MỘT ĐỜI CHỒNG
Một Đời Chồng (F2) - Chap 2
Chúng ta thật sự là gì của nhau,người yêu tôi là anh,anh đã bắt đầu trước,tôi đã nói sợ mối quan hệ này rồi mà…ngược chiều với những lời yêu xưa ấy giờ lệ hoen đôi mắt cay…( tôi cười …cố cười rồi lại mếu)…rốt cuộc mình đã sai ở đâu…mình không tin anh ấy lại như vậy…
Kevin ngồi trong xe nhìn camera trong nhà…anh ta sờ lên màn hình rồi gục đầu xuống …
Key: Họ đang chờ cậu tại nhà Smit rồi…
Kevin: Đi thôi …( Kevin k ngẩng mặt lên tí nào )
Key: Mày phải cố lên nếu k cô ấy sẽ nguy hiểm ,tất cả phụ thuộc ở mày đấy Kevin…( Robin tới gõ cửa xe)
Robin: Đồ tao mang tới đây( Bắt buộc phải mặc Vest đen) …đáng lẽ mày phải chia tay cô ấy sớm hơn trước khi họ sờ gáy chứ,mày nghĩ gì vậy Kevin…
Kevin: Tao sẽ từ bỏ tổ chức,tao chưa bh muốn làm người lãnh đạo gì đó,tao k muốn…
Key: Mày điên rồi từ bỏ tổ chức để ở cạnh Phương ,đồng nghĩa vs việc giết cô ấy ,nghe tao hãy nhận chức rồi tính tiếp…
Robin: Phải đấy khi nhận chức xong mày đã làm người lãnh đạo,tiếng nói của mày là nỗi sợ hãi với họ…đừng để họ thấy điểm yếu nào của mày…
Tại lâu đài Smit
Bà: Con trai hãy bảo vệ con bé được k?
Nick: Tổ chức có tiền lệ của tổ chức,nếu như cô ta có thai thì có thể sống xót…
Bà: Vậy còn cách nào k con
Nick: 1 ngày trước Kevin đã tự động ly hôn nên trên danh nghĩa hai đứa nó bây giờ đã là người dưng,họ sẽ thử thằng bé về điểm yếu của nó,giờ tất cả phụ thuộc ở số phận…
Bà: Tại sao ngày nhậm chức lại đẩy lùi lên vậy
Nick: Hôm nay là ngày đẹp nhất trong năm ,khi mà 9 dòng suối chảy quanh ngôi nhà này sẽ bắt chung 1 nhịp,trời đất ôn hoà,quyết định lựa chọn của nhà tiên tri trong tổ chức k ai có thể thay thế!( Bà ngồi bịch xuống ghế)
Bà: Khổ thân cháu của tôi,thằng bé cứ nghĩ còn 1 năm nữa …
Tôi lên phòng mở phòng ra ngồi vào bàn làm việc mà Kevin hay ngồi,tôi đặt má lên bàn rồi nước mắt cứ vậy rơi…tôi lật từng trang ảnh cưới ra rồi ôm vào ngực “ Mẹ ơi con phải làm sao đây,anh ấy đang làm gì con vậy”…( chú chó rích buồn bã đứng nhìn chủ)…
Tại lâu đài Smit…dòng suối quanh nhà bỗng chảy chung 1 nhịp,tiếng sấm loé lên nhưng trời vẫn quang…Kevin bước xuống xe trong bộ vest đen gương mặt lạnh tanh,mái tóc rũ mái xuống …
Quản Gia: Họ đang chờ bên trong…( Kevin bước vào đi sau Kevin là Key và Robin)…
Cánh cửa phòng mở ra hai bên hàng ghế những người đàn ông mặc đồ đen gương mặt ai nấy đều sát thủ ,không nở lấy 1 nụ cười…phía chính giữa bố của Kevin đang ngồi tay cầm chiếc gậy…
Nick: Hôm nay tổ chức muốn con nhận nghi lễ vào hôm nay,con đồng ý chứ!
Kevin: Con không đồng ý
Key: Nói cái gì vậy ( hội đồng đứng bật dậy)
Robin: Mau quỳ xuống chân bố cậu đi…
Hội Đồng A: Cậu nói cái gì,không đồng ý ( Bố kevin nhắm mắt thở dài)
Bố Robin: Tiền lệ từ xưa đến nay chưa ai từ chối cả,gia tộc Smit là nơi để cậu đùa hay sao Kevin…
Kevin: Tôi muốn rời bỏ tổ chức hãy nói cho tôi cách để có thể rời bỏ nó
Nick: Im miệng…mày ngậm miệng cho tao
Bố Robin: Cậu ta k có tư cách làm lãnh đạo gì cả …cậu ta chối bỏ cương vị
Hội đồng A: Yên lặng đi ( ông ta tiến xuống hỏi Kevin) có thể cho ta biết lý do không..
Tôi thấy tiếng Rich sủa lên…vừa bước chân xuống cầu thang tôi thấy có 2 phụ nữ mặc vest đen…
Tôi: Xin hỏi hai người là ai vậy,sao lại vào đây vậy…???( Họ lấy khăn bịt miệng tôi rồi nhanh chóng đưa tôi ra xe)…
Tại nhà Smit…
Nick: Hãy dừng hỏi dò nó đi
Hội đồng A: Đứa con mà anh đào tạo đây sao Nick,nó đang chối bỏ cội nguồn của nó,tôi chỉ đang thắc mắc là tại sao…??( Rút trên bàn ra 1 đống ảnh Kevin và Phương khoác tay ôm nhau) kp là vì đàn bà chứ…( Kevin đổi sắc mặt)
Kevin: Không có,nhất định là không phải…
Hội Đồng B: Phải hay không sẽ biết ngay,nếu cậu ta có điểm yếu thì cần phải …( ý Giết Phương)
Kevin: Tôi k có điểm yếu …
Hội Đồng A: Kevin à Kevin tôi nhìn cậu lớn lên từ nhỏ cậu làm gì hay thích gì chúng tôi đều ghi chép lại,cậu có cần đọc không?( Kevin sợ hơn lo lắng)
Nick: Thằng bé sẽ tiếp nhận chức vị k cần phải tra khảo thêm
Hội Đồng A: Giờ khi Kevin vào đây thằng bé là người của tổ chức và kp là con anh nữa…để tôi …( Cửa mở ra Kevin quay lại thấy Phương đang bị bịt mồm)…
Tôi thấy trước mặt 1 đám người áo đen đang ngồi còn Kevin quỳ ở giữa…tôi k hiểu chuyện gì xảy ra…
H Đồng A: bỏ bịt miệng ra…( Kevin k nhìn tôi lần nào…) xin chào đừng sợ.,thoải mái lên nào cô tên gì?
Tôi: Cháu tên Phương
-Bao tuổi rồi nhỉ
-Cháu 25
Hội Đồng A: Khi cháu cưới chúng ta rất…rất là bận nên không đến chúc mừng được ,thông cảm nhé ( tôi sợ hãi khi thấy họ ai nấy đều mặt mũi hung dữ)…người đàn ông kia kìa hắn hiện tại là gì của cháu…
Tôi: Anh ấy là chồng của cháu ( mn xì xào)
Nick: Chúng đã chia tay…
Kevin: Tôi và cô đã chấm dứt rồi cô quên à…
Hội Đồng B: Cô gái cô nhận sai người rồi phải không?
Tôi: K có anh ấy là chồng của tôi mà phải vậy k Kevin ( Kevin gạt tay tôi)
Kevin: Lôi con điên này ra khỏi đây,tại sao cứ bám lấy tao vậy…
Tôi: Kevin …anh…
Kevin: Tao chơi bời với hàng trăm đứa k lẽ đứa nào tao cũng phải chịu trách nhiệm…
Hội Đồng A: Nếu k còn gì của nhau nữa cậu đâm chết cô ta đi …( key sợ hãi)
Key: Cái này dù sao cũng là …
Nick: Làm đi con trai ( ông cố cứng rắn)
Kevin đứng dậy cầm con dao trên bàn
Hội Đồng B: Hãy chứng tỏ cậu k có điểm yếu….
Kevin cầm dao tiến gần tới tôi,tôi lùi lại lắc đầu…
Tôi: Anh k làm đâu phải k?chúng ta là vợ chồng ( Kevin đo au mắt)
Kevin: Chúng ta chẳng là gì của nhau cả ,đáng lẽ tôi nên nói với cô câu này ngay từ đầu mới phải…
_Anh nói dối em không tin đâu Kevin…em không sợ gian khổ…chỉ cần chúng ta bên nhau …
_Kết Thúc được rồi ( Kevin cầm dao đâm thẳng vào Phương …máu mồm Phương ộc ra Kevin ôm ,mặt Kevin tái đi)
Hội đồng A: Tốt lắm giờ thì chúng ta tin cháu ,cháu có muốn từ bỏ vị trí này k?
Kevin: Cháu sẽ nhậm chức tiến hành đi
Tôi: Cuộc đời em luôn bị đàn ông giết chết,anh là kẻ thứ 2 chúng ta từ nay chẳng là gì cả …( Key đỡ Phương Kevin cầm con dao tay đầy máu quay lên cầm chiếc gậy của cha mình rồi cúi xuống đoc lời thề)
Kevin: Không được phản bội tổ chức,không được làm những điều gây ảnh hưởng tới tổ chức,đưa tổ chức vững mạnh hơn,không được quen và yêu bất kì ai ( Kevin đọc rành mặt gương mặt vô hồn)…
Hội Đồng B: Kết thúc nghi thức
Nick: Truyền nhiệm đã xong kết thúc nghi thức…( họ rời đi sấm chớp nổ lên)
Kevin vội vã quay ra chỗ Phương…
Bà: May là chỉ đâm nông ,đưa con bé đi
Nick: Con đã làm tốt lắm rồi ,mạng con bé giữ dc nhờ con cả,hãy kết thúc đi…( vỗ vai)
Robin: Cô ấy sẽ k trách mày đâu …( Kevin nhìn con dao trên bàn vướng máu Phương …anh ta cầm lên rồi ôm)
Kevin: Anh xin lỗi em,xin lỗi người anh yêu,anh xin lỗi em …( kevin khóc nấc từng hồi trong đau đớn giữa căn phòng rộng vương đầy máu của người thương)…
Tôi mở mắt thấy Key đang ngồi cạnh
Key: cô tỉnh rồi…
_Đây là đâu vậy?
_Căn chung cư này từ giờ sẽ là của cô,cô muốn bán hay làm gì cũng dc ( key đứng dậy tôi kéo tay
-Anh ấy đâu rồi
Key: Quên cậu ấy đi ,cậu ấy và cô k thể đến được với nhau đâu…
-Vậy à ( tôi cười) nói với anh ta tôi sẽ cố quên…dù k thể quên tôi cũng sẽ cố quên…( Kevin đứng ngay bên ngoài )
Key: Được tôi sẽ trả lời ( Key đi xuống thấy tiếng Phương khóc nghẹn trên phòng)
Tôi chạnh lòng,con tim đau đớn dù chẳng hiểu tại sao hạnh phúc đến quá nhanh thì cũng ra đi quá nhanh thì phải…
Kevin đứng bên dưới cũng khóc nhưng cắn chặt tay…
Kevin: Quên anh đi là điều tốt nhất cho em…( bên ngoài trời đổ cơn mưa ) chúng ta phải 1 người ra đi ,1 người hoen mi với bao lưu luyến ( Kevin bước vào thang máy)
Tôi vs đôi môi tái đang truyền nước ngồi trên giường khóc cho cuộc đời,số phận tôi dường như quá bất hạnh…giờ còn lại đây bao nhiêu câu hứa,có biết chăng anh quên nhưng với em vẫn như ngày hôm qua,chỉ cần anh quay về …đây!….
8 tháng sau
Pháo hoa giấy bắn đầy con đường dẫn vào nhà tôi ngập tràn pháo giấy,tiếng đôi lứa cười với nhau,tiếng lũ trẻ thay nhau hò hét đùa nghịch…hôm nay là ngày anh trai tôi kết hôn…
Mẹ: Sao hai dì cháu mày lâu thế
Dì: Đây rồi mới ngồi nghỉ tí mà…cháu cứ ở đây bầu bí không phải đi đâu ( tôi đứng dậy với chiếc bụng bầu khá lớn sắp đến ngày sinh)…
Gia đình tôi phải chuyển đi nơi khác sinh sống vì bị truy đuổi…chúng tôi trở về 1 miền quê phía nam Hà Lan,trồng ngô và làm nông để sống qua ngày,còn anh trai tôi làm kĩ sư điện trong vùng…chỉ vì tôi mà cả nhà luôn phải thay đổi chỗ ở,lần này là dc lâu nhất…
Nam: Cứ ở đây anh mang đồ ăn lên
-Em đi được mà anh
Nam: Bầu to vậy đi sao được,cứ ở đây
-Em xin lỗi vì em mà anh k thể lấy người anh yêu
Nam: Nói gì vậy anh yêu vợ anh bây giờ mà,còn quá khứ cô gái đó anh k nghĩ đến nữa,a nói chờ anh 1 thời gian cô ta đã đòi chia tay…
Tôi: Lỗi của em
_K sao đâu nếu ngay từ đàu anh biết Kevin phức tạp đến vậy anh cũng phản đối,dù bị truy đuổi nhưng chúng ta vẫn bên nhau yên ổn chẳng phải sao???
Tôi nhìn ra ngoài bầu trời đêm rồi sờ lên bụng mình…thanh xuân của mẹ yêu bố của con nhất và cũng là người cuối cùng mẹ yêu,mẹ dành tất cả thanh xuân chỉ để yêu bố con nhưng giờ chẳng thể nào chạm tới….
– [ ]
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!