Ngư Trường Hoàng Kim - Chương 19: Tế phẩm của Hải Thần
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
150


Ngư Trường Hoàng Kim


Chương 19: Tế phẩm của Hải Thần


Party thú vị ngay ở chỗ quá trình tham dự, Tần Thì Âu ăn cũng không nhiều, nhưng rất vui vẻ.

Khoảng một tuần sau khi party kết thúc, Tần Thì Âu nhận được điện thoại của tiểu Blake, phòng đấu giá Lee’s Brother đã đem tuyên truyền công tác làm được đầy đủ rồi, ngày 18 tháng 4 chính là trọng đầu hí năm nay của bọn họ, bán đầu giá mùa xuân.

Ở trong ngành đấu giá thì bán đầu giá mùa xuân cùng bán đầu giá mùa thu là trọng yếu nhất, kể cả phòng đấu giá Sotheby’s, Christie’s, Hằng Đức Hongkong… đang chuẩn bị bán đầu giá mùa xuân cũng được cử hành trong vài ngày gần đây. Có thể nói vào những ngày này hằng năm đều là thịnh yến của người sưu tầm.

Mỗi một lần đấu giá luôn luôn sẽ có tiêu vương*, tiêu vương lúc này của phòng đấu giá Lee’s Brother chính là pho tượng thanh đồng Perseus and Medusa của Tần Thì Âu.

(*)Đại khái là vật phẩm áp trục, quyết định lợi nhuận và danh tiếng của lần đấu giá, được dùng để đấu giá vào cuối cùng.

Pho tượng xuất hiện liền tạo nên địa chấn trong giới trân tàng ở Châu Âu, tác phẩm của tinh công chi phụ Cellini vốn sẽ không nhiều. Cho đến ngày nay, trải qua gần 500 năm thiên tai nhân họa, tồn tại thế thì càng thiếu, nhất là đồng điêu to lớn.

Đối với giới điêu khắc thì tác phẩm của Cellini có ý nghĩa cũng không kém với tác phẩm « Mona Lisa » trong giới hội họa. Nhất là vào cuối thế kỷ 19, pho tượng này còn bị mất tích lần nữa, hiện tại lại lần nữa được tìm về, tự nhiên lại càng tăng thêm vài phần sắc thái truyền kỳ.

Tất nhiên là gia tộc Blake muốn mời Tần Thì Âu tham gia hội đấu giá, địa điểm là một khách sạn năm sao ở Ottawa. Chính phủ địa phương còn vận dụng đặc công đến hiệp trợ phòng đấu giá tiến hành công tác bảo an, hết thảy có vẻ long trọng lại chính thức. Trước khi hội giá bắt đầu, tất cả vật phẩm đấu giá đều đặt ở sảnh triển lãm, Tần Thì Âu cùng đi quan sát với tiểu Blake.

Hội đấu giá lần này tổng cộng có 48 kiện tác phẩm nghệ thuật tham gia đấu giá, ở trong đó bao gồm thi họa, tượng điêu khắc gỗ, đồng điêu, đồ gốm, đồ sứ, đồ dùng trong nhà, vàng bạc khí cùng tạp thức đồ cổ… đều có đầy đủ hết.

Tại hiện trường, được chú ý nhất tự nhiên là pho tượng thanh đồng « Perseus and Medusa », một đám lão già mang theo dày đặc kính mắt vây quanh ở bốn phía, trong tay mỗi người đều có một cái kính lúp, liều mạng trừng mắt nhìn pho tượng, giống như hận không thể đem thứ này nhét vào trong mắt mình.

Tần Thì Âu quan sát phía, vậy mà lại thấy được một bức tranh khác của Picasso, tên là 《 Nữ Nhân Đầu Tượng. Hắn cẩn thận nghiên cứu một lần, cảm giác bức tranh này cùng với lúc mình còn ở nhà trẻ vẽ bậy không khác nhau lắm, so với bức 《 Nữ Nhân Cầm Vàng 》 của hắn khó coi hơn nhiều.

Điều này làm cho hắn có chút lòng tin, hắn cảm giác chỉ cần có bức 《 Nữ Nhân Đầu Tượng 》 này ở đây thì giá cả của 《 Nữ Nhân Cầm Vàng 》 sẽ không thấp.

Có câu nói nói như thế nào ấy nhỉ, không sợ không nhìn được hàng chỉ sợ hàng so với hàng nha, so một lần thì bức họa kia của hắn cũng không tệ lắm.

Nếu như nói bức tranh của Picasso làm cho Tần Thì Âu vô pháp thưởng thức, vậy sau khi hắn nhìn qua khác một bức tranh khác liền làm cho hắn có cảm giác điên cuồng —— bức tranh kia tên là 《 Tranh Chấm Màu 》. Chính là một ít đồ án hình tròn màu sắc rực rỡ với từng màu khác nhau được xếp đặt chỉnh tề ở trên vải vẽ tranh sơn dầu.

“Vật này, không lẽ cũng là tác phẩm nghệ thuật đem tới đấu giá a?” Tần Thì Âu hoài nghi hỏi tiểu Blake.

Tiểu Blake anh tuấn nhún nhún vai, nói: “Ngươi đã đoán đúng, đúng vậy, nó chính là.”

Tần Thì Âu không muốn ở nơi công cộng biểu hiện ra sự vô tri của mình, nhưng là hắn lại nhịn không được trợn trắng mắt: “Nếu như không phải Thượng Đế điên rồi, thì chính là nhóm người sưu tầm này điên rồi!”

Tiểu Blake cười giải thích nói: “Nếu như ngươi không thể thưởng thức nó thì việc này rất bình thường, nhưng ta phải hướng ngươi giới thiệu một lần, tác giả của bức tranh này tên là Damien Hirst, là nghệ thuật gia đương đại đắt tiền nhất của nước Anh.”

Tần Thì Âu không muốn nhiều lời, nếu như nghệ thuật đương đại chính là ở trên vải vẽ tranh sơn dầu khoanh vòng tròn, vậy hắn còn là đi thưởng thức tranh sơn thủy của Trung Quốc a, đây mới thực sự là nghệ thuật!

Đại khái nhìn vài lần thì hắn chuẩn bị rời đi, kết quả lúc đi qua một cái pho tượng, bỗng nhiên từ sâu trong đáy lòng xuất hiện một loại cảm giác rung động.

Đây là một loại cảm giác chưa bao giờ có, nếu cố gắng hình dung một lần, thì chính là linh hồn đang phấn khởi đến run rẩy. Ở dưới sự điều khiển của loại cảm giác này, Tần Thì Âu dừng bước lại nhìn về phía pho tượng ở bên người.

Pho tượng kia có hình dáng một cái quả táo, lớn bằng khoảng nắm đấm người trưởng thành, cụ thể thì không rõ tính chất lắm, cùng loại với khối sáp, nhưng càng thêm đục ngầu, toàn thân vàng xám, không thế nào mỹ quan.

Tiểu Blake là người làm ăn khôn khéo, nhìn thấy Tần Thì Âu dừng lại xem pho tượng hình quả táo này, liền hỏi: “Như thế nào, cảm thấy hứng thú sao? Đó là một đồ chơi nhỏ không tệ lắm, căn cứ vào phân tích của than mười bốn thì nó sinh ra đời vào thế kỷ 18, là đồ cổ chân chính.”

Chẳng biết tại sao, thứ này đối với Tần Thì Âu sinh ra mãnh liệt lực hấp dẫn, hoặc là nói, thứ này đang hấp dẫn Hải Thần Chi Tâm của Tần Thì Âu.

Bất quá, Tần Thì Âu không muốn biểu lộ ra ý nghĩ thật sự của mình, liền khinh thường nói: “Đây cũng là đồ cổ? Ah, Thượng Đế, hôm nay ta đã bị kích thích nhiều lắm —— không không, phải nói là hôm nay ta học được nhiều thứ lắm.”

Tiểu Blake vui sướng cười nói: “Thôi đi, Tần, ánh mắt của ngươi đã muốn nói cho ta biết ý nghĩ chân thật của ngươi, ngươi rất muốn có nó, đúng không? Trên thực tế, ánh mắt của ngươi rất không tồi, đừng nhìn cái tiểu chút chít này hình dạng không tốt, giá trị của nó ở chỗ thân phận của nó, biết rõ nó là cái tính chất gì sao? Long Diên Hương!”

Long Diên Hương rốt cuộc là thứ gì, đến hiện nay vẫn là một cái nghi hoặc. Sau khi khoa học cận đại phương Tây đem nó phân tích thì nói nó chỉ là thứ được tạo ra trong hệ tiêu hóa của cá nhà táng, mà ở trong thời đại viễn cổ của phương Đông cùng phương Tây, đều đem loại hương liệu này xem như bảo vật.

Tần Thì Âu lại nhìn pho tượng quả táo này vài lần, sau đó liền vào trường đấu giá làm chuẩn bị. Sau khi hắn ngồi xuống thì tiểu Blake giới thiệu một gã nam tử trung niên mang theo gọng kiến màu vàng cho hắn, người này tự giới thiệu mình là Alen Brendon, là một gã chuyên gia về tài chính.

Mười giờ sáng, đúng giờ bắt đầu hội đấu giá, mà kiện vật phẩm đấu giá thứ nhất dĩ nhiên chính là cái kiện tác phẩm nghệ thuật hiện đại làm Tần Thì Âu rất chướng mắt《 Tranh Chấm Màu 》.

Làm cho Tần Thì Âu khiếp sợ chính là bức tranh này ở trong mắt hắn chỉ là bức tranh rắm chó không kêu vậy mà bán ra giá cao đến 240 vạn Canadian dollar!

“Chẳng lẽ trình độ giám định và thưởng thức nghệ thuật của lão tử lại kém như vậy?” Tần đại quan nhân có chút như đưa đám.

So sánh xuống thì tâm tình của Alen Brendon ở bên cạnh liền tương đối cực đoan rồi, hắn nghiến răng nghiến lợi nói: “Cứt chó! Những tên này đều điên rồi sao? Cái này chỉ là một bức vải vụn! Một bức vải vụn nên xuống Địa ngục! Bọn hắn vậy mà nguyện ý hao tốn 240 vạn đến mua! Hết thảy đều là cứt chó!”

Tần đại quan nhân kinh ngạc nhìn xem Alen Brendon, vị đại thúc này là đang thù phú sao?

Lập tức, cũng không lâu lắm thì mấy món đồ của Tần Thì Âu lên sân khấu rồi, xuất hiện đầu tiên chính là bức tranh Arthur Pinajian.

Kết quả xuất hiện một màn làm cho Tần Thì Âu xấu hổ, nhiều bức họa hợp cùng một chỗ như vậy lại không có người chú ý. Phải biết rằng ngay từ lúc đầu đấu giá 《 Tranh Chấm Màu 》, ít nhất cũng có năm sáu vị người sưu tầm tranh nhau báo giá.

Những bức tranh này có giá bắt đầu là 100 vạn Canadian dollar, đấu giá sư dắt cuống họng rống lên vài âm thanh, cuối cùng là hai vị thanh niên họa sĩ quốc tịch Mỹ hợp sức lại đập giá nắm bắt những bức tranh này.

Sau đó đả kích khác lại xuất hiện, hai bức tranh Picasso là được đấu giá liên tiếp, đầu tiên đánh ra chính là《 Nữ Nhân Đầu Tượng 》mà Tần Thì Âu rất chướng mắt.

Giá khởi điểm của bức tranh này là 600 vạn Canadian dollar, giá cả vừa báo đi ra thì có một gã người sưu tầm quốc tịch nước Nga nâng giá thêm 50 vạn. Sau đó lại có người liên tục báo giá cạnh tranh, cuối cùng thì giá cuối của bức tranh này đạt đến 860 vạn Canadian dollar.

Xuất hiện tiếp theo chính là 《 Nữ Nhân Cầm Vàng 》, kết quả giá khởi điểm của bức tranh này vậy mà chỉ có 180 vạn Canadian dollar, so về 《 Nữ Nhân Đầu Tượng 》 quả thực là một trời một vực.

Sắc mặt Tần Thì Âu lập tức trở nên khó coi, tiểu Blake vội vàng giải thích, thấp giọng nói: “Đừng kích động, tiểu nhị, 《 Nữ Nhân Đầu Tượng 》 chính là tác phẩm vào thời kỳ thành thục của Picasso tiên sinh, mà bức tranh này của ngươi chỉ là bức tranh mà hắn tiện tay vẽ vào thời kỳ chuyển hình. Ngươi phải biết rằng Picasso là một gã cao sản nghệ thuật gia, tác phẩm của hắn có đến mấy vạn bức tồn tại đến giờ. Nói thật, bức tranh này của ngươi bán đi với cái giá tiền này đã tính không thấp rồi.”

Bất quá tiểu Blake lại an ủi Tần Thì Âu thêm một lần: “Vừa rồi ta nhận được điện thoại, bức 《 Hoa Hướng Dương 》mà Pinajian phỏng chế ta đã nhờ bằng hữu giúp ngươi bán đi rồi, bán cho viện bảo tàng New York, giá tiền là 54 vạn Canadian dollar.”

Tin tức này lập tức làm cho Tần Thì Âu mặt mày hớn hở, vốn hắn cũng không ôm hi vọng vào bức tranh giả kia, kết quả vậy mà có thể bán ra hơn 50 vạn Canadian dollar, vậy cũng là phát tài ngoài ý muốn.

Trong lúc Tần Thì Âu trao đổi với tiểu Blake, đợt đấu giá 《 Nữ Nhân Cầm Vàng 》 cũng bắt đầu rồi.

Dù sao thì mặt mũi của Picasso đại gia cũng lớn,nên cứ việc giá trị bức tranh này không được coi trọng, nhưng mấy vị người sưu tầm quốc tịch nước Nga cùng quốc tịch Trung Đông vẫn là bắt đầu tranh đoạt. Cuối cùng một vị phú thương của Ả Rập dùng giá 180 vạn Canadian dollar chụp được bức tranh này.

Đại khái đấu giá được mười kiện tác phẩm nghệ thuật thì hội đấu giá bắt đầu nghỉ ngơi, sau khi quay lại thì trái táo Long Diên Hương mà Tần Thì Âu chú ý liền lên đài.

Rất trùng hợp, tên gọi của Long Diên Hương hình trái táo này dĩ nhiên là ‘Hải Thần mỹ thực’, đấu giá sư giới thiệu nói: “Đây là ban tặng tới từ biển cả, chúng ta đã từng hỏi qua chuyên gia về đại dương là giáo sư Bullock Hasen của đại học Toronto. Căn cứ vào khảo chứng của hắn, tác phẩm nghệ thuật này là tế phẩm mà các ngư dân dùng để dâng cho Hải Thần vào thế kỷ thứ 18.. Giá khởi điểm của nó là —— 160 vạn!”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN