TRẢ GIÁ - Trả Giá - Chap 11
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
1501


TRẢ GIÁ


Trả Giá - Chap 11


Ai biết đâu cứ mong chờ rồi lại nhận lại 1 kết quả đến chính bản thân không hề nghĩ tới… nó đau đớn và cay đắng đến mức nào có lẽ chỉ mình tôi hiểu…
Tôi bước đi thật nhanh qua nơi đó đến khi tiếng xe phanh két lại …
Thư kí P: Tôi dc lệnh đưa cô quay lại
_Tôi nghĩ là ở nơi đó k có chỗ dành cho tôi,tôi sẽ quay về …
_Đừng khiến cậu chủ khó xử cô Chi…( dt của Thomas gọi cho thư kí P)…
Tôi nhân cơ hội chạy thẳng lên chiếc taxi cạnh đó
_Chú taxi làm ơn cho cháu ra sân bay…( ra tới sân bay tôi chợt nhớ giấy tờ anh ta cầm…tôi ôm đầu) điên mất …
(N): Thomas đứng lặng yên ở sân trong chiếc áo choàng ngủ…gió lớn hơn …Anita mang tách cafe
Anita: Anh sao trầm ngâm vậy
_Đâu có gì ,gió to em vào nghỉ đi …
_Em thấy từ lúc cô gái đó đi anh cứ suy tư,Thomas anh còn yêu em không?
_Anh mệt rồi anh còn nhiều việc phải làm…( Bước qua Anita…Anita nhìn Thomas rồi buồn bã)…Thư kí P vội vã báo cáo
Thư kí P: Cô ấy đi ra sân bay rồi ạ
_Đừng tìm nữa sẽ tự quay lại thôi…( Thomas dập thuốc tức giận)…
Tôi đi lang thang trên phố rồi ngồi trên phố nhìn dòng người qua lại…mình tới đây để làm gì vậy…( tôi tự cười bản thân )…xuông ga tàu điện ngầm tôi ngồi co ro bụng đói…
Bà Cụ: Cô gái ăn đi ( cho 1 mẩu bánh)
_Dạ thôi cụ ăn đi ạ
_Ăn đi đừng ngại ta nghe rõ bụng cháu đang đói…
_Cháu xin ( tôi cầm miếng bánh ăn mà rơi nc mắt) bánh này ngon lắm…
_K ở đây lâu dc đâu tí cảnh sát sẽ đến ăn xong rồi đi đi …ban đêm cũng nhiều kẻ manh động lắm cứ cẩn thận …
_Vâng cám ơn miếng bánh của cụ ( tôi đứng dậy chào rồi quay đi đúng lúc cảnh sát đi tới họ bắt tôi )
Cảnh sát: Yêu cầu xuất trình giấy tờ tuỳ thân…
_Tôi k có ..
_Vậy mời lên trụ sở làm việc ( họ đưa tôi và bà cụ cùng mấy người khác lên xe)
Bà cụ: Đêm nay lại có chỗ ngủ ngon rồi,họ nhốt vào đó là có chỗ ngủ ( tôi thấy buồn vì xã hội còn rất nhiều người khổ)…
Bị nhốt đến sáng khi tôi ngẩng đầu dậy thấy thư kí P
Cảnh sát: Rất xin lỗi quý cô vì cô không nói ra nên chúng tôi có chút hiểu làm…
Thư kí P: Chúng ta đi thôi ( tôi đứng dậy đau hai đầu gối nhìn chiếc xe rồi k dám lên) lên đi cậu chủ đang chờ cô …( tôi lên xe )
_Tôi chỉ muốn lấy lại giấy tờ…sau khi xong tôi sẽ đi luôn …( Về tới cổng Thomas ngồi bình tĩnh đọc sách ở sân…gió khẽ lay tóc tôi và anh ta ngẩng lên nhìn)…
Thomas: Qua đây
_Tôi về lấy lại giấy tờ
_Tôi nói qua đây nhanh ( tôi lầm lỳ đi tới)
Thư kí P: Cuộc họp sẽ diễn ra sau 30p nữa nếu k sẽ k kịp…
_Tôi sẽ ra ngay cậu lui đi …( đứng dậy tôi tóm tay)
_Giấy tờ của tôi đâu…tôi muốn về
_Sự sống và tự do của cô do tôi quyết định ngay từ giây phút cô đồng ý trở lại đây…tôi đã nói sẽ cho câu trả lời nhưng k có nghĩa sẽ nói đồng ý yêu cô ( tôi đỏ măt nắm chặt tay) …
_Chắc tôi vội vã yêu anh nhanh quá,vì yêu nên tôi đang muốn níu kéo thêm 1 lời nói đủ ấm áp từ anh…tôi đã mơ mộng quá nhiều nhưng anh đã đánh mất niềm tin từ tôi,nó đáng giá hơn mọi thứ,chúc anh hạnh phúc ( tôi cố cười tươi rồi đi thẳng vào trong nhà chạy vào bếp ôm mồm khóc)…Thomas đấm tay xuống bàn…( Anita bên trên phòng nhìn thấy hết mọi chuyện)…
Neha ôm tôi…tôi chỉ lúc này muốn mượn vai thím chỉ 1 lúc thôi…1 lúc thôi…
Neha: Ai nặng tình người đó khổ ngốc ạ,cậu chủ là người luôn rõ ràng cô mong gì từ cậu ý chứ …tôi ngồi trong phòng đến tối rồi ngủ thiếp đi…tiếng bước chân …
(N): Thomas cởi cúc áo vest rồi ngồi xuống ghế nhìn Chi…anh ta nhẹ nhàng vuốt tóc rồi đắp chăn cho chi…( Anita đứng bên ngoài nhìn vào …Thomas trở về phòng)
Anita: Thomas câu hỏi em hỏi anh,anh có trả lời dc k?
_Muộn rồi đi ngủ đi
_Em muốn đêm nay ngủ lại đây chúng ta là vợ chồng mà…
_Anita em là vợ cũ…em hãy nhớ điều đó
_Ý anh là sao ???vậy thì sau tất cả những gì anh làm nó nói lên điều gì? ( quát lên)
_Anh nghĩ em k còn đủ bình tĩnh để nói chuyện đâu…
_Anh thương hại em và thấy có lỗi thôi phải không Thomas…( Thomas k trl) trong lòng anh đang thay đổi…( quay đi Thomas thở mạnh ôm trán)…
Hôm sau tôi ngủ dậy tắm gội xong xuống giúp thím làm vườn
Neha: Nay dậy sớm ghê
_Cháu vẫn dậy sớm mà …( Thấy anita đi ra tôi cúi đầu)
Anita: Cô là người làm mới
_Vâng
_Đã là người làm sao lại dc ở phòng trên lầu được ,Neha hãy sắp xếp 1 phòng sao cho phù hợp với vị trí…
Neha: Vâng …
Anita: lần sau hãy gọi tôi là bà chủ..
Tôi: Vâng…
Sau 1 ngày làm việc mệt mỏi tôi tự hỏi bản thân …tên khốn ý bao giờ cho mình đi đây,đúng là loại lừa đảo…tối đến khi xe anh ta về tôi vẫn ngồi ở vườn tránh mặt anh ta…
(N): Anita đứng chờ sẵn ở sảnh
Anita: anh đã về ( ôm cổ Thomas nhìn )
_Thím Chi đâu rồi ( anita buông tay)
Neha: vẫn ở ngoài vườn thì phải…
(N): Phu nhân cùng Jonathan mua thêm cổ phần của mọi người trong gia tộc
Phu nhân: Con sẽ được làm giám đốc chi nhánh
_Không…con muốn cái khác
_Con muốn gì
_Con muốn làm chủ tịch…( Jonathan đăm chiêu )
_Con…con nói thật chứ
_Chỉ càn mẹ giúp con ,con muốn lên làm chủ tịch…
Thomas đi ra vườn thấy Chi đang cào đất …
Thomas: Em làm gì vậy? ( tôi bật dậy)
_Tôi làm vườn
_Mai rồi làm vào ăn cơm đi…
_Không ăn ,tôi muốn về ( lườm Thomas…Thomas kéo tay vào nhà)
Anita: Anh em có chuyện muốn nói
Tôi: Tôi xin phép ( ý tránh mặt)
Anita: k cần đâu tin vui mà…anh em có thai rồi anh vui không ( tôi buông thõng tay còn Thomas đổi sắc mặt)…
Tôi: Tôi…tôi…
Anita: Anh vui không Thomas…
Thomas: Neha…( gằn giọng) lập tức gọi bác sỹ…
Anita: Em đã đi khám rồi
Thomas: Lập tức bỏ đứa bé,Anita em đã làm trái với giao ước,em cố tình để có thai…
Anita: Vì em yêu anh,em sẽ sinh cho anh nhiều đứa trẻ bụ bẫm…
_Anh k cần bất kì đứa trẻ nào đặc biệt được sinh ra từ em …Thư kí P đưa Anita đi đến viện ngay lập tức ( Anita lắc đầu khóc)
Anita: Chuyện đứa con ngày trước em thật sự k cố ý ,chỉ vì ông anh nói nếu bỏ đi sẽ chấp nhận cho anh cưới em…sau đó em …
Thomas: Ngậm miệng đừng nói nữa …cô đã bỏ con của tôi 1 cách tàn nhẫn chỉ vì cô muốn dc cưới hỏi đàng hoàng,tôi đã nói chỉ cần sinh con ở bên tôi là đủ nhưng lòng tham trong cô …
Anita: Ông của anh đã lừa em,ông anh k thích em nên đã khiến em thành kẻ tội đồ bỏ đi dòng máu nhà Monri…em k cố ý mà Thomas…
Thomas: Neha đưa cô ấy đi ( Anita khóc lắc đầu nấp sau lưng tôi)
Anita: Em k muốn bỏ con đâu anh …xin anh để em sinh con…
Neha: Anita đi thôi ( kéo tay)
Anita: Anh …Thomas ( tôi kéo tay Anita)
Tôi: Thím …đó là sinh linh mà
Neha: Cháu lên phòng đi Chi…
_Thomas đây là con anh mà,sao anh có thể dám làm mà k dám chịu trách nhiệm,đối vs anh nuôi 1 hay 10 đứa trẻ dễ như trở bàn tay vậy thì tại sao …( Thomas quay lại)
Thomas: Thư kí P đưa cô ấy đi ( Neha và Thư kí P kéo tay Anita đi)
Tôi: Thomas …k dc…( anh ta quay đi chạy thẳng lên phòng…tôi chạy theo xe)
Neha: Cô quay về đi vô ích thôi
_Thím ơi đó là 1 sinh linh mà thím…xin thím hãy nghĩ lại…thím ơi…
_Đây là ý k ai làm trái dc ( Anita lặng yên k gào khóc câu nào cô ta như chết lặng)…xe vụt đi tôi thở hổn hển rồi quay về gõ cưa phòng Thomas…
_Thomas anh hãy bảo dừng lại đi trước khi quá muộn,có người còn k thể có con được đâu …tại sao anh lại tự tay gạt bỏ đi con của mình ( Thomas bên trong giữ tay lên tim) Thomas tôi biết đối vs pnu anh chỉ trêu đùa nhưng dua trẻ không có tội…tại sao anh có quyền quyết định tước bỏ sinh linh như vậy được…( tôi xoay núm cửa thấy k khoá tôi bước vào ) Anita là vợ anh mà Thomas ( K thấy trl tôi đi gần ra chỗ anh ta ngồi) Thomas ( Thomas ngẩng lên nước mắt anh ta rơi)…
_Thời gian trôi sao vết thương chẳng lành …( anh ta rơi tác giọt nc mắt xuống bàn tay tôi lặng yên)…khi cô ta đến bên tôi cô ta nói cô ta đã có thai 5 tháng…tôi rất vui…vui mừng vì mình sắp làm cha …nhưng đến khi con của tôi được 7 tháng cô ta tự bỏ đi đứa bé …khi tôi chạy đến thì đã muộn,cô ta nói yêu tôi vậy tại sao con của tôi…đứa bé nằm lạnh ngắt trên tay tôi,nó đã hình thành đầy đủ có mắt mũi tay chân và trái tim nhưng mãi mãi k thể cất tiếng khóc như những đứa trẻ khác …lý do vì cô ta là người mà ông nội tặng cho tôi,ông muốn tôi lấy 1 cô gái khác nhưng khi đó tôi đã yêu Anita…tôi yêu cô ta chân thành…còn cô ta yêu tôi bằng sự tính toán…
_Đó là lý do anh k muốn có con với cô ấy ,đứa bé k có tội
_Đứa bé k thể tồn tại nếu nó chỉ là 1 công cụ mà cô ta đang cố tình tạo ra để níu giữ tôi…niềm tin của tôi đã hoá đá…( tôi với tay ôm Thomas anh ta khóc lớn)
_Hãy để mọi chuyện qua đi ,yêu hết lòng và đổi lại là mất mát tôi cũng hiểu…hiểu cảm giác giống như anh vậy …nếu đứa bé đến thế giới này khi mà sự tính toán mưu lợi đến từ cha mẹ thì chúng cũng sẽ k hạnh phúc…tôi vẫn mong anh suy nghĩ lại ( tiếng chuông reo lên Neha)
Neha: Đã xong thưa cậu chủ
_Tốt đưa cô ta về…( tôi nhìn Thomas)
_Anh vui không ,mất con rồi anh vui không?
_Cô về phòng đi
_Tôi muốn trở về ở nơi này thật sự quá nhiều điều khiến tôi k thể ở lại dc
_Tôi sẽ suy nghĩ …( tôi quay về phòng ngồi bịch xuống giường) …
Anh ta có 1 tính cách rất rõ ràng và dứt khoát Anita là người anh ta yêu,yêu quá nhiều sinh ra hận …anh ta giữ lại mạng sống cho Anita vì …( tôi chợt nhận ra) vì muốn cô ta phải trả giá …
Hôm sau tôi và Neha đi siêu thị,tôi kiệm lời hơn mọi ngày
Neha: Chuyện gì kp của mình thì hãy quên đi
_Cháu cũng từng có kẻ thù ,vì có kẻ thù cháu tự thay đổi bản thân khiến bản thân k còn là chính mình nữa…khi không còn là mình nữa cháu nhận ra trả thù khác với trả giá ( Tôi đau bụng đến nỗi đỏ mặt)…
_Việc của cậu chủ cô k thể hiểu đươc,từ nhỏ chủ tịch luôn áp đặt cậu ấy…mẹ cậu chủ mất khi cậu ấy còn nhỏ rồi ở với bố …bố cậu ấy cũng 4,5 cô vợ bé nhỏ …
_Thím …ở đây có bán giảm đau k nhỉ
_Sao mặt tái xanh vậy…
_Cháu thấy đau bụng quá thím ạ
_Ra kia uống thuốc xem sao ( tôi uống vội viên giảm đau rồi ra về )…cơn đau bụng k giảm mà còn đau hơn…về đến nhà thấy Neha đi băm băm vào trước còn tôi đi sau mặt tái nhợt…rồi gục xuống đất hoa quả trong túi rơi ra…( xe Thomas đi về vụt qua anh ta nhìn qua gương thấy mãi k thấy Chi đứng dậy)
Thomas: Thư kí P lùi xe lại ( xe lùi lại thấy Chi vẫn ôm bụng) sao k đứng lên…
_Tôi đau quá ( Mặt tái nhợt rồi ngất lịm)
(N): Thomas vội mở cửa bế lên xe
Thư kí P: Sao lại ngất vậy ạ
_Mau đi nhanh ( Chi đau mồ hôi nhễ nhại) …
đến viện bác sỹ
Bác Sỹ: Đau ruột thừa sẽ phẫu thuật là ổn…( Thomas thở nhẹ nhõm)
Thư kí P: Cậu chủ cậu định giữ cô ấy ở lại bao lâu…
_Đến bao giờ tôi không muốn nữa sẽ để cô ấy đi ( Thư kí P chết lặng khi nghe câu nói) …
Chi được phẫu thuật đưa ra ngoài…Thomas tự tay lau tay chân cho Chi…Chi mở mắt
Chi: Tôi bị sao vậy
_Cô bị ruột thừa…
_Thomas để tôi đi đi
_Tại sao
_Tôi k muốn ở lại nữa vì nơi này chẳng có gì khiến tôi muốn ở lại
_Chẳng phải ở lại vì tôi sao ( tôi cười cúi đầu)
_Đừng nói để tôi thêm xấu hổ
_Nếu tôi nói tôi cũng thích em thì em có ở lại không ( vuốt tóc tôi ngạc nhiên còn Thomas lặng yên lau tay cho tôi) … tên khốn này rốt cuộc anh ta muốn gì từ mình…? có thật lòng như những gì anh ta nói…còn Anita anh ta sao có thể nói ra câu này khi còn có vợ???

– [ ]

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN