Bà Xã, Em Đúng Là Đại Ngốc - Chương 12
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
220


Bà Xã, Em Đúng Là Đại Ngốc


Chương 12


Sáng sớm, bên cạnh cô đã không có một bóng người. Cô bước xuống giường nhưng giữa 2 chân truyền đến một cơn đau nhẹ liền ngã xuống, khẽ kêu ‘A’ một tiếng. Anh bước vào, nhẹ nhàng đến chỗ cô đỡ cô rồi hỏi:

– Sao em không ngủ tiếp đi? Bây giờ mới có 6h thôi

– Không có Dương ca ở bên cạnh, em không ngủ được

– Nào, bây giờ Dương ca ôm em ngủ, rồi khi nào em dậy thì chúng ta sẽ về Nam Cung gia một chuyến

– Um

___________

8 giờ sáng, hai người đã đến Nam Cung gia, anh bước xuống xe, mở cửa cho cô, rồi ôm cô như ôm một cô công chúa. Khuôn mặt cô khẽ đỏ ửng, nói nhỏ:

– Dương ca, anh thả em xuống đi!

– Không thả

– Đi mà! – Cô làm nũng với anh

– Không bao giờ

Cô không nói lại được anh, mặc kệ để anh ôm vào nhà. Anh đặt cô xuống ghế sofa rồi Nam Cung phu nhân cùng chồng mình ra hỏi:

– Sao hai con đến đây sớm vậy? Có chuyện gì sao?

– Mẹ, một tháng nữa tụi con sẽ kết hôn

– Mẹ cùng bố chúc phúc cho 2 đứa. Con phải biết trân trọng con bé

– Mẹ, con biết rồi.

______________

1 tháng sau, đám cưới của cô và anh diễn ra trong sự vui mừng và chúc phúc của mọi người

______________

1 năm sau, cô sinh hạ một cặp long phượng thai, trong phòng nghỉ, anh nói:

– Nhìn thấy em sinh khổ sở như thế này, anh đau lắm. Chúng ta không sinh nữa!

– Em nghe anh!

Nam Cung phu nhân cùng chồng mình, mỗi người bế một đứa nhỏ, anh cả, anh hai, chị ba của cô cũng tranh giành đòi bế đứa nhỏ. Trong phòng bệnh tràn ngập tiếng cười hạnh phúc

___________

3 năm sau

– Mẹ, anh Tiểu Thiên lấy đồ chơi của Tiểu Yến… huhu

– Tiểu Thiên, con mau trả lại đồ chơi cho em

– Mẹ, đừng lúc nào cũng bênh em như vậy. Em ấy lấy đồ chơi của con trước mà

– Tiểu Yến, con mau trả lại đồ chơi cho anh, còn con, mau ra dỗ em đi

Hai đứa nhóc này đúng là tiểu quỷ, cô ở nhà trông mà cũng đau hết cả đầu.

– Bảo bối, sao con khóc? – Nam Cung Thiên Dương vừa đi làm về, vào nhà bắt gặp cảnh tượng này

– Ba… hức hức… anh Tiểu Thiên lấy đồ chơi của con! – đứa con gái bé bỏng với đôi mắt to tròn, mũi cao, đôi môi chúm chím như nụ anh đào uất ức mách tội anh trai với bố

– Ngoan! Bố mua đồ chơi mới cho con này! – vừa nói, anh vừa lấy ra một con búp bê nhỏ trong cặp táp

– Yêu bố nhất! – Cô bé hôn chụt vào mặt anh một cái rồi chạy lên phòng

– Còn con, bố cũng mua cho con đồ chơi này! – anh lấy ra một chiếc xe điều khiển từ xa đưa cho con trai

– Woa! Đẹp quá! Con yêu bố!- nói xong cậu bé cũng hôn một cái vào mặt anh rồi chạy đi mất

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN