Hắc Gia Tộc
Chương 4: Gặp mặt hai gia đình
Sáng sớm, mọi người trong gia tộc còn chưa rời giường, Joey đã tới với một núi đồ chơi xếp ngay ngắn ở đại sảnh phòng khách, cô đã trở về đây và đem theo rất nhiều quà cho em họ mới trào đời.
– Cho tôi một cốc sữa tươi.
– Vâng.
Cô hầu gái cúi đầu rồi lui xuống lấy sữa cho Joey. Ngồi một mình trong phòng khách lớn với Kuro, Joey ngắm nhìn bàn tay của mình, thật là thần kỳ mà. Pass có thể giúp cô sống như một con người bình thường. Bộ óc của người anh họ này đúng là khiến người ta khao khát sở hữu được.
– Em tới rồi sao Joey?
Pass vẫn còn ngái ngủ mà tay ôm lấy một người đẹp nóng bỏng bên người bước xuống từng bậc thang tới bên Joey ngồi xuống. Joey ngồi nhìn cô nàng nóng bỏng đang sát bên người Pass mỉm cười.
– Cuộc sống về đêm của anh vẫn rất phong phú. Em mang quà tới cho Puss.
Joey cười nhạt, bình thường cô rất ít khi ở lại đây mà luôn ở căn nhà số 11 bà ngoại sẽ cho người báo nhiệm vụ với cô nếu không thì Joey sẽ không lộ mặt vì với thế giới ngoài kia cô đã… chết rồi.
– Đêm qua thật là ngọt ngào.
Pass hôn nhẹ lên má cô gái bên cạnh mà hờ hững nói không biết cho chính anh ta hay Joey nghe. Một câu nói hai hàm nghĩa, Joey tất nhiên hiểu điều đó chỉ là cũng chẳng phải phận sự của cô bé.
– Anh vừa nghe Hikari nói về một nhánh phụ của chúng ta. Nghe nói bọn chúng rất được việc, sẽ sớm tới đây. Vậy là biệt thự này sẽ ngày một đông đúc, vui vẻ.
– Bọn họ có ảnh hưởng tới Hikari chứ?
Joey nhìn Pass mà tay vuốt ve Kuro cất tiếng hỏi, dòng chính bọn họ nào có chuyện để cho dòng phụ đó chèn ép được chứ? Nhưng cũng thật ngạc nhiên rằng bà lại không diệt trừ mọi nhánh con xung quanh.
– Dù họ có muốn cũng không thể chèn ép được Hikari.
Pass nhếch miệng cười, cô gái nóng bỏng kia đột ngột đứng dậy đi lại phía sau Pass mà đứng cúi đầu. Pass bị tuột mất mỹ nhân lại ngồi nghiêm chỉnh, Joey nhìn lên bà ngoại đang đi xuống mà phía sau là quản gia Caesar và cô chị ngoại tộc Sasa.
– Ta đã hẹn gặp mặt với gia đình PenDragon, cháu sắp được đính hôn rồi mà còn như vậy sao Pass?
– Vốn ai cũng biết cháu rất đào hoa mà.
Pass mỉm cười dơ hai tay ra. Joey nhìn bà ngoại Hanna cúi đầu xuống sau đó ngước lên nhìn bà, gương mặt lạnh ngắt không một chút cảm xúc.
– Cháu có thể không tham dự chứ?
– Muốn để bọn chúng biết cháu vừa giết Andy PenDragon xong là quay đầu không dám ra mặt sao? Joey, những lúc thế này cháu vẫn phải có mặt.
– Vâng.
Joey ngoan ngoãn đáp ứng mà nhấc tay lên để Kuro chạy đi mất. Pass quay lại nhìn cô gái nóng bỏng phía sau mỉm cười lên tiếng.
– Em có thể đi được rồi.
– Vâng.
Cô gái đó cúi đầu sau đó lui ra ngoài để lại nơi này một khoảng yên lặng nhất thời. Joey nhìn Pass, người anh họ này sao phải nổi loạn như vậy làm gì theo nguồn tin của cô bé thì vị hôn thê của Pass chính là được ví như đệ nhất mỹ nhân, một người hoàn hảo lĩnh vực gì cũng biết không nhiều thì ít. Khuyết điểm duy nhất chắc là tính cách quá lạnh nhạt với mọi thứ. Hơn nữa độ tuổi lại phù hợp kém Pass 2 tuổi.
– Bà ngoại, nhà Paddington gửi thư muốn cháu tới thăm Violet cho nên sắp tới có thể tạm hoãn nhiệm vụ cho cháu được chứ?
– Được. Dù sao con bé Violet và cháu cũng là bạn.
Hanna nhìn cháu gái rất thoải mái đồng ý. Joey vâng dạ cũng không biểu hiện gì thêm. Ít nhất tới đây cô bé có thể được thảnh thơi rất nhiều.
****
Buổi tối ngày hôm đó, hai gia đình đã chính thức gặp mặt lần thứ 2 tại nhà hàng Jellyfish 6 sao với sự phục vụ chuyên nghiệp, thức ăn do đầu bếp hàng đầu nấu ra.
Đây là bữa tối long trọng.
Joey mặc áo sơ mi và quần âu nghiêm chỉnh ngồi bên cạnh Sasa, em họ Puss lúc này đang ở nhà cùng với mẹ của con bé và được rất nhiều người bảo vệ. Trong căn phòng lớn, mọi thứ được bày biện sa hoa mà đẹp mắt, gia đình DonQuixote đã có mặt đầy đủ tại đây, nhà PenDragon cũng vừa mới tới đủ.
– Ta đã nghĩ hai gia đình đều gặp phải chuyện đáng tiếc dạo gần đây nên việc đính hôn nên rời lại vào năm sau.
Hanna lên tiếng trước, lời của bà làm cho nhà DonQuixote đặc biệt ngạc nhiên nhưng không hề biểu hiện ra mặt. Pass mỉm cười nhìn về phía đối diện là Nin đang ngồi. Cô vợ tương lai đây sao? Cũng thật nhàm chán.
– Nếu bà đã nói vậy thì là năm sau đi. Dù sớm hay muộn hai gia đình chúng ta cũng đã luôn coi nhau là người nhà.
Jack mỉm cười, ông là một con hồ ly gian xảo, dù cho biết người gây ra vài chuyện gần đây là ai nhưng ông hoàn toàn không một chút bận tâm. Chuyện hai gia đình kết thân với nhau mới là vấn đề đáng chú ý lúc này.
Sau một hồi vừa ăn vừa nói chuyện, bề ngoài tình hình hai nhà đều rất tốt. Joey đã để ý, con trai thứ 2 nhà PenDragon vẫn luôn nhìn về phía cô và cô em họ cùng ba khác mẹ của “Joey” cũng là dòng phụ nhà PenDragon chính là cũng nhìn cô chằm chằm. Hai anh em họ nhà này một người thì ánh mắt có chút nghiền ngẫm, một người thì như nhìn kẻ thù mười mấy đời nhà mình.
Joey cũng chẳng bận tâm tiếp tục ăn. Sasa ngồi bên cạnh khá quan tâm giúp Joey lấy thức ăn ở xa. Joey vốn cũng không có mấy ấn tượng với cô chị gái ngoại tộc này cho lắm nhưng cô cũng sẽ không cự tuyệt sự chăm sóc này.
– Thật là hiếm khi mới được gặp cậu cả nhà PenDragon.
Hanna mỉm cười nhìn về phía con trai lớn của Jack là Neo, cũng chính là anh trai song sinh của Nin, là cậu cả bị liệt hai chân lui về phía sau không mấy quản chuyện thiên hạ. Hikari cũng nhìn về phía đối phương, bà nội sẽ không phải định tác hợp luôn cho cô chứ?
Jack đặt ly rượu xuống, ông nhìn bà Hanna ngồi đối diện cũng nở nụ cười.
– Thằng bé thường không thích ra ngoài trừ những dịp lớn. Nhưng tôi thấy cháu ngoại của bà cũng rất lâu rồi không gặp mặt. Có lẽ là từ lúc em họ của tôi vẫn còn là chồng của mẹ con bé.
Nhà DonQuixote nghe vậy đều liếc mắt về phía Joey, trong khoảnh khắc đó cô bé đã dừng lại việc đang cắt thịt. Joey buông dao dĩa xuống mà cầm cốc sữa uống một ngụm. Sasa ngồi bên cạnh nên biết rõ nhất các khớp tay của Joey đang căng cứng lại.
Cô bé Kim mới 4 tuổi ngồi đối diện nở nụ cười ngây thơ cất tiếng càng làm tình hình thêm tồi tệ.
– Em nghe nói chị còn từng bị ám sát hình như đã…
– Kim.
Sam không đợi cô em họ này nói hết câu đã cất tiếng ngăn cản. Kim nhìn anh họ làm như vô tội không hiểu gì cả nhưng khi nhìn tới gia đình DonQuixote thì thoáng giật mình, gương mặt của những người này rất u ám. Ngoại trừ Joey vẫn luôn nhàn nhạt ngay từ đầu thì ai cũng có phần đáng sợ.
– Tiểu thư PenDragon đừng nhiều chuyện về em họ của tôi dù cho mối quan hệ của hai gia đình chúng ta có tốt đến đâu hay như tiểu thư chính là em cùng ba khác mẹ với Joey thì…
– Có gì mà phải dấu chứ anh họ? Trước sau gì họ cũng là “người nhà” với chúng ta mà. Đúng vậy tiểu thư PenDragon, tôi đã bị ám sát lúc 2 tuổi và đã chết rồi. Cô còn muốn biết thêm gì không?
Từng câu từng chữ của Joey lộ rõ sự hờ hững còn có chút lạnh lẽo. Không khí lúc này đang rất căng thẳng thì tiếng ly thủy tinh vỡ vang lên làm mọi người chú ý nhìn về phía Hanna, bà ấy vẫn ngồi yên, hai tay đặt lên bàn nhưng chiếc ly bên cạnh đã vỡ tan tành, mảnh vỡ bay cả vào đĩa bít tết mà rượu vang đỏ lênh láng ra khăn phủ bàn.
– Bà nội.
Hikari có chút kích động vội vàng cầm tay bà nội lau đi vết rượu đỏ. Phục vụ vội vàng tiến lên dọn dẹp sự hỗn loạn đó. Hanna đột ngột nhìn vào Jack sau đó cất giọng rất nhẹ nhàng như không có chuyện gì mặc dù nội dung thì hoàn toàn không nể nang.
– Ta nghĩ có gì muốn nói đều đã nói hết, bữa tối này liền tính cả vào nhà DonQuixote. Đã làm phiền thời gian của các vị.
Nói rồi Hanna đứng dậy, Hikari cũng đứng lên theo rồi nhà DonQuixote đồng loạt đều đứng lên rời khỏi nơi này. Joey đi sau cùng, cô đã dừng lại ở bên cửa quay đầu nhìn về phía Kim mỉm cười.
– Có biết trước khi chết ba của cô đã nói cái gì không? Ông ta đã cầu xin tôi tha mạng sau đó còn nói “Không, tao không muốn chết. Có giết thì giết mẹ con nó mà để tao yên.” Ba của “chúng ta” thật là đồ bỏ phải không?
Nói rồi Joey bước ra ngoài đóng cửa lại. Kim ngồi trên ghế thất thần nắm chặt lấy khăn ăn. Nin đứng dậy, cô ra phía sau xe lăn của anh trai nhìn về phía Jack.
– Con sẽ đưa Neo trở về. Còn vấn đề đắc tội của Kim, nhà DonQuixote ít nhất sẽ không so đo.
– Mấy đứa về cẩn thận, Sam con đi cùng anh chị của mình đi, Kim cháu nên ngoan ngoãn học hỏi thêm.
Jack nhẹ nhàng phân phó và nhắc nhở vẫn ngồi yên tại chỗ thưởng thức bữa ăn. Những đứa trẻ nhà PenDragon cùng nhau rời đi để lại căn phòng chỉ còn lại Jack và vài người phục vụ. Lát sau, thuộc hạ thân cận của ông tới nói gì đó thì Jack mới đứng dậy rời khỏi nơi này.
Bữa tối gặp mặt cứ vậy kết thúc hoàn toàn không như dự định ban đầu.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!