Nữ Phụ Trở Lại [I'm Come Back] - Chương 7
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
141


Nữ Phụ Trở Lại [I'm Come Back]


Chương 7


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Minh Nguyệt lái xe, miệng lẩm bẩm:

– Chưa ra khỏi ngõ đã gặp yêu quân.!

Cô lượn lờ quanh trung tâm thành phố vài vòng mới về nhà cũng đã đến trưa.

Vừa mở cửa, cô há hốc mồm nhìn căn nhà.

WTF?! Cái gì đang diễn ra thế này???

Đèn chùm đơn giản hằng ngày bị thay bằng đèn chùm pha lê lộng lẫy, rèm cửa cũng bị thay bằng màu vàng sang trọng, quản gia Trần đang tất bật đôn đốc mọi người,…v…v…

Ba định mở tiệc sao?

Cô vội vàng mở điện thoại ra xem ngày.Hôm nay là 16/7, hình như hôm nay…là sinh nhật của cô a~

Minh Nguyệt chạy vù lên thư phòng bởi cô biết chắc giờ này Hạ Vương Thành đã về tới nhà.

– BA À!!!

Giọng “nói” trong trẻo của cô vang lên vọng cả căn nhà khiến ông Hạ phải cúi đầu bịt tai để tránh…điếc.

Cô hùng hổ đến trước mặt ông, gõ gõ lên bàn nói:

– Ba, sao lại thế này?

Ông Hạ cười hớn hở cầm túi mấy túi to nhỏ đưa trước mặt Minh Nguyệt:

– Haha, Nguyệt Nhi con xem này, ta chọn cho con mấy bộ để tối nay sinh nhật con. Con xem thế nào!!!

Cô cầm mấy cái túi đó giơ lên.

Ặc! Nào là Gucci, Channel, Hermes, Louis Vuitton,…

Chỉ là tiệc sinh nhật, diện chi nhiều đồ vậy?!

Cô đen mặt nhìn ông già đang vui cười hớn hở kia mà không nói nên lời ( T/g: Ba chuỵ mới có hơn 40 thui!!!)

Cảm ơn Hạ Vương Thành qua loa, cô kệ nệ xách đống đồ vào phòng

Cô không biết rằng thật ra ông chỉ là muốn bù đắp cho cô những ngày không có mẹ.

Ông rất thương Minh Nguyệt, nó là máu mủ ruột rà của ông, là kết tinh của ông và người phụ nữ ông yêu nhất, Doãn Nguyệt Dương – bà Arihana De Roussica

Nhìn bóng lưng của cô rời khỏi phòng, ông lại nhớ đến Nguyệt Dương

” Dương Nhi,con chúng ta đã lớn chưa kìa!”

*****************

Trong phòng

Minh Nguyệt mở đống đồ ra xem.

Có tất cả 5 bộ váy sang trọng, 3 bộ trang sức và 3 đôi giày cao gót.

Gấp đống đồ lại cô thở dài thườn thượt.

Trong 5 bộ váy kia, có đến 3 bộ là dựa theo khí chất và dáng người của bà Hạ, chứng tỏ ông Hạ yêu bà Hạ rất nhiều.

Không giống cô kiếp trước, mẹ mất ba bỏ đi với người phụ nữ khác, để cô một mình lang thang rồi tới hắc đạo làm sát thủ.

– Suy nghĩ tới chuyện đấy làm gì cơ chứ! – Minh Nguyệt khẽ lầm bầm

Cầm quần áo ở nhà vào phòng tắm, cô tắm rửa rồi đi ngủ một giấc hồi sức để tối ” chiến đấu” với các nam nữ chủ.

*****************

6h 30″

Mới có 6 rưỡi mà khách khứa đã đến được hơn nửa mà trong khi đó 7h 30 mới bắt đầu buổi tiệc

Trong khi đó…

” Cộc cộc cộc”

– Thưa tiểu thư, người mau chuẩn bị đồ ạ! – Tiếng cô hầu vang lên ngoài cửa

Cô từ từ mở mắt. Chết tiệt! Đã 6 rưỡi rồi.

Cô tắm rửa lần nữa rồi thay đồ, làm tóc, trang điểm cũng đã 7h 15

Mở cửa ra, Minh Nguyệt nhẹ nhàng bước xuống, nép vào chỗ góc khuất cầu thang để xem kịch.

Đúng như cô đoán, lúc này bước vào là Âu Dương Hàn và Hàn Phong. Đẹp trai đến mê người làm bao tiểu thư say đắm.

Âu Dương Hàn và Hàn Phong vừa vào cửa thì Mạc Phương Dung đến.

Mạc Phương Dung mặc trên người bộ váy dạ hội trắng mang đến cho cô ta vẻ trong sáng kiểu thánh nữ.

Gương mặt cô ta chỉ gọi là thanh tú chứ không đẹp nên không bộc lộ hết được vẻ đẹp của chiếc váy. Tuy nhiên có bàn tay vàng của tác giả nên đều biến thành nhẹ nhàng thuần khiết.

Một lát sau, khi khách khứa đã đến gần hết thì Minh Nguyệt mới chậm rãi bước xuống.

Cô mặc một chiếc đầm dạ hội màu xám trắng không tay, mái tóc nâu khói uốn xoăn thả tự nhiên, nụ cười nhàn nhạt hiện lên trên gương mặt sắc sảo mang đến cho cô vẻ quyến rũ không có ai sánh bằng.

Lúc này, tất cả mọi người đều theo dõi bước đi của cô. Khí chất đúng kiểu quý tộc, làm người ta không thể không liên tưởng đến một nữ vương cao ngạo mà quý phái đến khó tả.

Hạ Vương Thành là người thần ổn đầu tiên, vỗ tay tự hào về con gái mình, tiếp đó tất cả mọi người cũng vỗ tay theo, chẳng còn ai quan tâm đến gương mặt Mạc Phương Dung đang vặn vẹo xấu xí đến chừng nào.

Ông Hạ đưa tay ra đỡ cô bước lên bục dài, nói qua micro:

– Cảm ơn mọi người đã đến dự sinh nhật của con gái tôi. – Rồi nhương mic lại cho cô

Minh Nguyệt mỉm cười quét mắt một lượt những người trong phòng, nói:

– Thật cám ơn mọi người đã đến dự sinh nhật thứ 21 của tôi. Bữa tiệc xin được phép bắt đầu!

============================

Sorry mọi ng. Dạo này Mị lười quá mãi mới up chương mới!!! =((

Chương sau sẽ ra mau thôi. moa moa!!!

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN