Cùng Trời Với Thú - Chương 12: Linh thủy tính Kim, phá cấm chế
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
180


Cùng Trời Với Thú


Chương 12: Linh thủy tính Kim, phá cấm chế


Editor: ChieuNinh

Sở Chước ngồi ở trên lưng một con Tật Phong thú, trên người bọc một cái áo choàng rộng thùng thình, một đường liên tục ngồi Tật Phong thú bay nhanh ở trên đồng hoang mênh mông bát ngát. 

Loại Tật Phong thú này là yêu thú cấp năm, lấy sở trường là tốc độ, tính tình rất ôn hòa, bộ dạng rất giống con lừa, còn muốn cao to cường tráng hơn con lừa vài lần. Quanh thân nó có vảy thật nhỏ, được rất nhiều tông môn và gia tộc thuần dưỡng làm công cụ di chuyển, khi đi xa nhà, sử dụng loại yêu thú này thay đi bộ là rất thích hợp.

Đương nhiên, tốc độ nhanh nhất vẫn là truyền tống trận, nhưng mà truyền tống trận ở Tấn Thiên đại lục cực ít, chỉ có mấy tông môn và gia tộc lớn mới có. Xây dựng một truyền tống trận cần hao phí nhân lực, vật lực, tài lực quá mức khổng lồ, sẽ không tùy tiện sử dụng. Phần lớn thời gian, người đi đường vẫn thích dùng yêu thú thay đi bộ, hoặc là ngự kiếm mà đi.

Bão cát hoang dã đập vào mặt, rồi lập tức bị linh hồn khí phóng ra ngắn cách ở bên ngoài.

Sau khi tiến vào Ngưng Mạch cảnh, tu luyện giả có thể dùng linh khí khí mạch trong cơ thể phóng ra ngoài hình thành một cái vòng bảo hộ, chẳng qua cái này rất tiêu hao linh lực, cũng cực có lợi đối với nắm giữ vận dụng linh lực.

Sở Chước híp mắt, nhìn hoang dã mênh mông bát ngát, sắc mặt bình tĩnh, không ai biết nàng đang suy nghĩ cái gì.

Phía trước Chiêm Hòa Trạch tuy rằng một đường đi nhanh, nhưng thời khắc vẫn chú ý thiếu nữ phía sau, thấy nàng thuần thục dùng linh khí ngăn cách bụi mù chung quanh thì không khỏi có chút kinh ngạc. Hắn phát hiện dọc theo đường đi này, Sở cô nương biểu hiện ra ngoài sự trầm ổn và nhanh nhẹn, thật sự không giống như là người lần đầu tiên đi xa nhà.

Lúc vừa ra cửa, Sở Nguyên Hạo còn đặc biệt tới dặn dò hắn một phen, kêu hắn chăm sóc nhiều cho đứa chất nữ này. Dù sao cô nương này từ nhỏ tới lớn trưởng thành ở Lăng Dương, ngay cả ngoài thành Lăng Dương cũng chưa từng đi qua, càng không cần phải nói là đi xa.

Nhưng mà mấy ngày này nàng biểu hiện tương đối làm cho người ta nhìn với cặp mắt khác xưa, căn bản không giống một người chưa từng đi xa nhà bao giờ, bất tri bất giác sẽ làm người ta xem nàng trở thành bạn cùng lứa tuổi mà đối đãi, thậm chí khi gấp rút lên đường, cũng không làm sao có cảm thụ được chăm sóc nàng.

Đột nhiên, chỉ thấy ngực tiểu cô nương khẽ động đậy, tiếp theo thì thấy một cái đầu lông xù màu đen nhô ra khỏi áo choàng bao bọc. Nó chui cái đầu ra, hưng trí bừng bừng nhìn chung quanh, sau khi phát hiện hoàn cảnh không hề thay đổi thì lại đầu rụt trở về.

Chiêm Hòa Trạch nhìn thấy một màn này, nhịn không được âm thầm lắc đầu, quả nhiên là tiểu yêu thú cấp thấp, vô cùng ham chơi, thoạt nhìn không có tác dụng gì, phỏng chừng là tiểu cô nương gia thích loại yêu thú khả ái này, mới thu vào nuôi dưỡng làm sủng vật.

Không thể không nói, Sở Chước dưỡng một yêu thú khả ái như vậy, có bao nhiêu tác dụng mê hoặc, sẽ làm cho người ta theo bản năng xem nhẹ chỗ không ổn trên người nàng.

Lúc chạng vạng, bọn họ nghỉ tạm ở một trấn nhỏ không thu hút.

Dùng qua bữa tối, Chiêm Hòa Trạch nói với Sở Chước: “Đêm nay nghỉ ngơi lấy sức, buổi trưa ngày mai hẳn là có thể đến mục đích, đến lúc đó còn muốn phiền toái các ngươi.” Diendanlequydon~ChieuNinh

Trên hai bên vai Sở Chước mỗi bên ngồi một con yêu thú, nàng biểu hiện thật sự trầm ổn, nói: “Con đã biết, Chiêm tiền bối cũng nghỉ ngơi khỏe.”

Chiêm Hòa Trạch nhìn hai con tiểu yêu thú trên vai nàng, kỳ thực cực kì khả ái tôn lên khuôn mặt xinh đẹp tinh xảo của tiểu cô nương. Nhưng cũng vì quá đáng yêu, làm cho hắn có chút lo lắng không biết con yêu thú này có thể được hay không.

Thật sự là sầu người.

Sau khi nói ngủ ngon với Chiêm Hòa Trạch, Sở Chước trở về sương phòng nghỉ ngơi.

Đầu tiên nàng từ trong Trữ Nạp Giới lấy ra một lọ đan dược, lại đổ ra ba viên, cho mỗi yêu thú một viên. Sau đó lấy ra một cái bồn ngọc thạch, điều chỉnh đổ linh thủy Ngũ Hành và nước sạch xong, bỏ bé rùa vào trong nước, tiếp theo tiếp tục kiểm tra đồ trong Trữ Nạp Giới, để tránh đến lúc đó không đủ.

Có ký ức đời trước, nàng biết việc này sẽ gặp phải nguy hiểm gì, đương nhiên có lẽ sẽ xuất hiện tình huống ngoài ý muốn nào đó, trước tiên nàng chỉ có thể chuẩn bị tốt đồ cần dùng đến, dùng trạng thái tốt nhất đi vào.

Linh Mục Hầu đang cầm một viên đan dược đối với nó mà nói thì phá lệ tương đối lớn gặm nhấm, đứng ở bên cạnh bồn ngọc thạch, vừa gặm nhấm vừa kêu chít chít, làm như đang nói chuyện với bé rùa trong bồn nước.

Tính tình Uyên Đồ Huyền Quy tốt, mỗi lần Linh Mục Hầu đều thích ngồi vào trên lưng nó, như thế cũng có thể dự phòng yêu thú khác bởi vì nó quá nhỏ mà xem nhẹ nó —— Dù sao hiện tại Sở gia không có con yêu thú nào dám không nhìn Uyên Đồ Huyền Quy cấp mười, khiến cho cảm tình Linh Mục Hầu và Uyên Đồ Huyền Quy vô cùng tốt. Lần này sở dĩ nó sẽ cùng đi tới đây, trừ bỏ nghe lời lão đại nói ra, còn có nguyên nhân là nó muốn đi chơi với Uyên Đồ Huyền Quy.

Sau khi Sở Chước kiểm tra các thứ một lần, thấy A Chiếu nhàm chán nằm úp sấp ở bên cạnh, thì ôm nó lại, sờ sờ đầu nó, ở khi nó nhìn qua đây, nói: “A Chiếu, nên ngủ, phải dưỡng tốt tinh thần, mấy ngày kế tiếp có khả năng sẽ có chút mệt.”

A Chiếu nghiêng đầu nhìn nàng, dùng cái đuôi lướt qua tay nàng, giống như kêu nàng không cần lo lắng.

Sở Chước hé miệng mỉm cười, cúi đầu cọ cọ đầu nó.

***

Buổi trưa hôm sau, quả nhiên bọn họ đến mục đích.

Lúc này bọn họ đi đến một chỗ chân núi xanh không thu hút, chỉ thấy ở đó còn có ba tu luyện giả, trên lưng một người trong đó có một vỡ tinh kiếm có ký hiệu, là người Tẩy Kiếm Tông. Hai nam nhân khác là ăn mặc kiểu văn sĩ, tu vi của ba người này đều làm cho Sở Chước thấy không rõ lắm, ít nhất là tu vi ở trên Không Minh cảnh.

Nhìn thấy Chiêm Hòa Trạch mang tiểu cô nương xa lạ tới đây, trong lòng ba người đều có chút kinh ngạc.

Trong đó có một nam nhân cầm cây quạt bằng ngọc trong tay, mặt trắng không râu cười nói: “Hòa Trạch ngươi đã tới, tiểu cô nương này là?”

Ba người đánh giá Sở Chước, đầu tiên là vì Chiêm Hòa Trạch mang một người xa lạ tới đây mà có chút mất hứng, nhưng mà đợi dò xét rõ ràng xong thực lực của nàng, lại nhìn tuổi của nàng, thì mới có chút kinh ngạc.

“Nàng kêu là Sở Chước, là cô nương Sở gia Lăng Dương, mấy năm trước khế ước được một Uyên Đồ Huyền Quy cấp mười thủy hệ.” Chiêm Hòa Trạch giải thích nói: “Lần này mời nàng cùng đi đến, đợi mở ra cấm chế rồi, nàng sẽ rời đi ngay, các ngươi không cần lo lắng.”

Ba người nghe xong, biết được là người khế ước Uyên Đồ Huyền Quy, ngược lại cũng không có biểu hiện ra cái gì.

Còn về phần thả nàng một mình rời đi có thể tiết lộ chỗ địa phương này hay không, bọn họ cũng không lo lắng, Chiêm Hòa Trạch dám mang nàng đến, tự nhiên là có chỗ an bài. ChieuNinh~dien~dan~lequydonD^d^l^q^d

Sở gia Lăng Dương chính là ngự thú thế gia nổi danh Tấn Thiên đại lục, nhà lớn nghiệp lớn, rất nhiều tông môn đều muốn dựa vào yêu thú Sở gia, cũng tương đối có vài phần khách khí với Sở gia. Tuy rằng bọn họ sẽ không ra tay với tiểu cô nương, nhưng với thân phận của tiểu cô nương này nàng nhất định cũng sẽ không dễ dàng bán đứng bọn họ.

Tiếp theo Chiêm Hòa Trạch lại giới thiệu ba người này cho Sở Chước, trong đó người vác vỡ tinh kiếm, khuôn mặt oai hùng là Võ Thịnh Tẩy Kiếm Tông, hai trung niên khác ăn mặc kiểu văn sĩ là Chu Phi Hồng, Chu Sĩ Nam, là một đôi huynh đệ, huynh trưởng Chu Phi Hồng là võ giả, vũ khí là Ngọc Cốt phiến trong tay, đệ đệ Chu Sĩ Nam là luyện đan sư.

Chiêm Hòa Trạch không có giới thiệu quá tỉ mỉ, Sở Chước hành lễ với bọn họ, cung kính gọi tiền bối.

Sau khi giới thiệu lẫn nhau xong, thì cũng không dong dài, một đám người đi vào trong núi.

Đi được ước chừng một canh giờ, đi đến trước một thác nước nhỏ trong núi.

Thác nước nhỏ cao chừng mười trượng, từ một chỗ cao không xác định tuôn xuống, dòng nước cũng không tính là quá nhanh, ở phía dưới hình thành một hồ nước, chất nước vô cùng mát lạnh, có thể nhìn thấy được một ít cá bạc lớn cỡ ngón tay ở trong đầm nước.

Khi A Chiếu nhìn thấy mấy con cá bạc này, thì từ trên vai Sở Chước nhảy xuống, ngồi xổm bên bờ đầm nước nhìn chằm chằm cá bạc này, thỉnh thoảng duỗi móng quơ vào trong nước một cái, một bộ dạng mèo tham ăn.

Những người đó thấy là một tiểu yêu thú, cũng không có để ở trong lòng.

“Sở cô nương, phía sau thác nước này có một cấm chế, cần yêu thú thủy hệ cấp mười đi vào mở cấm chế ra, cái này phải xin nhờ khế ước thú của ngươi.” Chiêm Hòa Trạch giải thích nói.

Sở Chước nhìn thác nước đó, xuyên thấu qua mành nước có thể nhìn thấy một cái hang, nhưng mà nếu có người đi vào xem xét, sẽ phát hiện đó chẳng qua chỉ là một cái hang phổ thông sâu ước chừng bảy tám trượng, cũng không có gì đặc biệt. Bởi vì ở đây không chỉ có một cấm chế, còn có một Huyễn trận, có thể dễ dàng lừa gạt cảm giác tu luyện giả.

Sở Chước không có hỏi thêm cái gì, biểu hiện ra vẻ phá lệ thức thời, đi theo một đám người đi đến cái hang sau thác nước.

Trong hang rất ẩm ướt, bọt nước của thác nước rơi xuống không ngừng bắn tung tóe vào, theo địa thế nghiêng hướng vào bên trong mà chảy tới, dần dần hình thành một cái hồ nhỏ ở trong nham động, cái ao cũng không lớn, cũng chỉ rộng chừng hai trượng.

Đám người Chiêm Hòa Trạch kiểm tra ở chung quanh một lần, phát hiện cấm chế vẫn còn, không có ai phá hư dấu vết.

Chiêm Hòa Trạch nói với Sở Chước: “Sở cô nương, cấm chế này ngay ở phía dưới ao nước này, trong ao nước có một tầng Thủy ngăn cách thuộc tính kim, chỉ có yêu thú thủy hệ thích thân cận hoạt tính linh thủy mới có thể coi như đi qua cách trở đó.”

Tiếp theo, Chiêm Hòa Trạch nói qua một lần chuyện tiếp theo Uyên Đồ Huyền Quy cần phải làm. Nói tóm lại, thì là muốn dựa vào Uyên Đồ Huyền Quy thông qua hoạt tính linh thủy đó, mang một cái phi tiêu phá cấm chế đi qua phá giải cấm chế, phóng tới chỗ trung tâm cấm chế, đến lúc đó mới phá giải cấm chế nơi này được. ChieuNinh~dien~dan~lequydonD^d^l^q^d

Sở Chước lấy Uyên Đồ Huyền Quy nghỉ ngơi từ trong túi linh thú ra.

Bé rùa lớn cỡ bàn tay ghé vào trong lòng bàn tay của nàng, vẫn không nhúc nhích, thoạt nhìn ngơ ngác. Nếu không phải cảm giác được hơi thở thuộc loại yêu thú cấp mười trên người nó, mấy võ giả ở đây cũng nhịn không được hoài nghi nó có thể đáng tin hay không.

Trông mặt mà bắt hình dong không chỉ có thể sử dụng ở trên người nhân loại, cũng vẫn có thể dùng ở trên người yêu thú.

Sở Chước lấy ra một viên đan dược từ trong Trữ Nạp Giới đút cho nó, đợi bé rùa ngơ ngác ăn xong rồi thì nói nhiệm vụ lần này cùng với nó.

Nói rõ rồi, thì Sở Chước thả nó xuống mặt đất, để cho nó đi qua.

Lúc này A Chiếu đã một nhảy đến trên vai Sở Chước lần nữa, ngồi ở đó nhìn bé rùa đi qua ở trong nham động mịt mờ, khi đi đến trước ao nước, thì nó dừng lại.

Đầu tiên là bé rùa ngơ ngác nhìn ao nước đó, tiếp theo vác tiêu phá cấm chế Chiêm Hòa Trạch giao cho nó, chậm rì rì bò đi xuống.

Chất nước trong veo, người ở đây có thể nhìn thấy sau khi bé rùa tiến vào nước ao, vẫn luôn chìm xuống. Linh thủy hoạt tính chung quanh này đối với nhân loại mà nói thì quá mức đặc dính còn đối với nó mà nói, căn bản không có tác dụng cách trở, khoái hoạt di chuyển ở trong đó như cũ, tuy rằng tốc độ chậm, quả thật là chìm xuống.

Mãi cho đến khi nó chìm đến đáy ao, tất cả mọi người nhịn không được nhẹ thở một hơi.

Cũng không biết là ai bố trí cấm chế ở chỗ này, vô cùng dày vò người khác, chỉ riêng cái linh thủy hoạt tính tự nhiên hình thành thuộc tính kim đã khiến cho người ta đau đầu. Loại linh thủy hoạt tính và nước linh tuyền tràn ngập linh khí tự nhiên là không hề giống nhau, mặc dù nó có danh xưng là “Linh thủy”, kỳ thực chính là một loại chất nước có tính chất đặc thù. Giống như hỏa, thổ, kim và các chủng loại khác, nước này cũng không có cùng chủng loại, linh thủy hoạt tính thuộc tính kim chính là một loại chất nước đặc thù trong đó, mới có thể mang lấy cái chữ “Hoạt”.

Loại chất nước đặc thù này đối con người mà nói có tác dụng ngăn trở, trừ bỏ yêu thú thích ra thì căn bản không có tác dụng gì.

Ở trong sự chờ đợi của một đám người, rốt cuộc Uyên Đồ Huyền Quy chậm rì rì đi đến trung tâm cấm chế, run tiêu phá cấm vác trên lưng xuống dưới, rồi duỗi móng vuốt đẩy nó đi qua, thẳng cho đến khi tiêu phá cấm khảm nhập vào ở giữa cấm chế, chỉ nghe đến một tiếng vang, như có cái gì đó bị mở ra.

Trên mặt đám người Chiêm Hòa Trạch đang muốn lộ ra thần sắc cao hứng, đột nhiên chỉ thấy ao nước vốn đang bình tĩnh chợt sôi trào, một cột nước phóng lên cao, như một con thủy long linh hoạt, hung mãnh cuốn mọi người đang ở bên cạnh hồ đi vào.

Sở Chước đã sớm chuẩn bị sẵn sàng, ngay tại khi thủy long hướng qua, nàng ôm yêu thú trên vai đến trong lòng, nín thở chờ thủy long cuốn mình đi vào trong.

Hết chương 12.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN