấn, 1 tuyp phấn lót gì đó, 3 cây son, 1 cái bấm lông mi, 1 cái chuốt lông mi, 1 hộp má hồng. Và mẹ còn mua thêm cái bóp nhỏ màu vàng để đựng mấy cái đồ đó nữa.
– Ủa mẹ, ko có mua viết vẽ mắt vẽ chân mày hả mẹ?
– Da con trắng, lông mày có sẵn thì khi con đánh phấn sẽ nổi lên, có thì đi ra tiệm tỉa cho đẹp thôi ko cần vẽ.
– Cái này chắc mẹ phải chỉ con rồi.
– Uhm, phụ nữ ra đường mà ko trang điểm thì như là ko mặc áo quần vậy.
– Trời, tại mẹ trang điểm quen rồi, con thấy có sao đâu.
– Nghe lời mẹ đi, đẹp 1 chút, lạ 1 chút mỗi ngày sẽ yêu đời hơn, mà cũng là làm đẹp mặt chồng nữa đó.
– Ngày xưa mẹ làm dâu được bao lâu mẹ?
– Ngoại ko cho mẹ làm dâu, mẹ ở nhà ba mày ở rễ. Cho nên mẹ cũng ko được lòng ba mẹ chồng, cho nên họ cũng xúi giục ba mày bỏ mẹ.
– Thôi, ko nói nữa.
– Cho nên mày phải hạnh phúc nghe con.
– Dạ.
– Ko biết bên kia có gấp ko, nhà người ta mà gấp là coi ngày gần nhất, có khi trong vòng có mấy tháng là cưới hỏi luôn đó.
– Chắc ko tới nỗi đâu mẹ.
– Hên xui đi.
2 mẹ con đi chán chê rồi về, mẹ tôi trẻ trung hiện đại hơn tôi tưởng nhiều. Thậm chí mẹ còn hơn cả tôi về nhiều mặt nữa. Ko biết nữa trạc tuổi mẹ có được như mẹ ko. Tôi cũng ko còn nghĩ tới những hục hặc của 2 mẹ con lúc trước, tôi quên, quên thật sự rồi. Ko ngờ từng 25 26 tuổi đầu mà còn được mẹ cưng như vậy, hạnh phúc dễ sợ luôn.
Chiều về ông Vinh còn rũ tối đi ăn kem với chị Vân với bé Vy, nói chung cũng ko có mệt mỏi gì nên cũng đi luôn.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!