Lam Sắc Vi - Chương 49
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
210


Lam Sắc Vi


Chương 49


Sau khi Kimura Kiyoshi đưa mắt nhìn Kuran Kaname đi, cởi giầy ra, ngồi bên cạnh cái ao, nhúng chân vẩy vẩy mặt nước. Cô biết chắc chắn cô đã chọc Kuran Kaname tức giận, một vampire cao ngạo như Kuran Kaname đương nhiên rất không thích người khác tùy tiện chen một bước nào vào kế hoạch của anh. Cô cẩn thận nghiên cứu hàm nghĩa của từ “Ừ” của Kuran Kaname, có lẽ là tha thứ cô, nhưng nếu tha thứ thì vì sao lại xoay người đi mất chứ; hoặc là anh đã đồng ý với lời của tôi, rằng tôi đã đánh loạn kế hoạch của anh khiến anh thấy rất phiền toái… Nghĩ tới nghĩ lui, Kimura Kiyoshi cảm thấy chỉ cần Kuran Kaname không buông tay, thì mình tuyệt đối không thể buông tay. Đã mềm yếu nhiều lần như vậy rồi, lần này nhất định phải kiên cường, dũng cảm tiến tới ”Yes!”

“Tiểu thư Kiyoshi, có vẻ như cô đang rất vui vẻ ”

“Ai?” Kimura Kiyoshi cảnh giác quay đầu lại, nhìn khắp bốn phía, nhưng không phát hiện ra ai cả. Ngay sau đó, tán lá cây bỗng vang lên sào sạt, một thiếu niên tóc vàng từ bên trong đi ra, Kimura Kiyoshi cau mày, nghi ngờ nói: “Yamaguchi Rya?”

Yamaguchi Rya tà mị cười một tiếng ”Không nghĩ tới tiểu thư Kiyoshi vẫn còn nhớ ta, thật vinh hạnh. A, nhìn kìa, chưa chào hỏi với ngài mà đã tùy tiện xưng hô, vậy rốt cuộc ta nên gọi ngài là tiểu thư Kiyoshi hay là Hiou điện hạ đây?”

“Kẻ nhập vào Itou Kippe đúng là ngươi?”

“Rất không đúng dịp, chỉ là một kẻ hầu” tròng mắt Yamaguchi Rya dần dần đỏ lên màu máu, cười quỷ mị ”Hẳn là ngài đang nghi ngờ tên sát thủ móc tim kia là ai đúng không, hôm nay không ngại nói cho ngươi biết, cũng là kẻ hầu làm. Để tập hợp đủ một vạn trái tim xử nữ này, ta đã phải hao hết tâm lực đấy; ngươi không biết, hiện tại có vẻ như số xử nữ trẻ tuổi mà Hiou điện hạ đang ngụy trang như vậy rất ít. À không, từ ngày hôm qua Hiou điện hạ đã không còn là xử nữ rồi, thật đáng tiếc” Yamaguchi Rya dò xét Kimura Kiyoshi, giống như là hận không thể cướp hết máu cô vậy ”Kuran Kaname đúng là một tên may mắn, ta tự nhận là mình không kém gì hắn, tại sao lúc đầu ngài không đi theo ta chứ? Hết lần này tới lần khác chấp nhất với cháu của vị hôn phu của mình, thật là buồn cười.”

“Ngươi châm chọc đủ rồi chứ? Nói nhiều như vậy, không bằng trực tiếp nói thẳng ra mục đích của ngươi” màu đỏ sậm trong con ngươi của Kimura Kiyoshi bắt đầu chuyển động, cảm thấy Yamaguchi Rya lần này tới không có ý tốt.

“Cũng chẳng phải là chuyện gì lớn, chỉ là muốn mượn thân thể của Hiou điện hạ dùng một chút”

“Thật buồn cười, ngươi cảm thấy ta sẽ đáp ứng ngươi sao?”

“Đương nhiên ngươi sẽ không đáp ứng ta” Yamaguchi Rya vỗ tay, trong bụi cây, một vampire lôi ra Ichiru và Karin bị đánh ngất xỉu buộc chặt vào nhau ”Đáng tiếc chính là ngươi quan tâm bọn họ”

“Ngươi cảm thấy tánh mạng của hai con người có thể uy hiếp được ta?” Kimura Kiyoshi thầm lo lắng, nhưng che giấu rất tốt.

“Ta khuyên Hiou điện hạ ngàn vạn không nên cử động, chỉ cần ngươi vừa động thì thủ hạ của ta chắc chắn sẽ giết chết hai người này, mặc dù ta không lại đánh Hiou điện hạ, nhưng ta đang cầm trong tay cái xương sườn mềm của điện hạ, đó là lá bài chủ chốt, ngài không thể không bó tay chịu trói.”

Kimura Kiyoshi khẽ híp mắt, tận lực không để Yamaguchi Rya nhìn thấu tâm tư, tên này thật đáng sợ, thật không ngờ hắn lại hiểu rõ tôi, bắt được xương sườn mềm của tôi. Nhìn cơ thể gầy nhỏ của Ichiru, nhớ lại thời gian sống cùng nhau, người mà Kimura Kiyoshi cảm thấy tội lỗi nhất chính là cậu ấy. “Được, ta đáp ứng ngươi, nhưng ta muốn tận mắt thấy ngươi mang hai người bọn họ an toàn đến bộ ban đêm, ta mới đi với ngươi.”

Yamaguchi Rya đắc ý gật đầu một cái, ý bảo người hầu khiêng lên hai người đang hôn mê, Yamaguchi Rya bắt Kimura Kiyoshi đi đến kí túc xá của bộ ban đêm, đúng lúc tên người hầu gõ cửa lớn của bộ ban đêm, Yamaguchi Rya nhân cơ hội móc đi tim của Shizuka Hiou ”Ngươi cũng biết, nếu giãy giụa, ta sẽ ra hiệu cho người hầu của ta, hắn sẽ lập tức giết chết hai người kia.”

Shizuka Hiou gật đầu, che lại chỗ ngực đã khép lại, không nói gì.

Yamaguchi Rya mang theo Kimura Kiyoshi lên xe, cảnh cáo nói: “Hiện tại, trái tim của ngươi ở trong tay ta, tốt nhất đừng đùa bỡn trò gì, nếu không tay của ta chỉ cần nhè nhẹ bóp một cái, ngươi chắc chắn sẽ biến thành bụi đất bay đi, giống như cái tên con người mà ngươi lưu luyến si mê lúc đầu kia. Thật sự không tưởng tượng nổi ngươi lại thực sự có được Kuran Kaname, đây có tính là trâu già gặm cỏ non không?”

Kimura Kiyoshi thấy của sắc mặt gian tà Yamaguchi Rya, chán ghét giễu cợt nói: “Ta thích Kaname bởi vì anh ấy ưu tú có sức quyến rũ, không giống như kẻ nào đó tự ti chỉ có thể nhập vào loài người để tìm kiếm tự tin, lại còn mặt dày khiến vạn người phỉ nhổ.”

“Ngươi nói cái gì?” Yamaguchi Rya bắt chặt lấy khuôn mặt Kimura Kiyoshi, tức giận nói: “Tướng mạo của bổn thiếu gia mặc dù không băng Kuran Kaname, nhưng cũng là một bề ngoài hiếm có trong Huyết tộc. Chờ ta ngồi lên vị trí quân vương Huyết tộc, nhất thống thiên hạ rồi, một thuần huyết nữ như ngươi sẽ không dám quỳ cầu xin ta cưới ngươi đâu, nhưng đáng tiếc, ta không thấy hứng thú với mấy thứ tình yêu vớ vẩn của phụ nữ các ngươi, ta chỉ cưới vì hậu duệ đời sau mà thôi.”

Kimura Kiyoshi hất tay Yamaguchi Rya ra, liếc hắn một cái, khóe miệng hơi co quắp, tự luyến gì gì đó đúng là đáng sợ. Cái kẻ đã giả dạng cậu thiếu niên cuồng dại đang nảy mầm xuân tâm ban đầu kia thiếu chút nữa đã lừa gạt tôi, cái kẻ giảo hoạt này thiếu chút nữa đã làm ta ghê tởm, Kimura Kiyoshi tin tưởng đây mới phải bản chất của Yamaguchi Rya. “Đúng là ngươi thật có thể làm đế vương rồi”

“Coi như ngươi rất tinh mắt” Yamaguchi Rya cao ngạo nhếch cằm lên, bày ra một bộ quần hùng

“Ý ta là làm đế vương phim ảnh, thật đấy, ngươi biến sắc mặt còn nhanh hơn lật sách, giới diễn viên đang thiếu kỳ tài như ngươi đấy.” Kimura Kiyoshi che miệng cười nhạo.

“Có tin hiện tại ta sẽ bóp vỡ trái tim của ngươi hay không?”

“Ngươi sẽ không, ngươi đã nói rằng muốn lợi dụng thân thể của ta mà, chiêu này không uy hiếp được ta.”

Yamaguchi Rya hung hăng trừng Kimura Kiyoshi một cái ”Cứ tiếp tục nói đi, vì ngươi không còn sống được mấy ngày nữa đâu.”

“Dù sao cũng phải chết, không bằng ngươi nói rõ ra, ngươi rốt cuộc muốn làm cái gì?” Kimura Kiyoshi nhân cơ hội dò thăm, cô luôn tin tưởng chỉ cần xe tới chân núi tất sẽ có đường, ngay cả loại chuyện như xuyên qua này cũng có thể đụng phải, tất nhiên sẽ không dễ dàng chịu chết như vậy, hơn nữa Kaname chắc chắn sẽ phát hiện cô đã biết mất, nhất định sẽ tới cứu cô.

“Chuyện này còn phải cám ơn vị hôn phu của ngươi đấy, à, không, phải là vị hôn phu trước mới đúng” Yamaguchi Rya châm chọc nghiêng mắt nhìn chiếc nhẫn trên ngón trỏ Kimura Kiyoshi, tiếp tục nói: “Hắn đã thức tỉnh thuỷ tổ của Kuran gia, cũng chính là ‘vị hôn phu hiện tại’ Kuran Kaname của ngươi, mà ta thì muốn dùng thân thể của ngươi để thức tỉnh nữ thuỷ tổ vampire – Kuran Noibara, là bà ta đã ném trái tim của mình vào lò luyện để rèn ra vũ khí có thể giết vampire – súng Bloody Rose và Artemis”

“Người đã chết, trái tim cũng mất, sao mà ngươi làm được?”

Yamaguchi Rya đắc ý vểnh khóe miệng lên, cao ngạo giải thích: “Đây chính là chỗ hơn người của ta, mảnh vụn trái tim bị phong kín trong bình thủy tinh, chỉ cần nhỏ máu tươi vào nó mỗi ngày là có thể giữ vững sự sống cho nó, mảnh vụn này được cất giấu trong một gia tộc cổ xưa, những năm trước đây bị ta vô tình phát hiện, lập kế hoạch lấy được mảnh vụn trái tim cuy nhất của Kuran Noibara. Hiện tại ta đã tập hợp đủ 9999 trái tim xử nữ, và một thuần huyết là ngươi, đợi đến đêm trăng tròn là có thể lấy thân thể của ngươi để làm Kuran Noibara thức tỉnh. Bà ta cường đại đến mức có thể sử dụng súng Bloody Rose và Artemis để săn giết bất kỳ vampire nào, có một người hầu lợi hại như vậy, thì Kuran Kaname, Kuran Rido, nguyên lão viện thậm chí ngay cả lão già yêu ngủ kia của ta, toàn bộ đều sẽ trở nên nhỏ bé. Ha ha…”

Kimura Kiyoshi bĩu môi, tôi đã từng nghe Ichiru nói qua lời đồn đãi này, đều là bịa chuyện hết… không có một chút độ tin cậy. Không nghĩ tới Yamaguchi Rya lại coi là thật. Lái xe tới một nơi không có ai, Yamaguchi Rya buộc miếng vải đen che mắt Kimura Kiyoshi, để phòng ngừa cô nhớ được đường đến đây. Khoảng hai giờ sau, Kimura Kiyoshi bị mang ra khỏi xe, hình như đi vào một căn nhà, chung quanh cực kỳ an tĩnh, thỉnh thoảng có mấy tiếng quạ kêu. Khi Kimura Kiyoshi được bỏ tấm vải đen khỏi mắt ra thì chung quanh đã biến thành nhà tù tường đồng vách sắt, cả mặt đất tựa hồ cũng là kim loại chế thành.

Yamaguchi Rya đứng bên ngoài nhà tù, ném trả lại trái tim cho cô ”Có thấy quen thuộc không? Có nhớ tới cuộc sống ở nguyên lão viện không? Hiou điện hạ, ngươi thật đúng là có duyên với nhà tù đấy, ha ha ha!”

Kimura Kiyoshi hung hăng trừng Yamaguchi Rya một cái, nhưng không nói gì, nói với kẻ như vậy chỉ lãng phí thời gian mà thôi. Cho đến khi cửa sắt nặng nề dầy cộm đóng lại, Yamaguchi Rya rời đi, cô mới thở phào nhẹ nhõm ngồi ở xuống sàn bằng đồng lạnh như băng. Hôm nay là mười ba âm lịch, chỉ hai ngày nữa là ngày mười lăm, nếu như Yamaguchi Rya muốn lấy thân thể của cô để hiến tế, thì chắc chắn hai ngày nữa sẽ tiến hành. Thời gian cấp bách, Kimura Kiyoshi không nghĩ nhiều, lập tức đứng dậy dò xét độ dầy của tường nhà tù, hi vọng lực lượng của mình có thể khiến nó bị rách. Nửa giờ sau, Kimura Kiyoshi thất vọng ngồi xuống, chắc chắn Yamaguchi Rya đã đoán chừng được lực lượng của cô, làm thành một nhà tù bền chắc không thể bị phá.

Qua rất lâu, Kimura Kiyoshi đoán bên ngoài hẳn là đã sáng hẳn, cửa sắt dầy cộm nặng nề mở ra, một thiếu nữ bị đẩy vào. Thiếu nữ sợ hãi nhìn Kimura Kiyoshi, thân thể không ngừng phát run; Yamaguchi Rya xách cổ áo thiếu nữ, giả vờ dịu dàng quát: “Ngoan, chỉ cần ngươi bồi ‘ nữ bệnh nhân ’ này một chút, ngươi sẽ có được đầy đủ tiền để trị liệu bệnh cho mẹ ngươi.”

Thiếu nữ run rẩy gật đầu, mặc cho Yamaguchi Rya nhốt mình vào đây. Kimura Kiyoshi dừng mắt ở cổ thiếu nữ một lát, ngay sau đó cau mày chán ghét nhìn Yamaguchi Rya ”Không nghĩ tới ngươi yêu dùng chiêu gạt người này đến thế”

“Cám ơn đã khích lệ” Yamaguchi Rya cười tà mị ”Những lúc này mới có thể bộc lộ rõ được trí khôn vĩ đại của ta”

“Hừ, bộc lộ rõ sự vô sỉ vĩ đại ngươi mới đúng.”

“Hiou điện hạ, ngươi nói thế nào thì tùy, hãy hưởng thụ thức ăn của ngươi đi, cô ta là xử nữ đấy, buổi tối ta sẽ trở lại thăm ngươi.” Rồi mở cửa rời đi.

Thiếu nữ tựa hồ không hiểu lời nói của Yamaguchi Rya… đập mạnh cánh cửa dầy cộm nặng nề mà hô to ”Thưa ngài, lát nữa tôi ra ngoài thế nào? Thưa ngài? Vị tiểu thư này trông rất bình thường mà, ngài ơi? Thả tôi đi ra ngoài…”

“Còn kêu nữa, thì kẻ không bình thường sẽ là ngươi” Kimura Kiyoshi không nhịn được cắt ngang, thiếu nữ sợ hãi xụi lơ ngồi bệt xuống đất. “Còn chưa nghe rõ sao, cô được coi là ‘ thức ăn ’ nên mới bị bắt vào đây, tốt nhất ngươi nên cầu nguyện ngươi hiến thân có thể đổi lấy tiền thuốc thang cho mẹ ngươi” Kimura Kiyoshi lộ ra sắc bén răng nanh từ từ tiến tới gần thiếu nữ, thiếu nữ hoảng sợ thét chói tai ‘ vampire ’ rồi lập tức té xỉu…

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN