Phù Diêu
Chương 822: Đại kết cục
Tạ Viện Viện gọi bia cùng vài món ăn đơn giản. Tạ Tư Hoa cầm chén lên nói với Vương Quốc Hoa.
– Tôi muốn xin lỗi cậu, nếu chưa nói chuyện với Viện Viện thì tôi vẫn có cái nhìn không tốt về cậu.
Câu mở đầu rất đặc biệt. Vương Quốc Hoa thoáng ngẩn người, Tạ Tư Hoa đã uống cạn chén.
Vương Quốc Hoa không thể làm gì khác hơn là nhìn Tạ Viện Viện. Cô ả che miệng cười nói.
– Không có gì, chỉ là nói các chuyện anh đã làm ở bên dưới.
Theo cách nói của Tạ Tư Hoa thì tìm tiền đầu tư không phải là bản lĩnh, phải làm tốt công việc trong phân công của mình mới gọi là cán bộ tốt. Vương Quốc Hoa phụ trách xóa đói giảm nghèo, thành tích lấy được cũng phù hợp với báo chí, điều này đúng là quá khó được. Tạ Tư Hoa mỗi ngày đều đọc báo nhưng có một số người và việc y tuy xem qua nhưng không để ý tới.
– Làm chút việc ở bên dưới có đáng gì chứ?
Vương Quốc Hoa lắc đầu giơ tay chỉ chỉ đầu.
– Những người chúng ta trước khi đưa ra quyết định tại sao không hỏi nhiều một chút chứ? Không nên dễ dàng đưa ra quyết sách khi không có đủ căn cứ, không suy nghĩ thấu đáo. Một quyết sách sai lầm sẽ mang lại ngu hại cực lớn. Thời đầu Tây hán có vị Hoàng đế chú ý nhất chính là vô vi nhi trì. Theo tôi như vậy chưa chắc đã tốt, vậy có khác gì không làm việc chứ. (Không làm gì mà nước nhà trị an)
Tạ Tư Hoa nhíu mày nói:
– Cậu đúng là thú vị, mặc dù còn trẻ nhưng rất có ý tưởng. thực ra chúng ta đang đi trên đường quốc gia pháp chế, đây là chính đồ.
Vương Quốc Hoa không tiếp lời, Tạ Tư Hoa có chút buồn bực nói.
– Sao? Cậu còn có cao kiến gì ư?
Vương Quốc Hoa nói:
– Điều kiện đầu tiên của quốc gia pháp chế chính là tư pháp phải không?
Câu này làm Tạ Tư Hoa không đáp lời được nữa. Vương Quốc Hoa mỉm cười giơ chén lên.
– Uống rượu, không nói chuyện này.
Tạ Viện Viện ở bên cạnh mỉm cười nhìn hai người, cô xen miệng vào nói.
– Chủ tịch tỉnh Vương, tôi đã có bằng nghiên cứu sinh rồi, anh an bài công việc được không? Bố tôi bảo tôi tự đi tìm việc.
Vương Quốc Hoa nhìn thoáng qua Tạ Tư Hoa, gân xanh đã lộ rõ trên mặt vị này. Hắn cười ha hả:
– Cô đầu tiên đi thi công chức, thi đỗ tôi cam đoan điều cô vào ủy ban tỉnh.
Tạ Viện Viện nói:
– Thi viết tôi đứng đầu thành phố, phỏng vấn lại bị trượt.
Vương Quốc Hoa chút nữa bị sặc. Hắn nhìn Tạ Tư Hoa, vẻ mặt vị này càng thêm đặc sắc.
Vương Quốc Hoa cười nói.
– Nếu cán bộ ở thị ủy, ủy ban thành phố Nông Châu biết bố cô là phó bí thư tỉnh ủy có lẽ còn phải gào khóc mời cô đi làm.
Tạ Viện Viện không tiếp câu này, cô ả chỉ trừng mắt nhìn Vương Quốc Hoa.
Tạ Tư Hoa nghiêm mặt nói.
– Vấn đề này tôi sẽ chú ý. Một chế độ vốn tốt nhưng lại chuyển thành hình thức, cứ tiếp tục như vậy sao được?
Bữa ăn này kéo dài khá lâu, Tạ Tư Hoa không phải người dẻo miệng nhưng ngồi với Vương Quốc Hoa lại nói chuyện rất vui vẻ. Tạ Tư Hoa có lối suy nghĩ tương đối bảo thủ và ôn hòa, Vương Quốc Hoa lại cấp tiến, sắc bén nhưng hai người có điểm chung đó chính là kiên trì nguyên tắc của của mình.
10h tối ba người mới tan bữa. Ba người bắt ba xe taxi về địa điểm của mình.
Vương Quốc Hoa rất bất ngờ có một bằng hữu ở tỉnh Nam Quảng. từ đó về sau Tạ Tư Hoa lúc rảnh là muốn ngồi với Vương Quốc Hoa, đề tài nói chuyện của cả hai rất lặt vặt, rất rộng. Nhưng nội dung chính là tập trung vào việc cải cách thể chế. Hai người có một quan điểm giống nhau là nhất định phải tiến hành cải cách thể chế.
Trong nhiệm kỳ năm năm của Vương Quốc Hoa ở tỉnh Nam Quảng tuy xuất hiện vài việc nhưng vẫn vững vàng vượt qua. Trong nhiệm kỳ làm bí thư tỉnh ủy của Lãnh Vũ đã đạt được thành tích, được lãnh đạo cấp trên khẳng định. Trong nhiệm kỳ của Vương Quốc Hoa do Chu Bồi Tiêu đột nhiên bị điều đi nên Vương Quốc Hoa tiếp nhận chức phó chủ tịch thường trực tỉnh.
Thời gian năm năm nói dài không dài, nó trôi qua rất nhanh. Lại một Đại hội Đảng nữa sắp diễn ra. Lãnh Vũ tìm Vương Quốc Hoa nói chuyện, đưa ra ý trung ương có thể điều Vương Quốc Hoa đến tỉnh khác nhận chức. Lãnh Vũ còn nói về hướng đi của mình. Y cũng sẽ đi nhưng tới một thành phố trực thuộc trung ương, vẫn là bí thư nhưng vào Bộ chính trị.
Trước Đại hội Đảng Vương Quốc Hoa lên Bắc Kinh tham gia một hội nghị. Trong thời gian diễn ra thủ trưởng gọi Vương Quốc Hoa tới nói chuyện một phen. Rất bất ngờ lại do Quách Khánh Hạo đề cử Vương Quốc Hoa. Kết quả này làm Vương Quốc Hoa rất khó hiểu. Hứa Kiến Thiết lui về tuyến hai, y còn một năm nữa mới tới tuổi nhưng y lại chủ động xin đi xuống.
Vương Quốc Hoa vừa tham gia hội nghị xong, Ban tổ chức cán bộ trung ương đã tìm tới nói chuyện với hắn là điều hắn đến tỉnh Đông Hải làm quyền chủ tịch tỉnh. Sau hội nghị Đại hội đại biểu nhân dân tỉnh diễn ra sẽ xác định. Lãnh Vũ cũng điều đi trước Đại hội Đảng, Tạ Tư Hoa quả nhiên như lời Sở Giang Thu là thay vị trí của Lãnh Vũ.
Sở Giang Thu một lòng muốn tiến thêm một bước nhưng lại không có thu hoạch gì sau Đại hội Đảng, vẫn giữ nguyên trạng. Ông bố vợ gọi Vương Quốc Hoa đến nói chuyện và đầy cảm xúc nói.
– Có thể duy trì hiện trạng đã là tốt rồi.
Tại sao Sở Giang Thu nói như vậy? Vương Quốc Hoa không có ý hỏi tới.
Trước khi nhận chức Vương Quốc Hoa được nghỉ một tháng, hắn dẫn theo vợ con về quê chưa đầy tuần thì Bắc Kinh truyền tin tới Sở lão gia tử có lẽ không duy trì được. Vương Quốc Hoa và Sở Sở vội vàng về Bắc Kinh, về tới nơi vừa lúc lão gia tử mất.
Đám tang lão gia tử diễn ra theo cấp nhà nước. Lãnh đạo quốc gia đều có mặt. Sau tang lễ Vương Quốc Hoa không có tâm trạng nghỉ ngơi, hắn chuẩn bị đi nhận chức. Trước khi đi Sở Giang Thu gọi hắn lại nói chuyện.
– Lão gia tử quả nhiên nhìn xa. Vì có con nên Sở gia lần này mới có thể yên ổn qua cửa khó khăn. Hai năm nữa bố cũng sẽ chủ động lui.
….
Hai năm sau Sở Giang Thu quả nhiên lui về tuyến hai. Vương Quốc Hoa thật ra lại tiến thêm một bước ngay thời gian đó. Hắn sở dĩ có thể tiến lên một bước không ngờ lại do Tạ Tư Hoa đề cử. Điều này quá bất ngờ, Tạ Tư Hoa được điều lên Ban bí thư Trung ương Đảng, trước khi đi y có nhiều vận động muốn điều Vương Quốc Hoa thay vị trí của mình. Lý do Tạ Tư Hoa đưa ra rất đơn giản, Vương Quốc Hoa có thể làm tốt.
Việc này khiến rất nhiều người không hiểu. Vương Quốc Hoa và Tạ Tư Hoa sao có quan hệ chứ? Giữa hai người lúc còn cùng công tác ở tỉnh Nam Quảng đâu có qua lại gì mấy? Vương Quốc Hoa nhận chức bí thư tỉnh Nam Quảng không chỉ dựa vào một mình Tạ Tư Hoa đề cử. Trước đó Hứa Nam Hạ chính thức về hưu cũng đã đề cử Vương Quốc Hoa. Sở Giang Thu cũng lén vận động nhưng hiệu quả không quá rõ ràng. Trung ương Đảng tỏ vẻ cần phải cân nhắc toàn cục.
Đề cử của Tạ Tư Hoa đã phá vỡ thăng bằng.
Vương Quốc Hoa và Tạ Tư Hoa một lần nữa ngồi uống rượu với nhau ở Bắc Kinh, cũng là một quán rất bình thường.
– Có chuyện người khác làm tôi không yên tâm.
Tạ Tư Hoa nói làm Vương Quốc Hoa có cảm giác rất đăc biệt. Người đi được tới bước này có lẽ không ai không hy vọng người thay mình không làm tốt cả.
Vương Quốc Hoa cùng Tạ Tư Hoa lần này uống đến khi say mới thôi. Hai người được thư ký đưa đi, Vương Quốc Hoa đột nhiên gọi với theo Tạ Tư Hoa.
– Trung Quốc luôn phát triển theo phương hướng tốt, điểm này phải nhìn thấy được.
Tạ Tư Hoa đứng lại, ánh mắt đầy mê ly nhìn Vương Quốc Hoa.
– Cậu đi thật tốt.
Vương Quốc Hoa đưa mắt nhìn Tạ Tư Hoa biến mất mới lảo đảo lên xe. Hắn đột nhiên ngẩng đầu nhìn lên bầu trời. Trăng hôm nay rất sáng, hắn như nhìn thấy chính trái tim mình.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!