Tướng Công Là Tiểu Bạch Kiểm - Chương 11
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
170


Tướng Công Là Tiểu Bạch Kiểm


Chương 11


Hắn sai lầm rồi! Hắn phải sợ……

“Hạo Thừa ca ca!”

Nghe thanh âm này, nhìn đến thân ảnh vội chạy đến, đầu Giang Hạo Thừa lại đau.

Vì sao? Vì sao không có người nói với hắn Triệu Thiên Kiều sẽ xuất hiện?

“Hạo Thừa ca ca, Thiên Kiều nhớ ngươi nga!” Dắt tay Giang Hạo Thừa, Triệu Thiên Kiều đối hắn làm nũng, nàng một thân y phục màu hồng, kiều diễm như hoa, nhưng ánh mắt quanh mình lại đều dừng ở trên người thiếu niên tuấn mỹ.

Võ lâm đại hội vào ngày kia sẽ cử hành, nhân sĩ khắp nơi giang hồ đều đi vào Cổ Vân Bảo, chuẩn bị tham dự trận võ lâm trọng đại này.

Mà ở Cổ Vân Bảo, bọn họ cũng đều nhìn đến thiếu niên đi theo bên cạnh võ lâm minh chủ, đều đoán thiếu niên xinh đẹp này là nhân vật phương nào, như thế nào xuất hiện ở Cổ Vân Bảo?

Thậm chí còn có chút thiếu niên hiệp sĩ cho rằng Giang Hạo Thừa là nữ phẫn nam trang, đều đối hắn tâm động, muốn biết là thiên kim nhà ai. (TiểuMT: k sợ bị chặt tay, ngon thì nhào vô=)) )

Nếu không phải ngại cho thiếu niên luôn đi theo bên cạnh người Cơ Đan Ngưng, bọn họ sớm vây quanh thiếu niên đối hắn hiến ân cần! Nhưng tuy rằng không thể tiếp cận hắn, bọn họ vẫn chưa từ bỏ ý định, hướng người Cổ Vân Bảo hỏi thăm thân phận thiếu niên.

Nhưng nhắc tới đến thiếu niên, người Cổ Vân Bảo liền lộ vẻ mặt khó xử, ấp úng không dám nói thêm cái gì, làm cho bọn họ nghĩ rằng: Thân phận thiếu niên nhất định là hiển hách, mới có thể làm cho người ta không dám nhiều lời.

Điều này làm cho bọn họ đối với thiếu niên lại tò mò, rất nhiều khuê nữ muốn biết thiếu niên đến từ phương nào, có lẽ có thể gả cho thiếu niên làm vợ;chẳng khác gì quỷ che mắt muốn kết hôn với tiểu mỹ nhân nam phẫn nữ trang này vào cửa.

Sau đó, người theo tiến đến Cổ Vân Bảo càng ngày càng nhiều, Giang Hạo Thừa liền càng lúc càng khổ sở, mỗi ngày nhìn người cuốn lấy hắn bội số gia tăng, tam không ngũ khi còn có nữ nhân đối hắn liếc mắt đưa tình, còn có người đưa tới đính ước vật — hơn nữa không hạn nam nữ. =))

Kháo, cho dù hắn thản ngôn nói hắn là nam, nhưng vẫn có người không tin, thậm chí còn có người nói cho dù hắn thật sự là nam, bọn họ cũng không để ý.

Yêu! Hắn không ngại, Lão Tử ngại được không?

Mặc kệ là thông mông người còn hơn là bị người thông mông, hắn cũng không vui vẻ! Hắn thầm nghĩ ôm thân thể hương nhuyễn của Tiểu Cửu nhà hắn, tiến vào cửa huyệt ướt át mê người của Tiểu Cửu…… Còn những người khác chờ hắn đều lăn xa một chút!

“Triệu cô nương……”

“Ta đều nói bảo ta Thiên Kiều.” Triệu Thiên Kiều bất mãn chu miệng, mắt đẹp xem xét Giang Hạo Thừa. “Hạo Thừa ca ca, ngươi không nghĩ ta như thế nào?”

Từ Giang Hạo Thừa rời đi Triệu gia, nàng mỗi ngày đều muốn hắn, lại nghe đồn Cổ Vân Bảo có cái thiếu niên mạo mĩ xinh đẹp tuyệt trần giống như thiên nhân, mới ngắn ngủn nửa tháng, thiếu niên tồn tại ngay trong chốn võ lâm khiến cho nhiều người xôn xao, nàng sợ Giang Hạo Thừa sẽ bị cướp đi, lập tức đuổi tới Cổ Vân Bảo.

Triệu Thiên Kiều nhìn nữ nhân quanh mình ánh mắt ghen tị, không khỏi kiêu ngạo mà nâng lên cằm, ôm lấy cánh tay Giang Hạo Thừa.

Toàn thân Giang Hạo Thừa đổ mồ hôi, cố tình như thế nào cũng đẩy không ra tay của Triệu Thiên Kiều , nhìn đến ánh mắt Tiêu lão nhị chế nhạo, hắn hung tợn trừng đi qua.

Xem diễn nha? Còn không mau tới cứu hắn!

Nếu để Tiểu Cửu nhìn đến tình hình này, vậy hắn liền…… Chết chắc rồi!

Cơ Đan Ngưng đứng ở cửa, nàng vừa xuất hiện, hơi thở náo nhiệt lập tức lạnh tới ngàn độ. Võ lâm minh chủ tính tình cổ quái này xuất hiện, bọn họ đối nàng ấn tượng khắc sâu.

Khác hẳn với tướng mạo thường nhân, con ngươi kỳ dị, còn có một thân võ công cao cường, nàng ở bốn năm trước được đến lệnh bài minh chủ, lại ly kỳ biến mất bốn năm, cho tới bây giờ mới xuất hiện.

Bọn họ chỉ biết Cơ Đan Ngưng là nghĩa nữ của bảo chủ Cổ Vân Bảo, còn lại hoàn toàn không biết, nhưng bọn họ cũng không dám tới gần Cơ Đan Ngưng, hơi thở lạnh như băng của nàng làm cho người ta đối nàng sợ hãi.

Nhìn đến tiểu sư muội xuất hiện, các sư huynh rất ăn ý đều rời xa Giang Hạo Thừa, mấy ngày nay, bọn họ nhận ra tiểu sư muội đối Giang Hạo Thừa có tính giữ lấy cực mạnh.

Ai thân cận với Giang Hạo Thừa quá, hoặc là Giang Hạo Thừa cách nàng quá xa, Giang Hạo Thừa đối người khác cười, tiểu sư muội đều không vui.

Tuy rằng nàng cái gì cũng chưa nói, biểu tình cũng không có gì, nhưng băng trên người khiến cho người ta phát lạnh khí tràng, lại làm cho người ta trong lòng phát run.

Người quanh mình cũng phát hiện không khí không đúng, nín thở tức khắc không dám hé răng.

Giang Hạo Thừa chạy nhanh đưa tay cánh bị Triệu Thiên Kiều nắm rút ra, phía trái đi ba bước, cách Triệu Thiên Kiều rất xa, hai tay để ở sau lưng, đối Cơ Đan Ngưng bày ra biểu tình vô tội.

Đừng với hắn phát giận, hắn cái gì cũng chưa làm nha!

Tiểu Cửu khiến hắn thực vui vẻ! Nếu ghen liền chứng tỏ nàng thích hắn! Cho nên đối với dục vọng giữ lấy của Tiểu Cửu, hắn là vui vẻ chịu đựng — nói hắn có bệnh cũng không sao, Lão Tử thích là tốt rồi! Nhưng mà, bộ dáng Tiểu Cửu tức giận thật đáng sợ, Giang Hạo Thừa theo bản năng sờ sờ cổ.

“Biểu, biểu tỷ!” thanh âm Triệu Thiên Kiều run run, không rõ Cơ Đan Ngưng vì sao như vậy nhìn nàng, làm cho thân thể nàng cuồng run lên. Nàng có làm sai cái gì sao?

Cơ Đan Ngưng tiến lên, lục mâu lạnh lùng quét về phía Triệu Thiên Kiều. “Cách hắn xa một chút, lại có lần thứ ba, ta sẽ không bỏ qua ngươi.” Nếu lại làm cho nàng xem được nàng ta lại chạm vào hắn, nàng sẽ giết Triệu Thiên Kiều!

Giữ chặt tay Giang Hạo Thừa, Cơ Đan Ngưng thản nhiên nhìn phía mọi người.

“Hắn là của ta.”

Nói xong, Cơ Đan Ngưng lôi kéo Giang Hạo Thừa rời đi, phòng một mảnh yên tĩnh.

“Này, đây là có chuyện gì?” Hồi lâu, Triệu Thiên Kiều mới từ trong kinh ngạc ra tiếng.

Ách…… Tiêu lão nhị đồng tình vỗ vỗ nàng. “Triệu nha đầu, ngươi chết tâm đi!” Muốn cướp người của tiểu sư muội, nàng là tự đi tìm chết!

“Nhưng là biểu tỷ không phải gả ca ca ta sao?” vẻ mặt Triệu Thiên Kiều khiếp sợ nhìn về phía huynh trưởng, “Ca, đây là có chuyện gì, ca như thế nào cũng không hé răng?”

Triệu Thiên Lân không nói, hắn chính là liễm mâu trầm mặc, cúi phóng bên cạnh người thủ lặng lẽ nắm thành quyền.

Các sư huynh đệ đều xem nhau liếc mắt một cái, cũng không dám nói thêm cái gì. Chuyện tình cảm, người bên ngoài vẫn là không cần xen mồm vào.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN