Ngọc Thiên Vũ Tiên Quyết - Chương 8: Lần Đầu Độ Kiếp
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
113


Ngọc Thiên Vũ Tiên Quyết


Chương 8: Lần Đầu Độ Kiếp


Lưu Tinh sững sờ, hắn không nghĩ tới Minh Duệ nói ra lời này. Hắn gật gật đầu, từ trong giới chỉ lấy ra một cái tàn phá đan lô đưa cho Minh Duệ:

– Đây là một cái tàn phá đan lô, trong lúc vô tình có được, ta xin tặng sư huynh để cảm tạ ơn cứu mạng.

Minh Duệ cũng chỉ tùy tiện hỏi hắn mà thôi. Theo Minh Duệ thấy, tên này có nhiều Chân Kỹ vậy, tuyệt đối là kẻ có tiền hay sau lưng là một thế lực to lớn như tam đại gia tộc Tinh Vân Thành. Quan trọng nhất là, hắn ngửi được mùi vô số thảo dược cao cấp trên người thiếu niên này, vì vậy hắn mới hỏi ra lời vậy.

Minh Duệ nhận đan lô, thản nhiên nói:

– Ta chỉ mượn luyện tạm một lò đan dược, xong việc sẽ trả ngươi.

Nói xong, hắn cũng không để ý Lưu Tinh, trực tiếp lấy ra dược liệu ném hết vào đan lô. Hắn triển khai pháp quyết luyện đan bên trong đan đạo Ngọc Thiên Vũ Tiên Quyết, sau đó hắn đưa vào Đan Lô vài đạo Chân Nguyên, hắn cũng bắt đầu thi triển vũ hồn chân hỏa, hỏa diễm cấp thấp nhất dùng trong luyện đan. Lúc này lò luyện đan dâng lên một cỗ nhiệt lượng ba đào mãnh liệt.

Cẩn thận tỉ mỉ dựa theo kinh nghiệm của đan quyết, Minh Duệ ném hết dược liệu vào bên trong để chiết xuất dược liệu. Minh Duệ khống chế hỏa hầu, dựa theo trật tự từng bước bên trong đan quyết, tính toán thời gian hợp lí để hoàn thành từng bước một. Sau một khoảng thời gian dài, rốt cục từ trong Đan Lô tỏa ra một cỗ dược hương nhàn nhạt.

Sở dĩ, Minh Duệ không dùng Chân Hỏa này trong chiến đấu là bởi, Chân Hỏa này chỉ có tác dụng với luyện đan còn trong chiến đấu nó gần như không có chút tác dụng nào. Trừ khi là chân hỏa của tu vi cao hơn nhiều so với Vũ Hồn Cảnh trong chiến đấu mới có uy lực mạnh mẽ, nếu không Minh Duệ đừng mong dùng Vũ Hồn Chân Hỏa đi quất người.

Lưu Tinh đứng ở một bên nhìn xem, không khỏi ngơ ngác một hồi, vị sư huynh này lại ngay tại trước mặt người ngoài luyện đan, hơn nữa còn ném tất cả dược liệu vào cùng một lúc, đây là có chuyện gì? Không lẽ hắn đây là lần đầu luyện đan, không biết việc cơ bản nhất khi luyện đan?

Nếu Minh Duệ nghe được tiếng lòng của hắn, có lẽ hắn sẽ giơ ngón cái lên khen lợi hại. Hắn đúng là lần đầu luyện đan và cũng không biết mấy việc kia. Hắn chỉ làm theo những gì trong pháp quyết mà không để ý đến sự tình khác.

Lúc này, Minh Duệ đã đến bước cuối cùng: thu đan. Sau khi thu đan, Minh Duệ cũng không khỏi kích động, hắn không nghĩ mình lần đầu luyện đan lại thành công. Hắn nhìn vào đan lô, 12 viên đan dược nằm ở đó. Hắn cũng không có cầm lên xem, vung tay một cái cuốn đi 8 khỏa Ngưng Hồn Đan. Minh Duệ cầm đan lô, đi đến trước mặt Lưu Tinh nói:

– Đa tạ ngươi cho ta mượn lò luyện đan. Ở đây có 4 khỏa đan dược, ta tặng ngươi coi như là thù lao.

Nói xong, Minh Duệ xoay người rời đi, biến mất khỏi tầm mắt Lưu Tinh. Lưu Tinh lúc này mới hồi thần lại, nhìn vào trong đan lô. Không nhìn thì thôi vừa nhìn hắn liền kinh kêu thành tiếng:

– Bốn khỏa đan dược Nhị Phẩm Hạng Nhất… Người này hẳn là Tam Phẩm Luyện Đan Sư trở lên. Không sao, ta cũng rất nhanh trở thành Tam Phẩm Luyện Đan Sư. Dù sao hắn hơn ta 2, 3 tuổi, đến khi bằng tuổi hắn ta cũng có thể là Tam Phẩm, không thậm chí Tứ Phẩm.

Lưu Tinh cười cười, nhìn hướng Minh Duệ biến mất chiến ý dạt dào. Nhưng hắn đột nhiên nghiêm mặt lại trầm giọng nói:

– Không ngờ kẻ này tự chế ra đan dược Nhị Phẩm, hơn nữa công dụng còn rất ngưu: Chân Đồ, Chân Sĩ phục dụng có thể tăng nhanh tốc độ tu luyện, có 3 thành đột phá bình cảnh thành công. Nếu mang đấu giá, ắt hẳn có thể so với một bộ Hoàng Giai Trung Cấp Chân Kỹ.

Minh Duệ đi được một lúc, chợt dừng lại, sờ sờ trán nói:

– Ta quên nói công dụng của đan dược này cho tên kia rồi. Dù sao, Đại Lục này là không có đan dược này. Thôi thì để hắn tìm luyện đan sư giám định vậy.

Minh Duệ tìm một hang động nhỏ, thần thức quét toàn bộ hang động không thấy Ma Thú nào liền ngồi xuống lấy ra 3 khỏa Ngưng Hồn Đan phục dụng. Sau khi phục dụng xong, hắn vận hành chu thiên trùng kích Ngưng Hồn Kỳ, nhưng vẫn không có gì thay đổi, hắn nghi hoặc vô cùng:

– Không phải mỗi khỏa đan dược có ba thành đột phá sao? Ta ăn ba khỏa thì cũng có chín thành đột phá đi, vì sao không được?

Nếu Niệm hay ai khác mà nghe được hắn nói câu này, chắc phải đi mua đậu hũ đập đầu tự vẫn. Cũng không trách hắn được, dù sao hắn là không hiểu một chút gì về kiến thức cơ bản đó cả. Trong pháp quyết đan đạo cũng không có giải thích cái vấn đề gà mờ đó, nếu có thì còn gì là pháp quyết bá đạo. Hắn không thử suy nghĩ một chút, nếu hắn tính toán như vậy, thì trên đời này làm gì có ai gặp bình cảnh.

Dường như nghe được tiếng lòng của Minh Duệ, đúng vào lúc này trên đầu trời chín đạo lôi điện nhỏ như que tăm xuất hiện. Chín đạo lôi điện không chút do dự đánh xuống phía hang động Minh Duệ đang ở, không chút do dự mà nhắm vào Minh Duệ còn đang thắc mắc tu vi không đột phá.

Chỉ nghe “Ầm” một tiếng chín đạo lôi điện không chút lưu tình phá vỡ động phủ này, đánh vào người Minh Duệ. Minh Duệ không kịp phản ứng, ngây ra như phỗng.

Đây là có chuyện gì? Sao những tia sét này lại nhắm ta mà công kích? Minh Duệ hồi thần lại chạy như điên hướng cửa hang động lao tới. Khi hắn chạy gần tới cửa thì: “ầm, ầm,ầm, ầm, ầm…” chín đạo lôi điện đánh vào người hắn, đạo thứ nhất đánh hắn bay ra khỏi động phủ, đạo thứ hai đánh quần áo hắn tả tơi, đạo thứ ba đánh hắn bị thương nhẹ cho đến đạo thứ chín cả người hắn nhuốm đầy máu, các khớp xương hiện ra, mơ hồ còn có thể nhìn thấy lục phủ ngũ tạng.

Minh Duệ trong đầu còn một tia ý thức, hắn nghĩ về hai người Dương Lão, Dương Anh Nhi, trong nội tâm âm thầm nói: “ Xin lỗi, ta đi trước một bước.” Hắn lại nghĩ về Niệm nội tâm lại gào thét: “Chùm sáng chết tiệt, ngươi hố ta.” Trợt, trong đầu hắn hiện ra một hình bóng màu đen mơ hồ, hắn không biết đây là nam hay nữ. Không đợi hắn nhìn rõ, đạo thân ảnh này liền hóa thành một thanh tiểu kiếm màu đen, sau đó chui sâu vào linh hồn Minh Duệ, ý thức của Minh Duệ lúc này cũng dần biến mất.

Nhưng vào lúc này, trên bầu trời một đám linh vân chiếu vào cơ thể Minh Duệ, cơ thể hắn đang dần khôi phục mà mắt thường cũng có thể nhìn thấy. Một lúc sau, Minh Duệ toàn thân bình phục như chưa xảy ra chuyện gì, đạo linh vân kia cũng biến mất không thấy.

Minh Duệ tâm thần cũng dần bình phục, đứng lên kỳ quái nói:

– Ta không có chết. Không lẽ vừa rồi là mơ?

Hắn nhìn xuống cơ thể mình, quần áo bị lôi điện thiêu rụi không còn. Hắn hiểu vừa rồi tất cả là sự thật. Minh Duệ từ trong giới chỉ lấy ra một bộ quần áo mặc vào, rất nhanh biến mất khỏi nơi này.

Cũng không lâu lắm, một thiếu niên ước chừng 17 tuổi đứng tại nơi Minh Duệ độ kiếp, sắc mặt ngưng trọng nói ra:

– Độ Kiếp sao? Rốt cục là kẻ nào lại có thể độ kiếp ở thế giới này?

Tinh Vân Kiếm Tông, Tông Chủ Phong một đạo thân ảnh lăng không mà đứng, hắn nhìn qua Ma Thú Sâm Lâm thân hình run rẩy kịch liệt, hắn lắp bắp nói ra:

– Không lẽ đầu Thần Giai kia độ kiếp thành công, hóa thành hình người bước vào Chân Ma Cảnh? Liệu hắn có tấn công Tinh Vân Kiếm Tông ta hay không?

Đạo thân ảnh này đúng là Thái Thượng Tông Chủ Tinh Vân Kiếm Tông. Hắn suy nghĩ một chút rồi lắc lắc đầu, dẹp bỏ ý nghĩ vừa rồi của mình đi, biến mất khỏi bầu trời.

Tại một nơi cách Tinh Vân Kiếm Tông mấy vạn dặm, Địa Huyền Tông, đây là một tông môn không thua kém gì Tinh Vân Kiếm Tông, lúc này một nam tử tóc bạc vẻ mặt uy nghiêm, hai mắt như hổ quét nhìn toàn bộ đại điện nói:

– Các ngươi nói xem, có phải đầu Thần Giai kia độ kiếp thành công?

Ngồi phía trước lão giả tu vi có vẻ là người cao nhất trong số mấy người ngồi dưới, trầm giọng nói:

– Tông Chủ, theo ta thấy hẳn là không phải. Thứ nhất lôi kiếp kia không phải là lôi kiếp cho Thần Giai Ma Thú độ kiếp thành Chân Ma Cảnh.

Thứ hai, muốn độ thành Chân Ma Cảnh phải độ chín đợt lôi kiếp mới là, nhưng đây chỉ có một đợt mà thôi.

Nghe vậy, mọi người nhao nhao gật đầu đồng ý.

Tại một nơi khác, một nữ tử nhìn qua mười phần bá mị, quyến rũ động lòng người. Nàng xinh đẹp tuyệt luân, thân thể đẫy đà chỗ nên lồi thì lồi chỗ nên lõm thì lõm, nàng khiến ai nhìn qua cũng phải động dung, không sao quên được nàng trong tâm trí. Nữ tử này cười cười nhìn về hướng Minh Duệ độ kiếp:

– Có ý tứ.

Cách Tinh Vân Thành không xa, một đám người đang hướng Tinh Vân Thành đi đến chợt dừng lại, nhìn qua Ma Thú Sâm Lâm một hồi, lúc này trung niên nam tử cầm đầu nói:

– Đi thôi, đây hẳn không phải chuyện tốt đẹp gì.

Sâu trong Ma Thú Sâm Lâm, một đầu Sư Vương miệng phun chân ngôn, lẩm bẩm:

– Không ngờ Ma Thú Sâm Lâm còn có một đầu Thần Giai khác ngoài ta. Tên này ẩn náu kĩ đến mức ta không phát hiện, hiển nhiên là chuẩn bị kĩ càng rồi. Không ngờ vẫn độ kiếp thất bại, xem ra ý định độ kiếp thành nhân loại, tranh đoạt thiên địa này của ta phải lui lại một thời gian.

Minh Duệ không biết hắn trùng kích Ngưng Hồn Kỳ lại kinh động nhiều cường giả vậy, giờ phút này, hắn đang điên cuồng chém giết Ma Thú Nhị Giai, cơ hồ trong Ma Thú Nhị Giai không con nào là đối thủ của hắn.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN