Đấu La Đại Lục - Chương 515: Quyết chiến cuối cùng
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
160


Đấu La Đại Lục


Chương 515: Quyết chiến cuối cùng


Bỉ Bỉ Đông có chút không dám tin vào mắt mình, ba ngày nay, bất luận là nàng hay là Thiên Nhận Tuyết, bằng vào thần lực cường đại của mình, thực lực của các nàng cũng đã hoàn toàn khôi phục lại. Nhưng mà, nàng như thế nào cũng không nghĩ tới, trong chiến trường, lại có thể gặp lại Đường Tam. Hắn không phải là đã hồn phi phách tán, hồn vía lên mây rồi sao?

– Ta đã biết, hắn sẽ không chết dễ dàng như vậy mà!

Không biết vì sao, khi gặp lại Đường Tam, trong lòng Thiên Nhận Tuyết ngược lại có cảm giá như trút được gánh nặng.

Mà ở trước đại doanh của Võ Hồn Đế Quốc, Hồ Liệt Na vốn như đã mất hết linh hồn, khi nhìn thấy thân ảnh màu lam kia, cả người đều kích động đến mức run rẩy. Hắn, hắn cũng không có chết, hắn đã trở lại rồi.

– Bất ngờ lắm phải không?

Đường Tam cười lạnh nhạt, hắn tựa hồ đã quên mất kết cuộc ba ngày trước chính mình đã chết thảm trong tay Bỉ Bỉ Đông rồi. Hiện tại cả Bỉ Bỉ Đông cùng với Thiên Nhận Tuyết cũng không có ai mặc Thần trang của bọn họ, bởi vì các nàng đều không nghĩ đến phía bên Thiên Đấu Đế Quốc còn có lực lượng gì có thể chống cự lại.

Bỉ Bỉ Đông hừ lạnh một tiếng:

– Bất ngờ thì như thế nào? Chúng ta có thể giết chết ngươi một lần, sẽ có thể giết chết lần thứ hai. Xem ra, ta còn quá sơ suất. Lúc ấy, ta nên đem thân thể của ngươi hoàn toàn hủy diệt trên thế giới này mới đúng. Chỉ là không nghĩ đến, thần hồn của ngươi bị phá nát, lại còn có cơ hội phục hồi lại. Ta vẫn nghĩ là ngươi rất thông minh, nhưng hiện tại xem ra, ta đã lầm rồi. Nếu ta là ngươi, nhất định sẽ không xuất hiện lại trên chiến trường!

Bộ dáng Đường Tam vẫn rất tao nhã, giống như nhớ lại bộ dáng sảng khoái khi hắn vừa mới bước ra khỏi Nguyệt Hiên vậy:

– Đáng tiếc, ngươi cũng không phải là ta. Cho nên, ta cũng sẽ không làm ra sự lựa chọn giống như ngươi vậy. Ngươi không phải là muốn hỏi ta, vì sao ta lại không lén núp trong Gia Lăng Quan, đợi đến khi các ngươi xâm nhập rồi đánh lén các ngươi, có đúng hay không?

Bỉ Bỉ Đông biến sắc:

– Ngươi có thể đọc được suy nghĩ của ta?

Đường Tam lắc đầu:

– Không đâu, ta cũng không thể nào nhìn thấu được tâm của Thần, tuy rằng hơi thở tà ác trên người của ngươi bộc phát ra rõ ràng. Ta chỉ là hiểu được ý tưởng tăm tối của ngươi mà thôi. Ta sở dĩ không có đánh lén các ngươi, bởi vì ta không muốn làm cho Thần hồn của ta bị việc đó làm cho vấy bẩn. Nếu nói như vậy, chỉ sợ ta cũng không thể nào chiến thắng được bất kỳ kẻ nào trong các ngươi. Nhưng hiện tại cũng không giống như vậy, đối mặt với các ngươi, chính là một Hải Thần đã đạt đến đỉnh phong. Có lẽ ta sẽ chết, nhưng mà, ta cũng nhất định sẽ lôi kéo các ngươi cùng rời khỏi thế giới này!

Bỉ Bỉ Đông nở nụ cười, chỉ là bộ dáng diện mạo hiện tại của nàng ta nói thế nào cũng khiến người ta không dám khen tặng:

– Đường Tam, ngươi nghĩ rằng muốn đả kích lòng tin của ta hay sao? Cho dù ngươi đạt đến đỉnh phong thì sao chứ? Ngươi cho là, ngươi như vậy có thể đủ khả năng đối kháng ta hay sao? Một khi đã như vậy, ngươi hãy nhìn cho rõ, cái gì mới là thực lực chân chính của La Sát Thần!

Luồng khí màu tím đen trong nháy mắt nhoáng lên trên thân thể của Bỉ Bỉ Đông. Trong luồng tử quang lóng lánh, giữa không trung đã xuất hiện hai cái nhân ảnh đồng dạng. La Sát Thần Trang trong nháy mắt đã xuất hiện, thần lực màu tím đen khủng bố trong nháy mắt phát tán ra, che hết toàn bộ ánh sáng của mặt trời, làm cho cả bầu trời trong nháy mắt tối sầm lại.

Bộ Thiên Sứ Thần Trang phát ra ánh sáng ngọc lóng lánh cũng trong nháy mắt xuất hiện trên người Thiên Nhận Tuyết. Ánh mắt nàng đã trở lên lạnh tanh:

– Lần trước nàng ta đã giết ngươi một lần, lần này, giết ngươi chỉ có thể là ta!

Đối mặt với hai vị Thần cùng lúc phóng thích ra Thần Trang, dưới áp lực mạnh mẽ, từng luồng khí lưu màu lam từ trên cơ thể Đường Tam dâng lên. Chung quanh thân thể hắn xuất hiện nhiều điểm tinh quang màu lam bám lên. Hải Thần Thần Trang lặng yên xuất hiện. Chẳng qua, lúc này Hải Thần Thần Trang xuất hiện lại trực tiếp có màu vàng kim, mà không cần Hoàng Kim Tam Xoa Kích tiến hành chuyển hóa mới có thể đổi sắc. Đường Tam dùng hành động thực tế để chứng minh cho hai mẹ con song thần này, tất cả những lời nói khi nãy của hắn cũng không phải là hư ngôn.

La Sát Ma Liêm, Thiên Sứ Thánh Kiếm đồng thời chỉ về phía Đường Tam, mà thanh Hải Thần Tam Xoa Kích trong tay Đường Tam cũng đã chậm rãi giơ lên quá đỉnh đầu.

Ánh mắt của hắn lúc này tràn ngập sự thành kính, nhìn chăm chú vào thanh Hải Thần Tam Xoa Kích trong tay, thần niệm trong nháy mắt khuếch tán ra, giống như là đại hải vô biên vô hạn vậy.

Từ trên người của Đường Tam, Bỉ Bỉ Đông cùng với Thiên Nhận Tuyết đều cảm nhận được một tia hơi thở hư vô. Hắn rõ ràng đang đứng đây, nhưng thậm chí cũng không có thông qua Hải Thần Thần Lực gây cho nàng một tia áp lực nào cả. Nhưng chính vì như vậy, thần hồn La Sát Thần cùng với Thiên Sứ Chi Thần giống như là bị ngăn cản lại vậy, làm cho thần niệm của các nàng không thể nào dung hợp với thần lực của bản thân vậy.

Bỉ Bỉ Đông hiểu rõ, Đường Tam cũng không có nói quá, hắn hiện tại, đã đạt đến một cảnh giới cao hơn mình và Thiên Nhận Tuyết rồi.

Ngay lúc này, Hải Thần tám cánh sau lưng Đường Tam cũng dưới tình huống này mà xuất hiện biến hóa, bốn cánh chim hai bên lúc này lại hoàn toàn dung hợp lại với nhau, nguyên bản tám cánh lúc này đã dung hợp lại, biến thành hai mảnh cánh chim màu vàng thật lớn, cơ hồ bao trùm toàn bộ thân thể phía sau của Đường Tam. Ngay khi cặp cánh lớn kia mở rộng ra, trong nháy mắt, bầu trời vốn bị luồng năng lượng tím đen của La Sát Thần bao phủ đã khôi phục lại màu lam nhạt. Lam quang vô tận tựa hồ che kín toàn bộ bầu trời. Ngay khi Đường Tam thành kính nhìn về phía Hoàng Kim Tam Xoa Kích, hắn cũng đã phát ra lời kêu gọi, kêu gọi lực lượng của biển rộng. Quang mang màu lam kia, chính là lực lượng đến từ Hải Dương.

Bầu trời vẫn như trước là màu lam, nhưng mà, cũng không có ánh mặt trời. Hải Thần Thần Lực không lồ, đã mạnh mẽ hoàn toàn ngăn cản ánh sáng mặt trời. Chính vì như thế, bộ Thiên Sứ Thần Trang trên người Thiên Nhận Tuyết rõ ràng ảm đạm đi vài phần.

Bỉ Bỉ Đông công kích đầu tiên, hai đạo thân ảnh do nàng hóa ra trong nháy mắt hóa thành hai đạo thân ảnh màu tím đen, bày ra hơi thở tà ác phô thiên cái địa, hướng về phía trước phóng thẳng đến, muốn bao phủ hoàn toàn thân thể Đường Tam. Hơi thở tà ác không lồ, giống như là muốn hoàn toàn thôn phệ Đường Tam cùng với quang mang màu lam trên bầu trời vậy.

Thiên Nhận Tuyết tuy rằng không ưa Bỉ Bỉ Đông, nhưng nàng cũng biết, không có mình tham chiến, Bỉ Bỉ Đông rất khó có thể chiến thắng được Đường Tam. Thống nhất đại lục, cũng không phải là tham vọng của một mình Bỉ Bỉ Đông, mà đó cũng là nguyện vọng cuối cùng mà ông nội nàng để lại cho nàng, nàng tuyệt đối không thể từ bỏ.

Nhân kiếm hợp nhất, cả người Thiên Nhận Tuyết cùng với thanh Thiên Sứ Thánh Kiếm trong tay nàng hòa hợp thành một thể, hóa thành một thanh trường kiếm màu vàng kim thật lớn chỉ thẳng vào mặt Đường Tam. Hai mẹ con song thần vô hình trung phối hợp, trong nháy mắt làm thành một thế công kích ba mặt. Rất rõ ràng, trải qua hơn một lần thất bại, Thiên Nhận Tuyết đối với sự không chế Thiên Sứ Thần Lực cũng có sự thấu hiểu hơn.

Đối mặt với sự công kích của các nàng, Đường Tam không chút nào lo lắng, so với ba ngày trước, hắn rõ ràng càng trầm ổn hơn nhiều. Ánh mắt lạnh lùng khẽ động, thanh Hoàng Kim Tam Xoa Kích trong tay lặng yên vung lên, một vòng quang hoàn màu vàng kim nhẹ nhàng bay ra, thẳng đến đón nhận công kích của Thiên Nhận Tuyết. Cùng lúc đó, thân thể của Đường Tam trong không trung cũng nhoáng lên một cái, đã huyễn hóa ra hai đạo thân ảnh, căn bản không cần xem hiệu quả của vòng quang hoàn kia ra sao, hai đạo thân ảnh hắn huyễn hóa ra, phân biệt đón đầu công kích hai bên của Bỉ Bỉ Đông.

Ông—, Thanh Thiên Sứ Thánh Kiếm trong tay Thiên Nhận Tuyết chấn động kịch liệt, một cỗ cảm giác đặc thù không thể nói rõ trong nháy mắt lan truyền khắp toàn thân. Thiên Nhận Tuyết phát hiện, thân thể của mình đã mất đi năng lực hành động, cũng chỉ có thể duy trì bộ dáng công kích, ngừng lại trên không trung.

Nếu là tình huống bình thường, nàng có thể mượn dùng năng lượng Thái Dương Chân Hỏa để phá tan sự trói buộc này, nhưng mà lúc này, nàng căn bản không thể tiếp cận được ánh sáng mặt trời. Mà năng lượng tự thân của nàng, muốn phá tan sự trói buộc, cũng không thể trong nháy mắt hoàn thành được.

Vô Định Phong Ba, Đường Tam lần đầu tiên dùng thức thứ nhất của Hoàng Kim Thập Tam Kích hoàn toàn vây khốn một vị thần. Khi cảnh giới cùng với thần lực của hắn hoàn toàn siêu việt hơn Thiên Nhận Tuyết, bản thân hắn sẽ có được thực lực như vậy. Nếu không có Bỉ Bỉ Đông, hắn có thể dùng toàn bộ tinh thần để đối phó với Thiên Nhận Tuyết, như vậy, thậm chí không cần che lại ánh sáng mặt trời, cũng có thể thành công được. Cho dù Vô Định Phong Ba không có khả năng chế trụ Thiên Nhận Tuyết đến tám giây như bình thường, mà nhiều nhất chỉ có một lần hô hấp thôi, với Đường Tam mà nói, vậy cũng đủ rồi.

Hải Thần Tam Xoa Kích đón nhận La Sát Ma Liêm, một tiếng keng thật lớn bùng nổ, lưỡi kích hoàn toàn khóa chặt thanh Ma Liêm lại, bốn đạo thân ảnh do Đường Tam và Bỉ Bỉ Đông phân ra đồng thời giằng co lẫn nhau. Kim quang cùng với quang mang tím đen cơ hồ đồng thời va chạm với nhau.

Loại vũ khí Tam Xoa Kích, bản thân đối với đại đa số các loại vũ khí đều có tác dụng khắc chế nhất định. Liêm đao tự nhiên cũng không ngoại lệ, nó có thể kềm chế được vũ khí của đối thủ. Lúc này, hai đạo thân ảnh mà Đường Tam và Bỉ Bỉ Đông phân ra, một cái là bản thể của bọn họ, một đạo là do vũ hồn thần cấp của bọn họ mà ngưng tụ thành. Chỉ có bọn họ do có song sinh vũ hồn nên mới có thể làm được như vậy.

Nhưng mà tình huống thực tế lại vượt ra ngoài tất cả những dự đoán, mắt thấy thanh Hoàng Kim Tam Xoa Kích đang khóa thanh La Sát Ma Liêm lại, nhưng chỉ một khắc sau, tình huống lại hoàn toàn nghịch chuyển.

Hai đạo kim quang phóng lên cao, Hoàng Kim Tam Xoa Kích thế nhưng lại trực tiếp bị hất bay lên trời cao, giống như hai con Kim long bay thẳng lên trời, từ từ bay ra xa.

Bỉ Bỉ Đông trong lòng cười lạnh, Đường Tam a Đường Tam, đúng vậy, thần hồn của ngươi quả thật là cường đại hơn ta rất nhiều, nhưng mà, ta mãi đến chín mươi chín cấp mới tiếp nhận La Sát Thần truyền thừa, thần lực tất nhiên sẽ hùng hậu hơn ngươi rất nhiều. Hiện tại ta xem ngươi làm cách nào chống lại ta đây.

Thanh Ma liêm màu tím đen lại một lần nữa phóng thẳng về phía ngực của Đường Tam, có kinh nghiệm của ba ngày trước, không cần phải nói, Hải Thần Thần Trang căn bản là không ngăn cản được lực công kích khủng bố của Thần khí La Sát Thần.

Ngay trong nháy mắt thanh Hoàng Kim Tam Xoa Kích bị đánh bay, thân thể Đường Tam giống như là bị lực quán tính, xoay tròn kịch liệt lên. Hai cái thân ảnh đều làm ra động tác giống nhau như đúc, trong lúc xoay tròn kịch liệt kia, đã tránh né được một kích đâm tới của Bỉ Bỉ Đông.

Bỉ Bỉ Đông phản ứng cực nhanh, thanh Ma liêm không có đâm trúng Đường Tam, đã lập tức chuyển thành quét ngang, chém tới thân thể Đường Tam. Cũng chính ngay lúc đó, từ trên hai thân thể đang xoay tròn kịch liệt của Đường Tam, đột nhiên văng ra hai giọt kim quang rất nhỏ. Hai giọt này nhìn qua giống như một giọt nước mưa vậy, phân biệt hướng tới hai thân thể của Bỉ Bỉ Đông bay đến.

Bỉ Bỉ Đông cơ hồ là theo bản năng giơ một tay lên đón lấy giọt kim quang nhỏ kia. Thanh ma liêm trong tay còn lại cũng không có ngừng lại, tiếp tục chém về phía Đường Tam.

– Cẩn thận, không được bắt lấy!

Thiên Nhận Tuyết rốt cuộc cũng khôi phục được hành động. Mắt thấy hai điểm kim quang kia đang bay về phía Bỉ Bỉ Đông, nàng cơ hồ là theo bản năng hét lên điên cuồng. Thân thể nàng trong nháy mắt đã bay vọt đến bên cạnh một trong hai Bỉ Bỉ Đông, mạnh mẽ dùng bả vai mình đâm mạnh vào thân thể Bỉ Bỉ Đông, hất nàng bay chỗ khác. Cái mà nàng lựa chọn, chính là bản thể của Bỉ Bỉ Đông, chứ không phải là cái do võ hồn ngưng tụ thành.

Ngay cả Thiên Nhận Tuyết cũng không hiểu vì sao mình lại làm như vậy, trong nháy mắt đó, trong đầu nàng lóe lên tình cảnh thân ảnh Bỉ Bỉ Đông xuất hiện trong quá trình mình tiếp nhận truyền thừa Thiên Sứ Chi Thần. Tất cả động tác của nàng, đều xuất phát từ bản năng cả.

Xích một tiếng vang lên, thân ảnh Bỉ Bỉ Đông do vũ hồn biến thành đã lập tức ngưng đọng lại trong không trung. Trên lòng bàn tay của nàng, xuất hiện một cái lỗ nhỏ, mà giọt kim quang nhỏ kia, cũng đã từ trên mi tâm giữa trán của nàng lặng yên chui vào. Phân thân của Bỉ Bỉ Đông trong nháy mắt đã biến thành màu vàng kim. Ngay sau đó, một tiếng nổ ấm vang, phân thân đã hoàn toàn vỡ tan.

Mà phía bên kia, bản thể Bỉ Bỉ Đông sau khi bị Thiên Nhận Tuyết va chạm, giọt kim quang kia tựa hồ như là lướt trên mặt nàng mà bay qua, vượt qua khỏi đầu nàng, hóa thành một đường kim quang dài biến mất trong không trung. Mà Thiên Nhận Tuyết cũng rất may, trong khoảnh khắc hung hiểm, giọt kim quang cũng chỉ lướt ngang đỉnh đầu nàng, cách có một phân mà thôi, nhưng cũng không có bị bắn trúng.

Cảm giác lạnh như băng từ tay Bỉ Bỉ Đông lan truyền khắp toàn thân, bàn tay Bỉ Bỉ Đông đột nhiên ôm lấy Thiên Nhận Tuyết, mang theo thân thể nàng ta lui ra sau cả ngàn thước.

Nàng như thế nào cũng không dám tin tưởng đây là sự thật, ngay khoảnh khắc khi nãy, nàng rõ ràng cảm nhận được uy hiếp tử vong. Phải biết rằng, phân thân của nàng là do Vũ Hồn biến hóa ra, thân thể mặc dù là do thần lực cùng với thần hồn ngưng tụ mà thành, nhưng cùng với bản thể của nàng cũng không có gì khác biệt, lực công kích, lực phòng ngự đều hoàn toàn giống nhau. Nếu trong nháy mắt vừa rồi, Thiên Nhận Tuyết đến trễ một bước, hay là nàng ta không có đẩy nàng ra, không thể nghi ngờ rằng, kết quả bản thể của nàng cũng sẽ giống như cái phân thân kia, tan biến trong không trung.

Hai thân ảnh Đường Tam phát ra kim quang lóng lánh, hai người hợp lại làm một. Phía trên bộ khải giáp Hải Thần Thần Trang chỗ thắt lưng đã xuất hiện một đạo vết thương thật lớn. Tuy rằng làn da bên trong cũng chưa có bị cắt đứt, nhưng mà, một luồng khí màu tím đen đang phiêu phù trong đó, hiển nhiên chính là tà lực thôn phệ của La Sát Thần.

Nhìn Bỉ Bỉ Đông đang kinh nghi bất định ở xa xa, Đường Tam thở dài một tiếng:

– Máu mủ tình thâm, xem ra ta vẫn còn xem nhẹ tình thân a. Nàng dù sao cũng là con gái của ngươi. Nguyên vốn ta nghĩ rằng, nàng sẽ lợi dụng cơ hội này mà phóng lên giết ta. Chỉ cần ngươi chết, ta chết, thế giới này sẽ là của nàng. Thiên Nhận Tuyết, ngươi làm cho phán đoán của ta sai lệch mất rồi!

Đường Tam nhìn qua là hết sức thong thả, nhưng tất cả các tình huống khi nãy, đều là do hắn tính toán hoàn toàn chuẩn xác. Cho dù là một kích cuối cùng của Thiên Nhận Tuyết hắn cũng đã dự đoán trước. Thời gian mà Vô Định Phong Ba chế trụ Thiên Nhận Tuyết, hắn đã sắp xếp không một chút sai lầm. Hắn biết rõ, quan hệ của Thiên Nhận Tuyết và Bỉ Bỉ Đông là hoàn toàn ác liệt, thậm chí đến tình trạng sinh tử đối đầu. Thân thể hắn lúc kịch liệt xoay tròn, không thể nghi ngờ là có thể tránh được tổn thương do La Sát Ma Liêm gây ra. Đồng thời, hắn chính là lấy thần lực của mình ngưng tụ thành hai giọt Quan Âm Hữu Lệ. Hải Thần, cái không thiếu nhất chính là nước, mà hai giọt Quan Âm Hữu Lệ của Đường Tam chính là tinh hoa của nước, bản thân lại ngưng tụ thần lực toàn thân, sao lại có thể dễ dàng ngăn cản cơ chứ? Lúc trước Thiên Nhận Tuyết đã từng nếm trái đắng dưới loại ám khí này, tự nhiên chỉ cần liếc mắt một cái là nhận ra được.

Nếu lúc đó, Thiên Nhận Tuyết công kích Đường Tam, Đường Tam chẳng những có thể hoàn mỹ đánh chết Bỉ Bỉ Đông, đồng thời, hắn cũng còn một chiêu chuẩn bị phía sau, phân thân của hắn cùng với bản thể có thể hoán chuyển lẫn nhau, điều này ngay cả Bỉ Bỉ Đông cũng không cách nào làm được. Vô Định Phong Ba của Đường Tam cũng chỉ có thể chế trụ Thiên Nhận Tuyết trong vòng một lần hô hấp mà thôi, chỉ cần Thiên Nhận Tuyết không đi cứu viện Bỉ Bỉ Đông mà là đánh chết bản thể của hắn. Như vậy, kết quả sẽ là Bỉ Bỉ Đông chết, Vũ hồn Đường Tam bị đánh nát, tuy rằng thực lực sẽ bị giảm mạnh, nhưng mà bản thân Thiên Nhận Tuyết rõ ràng yếu hơn Bỉ Bỉ Đông rất nhiều, hơn nữa trong lòng nàng còn có một mầm móng thất bại mà mình đã lưu lại, đối mặt với Thiên Nhận Tuyết, hắn có cơ hội chiến thắng rất lớn, ít nhất đồng quy ư tận cũng không thành vấn đề.

Nhưng mà tất cả mọi chuyện, lại bị phản ứng bản năng của Thiên Nhận Tuyết hoàn toàn phá hủy. Bỉ Bỉ Đông bởi vì vũ hồn phân thân phá hủy, tổn thương nguyên khí. Nhưng Đường Tam sau khi phóng ra hai giọt thần cấp Quan Âm Hữu Lệ, thần lực cũng bị tiêu hao không nhỏ, thương thế bên hông hắn cũng làm ảnh hưởng đến thần lực của hắn. Không thể nghi ngờ, song phương không ai chiếm được lợi thế quá lớn. Mà bản thân Đường Tam lấy một địch hai, bản thân lại bị thương, không thể nghi ngờ là bất lợi rất lớn.

Hai đạo thân ảnh dung hợp lại làm một, Đường Tam đem Hải Thần Tam Xoa Kích chuyển sang tay trái, tay phải lướt ngang qua miệng vết thương bên hông, hủy diệt La Sát Thần lực ở đó. Cặp cánh lớn sau lưng mở rộng, đem một bộ phận lam quang dầy đặc trong không trung nhất thời từ cặp cánh sau lưng dung nhập vào cơ thể.

Quang mang màu tím đen trên người Bỉ Bỉ Đông rõ ràng trở nên ảm đạm vài phần, nhìn sang Thiên Nhận Tuyết bên cạnh, ánh mắt không khỏi phát ra quang mang nghi hoặc.

– Ngươi……

Thiên Nhận Tuyết cũng không có đón nhận ánh mắt của Bỉ Bỉ Đông, nhìn về phía Đường Tam:

– Không thể cấp cho hắn cơ hội nào, hắn rất giảo hoạt. Chỉ có thể dùng năng lượng công kích thuần túy mới có thể tận khả năng tránh được bẫy rập của hắn!

– Ừ!

Kỳ lạ chính là, lúc này đây Bỉ Bỉ Đông đối với lời nói của Thiên Nhận Tuyết cũng không có phản bác gì. Nàng đương nhiên không phải bởi vì vừa rồi Thiên Nhận Tuyết cứu sống nàng mà sinh ra biến hóa trong tâm tình. Chỉ là nhìn đứa con gái tuyệt mỹ, lúc trước là hoàn toàn không có yêu thương gì mà sinh ra, lúc này đứng trước mặt nàng, tâm hồn lạnh như băng ngàn năm từ nhiều năm nay bất chợt giống như có một tia nước ấm chảy tràn vào.

Oanh—, quang mang màu tím đen cùng với quang mang màu hồng kim cơ hồ là đồng thời dâng lên. Bỉ Bỉ Đông cùng Thiên Nhận Tuyết sóng vai mà đứng, các nàng cũng không có nóng lòng phát động công kích, mà là đem thần niệm cường đại của bản thân hoàn toàn phóng thích ra. Áp lực thật lớn phóng thích ra, áp bách đám quân sĩ dưới Gia Lăng Quan có cảm giác không thở nổi.

Đường Tam rõ ràng chứng kiến, từ bốn phương tám hướng có vô số luồng khí màu tím đen đang không ngừng ngưng tụ lại trên thân thể Bỉ Bỉ Đông, hiển nhiên là nàng đang khôi phục năng lượng của mình. Mà luồng khí màu tím đen từ bốn phương tám hướng đó, chính là tất cả các oán khí trên Đấu La Đại Lục. Trong đó, khổng lồ nhất chính là luồng khí màu tím đen phát ra từ Gia Lăng Quan. Đó chính là những oan hồn oán độc chết thảm dưới kịch độc của Độc Đấu La trong trận đại chiến ba ngày trước.

Tựa như Hải Thần có thể lấy được lực lượng từ trong đại hải, Thiên Sứ Chi Thần có thể lấy được Thái Dương Chân Hỏa từ ánh mắt trời. Giống như vậy, La Sát Thần đồng dạng có thể lấy được tất cả các căn nguyên ý niệm xấu xa nhất trong đầu của tất cả các sinh vật bất luận là còn sống hay đã chết. Những ý niệm đó sẽ biến thành thần lực của La Sát Thần.

Những oán niệm đó nếu so với tín ngưỡng lực trong đầu nhân loại thì khổng lồ hơn, nhưng lại không thể kéo dài. Nhưng mà, đối với một trận chiến mà nói, hiển nhiên là các oán niệm sẽ cường đại hơn nhiều. Cái này gọi là nước quá trong sẽ không có cá, nhất là tại Gia Lăng Quan mấy ngày trước đã chết quá nhiều binh sĩ, oán niệm của các tướng sĩ Võ Hồn Đế Quốc chết dưới kịch độc mạnh mẽ đến mức nào. Giờ khắc này đây, Gia Lăng Quan không thể nghi ngờ chính là chiến trường tốt nhất của Bỉ Bỉ Đông.

Đường Tam biết rất rõ, Bỉ Bỉ Đông khôi phục lại đối với chính mình bất lợi như thế nào. Nhưng hắn cũng không thể hành động thiếu suy nghĩ được. Lúc này, Bỉ Bỉ Đông cùng với Thiên Nhận Tuyết đang đứng ở đó, thần lực hai người tuy rằng không hợp nhau, nhưng mà thần niệm các nàng lại kết hợp chặt chẽ cùng một chỗ, quan sát toàn cục chiến trường. Chỉ cần hắn dám phóng lên, nghênh đón tất nhiên là mẹ con Bỉ Bỉ Đông liên thủ phản kích. Hai vị thần kết hợp lại một chỗ, là chuyện mà Đường Tam không muốn chứng kiến nhất. Hắn không thể đánh tan từng người, với hắn mà nói đã không còn cơ hội gì nữa rồi. Mà tình bình biến hóa trước mắt, lại bất ngờ chính là bởi vì sự cứu viện theo bản năng kia của Thiên Nhận Tuyết, đến từ thâm tình máu mủ, làm cho Đường Tam hoàn toàn lâm vào trạng thái bị động.

Tám thanh La Sát Ma Liêm trên lưng Bỉ Bỉ Đông nháy mắt phóng ra, kết hợp với thanh Ma liêm trong tay thành một thể. Ánh mắt Bỉ Bỉ Đông thủy chung vẫn tập trung trên người Đường Tam. Thanh La Sát Ma Liêm trong tay nàng chợt bay thẳng lên bầu trời, hào quang màu tím đen trong nháy mắt bạo phát, ác niệm cường đại trên không trung giống như là Thiên Ma Lệ Quỷ đang giương nanh múa vuốt vậy.

Quầng sáng màu lam do Đường Tam ngưng tụ ra trên không trung nhất thời run rẩy kịch liệt. Thần lực La Sát Thần quả thật đối với tuyệt đại đa số các thần khác có lực áp bách mãnh liệt. Ác niệm tà ác hiển nhiên là đáng sợ hơn rất nhiều so với Thiên Sứ Thần Lực. Chỉ cần bị dính một chút thôi, đã cần phải dựa vào thần niệm khổng lồ mới có thể khu trừ.

Trong lòng Đường Tam thầm than một tiếng, hai cánh sau lưng vẫy động một cái, luồng lam quang trên không trung giống như là Ngân Hà Lạc Cửu Thiên, nháy mắt từ phía sau lưng dung nhập vào trong thân thể Đường Tam. Nhất thời quang mang trên người hắn lại tuôn ra, giống như là khi nãy hoàn toàn không có tiêu hao gì hết vậy. Nhưng mà, ánh mặt trời vốn bị che lấp lại một lần nữa xuất hiện trong không trung.

Bỉ Bỉ Đông đã đạt được mục đích, luồng La Sát Thần Lực kia trong nháy mắt thu hồi, toàn bộ dung nhập vào trong cơ thể, bị thái dương chiếu rọi đối với thần lực của nàng không tốt lắm. Nhưng Thiên Nhận Tuyết, được ánh mặt trời chiếu rọi, tinh thần nhất thời đại chấn. Liếc nhìn Bỉ Bỉ Đông một cái, Thiên Sứ Thánh Kiếm trong tay đã chỉ thẳng lên trời cao, Thái Dương Chân Hỏa mênh mông trút xuống, một tầng quang văn hoa mỹ màu hồng kim nhất thời xuất hiện trên bộ Thiên Sứ Thần Trang.

Tay Đường Tam theo bản năng nắm chặt Hải Thần Tam Xoa Kích, một tia tuyệt vọng nhàn nhạt lan tràn trong lòng. Hắn biết, cơ hội của mình đã càng ngày càng nhỏ, cái duy nhất có thể lợi dụng chính là sự mâu thuẫn không cách nào giải quyết của hai mẹ con Bỉ Bỉ Đông, nhưng hiện tại đã biến mất. Ngay khi hai vị thần thật sự dứt bỏ thành kiến, tiến hành phối hợp công kích, một mình hắn làm sao có khả năng chống lại đây?

Bỉ Bỉ Đông và Thiên Nhận Tuyết bắt đầu công kích, hai nàng từ từ bay về phía trước, tốc độ phi hành thậm chí còn chậm hơn so với một gã Phi Hành hệ Hồn sư bình thường nữa. Nhưng mà, năng lượng trên người các nàng lại càng ngày càng khuếch tán ra, từng chút từng chút áp bách về phía trước.

Thiên Sứ Thần Lực cùng với La Sát Thần Lực dưới tình huống ngưng tụ một chỗ như vậy, thong thả áp bách về phía trước, mục đích chỉ có một, chính là không để cho Đường Tam có cơ hội gì trở mình cả. Uy áp thần cấp hoàn toàn ngưng tụ trên người Đường Tam, thần niệm các nàng đều thu liễm vào bản thân, một khi phát động, chắc chắn là một kích lôi đình.

Hai cánh sau lưng Đường Tam không ngừng vẫy, sau khi tiến hóa thành hai cánh, cặp cánh có nguồn gốc từ Bát Chu Mâu này càng có được năng lực hấp thu càng mạnh. Trong không khí rõ ràng có thể thấy được từng cái quang điểm màu lam sắc không ngừng hướng về phía thân thể màu vàng kim của Đường Tam mà dung nhập. Mỗi một đạo hoa văn màu vàng kim trên thân bộ Hải Thần Thần Trang đều nở rộ ra quang mang chói mắt.

Trên Hoàng Kim Tam Xoa Kích, nhộn nhạo lên từng vòng từng vòng sóng gợn, quang vụ màu vàng bắt đầu từ trên cơ thể Đường Tam lan tràn ra, đây là do tình huống thần lực quá mức cường thịnh, bản thân cơ thể hắn đã không thể hoàn toàn chịu nổi mà trào ra. Nhưng mà, thân thể của hắn lại thong thả lui về phía sau. Đối mặt với áp bách cường đại của Thiên Sứ Thần và La Sát Thần dung hợp thần lực, bản thân không tự khống chế được, thong thả lui về phía sau.

Trên đầu tường Gia Lăng Quan, tim mọi người đều đã dâng lên đến cổ họng, bọn họ tựa hồ là thấy lại một màn như ba người trước sắp tái diễn lại. Tuy rằng hiện tại Đường Tam so với ngày đó càng thêm trầm ổn hơn. Nhưng mà, bọn họ cũng thấy rõ ràng, Bỉ Bỉ Đông cùng với Thiên Nhận Tuyết cũng không giống như ba ngày trước nữa. Đều không phải là mỗi người mỗi đánh, mà là chân chính liên thủ lại, cùng nhau đối kháng Đường Tam.

Đại sư thống khổ nhắm hai mắt lại, hắn hận, hắn hận mình vì sao lại không có được thực lực để cứu giúp Đường Tam. Tuyết Băng thì lại mở to hai mắt mà nhìn, hai bàn tay nắm chặt, trong ánh mắt lại lộ vẻ không cam lòng mãnh liệt.

Trên đầu tường, người duy nhất có thể bảo trì sự tỉnh táo, cũng chỉ có một người, chính là Tiểu Vũ. Đối mặt với tình huống trước mắt, nàng tựa hồ như đã sớm đoán trước vậy, lấy ra một cây hương tràng màu hồng phấn, chậm rãi nuốt vào trong bụng. Năng lượng nhu hòa dao động trong nháy mắt ngưng tụ lại sau lưng, hình thành một cặp cánh chim trong suốt. Đúng là Phi Hành Ma Cô Tràng của Áo Tư Tạp.

– Hắc—

Đường Tam hét lớn một tiếng, thanh Hải Thần Tam Xoa Kích nắm trong tay chợt vẽ thành một vòng tròn thật lớn, Hải Thần thần lực mạnh mẽ dưới lực áp bách thật lớn trong nháy mắt bộc phát, đã giúp hắn ổn định lại thân mình trong không trung. Hắn không thể tiếp tục lui về phía sau nữa, nếu còn lui về phía sau nữa sẽ lui đến bên trên Gia Lăng Quan. Khi đó, một khi hắn không thể thừa nhận được công kích của song thần trước mặt, toàn bộ Gia Lăng Quan sẽ phải đối mặt với dư ba do ba gã thần cấp cường giả va chạm với nhau.

Đối mặt với sự liên thủ của Thiên Sứ Thần cùng với La Sát Thần, tạo thành thần lực khổng lồ, lúc này hắn đã không có sự lựa chọn nào khác. Tám chữ “Thà làm ngọc vỡ hơn làm ngói lành” lại xuất hiện trong lòng Đường Tam.

Hải Thần Thần Lực nhu hòa trong nháy mắt ầm ầm bạo phát, hóa thành kim sắc hỏa diễm thật lớn bốc lên xung quanh thân thể Đường Tam. Cái đó đương nhiên không phải là ngọn lửa chân chính, mà là dấu hiệu thần lực của Đường Tam đã bành trướng đến cực điểm.

Hải Thần Tam Xoa Kích chuyển sang cầm bên tay trái, Khải giáp Hải Thần tay trái trong nháy mắt phát ra quang mang mãnh liệt. Thanh Hoàng Kim Tam Xoa Kích trần đầy lam quang tựa hồ như cùng với cánh tay trái của hắn hoàn toàn dung hợp lại với nhau. Mà cánh tay phải của Đường Tam cũng đồng thời bộc phát quang mang, từng đạo quang mang màu vàng kim ngưng tụ lại trên lòng bàn tay.

Cùng với một tiếng gầm nhẹ, thân thể Đường Tam giống như một mũi tên bay ra, cho dù là dưới uy áp thần cấp thật lớn, hay là đối diện với song thần cũng vậy, tốc độ của hắn cũng không chút nào chậm lại.

Trong lúc phóng tới như thế, ba cái thần cấp lãnh vực va chạm kịch liệt với nhau, làm không khí như trở thành sềnh sệt vậy. Bằng vào ngọn lửa thiêu đốt xung quanh thân thể, Đường Tam mạnh mẽ phát tan lực cản trước mắt, hai tròng mắt tựa như sao sáng lóe lên, đâm thẳng vào Thiên Nhận Tuyết và Bỉ Bỉ Đông.

Thiên Nhận Tuyết hai tay cầm Thiên Sứ Thánh Kiếm, Thái Dương Chân Hỏa ầm ầm bạo phát, hỏa diễm màu kim sắc dung nhập vào trong Thiên Sứ Thánh Kiếm, chỉ thẳng về phía Đường Tam, năng lượng mênh mông mà nóng cháy hoàn toàn bạo phát trong không trung.

Thanh La Sát Ma Liêm khổng lồ trên tay Bỉ Bỉ Đông cũng đã bốc cháy, nhưng mà, đang thiêu đốt, lại là oán khí vô tận cùng với tà khí, ngọn lửa hiện ra có màu xanh biếc. Hai mẹ con song thần nhất thời tăng tốc, hướng về phía Đường Tam mà đón tiếp. Các nàng chính là muốn trực tiếp đón nhận một kích va chạm này.

Khoảng cách song phương càng ngày càng gần, thần sắc Đường Tam trở nên lạnh lẽo như sông băng vĩnh hằng vậy, thần niệm của hắn lúc này đã đắm chìm trong một trạng thái đặc thù, trở nên vô cùng bình tĩnh. Chỉ có như vậy, hắn mới có thể nắm chắc được cơ hội bất cứ lúc nào cũng có thể xuất hiện.

Thanh La Sát Ma Liêm thấm đẫm ngọn lửa màu xanh biếc, cùng với thanh Thiên Sứ Thánh Kiếm phát ra ngọn lửa màu kim sắc đồng thời nghênh đón công kích của Đường Tam. Thiên Nhận Tuyết đưa thanh Thiên Sứ Thánh Kiếm lên cao, mà thanh Ma Liêm trong tay Bỉ Bỉ Đông lại hạ thấp xuống phía dưới, hình thành thế cao thấp giao công. Ba vị thần, ngay trong một nháy mắt này hoàn toàn va chạm với nhau.

Tay trái Đường Tam cầm Hải Thần Tam Xoa Kích toàn lực giơ lên, mà tay phải của hắn lại chỉ thẳng về phía Thiên Nhận Tuyết, từ đó bắn ra một giọt kim quang nhỏ.

Thiên Nhận Tuyết hoảng sợ, Quan Âm Hữu Lệ của Đường Tam xem ra thật sự để lại cho nàng ấn tượng quá mức sâu sắc. Nhất là khi nãy suýt chút nữa đã đánh chết thần cấp Bỉ Bỉ Đông. Khi phóng ra Quan Âm Hữu Lệ, lại không có toát ra nữa phần thần lực, nếu không Bỉ Bỉ Đông cũng sẽ không có mắc lừa.

Trong tiếng ầm ầm nổ vang, thanh La Sát Ma Liêm trong tay Bỉ Bỉ Đông đã cùng Hải Thần Tam Xoa Kích trong tay Đường Tam va chạm với nhau, ngọn lửa màu kim sắc cùng với ngọn lửa màu xanh biếc đồng thời nổ tung, trên không trung hóa thành vô số quang điểm tung bay ra bốn phía. Mà Thiên Nhận Tuyết cũng không thể không thay đổi phương hướng thanh Thiên Sứ Thánh Kiếm của mình, hoành ngang trước người, Thái Dương Chân Hỏa hoàn toàn bạo phát, cố nghênh đón giọt kim quang nhỏ bé kia.

Năng lực thiết lập cơ hội của Đường Tam quả thật rất mạnh mẽ, cho dù dưới tình huống đối mặt với hai vị thần cũng vậy, như cũ bằng vào thực lực mạnh mẽ của mình tạo ra cơ hội trong nháy mắt này.

Thanh La Sát Ma Liêm của Bỉ Bỉ Đông bị Hải Thần Tam Xoa Kích hất ngược lên cao, trước ngực đã hoàn toàn trống trải. Mà giọt kim quang bắn ra từ tay phải của hắn vừa mới tiếp xúc với Thái Dương Chân Hỏa đã lập tức biến mất.

Không tốt, bị lừa rồi. Thiên Nhận Tuyết nhất thời kịp phản ứng lại, nhưng mà, lúc này trước ngực Bỉ Bỉ Đông đã hoàn toàn trống rỗng.

Đây chính là một chiêu hiểm nhất của Đường Tam, kỳ thật hắn đem tất cả các thần lực của bản thân hoàn toàn ngưng tụ vào trong thanh Hoàng Kim Tam Xoa Kích, lại thêm trọng lực khống chế, khiến cho sức nặng của thanh Hoàng Kim Tam Xoa Kích tăng lên gấp mười lần, nặng hơn trăm vạn cân. Bỉ Bỉ Đông tuy rằng cũng là toàn lực công kích, nhưng nàng lại không thể nào đoán được Đường Tam sẽ không tiến hành phòng ngự gì đối với công kích của Thiên Nhận Tuyết bên kia, mà là tập trung công kích một mình nàng thôi chứ? La Sát Ma Liêm bị hất lên, nhất thời lộ ra sơ hở thật lớn.

Đường Tam lợi dụng chính là sự e ngại của Thiên Nhận Tuyết đối với mình, cho dù là nàng biết rõ chính mình ít có khả năng phóng thích ra Quan Âm Hữu Lệ một lần nữa, nhưng vẫn như trước theo bản năng lựa chọn phòng ngự. Nếu không, nếu Thiên Sứ Thánh Kiếm của nàng liều lĩnh công kích về phía mình, như vậy, lúc này Đường Tam đã bị Thiên Sứ Thánh Kiếm xuyên thủng. Dưới tình huống bị buộc đến tuyệt cảnh, hiện tại Đường Tam sử dụng chính là một loại chiến pháp đặc thù mà Đại Sư đã từng dạy cho hắn, mà phương thức chiến đấu này trước giờ Đường Tam chưa từng bao giờ sử dụng qua khi chiến đấu, chính là hù dọa. Tùy thời mới có thể sử dụng sự hù dọa, cũng là đem lực chiến đấu mạnh mẽ nhất phóng ra mà hù dọa.

Phản ứng của Thiên Nhận Tuyết không thể nói là không nhanh, ngay khi nàng phát hiện là mắc mưu, thanh Thiên Sứ Thánh Kiếm trong tay nhất thời đâm ra, thẳng đến trước ngực Đường Tam mà chém tới.

Thanh Hải Thần Tam Xoa Kích trong tay Đường Tam sau khi đẩy bay La Sát Ma Liêm của Bỉ Bỉ Đông, tay trái thuận thế đánh ra, chuôi kích của Hải Thần Tam Xoa Kích trực tiếp đập mạnh lên trước ngực Bỉ Bỉ Đông. Cùng lúc đó, tay phải của hắn xoay một vòng, một tiếng long ngâm to rõ vang lên, một con cự long màu vàng kim từ trên bộ khải giáp tay phải của Đường Tam nháy mắt phóng ra.

Tuy là chỉ trong nháy mắt, con cự long màu vàng kia đã bị Thái Dương Chân Hỏa trên thanh Thiên Sứ Thánh Kiếm kia đập nát, nhưng mà cũng làm cho động tác của Thiên Nhận Tuyết trì trệ một chút. Thanh Thiên Sứ Thánh Kiếm cũng không có đâm trúng Đường Tam, mà là quét ngang bên hông Đường Tam, ngay chỗ vết thương khi nãy do Bỉ Bỉ Đông để lại.

Đường Tam kêu lên một tiếng đau đớn, cả người giống như bị roi quất, thân thể rất nhanh bị hất bay ra. Mà bên kia, Bỉ Bỉ Đông bị Hoàng Kim Tam Xoa Kích của Đường Tam đánh trúng, lại một tiếng nổ ầm vang, thân thể hoàn toàn nổ tung, hóa thành vô số luồng khí lưu màu tím đen nhộn nhạo giữa không trung.

Trong lúc thân thể Đường Tam bị hất bay lên, các luồng khí lưu màu tím đen kia đã nhưng tụ lại thành hình. Thanh La Sát Ma Liêm cũng không có trở về tay của Bỉ Bỉ Đông, sắc mặt nàng đã trở nên cực kỳ khó coi, hai tay nắm chặt, đồng thời chỉ thẳng về phía Đường Tam. Một cái quang cầu màu tím đen thật lớn hình thành giữa không trung, đuổi theo thân thể của Đường Tam. Một tiếng nổ ầm vang, đánh văng thân thể hắn bay về phía Gia Lăng Quan.

Kế hoạch cùng với những ứng phó của Đường Tam vốn không có vấn đề gì, nhưng mà, cái mà hắn đối mặt dù sao cũng là hai vị thần a! Bỉ Bỉ Đông vào thời khắc mấu chốt đã sử dụng tuyệt học khi nàng còn là một hồn sư, Bất Tử Chi Thân, mạnh mẽ đem thân thể mình hóa thành năng lượng, tận khả năng né tránh một kích súc thế của Hải Thần Tam Xoa Kích. Đương nhiên, nàng cũng không có khả năng tránh né hoàn toàn Hải Thần Thần Lực oanh kích, nhưng ít nhất có thể tránh thoát được vật lý công kích của thanh Hải Thần Tam Xoa Kích nặng hơn trăm vạn cân kia.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN