Lam Sắc Vi - Chương 32
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
79


Lam Sắc Vi


Chương 32


Kimura Kiyoshi kéo Ichijou đi tới đại sảnh Nguyệt Xá. “Ichijou, cám ơn cậu!”

“Không khách khí! Fan của Kiyoshi thật nhiệt tình!”

Kimura Kiyoshi囧, đây không phải là nhiệt tình có được không? Đây là mưu sát! Bộ dạng vừa rồi của Aizawa Miroku đã khiến Kimura Kiyoshi nổi lên ý muốn mưu sát cậu ta. Kimura Kiyoshi cau mày, gần đây tôi làm sao vậy, do làm vampire đã lâu? Luôn có một sự nóng nảy kích thích muốn giết người. Kimura Kiyoshi chào hỏi với các bạn bên trong đại sảnh, rồi trở lại trong phòng thay áo ngủ.

Bên trong phòng, Kimura Kiyoshi vừa vào cửa, phản ứng đầu tiên chính là nhìn ghế sa lon cổ màu tím bên cửa sổ, ở đó trống không. Trong lòng Kimura Kiyoshi hơi mất mát, có phải mình đã thú tội quá sớm hay không? Đáng ra nên làm nhiều chuyện gây cảm động anh ấy mới đúng.

Kimura Kiyoshi nằm trên giường nghịch tóc, hồi tưởng lại lần đầu tiên gặp Kuran Kaname ở công viên Rita, trong lòng mình đã khó có thể kềm chế kích động; còn có lần đầu tiên ở Nguyệt Xá gặp mặt; lần đầu tiên anh ấy xuất hiện trong phòng của mình… Thật ra thì nếu suy nghĩ kĩ một chút, bên trong gian phòng, anh ấy trầm mặc cùng mình trầm mặc phối hợp ở chung một chỗ, có phải cũng coi là một loại ăn ý hay không? Từ khi nào đã bắt đầu, loại cảm giác này dần thay đổi? Từ ngày tôi nói thích? Ngày Yamaguchi Rya xuất hiện? Nha… Được rồi, hai chuyện này dường như xảy ra cùng một ngày, hơn nữa cũng mới chỉ là chuyện hai ngày trước. Tại sao tôi lại cảm thấy giống như là đã qua hơn rất nhiều năm?

Kimura Kiyoshi thở dài, quả nhiên yêu đơn phương là phương thức yêu thống khổ nhất. Kimura Kiyoshi gõ gõ trán của mình, thở dài lần nữa, tất cả mọi chuyện nếu đơn giản giống như lúc vừa bắt đầu thì thật tốt! Gặp nhau luôn là đơn giản, nhưng chung đụng thì quá khó khăn!

———— chuyển hình ảnh ————

Kimura Kiyoshi xuống lầu, thấy mọi người đang thảo luận fans tặng ai Chocolate nhiều nhất trong lễ tình yêu. Mọi người thấy Kimura Kiyoshi xuống, tập thể sững sờ.

Akatsuki Kain: “Ách???????”

Rima: Chocolate trong miệng rơi!

Siki: “Mức độ chênh lệch của lòng sông và mặt biển thật ghê gớm!”

Hanabusa Aido: “Kiyoshi, cậu không sao chứ?”

Ichijou: “Aha, nhanh như vậy đã đổi phong cách rồi!”

Kimura Kiyoshi cúi đầu nhìn áo ngủ màu hồng của mình, nghi ngờ nói: “Xinh đẹp đúng không? Áo ngủ thiếu nữ pink mới nhất tháng này! Nhìn vẻ mặt các cậu, sao tớ lại cảm giác áo ngủ này khó coi vậy?”

Ruka chỉ vào hai thứ gì đó trước ngực Kimura Kiyoshi hỏi “Đây là cái gì?”

“Lỗ tai thỏ!” Kimura Kiyoshi khoan khoái quay lưng, chỉ vào một cái bông tròn lông xù màu trắng đang vểnh lên, cười nói “Cái đuôi ở nơi này!”

Mọi người quẫn bách.

Hanabusa Aido chỉ trích: “Trọng điểm không ở chỗ này! Ban nãy cậu vừa mặc áo ngủ khêu gợi, bây giờ lại đột nhiên mặc áo ngủ thỏ màu hồng!”

“Ừ, rồi sao?” Cô gái vẫn ngu ngốc hỏi.

Siki: “Đánh thẳng vào thị giác quá mạnh chứ sao!”

“Các cậu không hiểu! Mỗi cô gái đều có một tâm hồn thiếu nữ đấy!” Cô gái gật đầu một cái, trộm lè lưỡi cười, ha ha, vốn muốn hiệu quả này mà!

Ruka thở dài “Vậy tớ tình nguyện không có!”

Rima “Me too!”

Kimura Kiyoshi nhếch lông mày lên “Vậy các cậu cũng không thể ngăn cản tâm hồn thiếu nữ của tớ! O(∩_∩)O ha ha ~”

Akatsuki Kain an ủi: “Không nghiêm trọng đến mức như bọn họ nói đâu, rất đẹp đấy! Kiyoshi, bọn tớ đang thảo luận ngày lễ tình yêu người nào nhận được nhiều Chocolate nhất, cậu cảm thấy thế nào?”

Kimura Kiyoshi nghiêm túc nhìn Akatsuki Kain một cái, nhìn lại Ichijou một chút, lại cẩn thận nhìn Hanabusa một chút…

“Đại khái là Hanabusa hoặc là Ichijou đi, fans của hai cậu nhiều nhất!”

Rima ngoài ý muốn nói “Tớ còn tưởng rằng cậu sẽ nói cậu đấy!”

“Ủa? Tại sao? Tớ rất tự luyến sao?”

Mọi người gật đầu.

“Thế à. Kain, cậu có thể hỏi tớ một lần nữa nữa không?”

“À, được, Kiyoshi, cậu cảm thấy ngày lễ tình yêu người nào nhận được nhiều Chocolate nhất?”

“Đương nhiên là tớ! Kimura Kiyoshi! Ha ha! Tất cả các cậu đều đứng sang một bên đi!!” Kimura Kiyoshi nhảy về phía trước hô.

Mọi người: o(╯□╰)o

“Này! Sao các cậu không phối hợp với tớ một chút!”

Rima lúng túng dùng mắt ý bảo Kimura Kiyoshi quay ra sau nhìn. Kimura Kiyoshi nghi hoặc quay đầu lại, nhìn thấy Kuran Kaname và Seiren đứng ở cửa lớn túc xá!!! Sắc mặt hai người bọn họ… nói thế nào đây… xanh? Hoặc có thể nói là xanh biếc… Tóm lại khó coi đến mức không thể khó coi hơn. Kimura Kiyoshi lúc này hận không thể tìm cái kẽ đất chui vào, nhanh chóng ngồi thu lu ở bên cạnh người khá cao lớn Akatsuki Kain, tận lực biến mình thành vô hình ở sau lưng Kain.

“Kaname, cậu đã trở lại rồi à” Ichijou cười phá vỡ không khí lúng túng.

“Ừ…” Sau đó là tiếng Kuran Kaname và Seiren lên tầng.

“Lên rồi!” Akatsuki Kain nhắc nhở.

“Oh!” Kimura Kiyoshi ngồi thẳng, phát hiện tất cả mọi người nhìn mình, xù lông nói: “Các cậu! Không cho phép!”

Mọi người: phốc ~~~ ha ha ~

Kimura Kiyoshi: (⊙_⊙)

——— ———— chuyển hình ảnh ——— ————

Ngày thứ hai, năm giờ chiều, sắc trời dần tối.

Kimura Kiyoshi mặc đồng phục học sinh màu trắng, buồn ngủ xuống lầu, ngồi bên cạnh Akatsuki Kain. “Thật ồn ào ~~”

“Cậu đã đi muộn lần thứ sáu rồi! Dù cậu vẫn buồn ngủ nhưng lát nữa phải đi học đúng giờ.” Ruka không khách khí nói.

“Ừ, vậy cũng phải, nhưng tớ có thói quen đi trễ à” Kimura Kiyoshi dụi dụi mắt, nghi hoặc nói.

“Ngày hôm qua, hiệu trưởng có nhắc với ta về vấn đề của em, Kiyoshi, về sau em không được phép lại trễ học” Kuran Kaname ưu nhã xuống lầu, nói.

“Dạ, Kaname sama!” Kimura Kiyoshi một mực cung kính.

“Đi thôi!” Kuran Kaname liếc Kimura Kiyoshi một cái, sau đó nói với mọi người.

Cửa lớn Nguyệt Xá vừa mở ra, tầm mắt Kimura Kiyoshi lập tức bị bao phủ bởi màu đen. Tối hôm qua Ichiru nói mấy ngày nay học sinh chuyển trường đến bộ ban ngày càng ngày càng nhiều, dường như đều là nhằm vào những tinh anh của bộ ban đêm. Hanabusa vẫn vậy, cười hì hì chào hỏi mọi người, dù có nằm mơ cũng thấy cậu ta… vẫn được vô số nữ sinh sùng bái như cũ.

Chẳng qua là Kimura Kiyoshi phát hiện đám học sinh hôm nay có chút quỷ dị nhìn Ichijou Takuma và mình…

“Đó chính là Ichijou-senpai!”

“Thật đẹp trai!”

“Cậu không biết sao? Ichijou-senpai chính là người thừa kế của đại tập đoàn đấy!”

“Vừa có tiền vừa đẹp trai!!”

“Đó là tiểu thư gia tộc Kimura!”

“Thật là xinh đẹp!”

“Cậu không biết à?”

“Kimura-san chính là người thừa kế duy nhất của công ty Thiên Kỳ – tập đoàn thương mại lớn nhất đấy!”

“Oh! Thật là tuyệt!”

“Đúng thế, bọn họ thật xứng đôi!”

“Trai tài gái sắc!”

“Đúng là một đôi hoàn mỹ!”…

Kimura Kiyoshi đi tới bên cạnh Ichijou, kỳ quái hỏi: “Chuyện gì vậy?”

“Tớ cũng không biết” Ichijou mặt không đổi sắc, tiếp tục cười nói.

“Mọi người im lặng!” Aizawa Miroku huýt gió một cái. “Mời các fans đứng xếp hàng phía sau các bảng tên, tặng quà cho thần tượng!”

Vốn xung quanh vô cùng hỗn loạn, chỉ trong nháy mắt liền chỉnh tề xếp hàng hai bên đường. Kimura Kiyoshi bắt đầu hoài nghi tốc độ của bộ ban ngày có thể so với vampire. May mắn là tòa nhà trung học cấp một xa đây hơn trung học cấp hai, nếu không hôm nay sẽ phải thấy màn Yuki tặng Chocolate cho Kuran Kaname.

Aizawa Miroku và ba học sinh khác của hội học sinh làm ủy viên kỷ luật cùng gọi to: “Mời các vị!”

Mọi người nhanh chóng tặng quà. Tên của Kiyoshi và Ichijou cùng một bảng.

“Cậu có thể với tớ giải thích một chút không? Tại sao tên của tớ lại cùng với tên cậu?” Kimura Kiyoshi kỳ quái, cảm thấy không khí thật quỷ dị.

Ichijou vừa cười vừa lắc đầu “Tớ làm sao mà biết?”

Một học sinh Giáp: “Ichijou-senpai, Kimura-senpai, đây là Chocolate em tặng hai người, chúc hai người trăm năm hảo hợp!”

Một học sinh Ất: “Đây là của em! Hai người nhất định phải ở bên nhau đấy!”

Một học sinh Bính: “Đúng đúng, hai người nhất định phải ở bên nhau cả đời! Ngàn vạn không nên tách ra, nếu không bọn tớ sẽ không tin tưởng tình yêu nữa!”

Cho đến lúc bên kia Kuran Kaname thân sĩ trả lời: “Rất xin lỗi, giờ học đã tới rồi!”

Kimura Kiyoshi rốt cuộc hiểu chuyện gì xảy ra rồi, không ngờ bọn họ lại dán tôi và Ichijou thành một đôi. Nhưng là do kẻ nào tung ra? Kẻ nào tạo tin đồn nhảm? Kimura Kiyoshi đang định phát tiết oán khí, lại bị Ichijou cưỡng chế lôi kéo đi vào tòa nhà dạy học.

Trước khi đi, Kimura Kiyoshi vẫn nghe thấy rất nhiều người nghị luận.

“Bọn họ thật thân mật!”

“Ừ, thật ân ái!”

“Thật hâm mộ!”

Lúc sắp đến tòa nhà dạy học, Kimura Kiyoshi đột nhiên nghe thấy phía sau có người gọi tên mình. Kimura Kiyoshi quay đầu lại, thấy Aizawa Miroku đang chạy đến. Kimura Kiyoshi ôm trán, phiền toái lại tới.

“Kiyoshi, đây là quà tớ tặng cậu! Đây cũng là lần đầu tiên cũng là lần cuối cùng tặng quà cho cậu! Ừm, chúc hai người hạnh phúc!” Aizawa dúi hộp quà hình trái tim vào tay Kimura Kiyoshi, rồi nhanh chóng chạy ra.

Kimura Kiyoshi hoàn toàn không để ý đến Aizawa Miroku, ngơ ngơ ngác ngác đi vào phòng học, tùy tiện tìm cái góc một mình ngồi xuống. Đám người Hanabusa cũng biết Kimura Kiyoshi đang mất hứng, cho nên không dám lên tiếng, trong cả phòng học yên tĩnh chỉ có thể nghe thấy tiếng Kuran Kaname lật sách.

Pia! Tiếng hộp quà ném xuống đất vang lên. Kimura Kiyoshi đột nhiên đứng dậy, hai mắt biến thành màu đỏ máu, cả giận nói: “Tớ muốn giết cậu ta!”

“Kiyoshi ——” mọi người vừa định lên tiếng ngăn cản, bỗng thấy Kuran Kaname kéo lại cánh tay Kimura Kiyoshi đang muốn rời đi.

“Ta hi vọng em có thể tỉnh táo lại.” Kuran Kaname ngưng mắt nhìn Kimura Kiyoshi.

Kimura Kiyoshi nhìn khuôn mặt tuyệt mỹ của Kuran Kaname, trong lòng nghĩ: vừa qua khỏi một ngọn núi, lại xuất hiện một con sông! Rốt cuộc kiếp trước tôi đã đắc tội người nào? Người trước mặt luôn là người trong mộng của tôi, thế mà lại xảy ra chuyện như thế này… Quả nhiên làm vampire đã lâu, vừa rồi, tôi thế nhưng đã có sát ý? Kimura Kiyoshi thật không muốn thừa nhận, nhưng tôi vô cùng vô cùng ghét cái cảm giác khi mấy chuyện bực mình đột nhiên xảy ra như thế này.

Kimura Kiyoshi rút đi đôi mắt đỏ máu, an phận ngồi xuống. Kuran Kaname tựa hồ không muốn Kimura Kiyoshi lại nổi giận lần nữa, nên ngồi xuống bên cạnh cô, nhận lấy quyển sách Seiren đưa, tiếp tục lật xem.

Kimura Kiyoshi tự nhiên hiểu ý Kuran Kaname, hít sâu một hơi nói: “Ichijou, hôm nay đã khiến cậu thêm phiền toái”

“Kiyoshi, cậu quá khách khí! Không phải là đã nhận được rất nhiều Chocolate sao? Coi như hai chúng ta là thứ nhất rồi!” Ichijou không sao cả cười nói.

“Ichijou, thật xin lỗi. Chuyện ngày hôm nay, tớ sẽ phụ trách xử lý tốt.” Kimura Kiyoshi nhẹ trả lời.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN