Trọng Sinh Theo Đuổi Hạnh Phúc
Chương 77
Hà Như và Bảo Nghi không biết mình lên xe bằng cách nào, hai người giống như là phải chịu đả kích vô cùng to lớn vậy.
“Hai cậu có nghe tớ nói không vậy?” Diệp Vy có chút lớn tiếng, nhìn vẻ mặt ngốc nghếch của hai người, Diệp Vy tỏ ra khỉnh bỉ, đúng là không có tiền đồ mà.
Lúc này hai người mới bừng tác, ngơ ngác nhìn Diệp Vy, “Có…. Có chuyện gì vậy?”
Diệp Vy bĩu môi, Hàn Phong đang lái xe bên cạnh khẽ cười, một tay anh lái xe còn tay kia anh giơ ra xoa đầu Diệp Vy.
“Phong hỏi hai cậu muốn ăn gì! Rốt cuộc hai cậu đang suy nghĩ gì mà hỏi mãi không trả lời vậy.”
Nghe Diệp Vy hỏi vậy, đến lúc này hai người mới cảm thấy mình thất lễ, hai người cũng không nhớ là đã giới thiệu chưa nữa.
Hà Như vội cười lấy lòng, “Xin lỗi anh tại bọn em mải nghĩ đến chuyện khác, không để ý anh hỏi, còn đâu ăn gì cũng được ạ, em không kén chọn.”
Bảo Nghi vội gật đầu phụ hoạ, “Em cũng vậy.”
“Vậy thì đến chỗ của Lăng Vũ nhé.” Hàn Phong vừa lái xe vừa hỏi.
“Hả?” Hai người có chút không hiểu.
Diệp Vy chán chả buồn giải thích, hai người thây vậy cũng chỉ biết im lặng, thỉnh thoảng ngó xung quanh đáng giá chiếc xe, trong đầu hai người cùng hiện lên hai chữ, “Xa xỉ.”
Hàn Phong dừng xe trước một nhà hàng Tây, rất nhanh thì có bảo vệ tiến đến giúp anh giữ xe.
Hà Như nhìn tên cửa hàng, rồi cô quay sang Bảo Nghi đang đứng bên cạnh, “Hãy nói với tớ đây không phải là mơ đi, cậu có biết tớ ước được ăn một bữa ở đây bao lâu rồi không?”
Bảo Nghi gật đầu, “Không chỉ có mình cậu đâu.”
Vì thế hai người mang tâm trạng vui sướng bước vào, khi nhìn đến không gian sang trọng bên trong, ánh mắt hai người càng loé sáng hơn.
Từ khi bước vào tay Hàn Phong vẫn luôn nắm chặt lấy tay Diệp Vy không có buông ra, phải biết dạo này anh rất ít được gặp cô, mỗi lần hai người vừa mới gặp nhau thì cô đã vội vàng nói mình phải lên lớp tự học, lúc này Hàn Phong rất muốn ôm chặt lấy cô vào lòng, ngửi mùi hương thoải mái trên người cô.
Dường như nhận thấy sự kích động củ a anh, Diệp Vy khẽ siết chặt tay Hàn Phong, anh quay sang nhìn cô, Diệp Vy nở nụ cười với anh.
Hai người âm thầm liếc mắt đưa tình với nhau, Hà Như và Bảo Nghi đang đi đằng trước, cũng không rảnh để ý hai người.
Bốn người vào một phòng ăn riêng, Hàn Phong và Diệp Vy ngồi một bên, Hà Như và Bảo Nghi ngồi đối diện phục vụ đưa thực đơn lên, Hàn Phong đẩy nó về phía trước.
“Hai em gọi món đi, bữa này để tôi mời coi như cảm ơn vì đã giúp tôi chăm sóc Vy.”
Hà Như vội xua tay, “Không có gì đâu ạ, Vy là bạn của bọn em mà, để ý đến cậu ấy là điều tất nhiên.”
“Đúng vậy, đó là việc bọn em nên làm.” Bảo Nghi phụ hoạ.
Hàn Phong nghe vậy im lặng không nói gì.
Bảo Nghi liếc nhìn hai người đối diện, từ khi gặp mặt Hàn Phong đến giờ, cô biết tính anh lạnh lùng, cho dù anh cố tỏ ra thân thiện trước mặt hai người các cô, nhưng Bảo Nghi biết, anh có vẻ rất miễn cưỡng, thậm chí là có chút lạnh nhạt, nhưng khi anh nhìn Diệp Vy, anh mắt không giấu được tình cảm kia, thì cô biết anh chỉ dịu dàng với duy nhất một người.
Bảo Nghi có chút hâm mộ, đến bao giờ cô mới có thể gặp được một người đàn ông như vậy.
Vì Hàn Phong mời khách nên Hà Như không khách khí, cô gọi một bàn đầy đồ ăn, Diệp Vy nhìn vào cũng có chút kinh ngạc.
“Nhiều như vậy có ăn hết được không?”
“Không ăn hết thì có thể gói đem về.” Hà Như vô tư nói, không biết bao giờ cô mới được ăn cơm ở đây, vì thế lần này phải ăn cho thật đã.
Bảo Nghi có chút xấu hổ thay cho Hà Như, đúng là kẻ tham ăn mà.
Bốn người đang yên lặng ăn cơm thì cửa phòng bị người bên ngoài đẩy ra.
“Anh họ, chị dâu, hai người….”
Người đến là Hàn Lăng Vũ, cậu đến đây ăn cơm thì nghe quản lý nói anh họ dẫn theo chị dâu đến đây, vì thế cậu vội vàng chạy tới, nhưng không ngờ trong phòng lại có hai người khác.
Sau khi nhìn thấy Hà Như và Bảo Nghi, Hàn Lăng Vũ nhận ra hai người, cậu tươi cười tiến đến, “Xin chào, toàn là người quen thế này.”
Bảo Nghi nhận ra Hàn Lăng Vũ, vì cô không quen cậu nên cũng chỉ gật đầu coi như chào hỏi.
Hà Như đang ăn thấy có người bước vào, cô ngẩng đầu lên, thấy là Hàn Lăng Vũ thì cô ngạc nhiên, “Lăng Vũ, sao cậu lại ở đây?”
Hàn Lăng Vũ ngồi xuống cạnh Hàn Phong, cậu mỉm cười nhìn Hà Như, “Đây là nhà hàng của tôi mà.”
Hà Như và Bảo Nghi nghe cậu nói vậy thì bất ngờ nhưng cũng không có chút kinh ngạc nào, hai người cũng biết gia cảnh nhà cậu không tầm thường.
Bỗng nhớ đến khi cậu bước vào có gọi anh họ, Hà Như nhìn xung quanh, thấy trong phòng chỉ có mình Hàn Phong, cô mở to mắt, “Lăng Vũ, đây là…” Cô run run chỉ vào Hàn Phong.
Hàn Lăng Vũ thấy cô hỏi Hàn Phong thì có chút ngơ ngác, chẳng lẽ chị dâu còn chưa giới thiệu thân phận là bạn trai của anh họ sao. Cậu quay sang nhìn Diệp Vy, “Chị dâu, chị chưa nói hai người đang yêu nhau à?”
Diệp Vy cũng không hiểu gì, cô nhìn Hà Như, “Sao vậy?”
Hà Như có chút khó xử, “Tớ thấy Lăng Vũ khi vào có gọi anh họ, nhưng chắc là nhầm thôi.” Cô cười cho qua.
Lúc này Hàn Lăng Vũ mới hiểu ý cô muốn hỏi, cậu cười có chút trêu đùa, “Không phải là nhầm đâu, đây là anh họ tôi.”
Đến lúc này ngay cả Bảo Nghi cũng kinh ngạc, cả trường các cô ai không biết về gia thế của Hàn Lăng Vũ chứ, là con trai duy nhất của nhà họ Hàn, vậy thì anh họ của cậu ấy….
Không đợi hai người tiêu hoá tiếp thì Hàn Lăng Vũ quăng thêm quả bom, “Anh ấy là người đứng đầu tập đoàn CE.”
Hà Như và Bảo Nghi cảm thấy sau ngày hôm nay hai người nên đi khám bệnh tim mất, ánh mắt hai người nhìn Diệp Vy có chút u oán.
Người trong cuộc là Hàn Phong không tỏ thái độ gì, anh chỉ chuyên chú vào miếng bít tết trên đĩa, cắt nó cẩn thận rồi đẩy về phía Diệp Vy.
Hà Như thấy cảnh đó thì hâm mộ cũng có chút nghi hoặc về gia cảnh của Diệp Vy, từ khi ba người quen biết đến giờ hầu như chưa bao giờ nói về hoàn cảnh của mình, nên cô cũng không biết Diệp Vy có thân phận gì, nhưng cô cảm giác thân phận của Diệp Vy cũng không tầm thường.
Sau khi ăn xong bữa cơm mà chịu không biết bao nhiêu kích thích, Hà Như cũng không quên đem gói những thức ăn còn lại về.
Hai người từ chối lời mời đưa về của Hàn Phong, hôm nay là hai người muốn xem bạn trai của Diệp Vy có xứng với cô không, nhưng sau một hồi hai người nhận ra, bạn của hai người mới không xứng với người ta.
Sau khi Hà Như và Bảo Nghi rời đi, Hàn Lăng Vũ quay sang nhìn Diệp Vy, “Chị dâu, mẹ em muốn mời chị tối nay qua nhà em ăn bữa cơm.” Muốn hỏi cậu vì sao không nói với Hàn Phong sao, cậu biết chắc là anh sẽ không đồng ý, vì thế cậu quyết định nói với chị dâu, chị dâu mà đồng ý thì ai mà quan tâm ý kiến của anh họ cậu là gì.
Diệp Vy thấy cậu nói vậy thì đồng ý ngay, dù sao lần trước cô và Hàn Phong xảy ra chút chuyện nên cũng chưa kịp chào hỏi nhiều, lần đó cô cảm thấy có chút thất lễ, với lại có một số chuyện cô cần tìm hiểu.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!